古诗词

浣溪沙·荷花

苏轼

四面垂杨十顷荷,问言何处最花多。sì miàn chuí yáng shí qǐng hé,wèn yán hé chù zuì huā duō。
画楼南畔夕阳和。huà lóu nán pàn xī yáng hé。
天气乍凉人寂寞,光阴须得酒消磨。tiān qì zhà liáng rén jì mò,guāng yīn xū dé jiǔ xiāo mó。
且来花里听笙歌。qiě lái huā lǐ tīng shēng gē。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

起伏龙行,并叙

苏轼

何年白竹千钧弩,射杀南山雪毛虎。hé nián bái zhú qiān jūn nǔ,shè shā nán shān xuě máo hǔ。
至今颅骨带霜牙,尚作四海毛虫祖。zhì jīn lú gǔ dài shuāng yá,shàng zuò sì hǎi máo chóng zǔ。
东方久旱千里赤,三月行人口生土。dōng fāng jiǔ hàn qiān lǐ chì,sān yuè xíng rén kǒu shēng tǔ。
碧潭近在古城东,神物所蟠谁敢侮。bì tán jìn zài gǔ chéng dōng,shén wù suǒ pán shuí gǎn wǔ。
上敧苍石拥岩窦,下应清河通水府。shàng jī cāng shí yōng yán dòu,xià yīng qīng hé tōng shuǐ fǔ。
眼光作电走金蛇,鼻息为云擢烟缕。yǎn guāng zuò diàn zǒu jīn shé,bí xī wèi yún zhuó yān lǚ。
当年负图传帝命,左右羲轩诏神禹。dāng nián fù tú chuán dì mìng,zuǒ yòu xī xuān zhào shén yǔ。
尔来怀宝但贪眠,满腹雷霆喑不吐。ěr lái huái bǎo dàn tān mián,mǎn fù léi tíng yīn bù tǔ。
赤龙白虎战明日,倒卷黄河作飞雨。chì lóng bái hǔ zhàn míng rì,dào juǎn huáng hé zuò fēi yǔ。
嗟我岂乐斗两雄,有事径须烦一怒。jiē wǒ qǐ lè dòu liǎng xióng,yǒu shì jìng xū fán yī nù。

闻公择过云龙张山人,辄往从之,公择有诗,戏用其韵

苏轼

我生固多忧,肉食尝苦墨。wǒ shēng gù duō yōu,ròu shí cháng kǔ mò。
轩然就一笑,犹得好饮力。xuān rán jiù yī xiào,yóu dé hǎo yǐn lì。
闻君过云龙,对酒两静默。wén jūn guò yún lóng,duì jiǔ liǎng jìng mò。
急携清歌女,出郭及未昃。jí xié qīng gē nǚ,chū guō jí wèi zè。
一欢难力致,邂逅有胜特。yī huān nán lì zhì,xiè hòu yǒu shèng tè。
喧蜂集晚花,乱雀啅丛棘。xuān fēng jí wǎn huā,luàn què zhuó cóng jí。
山人乐此耳,寂寞谁侍侧。shān rén lè cǐ ěr,jì mò shuí shì cè。
何当求好人,聊使治要襋。hé dāng qiú hǎo rén,liáo shǐ zhì yào jí。
使君自孤偾,此理谁相值。shǐ jūn zì gū fèn,cǐ lǐ shuí xiāng zhí。
不如学养生,一气服千息。bù rú xué yǎng shēng,yī qì fú qiān xī。

送李公择

苏轼

嗟予寡兄弟,四海一子由。jiē yǔ guǎ xiōng dì,sì hǎi yī zi yóu。
故人虽云多,出处不我谋。gù rén suī yún duō,chū chù bù wǒ móu。
弓车无停招,逝去势莫留。gōng chē wú tíng zhāo,shì qù shì mò liú。
仅存今几人,各在天一陬。jǐn cún jīn jǐ rén,gè zài tiān yī zōu。
有如长庚月,到晓烂不收。yǒu rú zhǎng gēng yuè,dào xiǎo làn bù shōu。
宜我与夫子,相好手足侔。yí wǒ yǔ fū zi,xiāng hǎo shǒu zú móu。
比年两见之,宾主更献酬。bǐ nián liǎng jiàn zhī,bīn zhǔ gèng xiàn chóu。
乐哉十日饮,衎衎和不流。lè zāi shí rì yǐn,kàn kàn hé bù liú。
论事到深夜,僵仆铃与驺。lùn shì dào shēn yè,jiāng pū líng yǔ zōu。
颇尝见使君,有客如此不?pǒ cháng jiàn shǐ jūn,yǒu kè rú cǐ bù?
欲别不忍言,惨惨集百忧。yù bié bù rěn yán,cǎn cǎn jí bǎi yōu。
念我野夫兄,知名三十秋。niàn wǒ yě fū xiōng,zhī míng sān shí qiū。
已得其为人,不待风马牛。yǐ dé qí wèi rén,bù dài fēng mǎ niú。
他年林下见,倾盖如白头。tā nián lín xià jiàn,qīng gài rú bái tóu。

送笋芍药与公择二首

苏轼

久客厌虏馔,枵然思南烹。jiǔ kè yàn lǔ zhuàn,xiāo rán sī nán pēng。
故人知我意,千里寄竹萌。gù rén zhī wǒ yì,qiān lǐ jì zhú méng。
骈头玉婴儿,一一脱锦䙀。pián tóu yù yīng ér,yī yī tuō jǐn běng。
庖人应未识,旅人眼先明。páo rén yīng wèi shí,lǚ rén yǎn xiān míng。
我家拙厨膳,彘肉芼芜菁。wǒ jiā zhuō chú shàn,zhì ròu mào wú jīng。
送与江南客,烧煮配香粳。sòng yǔ jiāng nán kè,shāo zhǔ pèi xiāng jīng。

送笋芍药与公择二首

苏轼

今日忽不乐,折尽园中花。jīn rì hū bù lè,zhé jǐn yuán zhōng huā。
园中亦何有,芍药袅残葩。yuán zhōng yì hé yǒu,sháo yào niǎo cán pā。
久旱复遭雨,纷披乱泥沙。jiǔ hàn fù zāo yǔ,fēn pī luàn ní shā。
不折亦安用,折去还可嗟。bù zhé yì ān yòng,zhé qù hái kě jiē。
弃掷亮未能,送与谪仙家。qì zhì liàng wèi néng,sòng yǔ zhé xiān jiā。
还将一枝春,插向两髻丫。hái jiāng yī zhī chūn,chā xiàng liǎng jì yā。

次韵刘答泾

苏轼

吟诗莫作秋虫声,天公怪汝钩物情,使汝未老华发生。yín shī mò zuò qiū chóng shēng,tiān gōng guài rǔ gōu wù qíng,shǐ rǔ wèi lǎo huá fā shēng。
芝兰得雨蔚青青,何用自燔以出馨。zhī lán dé yǔ wèi qīng qīng,hé yòng zì fán yǐ chū xīn。
细书千纸杂真行,新音百变口如莺。xì shū qiān zhǐ zá zhēn xíng,xīn yīn bǎi biàn kǒu rú yīng。
异义蜂起弟子争,舌翻涛澜卷齐城。yì yì fēng qǐ dì zi zhēng,shé fān tāo lán juǎn qí chéng。
万卷堆胸兀相撑,以病为乐子未惊。wàn juǎn duī xiōng wù xiāng chēng,yǐ bìng wèi lè zi wèi jīng。
我有至味非煎烹,是中之乐吁难名。wǒ yǒu zhì wèi fēi jiān pēng,shì zhōng zhī lè xū nán míng。
绿槐如山闇广庭,飞虻绕耳细而清。lǜ huái rú shān àn guǎng tíng,fēi méng rào ěr xì ér qīng。
败席展转卧见经,亦自不嫌翠织成。bài xí zhǎn zhuǎn wò jiàn jīng,yì zì bù xián cuì zhī chéng。
意行信足无沟坑,不识五郎呼作卿。yì xíng xìn zú wú gōu kēng,bù shí wǔ láng hū zuò qīng。
吏民哀我老不明,相戒无复烦鞭刑。lì mín āi wǒ lǎo bù míng,xiāng jiè wú fù fán biān xíng。
时临泗水照星星,微风不起镜面平。shí lín sì shuǐ zhào xīng xīng,wēi fēng bù qǐ jìng miàn píng。
安得一舟如叶轻,卧闻邮签报水程。ān dé yī zhōu rú yè qīng,wò wén yóu qiān bào shuǐ chéng。
莼羹羊酪不须评,一饱且救饥肠鸣。chún gēng yáng lào bù xū píng,yī bǎo qiě jiù jī cháng míng。

携妓乐游张山人园

苏轼

大杏金黄小麦熟,坠巢乳鹊拳新竹。dà xìng jīn huáng xiǎo mài shú,zhuì cháo rǔ què quán xīn zhú。
故将俗物恼幽人,细马红妆满山谷。gù jiāng sú wù nǎo yōu rén,xì mǎ hóng zhuāng mǎn shān gǔ。
提壶劝酒意虽重,杜鹃催归声更速。tí hú quàn jiǔ yì suī zhòng,dù juān cuī guī shēng gèng sù。
酒阑人散却关门,寂历斜阳挂疏木。jiǔ lán rén sàn què guān mén,jì lì xié yáng guà shū mù。

种德亭,并叙

苏轼

小圃傍城郭,闭门芝术香。xiǎo pǔ bàng chéng guō,bì mén zhī shù xiāng。
名随市人隐,德与佳木长。míng suí shì rén yǐn,dé yǔ jiā mù zhǎng。
元化善养性,仓公多禁方。yuán huà shàn yǎng xìng,cāng gōng duō jìn fāng。
所活不可数,相逢旋相忘。suǒ huó bù kě shù,xiāng féng xuán xiāng wàng。
但喜宾客来,置酒花满堂。dàn xǐ bīn kè lái,zhì jiǔ huā mǎn táng。
我欲东南去,再观双桧苍。wǒ yù dōng nán qù,zài guān shuāng guì cāng。
山茶想出屋,湖橘应过墙。shān chá xiǎng chū wū,hú jú yīng guò qiáng。
木老德亦熟,吾言岂荒唐。mù lǎo dé yì shú,wú yán qǐ huāng táng。

闻辩才法师复归上天竺,以诗戏问

苏轼

道人出山去,山色如死灰。dào rén chū shān qù,shān sè rú sǐ huī。
白云不解笑,青松有馀哀。bái yún bù jiě xiào,qīng sōng yǒu yú āi。
忽闻道人归,鸟语山容开。hū wén dào rén guī,niǎo yǔ shān róng kāi。
神光出宝髻,法雨洗浮埃。shén guāng chū bǎo jì,fǎ yǔ xǐ fú āi。
想见南北山,花发前后台。xiǎng jiàn nán běi shān,huā fā qián hòu tái。
寄声问道人,借禅以为诙。jì shēng wèn dào rén,jiè chán yǐ wèi huī。
何所闻而去,何所见而回?hé suǒ wén ér qù,hé suǒ jiàn ér huí?
道人笑不答,此意安在哉。dào rén xiào bù dá,cǐ yì ān zài zāi。
昔年本不住,今者亦无来。xī nián běn bù zhù,jīn zhě yì wú lái。
此语竟非是,且食白杨梅。cǐ yǔ jìng fēi shì,qiě shí bái yáng méi。

和子由送将官梁左藏仲通

苏轼

雨足谁言春麦短,城坚不怕秋涛卷。yǔ zú shuí yán chūn mài duǎn,chéng jiān bù pà qiū tāo juǎn。
日长惟有睡相宜,半脱纱巾落纨扇。rì zhǎng wéi yǒu shuì xiāng yí,bàn tuō shā jīn luò wán shàn。
芳草不锄当户长,珍禽独下无人见。fāng cǎo bù chú dāng hù zhǎng,zhēn qín dú xià wú rén jiàn。
觉来身世都是梦,坐久枕痕犹著面。jué lái shēn shì dōu shì mèng,zuò jiǔ zhěn hén yóu zhù miàn。
城西忽报故人来,急扫风轩炊麦饭。chéng xī hū bào gù rén lái,jí sǎo fēng xuān chuī mài fàn。
伏波论兵初矍铄,中散谈仙更清远。fú bō lùn bīng chū jué shuò,zhōng sàn tán xiān gèng qīng yuǎn。
南都从事亦学道,不惜肠空夸脑满。nán dōu cóng shì yì xué dào,bù xī cháng kōng kuā nǎo mǎn。
问羊他日到金华,应许相将游阆苑。wèn yáng tā rì dào jīn huá,yīng xǔ xiāng jiāng yóu láng yuàn。

次韵秦观秀才见赠,秦与孙莘老、李公择甚熟,将入京应举

苏轼

夜光明月非所投,逢年遇合百无忧。yè guāng míng yuè fēi suǒ tóu,féng nián yù hé bǎi wú yōu。
将军百战竟不侯,伯郎一斗得凉州。jiāng jūn bǎi zhàn jìng bù hóu,bó láng yī dòu dé liáng zhōu。
翘关、负重君无力,十年不入纷华域。qiào guān fù zhòng jūn wú lì,shí nián bù rù fēn huá yù。
故人坐上见君文,谓是古人吁莫测。gù rén zuò shàng jiàn jūn wén,wèi shì gǔ rén xū mò cè。
新诗说尽万物倩,硬黄小字临黄庭。xīn shī shuō jǐn wàn wù qiàn,yìng huáng xiǎo zì lín huáng tíng。
故人已去君未到,空吟《河畔草青青》。gù rén yǐ qù jūn wèi dào,kōng yín hé pàn cǎo qīng qīng。
谁谓他乡各异县,天遣君来破吾愿。shuí wèi tā xiāng gè yì xiàn,tiān qiǎn jūn lái pò wú yuàn。
一闻君语识君心,短李髯孙眼中见。yī wén jūn yǔ shí jūn xīn,duǎn lǐ rán sūn yǎn zhōng jiàn。
江湖放浪久全真,忽然一鸣惊倒人。jiāng hú fàng làng jiǔ quán zhēn,hū rán yī míng jīng dào rén。
纵横所值无不可,知君不怕新书新。zòng héng suǒ zhí wú bù kě,zhī jūn bù pà xīn shū xīn。
千金敝帚那堪换,我亦淹留岂长算。qiān jīn bì zhǒu nà kān huàn,wǒ yì yān liú qǐ zhǎng suàn。
山中既未决同归,我聊尔耳君其漫。shān zhōng jì wèi jué tóng guī,wǒ liáo ěr ěr jūn qí màn。

仆曩于长安陈汉卿家,见吴道子画佛,碎烂可惜。其后十馀年,复见之于鲜于子骏家,则已装背完好。子骏以见遗,作诗谢之

苏轼

贵人金多身复闲,争买书画不计钱。guì rén jīn duō shēn fù xián,zhēng mǎi shū huà bù jì qián。
已将铁石充逸少,更补朱繇为道玄。yǐ jiāng tiě shí chōng yì shǎo,gèng bǔ zhū yáo wèi dào xuán。
烟薰屋漏装玉轴,鹿皮苍璧知谁贤。yān xūn wū lòu zhuāng yù zhóu,lù pí cāng bì zhī shuí xián。
吴生画佛本神授,梦中化作飞空仙。wú shēng huà fú běn shén shòu,mèng zhōng huà zuò fēi kōng xiān。
觉来落笔不经意,神妙独到秋毫颠。jué lái luò bǐ bù jīng yì,shén miào dú dào qiū háo diān。
昔我长安见此画,叹息至宝空潸然。xī wǒ zhǎng ān jiàn cǐ huà,tàn xī zhì bǎo kōng shān rán。
素丝断续不忍看,已作蝴蝶飞联翩。sù sī duàn xù bù rěn kàn,yǐ zuò hú dié fēi lián piān。
君能收拾为补缀,体质散落嗟神全。jūn néng shōu shí wèi bǔ zhuì,tǐ zhì sàn luò jiē shén quán。
志公仿佛见刀尺,修罗天女犹雄妍。zhì gōng fǎng fú jiàn dāo chǐ,xiū luó tiān nǚ yóu xióng yán。
如观老杜飞鸟句,脱字欲补知无缘。rú guān lǎo dù fēi niǎo jù,tuō zì yù bǔ zhī wú yuán。
问君乞得良有意,欲将俗眼为洗湔。wèn jūn qǐ dé liáng yǒu yì,yù jiāng sú yǎn wèi xǐ jiān。
贵人一见定羞怍,锦囊千纸何足捐。guì rén yī jiàn dìng xiū zuò,jǐn náng qiān zhǐ hé zú juān。
不须更用博麻缕,付与一炬随飞烟。bù xū gèng yòng bó má lǚ,fù yǔ yī jù suí fēi yān。

雨中过舒教授

苏轼

疏疏帘外竹,浏浏竹间雨。shū shū lián wài zhú,liú liú zhú jiān yǔ。
窗扉静无尘,几砚寒生雾。chuāng fēi jìng wú chén,jǐ yàn hán shēng wù。
美人乐幽独,有得缘无慕。měi rén lè yōu dú,yǒu dé yuán wú mù。
坐依蒲褐禅,起听风瓯语。zuò yī pú hè chán,qǐ tīng fēng ōu yǔ。
客来淡无有,洒扫凉冠履。kè lái dàn wú yǒu,sǎ sǎo liáng guān lǚ。
浓茗洗积昏,妙香净浮虑。nóng míng xǐ jī hūn,miào xiāng jìng fú lǜ。
归来北堂闇,一一微萤度。guī lái běi táng àn,yī yī wēi yíng dù。
此生忧患中,一饷安闲处。cǐ shēng yōu huàn zhōng,yī xiǎng ān xián chù。
飞鸢悔前笑,黄犬悲晚悟。fēi yuān huǐ qián xiào,huáng quǎn bēi wǎn wù。
自非陶靖节,谁识此闲趣。zì fēi táo jìng jié,shuí shí cǐ xián qù。

次韵舒教授寄李公择

苏轼

草书妙绝吾所兄,真书小低犹抗行。cǎo shū miào jué wú suǒ xiōng,zhēn shū xiǎo dī yóu kàng xíng。
论文作诗俱不敌,看君谈笑收降旌。lùn wén zuò shī jù bù dí,kàn jūn tán xiào shōu jiàng jīng。
去年逾月方出昼,为君剧饮几濡首。qù nián yú yuè fāng chū zhòu,wèi jūn jù yǐn jǐ rú shǒu。
今年过我虽少留,寂寞陶潜方止酒。jīn nián guò wǒ suī shǎo liú,jì mò táo qián fāng zhǐ jiǔ。
别时流涕揽君须,悬知此欢堕空虚。bié shí liú tì lǎn jūn xū,xuán zhī cǐ huān duò kōng xū。
松下纵横馀屐齿,门前轣辘想君车。sōng xià zòng héng yú jī chǐ,mén qián lì lù xiǎng jūn chē。
怪君一身都是德,近之清润沦肌骨。guài jūn yī shēn dōu shì dé,jìn zhī qīng rùn lún jī gǔ。
细思还有可恨时,不许蓝桥见倾国。xì sī hái yǒu kě hèn shí,bù xǔ lán qiáo jiàn qīng guó。

送郑户曹

苏轼

水绕彭城楼,山围戏马台。shuǐ rào péng chéng lóu,shān wéi xì mǎ tái。
古来豪杰地,千载有馀哀。gǔ lái háo jié dì,qiān zài yǒu yú āi。
隆准飞上天,重瞳亦成灰。lóng zhǔn fēi shàng tiān,zhòng tóng yì chéng huī。
白门下吕布,大星陨临淮。bái mén xià lǚ bù,dà xīng yǔn lín huái。
尚想刘德舆,置酒此徘徊。shàng xiǎng liú dé yú,zhì jiǔ cǐ pái huái。
尔来苦寂寞,废圃多苍苔。ěr lái kǔ jì mò,fèi pǔ duō cāng tái。
河从百步响,山到九里回。hé cóng bǎi bù xiǎng,shān dào jiǔ lǐ huí。
山水自相激,夜声转风雷。shān shuǐ zì xiāng jī,yè shēng zhuǎn fēng léi。
荡荡清河堧,黄楼我所开。dàng dàng qīng hé ruán,huáng lóu wǒ suǒ kāi。
秋月堕城角,春风摇酒杯。qiū yuè duò chéng jiǎo,chūn fēng yáo jiǔ bēi。
迟君为座客,新诗出琼瑰。chí jūn wèi zuò kè,xīn shī chū qióng guī。
楼成君已去,人事固多乖。lóu chéng jūn yǐ qù,rén shì gù duō guāi。
他年君倦游,白首赋归来。tā nián jūn juàn yóu,bái shǒu fù guī lái。
登楼一长啸,使君安在哉。dēng lóu yī zhǎng xiào,shǐ jūn ān zài zāi。