古诗词

奉送魏六丈佑少府之交广

杜甫

贤豪赞经纶,功成空名垂。xián háo zàn jīng lún,gōng chéng kōng míng chuí。
子孙不振耀,历代皆有之。zi sūn bù zhèn yào,lì dài jiē yǒu zhī。
郑公四叶孙,长大常苦饥。zhèng gōng sì yè sūn,zhǎng dà cháng kǔ jī。
众中见毛骨,犹是麒麟儿。zhòng zhōng jiàn máo gǔ,yóu shì qí lín ér。
磊落贞观事,致君朴直词。lěi luò zhēn guān shì,zhì jūn pǔ zhí cí。
家声盖六合,行色何其微。jiā shēng gài liù hé,xíng sè hé qí wēi。
遇我苍吾阴,忽惊会面稀。yù wǒ cāng wú yīn,hū jīng huì miàn xī。
议论有馀地,公侯来未迟。yì lùn yǒu yú dì,gōng hóu lái wèi chí。
虚思黄金贵,自笑青云期。xū sī huáng jīn guì,zì xiào qīng yún qī。
长卿久病渴,武帝元同时。zhǎng qīng jiǔ bìng kě,wǔ dì yuán tóng shí。
季子黑貂敝,得无妻嫂欺。jì zi hēi diāo bì,dé wú qī sǎo qī。
尚为诸侯客,独屈州县卑。shàng wèi zhū hóu kè,dú qū zhōu xiàn bēi。
南游炎海甸,浩荡从此辞。nán yóu yán hǎi diān,hào dàng cóng cǐ cí。
穷途仗神道,世乱轻土宜。qióng tú zhàng shén dào,shì luàn qīng tǔ yí。
解帆岁云暮,可与春风归。jiě fān suì yún mù,kě yǔ chūn fēng guī。
出入朱门家,华屋刻蛟螭。chū rù zhū mén jiā,huá wū kè jiāo chī。
玉食亚王者,乐张游子悲。yù shí yà wáng zhě,lè zhāng yóu zi bēi。
侍婢艳倾城,绡绮轻雾霏。shì bì yàn qīng chéng,xiāo qǐ qīng wù fēi。
掌中琥珀钟,行酒双逶迤。zhǎng zhōng hǔ pò zhōng,xíng jiǔ shuāng wēi yí。
新欢继明烛,梁栋星辰飞。xīn huān jì míng zhú,liáng dòng xīng chén fēi。
两情顾盼合,珠碧赠于斯。liǎng qíng gù pàn hé,zhū bì zèng yú sī。
上贵见肝胆,下贵不相疑。shàng guì jiàn gān dǎn,xià guì bù xiāng yí。
心事披写间,气酣达所为。xīn shì pī xiě jiān,qì hān dá suǒ wèi。
错挥铁如意,莫避珊瑚枝。cuò huī tiě rú yì,mò bì shān hú zhī。
始兼逸迈兴,终慎宾主仪。shǐ jiān yì mài xīng,zhōng shèn bīn zhǔ yí。
戎马暗天宇,呜呼生别离。róng mǎ àn tiān yǔ,wū hū shēng bié lí。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

又雪

杜甫

南雪不到地,青崖沾未消。nán xuě bù dào dì,qīng yá zhān wèi xiāo。
微微向日薄,脉脉去人遥。wēi wēi xiàng rì báo,mài mài qù rén yáo。
冬热鸳鸯病,峡深豺虎骄。dōng rè yuān yāng bìng,xiá shēn chái hǔ jiāo。
愁边有江水,焉得北之朝。chóu biān yǒu jiāng shuǐ,yān dé běi zhī cháo。

长江二首(其一)

杜甫

众水会涪万,瞿塘争一门。zhòng shuǐ huì fú wàn,qú táng zhēng yī mén。
朝宗人共挹,盗贼尔谁尊。cháo zōng rén gòng yì,dào zéi ěr shuí zūn。
孤石隐如马,高萝垂饮猿。gū shí yǐn rú mǎ,gāo luó chuí yǐn yuán。
归心异波浪,何事即飞翻。guī xīn yì bō làng,hé shì jí fēi fān。

长江二首

杜甫

浩浩终不息,乃知东极临。hào hào zhōng bù xī,nǎi zhī dōng jí lín。
众流归海意,万国奉君心。zhòng liú guī hǎi yì,wàn guó fèng jūn xīn。
色借潇湘阔,声驱滟滪深。sè jiè xiāo xiāng kuò,shēng qū yàn yù shēn。
未辞添雾雨,接上遇衣襟。wèi cí tiān wù yǔ,jiē shàng yù yī jīn。

承闻故房相公灵榇自阆州启殡归葬东都有作二首

杜甫

远闻房太守,归葬陆浑山。yuǎn wén fáng tài shǒu,guī zàng lù hún shān。
一德兴王后,孤魂久客间。yī dé xīng wáng hòu,gū hún jiǔ kè jiān。
孔明多故事,安石竟崇班。kǒng míng duō gù shì,ān shí jìng chóng bān。
他日嘉陵涕,仍沾楚水还。tā rì jiā líng tì,réng zhān chǔ shuǐ hái。

承闻故房相公灵榇自阆州启殡归葬东都有作二首

杜甫

丹旐飞飞日,初传发阆州。dān zhào fēi fēi rì,chū chuán fā láng zhōu。
风尘终不解,江汉忽同流。fēng chén zhōng bù jiě,jiāng hàn hū tóng liú。
剑动新身匣,书归故国楼。jiàn dòng xīn shēn xiá,shū guī gù guó lóu。
尽哀知有处,为客恐长休。jǐn āi zhī yǒu chù,wèi kè kǒng zhǎng xiū。

云安九日郑十八携酒陪诸公宴

杜甫

寒花开已尽,菊蕊独盈枝。hán huā kāi yǐ jǐn,jú ruǐ dú yíng zhī。
旧摘人频异,轻香酒暂随。jiù zhāi rén pín yì,qīng xiāng jiǔ zàn suí。
地偏初衣裌,山拥更登危。dì piān chū yī jiá,shān yōng gèng dēng wēi。
万国皆戎马,酣歌泪欲垂。wàn guó jiē róng mǎ,hān gē lèi yù chuí。

将晓二首

杜甫

石城除击柝,铁锁欲开关。shí chéng chú jī tuò,tiě suǒ yù kāi guān。
鼓角悲荒塞,星河落曙山。gǔ jiǎo bēi huāng sāi,xīng hé luò shǔ shān。
巴人常小梗,蜀使动无还。bā rén cháng xiǎo gěng,shǔ shǐ dòng wú hái。
垂老孤帆色,飘飘犯百蛮。chuí lǎo gū fān sè,piāo piāo fàn bǎi mán。

将晓二首

杜甫

军吏回官烛,舟人自楚歌。jūn lì huí guān zhú,zhōu rén zì chǔ gē。
寒沙蒙薄雾,落月去清波。hán shā méng báo wù,luò yuè qù qīng bō。
壮惜身名晚,衰惭应接多。zhuàng xī shēn míng wǎn,shuāi cán yīng jiē duō。
归朝日簪笏,筋力定如何。guī cháo rì zān hù,jīn lì dìng rú hé。

怀锦水居止二首

杜甫

军旅西征僻,风尘战伐多。jūn lǚ xī zhēng pì,fēng chén zhàn fá duō。
犹闻蜀父老,不忘舜讴歌。yóu wén shǔ fù lǎo,bù wàng shùn ōu gē。
天险终难立,柴门岂重过。tiān xiǎn zhōng nán lì,chái mén qǐ zhòng guò。
朝朝巫峡水,远逗锦江波。cháo cháo wū xiá shuǐ,yuǎn dòu jǐn jiāng bō。

怀锦水居止二首

杜甫

万里桥南宅,百花潭北庄。wàn lǐ qiáo nán zhái,bǎi huā tán běi zhuāng。
层轩皆面水,老树饱经霜。céng xuān jiē miàn shuǐ,lǎo shù bǎo jīng shuāng。
雪岭界天白,锦城曛日黄。xuě lǐng jiè tiān bái,jǐn chéng xūn rì huáng。
惜哉形胜地,回首一茫茫。xī zāi xíng shèng dì,huí shǒu yī máng máng。

子规

杜甫

峡里云安县,江楼翼瓦齐。xiá lǐ yún ān xiàn,jiāng lóu yì wǎ qí。
两边山木合,终日子规啼。liǎng biān shān mù hé,zhōng rì zi guī tí。
眇眇春风见,萧萧夜色凄。miǎo miǎo chūn fēng jiàn,xiāo xiāo yè sè qī。
客愁那听此,故作傍人低。kè chóu nà tīng cǐ,gù zuò bàng rén dī。

老病

杜甫

老病巫山里,稽留楚客中。lǎo bìng wū shān lǐ,jī liú chǔ kè zhōng。
药残他日裹,花发去年丛。yào cán tā rì guǒ,huā fā qù nián cóng。
夜足沾沙雨,春多逆水风。yè zú zhān shā yǔ,chūn duō nì shuǐ fēng。
合分双赐笔,犹作一飘蓬。hé fēn shuāng cì bǐ,yóu zuò yī piāo péng。

南楚

杜甫

南楚青春异,暄寒早早分。nán chǔ qīng chūn yì,xuān hán zǎo zǎo fēn。
无名江上草,随意岭头云。wú míng jiāng shàng cǎo,suí yì lǐng tóu yún。
正月蜂相见,非时鸟共闻。zhèng yuè fēng xiāng jiàn,fēi shí niǎo gòng wén。
杖藜妨跃马,不是故离群。zhàng lí fáng yuè mǎ,bù shì gù lí qún。

移居夔州郭

杜甫

伏枕云安县,迁居白帝城。fú zhěn yún ān xiàn,qiān jū bái dì chéng。
春知催柳别,江与放船清。chūn zhī cuī liǔ bié,jiāng yǔ fàng chuán qīng。
农事闻人说,山光见鸟情。nóng shì wén rén shuō,shān guāng jiàn niǎo qíng。
禹功饶断石,且就土微平。yǔ gōng ráo duàn shí,qiě jiù tǔ wēi píng。

船下夔州郭宿雨湿不得上岸别王十二

杜甫

依沙宿舸船,石濑月娟娟。yī shā sù gě chuán,shí lài yuè juān juān。
风起春灯乱,江鸣夜雨悬。fēng qǐ chūn dēng luàn,jiāng míng yè yǔ xuán。
晨钟云外湿,胜地石堂烟。chén zhōng yún wài shī,shèng dì shí táng yān。
柔橹轻鸥外,含悽觉汝贤。róu lǔ qīng ōu wài,hán qī jué rǔ xián。