古诗词

奉酬薛十二丈判官见赠

杜甫

忽忽峡中睡,悲风方一醒。hū hū xiá zhōng shuì,bēi fēng fāng yī xǐng。
西来有好鸟,为我下青冥。xī lái yǒu hǎo niǎo,wèi wǒ xià qīng míng。
羽毛净白雪,惨澹飞云汀。yǔ máo jìng bái xuě,cǎn dàn fēi yún tīng。
既蒙主人顾,举翮唳孤亭。jì méng zhǔ rén gù,jǔ hé lì gū tíng。
持以比佳士,及此慰扬舲。chí yǐ bǐ jiā shì,jí cǐ wèi yáng líng。
清文动哀玉,见道发新硎。qīng wén dòng āi yù,jiàn dào fā xīn xíng。
欲学鸱夷子,待勒燕山铭。yù xué chī yí zi,dài lēi yàn shān míng。
谁重断蛇剑,致君君未听。shuí zhòng duàn shé jiàn,zhì jūn jūn wèi tīng。
志在麒麟阁,无心云母屏。zhì zài qí lín gé,wú xīn yún mǔ píng。
卓氏近新寡,豪家朱门扃。zhuó shì jìn xīn guǎ,háo jiā zhū mén jiōng。
相如才调逸,银汉会双星。xiāng rú cái diào yì,yín hàn huì shuāng xīng。
客来洗粉黛,日暮拾流萤。kè lái xǐ fěn dài,rì mù shí liú yíng。
不是无膏火,劝郎勤六经。bù shì wú gāo huǒ,quàn láng qín liù jīng。
老夫自汲涧,野水日泠泠。lǎo fū zì jí jiàn,yě shuǐ rì líng líng。
我叹黑头白,君看银印青。wǒ tàn hēi tóu bái,jūn kàn yín yìn qīng。
卧病识山鬼,为农知地形。wò bìng shí shān guǐ,wèi nóng zhī dì xíng。
谁矜坐锦帐,苦厌食鱼腥。shuí jīn zuò jǐn zhàng,kǔ yàn shí yú xīng。
东西两岸坼,横水注沧溟。dōng xī liǎng àn chè,héng shuǐ zhù cāng míng。
碧色忽惆怅,风雷搜百灵。bì sè hū chóu chàng,fēng léi sōu bǎi líng。
空中右白虎,赤节引娉婷。kōng zhōng yòu bái hǔ,chì jié yǐn pīng tíng。
自云帝里女,噀雨凤凰翎。zì yún dì lǐ nǚ,xùn yǔ fèng huáng líng。
襄王薄行迹,莫学冷如丁。xiāng wáng báo xíng jì,mò xué lěng rú dīng。
千秋一拭泪,梦觉有微馨。qiān qiū yī shì lèi,mèng jué yǒu wēi xīn。
人生相感动,金石两青荧。rén shēng xiāng gǎn dòng,jīn shí liǎng qīng yíng。
丈人但安坐,休辨渭与泾。zhàng rén dàn ān zuò,xiū biàn wèi yǔ jīng。
龙蛇尚格斗,洒血暗郊坰。lóng shé shàng gé dòu,sǎ xuè àn jiāo jiōng。
吾闻聪明主,治国用轻刑。wú wén cōng míng zhǔ,zhì guó yòng qīng xíng。
销兵铸农器,今古岁方宁。xiāo bīng zhù nóng qì,jīn gǔ suì fāng níng。
文王日俭德,俊乂始盈庭。wén wáng rì jiǎn dé,jùn yì shǐ yíng tíng。
荣华贵少壮,岂食楚江萍。róng huá guì shǎo zhuàng,qǐ shí chǔ jiāng píng。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

寒食夜苏二宅

杜甫

寒食明堪坐,春参夕已垂。hán shí míng kān zuò,chūn cān xī yǐ chuí。
好风经柳叶,清月照花枝。hǎo fēng jīng liǔ yè,qīng yuè zhào huā zhī。
客泪闻歌掩,归心畏酒知。kè lèi wén gē yǎn,guī xīn wèi jiǔ zhī。
佳辰邀赏遍,忽忽更何为?jiā chén yāo shǎng biàn,hū hū gèng hé wèi?

题张氏隐居二首其一

杜甫

春山无伴独相求,伐木丁丁山更幽。chūn shān wú bàn dú xiāng qiú,fá mù dīng dīng shān gèng yōu。
涧道馀寒历冰雪,石门斜日到林丘。jiàn dào yú hán lì bīng xuě,shí mén xié rì dào lín qiū。
不贪夜识金银气,远害朝看麋鹿游。bù tān yè shí jīn yín qì,yuǎn hài cháo kàn mí lù yóu。
乘兴杳然迷出处,对君疑是泛虚舟。chéng xīng yǎo rán mí chū chù,duì jūn yí shì fàn xū zhōu。

城西陂泛舟

杜甫

青蛾皓齿在楼船,横笛短箫悲远天。qīng é hào chǐ zài lóu chuán,héng dí duǎn xiāo bēi yuǎn tiān。
春风自信牙樯动,迟日徐看锦缆牵。chūn fēng zì xìn yá qiáng dòng,chí rì xú kàn jǐn lǎn qiān。
鱼吹细浪摇歌扇,燕蹴飞花落舞筵。yú chuī xì làng yáo gē shàn,yàn cù fēi huā luò wǔ yán。
不有小舟能荡桨,百壶那送酒如泉。bù yǒu xiǎo zhōu néng dàng jiǎng,bǎi hú nà sòng jiǔ rú quán。

赠田九判官

杜甫

崆峒使节上青霄,河陇降王款圣朝。kōng dòng shǐ jié shàng qīng xiāo,hé lǒng jiàng wáng kuǎn shèng cháo。
宛马总肥春苜蓿,将军只数汉嫖姚。wǎn mǎ zǒng féi chūn mù xu,jiāng jūn zhǐ shù hàn piáo yáo。
陈留阮瑀谁争长,京兆田郎早见招。chén liú ruǎn yǔ shuí zhēng zhǎng,jīng zhào tián láng zǎo jiàn zhāo。
麾下赖君才并入,独能无意向渔樵。huī xià lài jūn cái bìng rù,dú néng wú yì xiàng yú qiáo。

赠献纳使

杜甫

献纳司存雨露边,地分清切任才贤。xiàn nà sī cún yǔ lù biān,dì fēn qīng qiè rèn cái xián。
舍人退食收封事,宫女开函近御筵。shě rén tuì shí shōu fēng shì,gōng nǚ kāi hán jìn yù yán。
晓漏追飞青琐闼,晴窗点检白云篇。xiǎo lòu zhuī fēi qīng suǒ tà,qíng chuāng diǎn jiǎn bái yún piān。
扬雄更有河东赋,唯待吹嘘送上天。yáng xióng gèng yǒu hé dōng fù,wéi dài chuī xū sòng shàng tiān。

腊日

杜甫

腊日常年暖尚遥,今年腊日冻全消。là rì cháng nián nuǎn shàng yáo,jīn nián là rì dòng quán xiāo。
侵陵雪色还萱草,漏泄春光有柳条。qīn líng xuě sè hái xuān cǎo,lòu xiè chūn guāng yǒu liǔ tiáo。
纵酒欲谋良夜醉,还家初散紫宸朝。zòng jiǔ yù móu liáng yè zuì,hái jiā chū sàn zǐ chén cháo。
口脂面药随恩泽,翠管银罂下九霄。kǒu zhī miàn yào suí ēn zé,cuì guǎn yín yīng xià jiǔ xiāo。

紫宸殿退朝口号

杜甫

户外昭容紫袖垂,双瞻御座引朝仪。hù wài zhāo róng zǐ xiù chuí,shuāng zhān yù zuò yǐn cháo yí。
香飘合殿春风转,花覆千官淑景移。xiāng piāo hé diàn chūn fēng zhuǎn,huā fù qiān guān shū jǐng yí。
昼漏希闻高阁报,天颜有喜近臣知。zhòu lòu xī wén gāo gé bào,tiān yán yǒu xǐ jìn chén zhī。
宫中每出归东省,会送夔龙集凤池。gōng zhōng měi chū guī dōng shěng,huì sòng kuí lóng jí fèng chí。

曲江二首(其一)

杜甫

一片花飞减却春,风飘万点正愁人。yī piàn huā fēi jiǎn què chūn,fēng piāo wàn diǎn zhèng chóu rén。
且看欲尽花经眼,莫厌伤多酒入唇。qiě kàn yù jǐn huā jīng yǎn,mò yàn shāng duō jiǔ rù chún。
江上小堂巢翡翠,苑边高冢卧麒麟。jiāng shàng xiǎo táng cháo fěi cuì,yuàn biān gāo zhǒng wò qí lín。
细推物理须行乐,何用浮名绊此身。xì tuī wù lǐ xū xíng lè,hé yòng fú míng bàn cǐ shēn。

曲江二首(其二)

杜甫

朝回日日典春衣,每日江头尽醉归。cháo huí rì rì diǎn chūn yī,měi rì jiāng tóu jǐn zuì guī。
酒债寻常行处有,人生七十古来稀。jiǔ zhài xún cháng xíng chù yǒu,rén shēng qī shí gǔ lái xī。
穿花蛱蝶深深见,点水蜻蜓款款飞。chuān huā jiá dié shēn shēn jiàn,diǎn shuǐ qīng tíng kuǎn kuǎn fēi。
传语风光共流转,暂时相赏莫相违。chuán yǔ fēng guāng gòng liú zhuǎn,zàn shí xiāng shǎng mò xiāng wéi。

曲江对酒

杜甫

苑外江头坐不归,水精春殿转霏微。yuàn wài jiāng tóu zuò bù guī,shuǐ jīng chūn diàn zhuǎn fēi wēi。
桃花细逐杨花落,黄鸟时兼白鸟飞。táo huā xì zhú yáng huā luò,huáng niǎo shí jiān bái niǎo fēi。
纵饮久判人共弃,懒朝真与世相违。zòng yǐn jiǔ pàn rén gòng qì,lǎn cháo zhēn yǔ shì xiāng wéi。
吏情更觉沧洲远,老大悲伤未拂衣。lì qíng gèng jué cāng zhōu yuǎn,lǎo dà bēi shāng wèi fú yī。

曲江对雨

杜甫

城上春云覆苑墙,江亭晚色静年芳。chéng shàng chūn yún fù yuàn qiáng,jiāng tíng wǎn sè jìng nián fāng。
林花着雨燕脂落,水荇牵风翠带长。lín huā zhe yǔ yàn zhī luò,shuǐ xìng qiān fēng cuì dài zhǎng。
龙武新军深驻辇,芙蓉别殿谩焚香。lóng wǔ xīn jūn shēn zhù niǎn,fú róng bié diàn mán fén xiāng。
何时诏此金钱会,暂醉佳人锦瑟旁。hé shí zhào cǐ jīn qián huì,zàn zuì jiā rén jǐn sè páng。

奉和贾至舍人早朝大明宫

杜甫

五夜漏声催晓箭,九重春色醉仙桃。wǔ yè lòu shēng cuī xiǎo jiàn,jiǔ zhòng chūn sè zuì xiān táo。
旌旗日暖龙蛇动,宫殿风微燕雀高。jīng qí rì nuǎn lóng shé dòng,gōng diàn fēng wēi yàn què gāo。
朝罢香烟携满袖,诗成珠玉在挥毫。cháo bà xiāng yān xié mǎn xiù,shī chéng zhū yù zài huī háo。
欲知世掌丝纶美,池上于今有凤毛。yù zhī shì zhǎng sī lún měi,chí shàng yú jīn yǒu fèng máo。

宣政殿退朝晚出左掖

杜甫

天门日射黄金榜,春殿晴曛赤羽旗。tiān mén rì shè huáng jīn bǎng,chūn diàn qíng xūn chì yǔ qí。
宫草微微承委佩,炉烟细细驻游丝。gōng cǎo wēi wēi chéng wěi pèi,lú yān xì xì zhù yóu sī。
云近蓬莱常好色,雪残鳷鹊亦多时。yún jìn péng lái cháng hǎo sè,xuě cán zhī què yì duō shí。
侍臣缓步归青琐,退食从容出每迟。shì chén huǎn bù guī qīng suǒ,tuì shí cóng róng chū měi chí。

题省中院壁

杜甫

掖垣竹埤梧十寻,洞门对霤常阴阴。yē yuán zhú pí wú shí xún,dòng mén duì liù cháng yīn yīn。
落花游丝白日静,鸣鸠乳燕青春深。luò huā yóu sī bái rì jìng,míng jiū rǔ yàn qīng chūn shēn。
腐儒衰晚谬通籍,退食迟回违寸心。fǔ rú shuāi wǎn miù tōng jí,tuì shí chí huí wéi cùn xīn。
衮职曾无一字补,许身愧比双南金。gǔn zhí céng wú yī zì bǔ,xǔ shēn kuì bǐ shuāng nán jīn。

曲江陪郑八丈南史饮

杜甫

雀啄江头黄柳花,鵁鶄鸂鶒满晴沙。què zhuó jiāng tóu huáng liǔ huā,jiāo jīng xī chì mǎn qíng shā。
自知白发非春事,且尽芳尊恋物华。zì zhī bái fā fēi chūn shì,qiě jǐn fāng zūn liàn wù huá。
近侍即今难浪迹,此身那得更无家。jìn shì jí jīn nán làng jì,cǐ shēn nà dé gèng wú jiā。
丈人文力犹强健,岂傍青门学种瓜。zhàng rén wén lì yóu qiáng jiàn,qǐ bàng qīng mén xué zhǒng guā。