古诗词

暮秋枉裴道州手札率尔遣兴寄近

杜甫

久客多枉友朋书,素书一月凡一束。jiǔ kè duō wǎng yǒu péng shū,sù shū yī yuè fán yī shù。
虚名但蒙寒温问,泛爱不救沟壑辱。xū míng dàn méng hán wēn wèn,fàn ài bù jiù gōu hè rǔ。
齿落未是无心人,舌存耻作穷途哭。chǐ luò wèi shì wú xīn rén,shé cún chǐ zuò qióng tú kū。
道州手札适复至,纸长要自三过读。dào zhōu shǒu zhá shì fù zhì,zhǐ zhǎng yào zì sān guò dú。
盈把那须沧海珠,入怀本倚昆山玉。yíng bǎ nà xū cāng hǎi zhū,rù huái běn yǐ kūn shān yù。
拨弃潭州百斛酒,芜没潇岸千株菊。bō qì tán zhōu bǎi hú jiǔ,wú méi xiāo àn qiān zhū jú。
使我昼立烦儿孙,令我夜坐费灯烛。shǐ wǒ zhòu lì fán ér sūn,lìng wǒ yè zuò fèi dēng zhú。
忆子初尉永嘉去,红颜白面花映肉。yì zi chū wèi yǒng jiā qù,hóng yán bái miàn huā yìng ròu。
军符侯印取岂迟,紫燕騄耳行甚速。jūn fú hóu yìn qǔ qǐ chí,zǐ yàn lù ěr xíng shén sù。
圣朝尚飞战斗尘,济世宜引英俊人。shèng cháo shàng fēi zhàn dòu chén,jì shì yí yǐn yīng jùn rén。
黎元愁痛会苏息,夷狄跋扈徒逡巡。lí yuán chóu tòng huì sū xī,yí dí bá hù tú qūn xún。
授钺筑坛闻意旨,颓纲漏网期弥纶。shòu yuè zhù tán wén yì zhǐ,tuí gāng lòu wǎng qī mí lún。
郭钦上书见大计,刘毅答诏惊群臣。guō qīn shàng shū jiàn dà jì,liú yì dá zhào jīng qún chén。
他日更仆语不浅,明公论兵气益振。tā rì gèng pū yǔ bù qiǎn,míng gōng lùn bīng qì yì zhèn。
倾壶箫管黑白发,舞剑霜雪吹青春。qīng hú xiāo guǎn hēi bái fā,wǔ jiàn shuāng xuě chuī qīng chūn。
宴筵曾语苏季子,后来杰出云孙比。yàn yán céng yǔ sū jì zi,hòu lái jié chū yún sūn bǐ。
茅斋定王城郭门,药物楚老渔商市。máo zhāi dìng wáng chéng guō mén,yào wù chǔ lǎo yú shāng shì。
市北肩舆每联袂,郭南抱瓮亦隐几。shì běi jiān yú měi lián mèi,guō nán bào wèng yì yǐn jǐ。
无数将军西第成,早作丞相东山起。wú shù jiāng jūn xī dì chéng,zǎo zuò chéng xiāng dōng shān qǐ。
鸟雀苦肥秋粟菽,蛟龙欲蛰寒沙水。niǎo què kǔ féi qiū sù shū,jiāo lóng yù zhé hán shā shuǐ。
天下鼓角何时休,阵前部曲终日死。tiān xià gǔ jiǎo hé shí xiū,zhèn qián bù qū zhōng rì sǐ。
附书与裴因示苏,此生已愧须人扶。fù shū yǔ péi yīn shì sū,cǐ shēng yǐ kuì xū rén fú。
致君尧舜付公等,早据要路思捐躯。zhì jūn yáo shùn fù gōng děng,zǎo jù yào lù sī juān qū。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

怀灞上游

杜甫

怅望东陵道,平生灞上游。chàng wàng dōng líng dào,píng shēng bà shàng yóu。
春浓停野骑,夜宿敞云楼。chūn nóng tíng yě qí,yè sù chǎng yún lóu。
离别人谁在,经过老自休。lí bié rén shuí zài,jīng guò lǎo zì xiū。
眼前今古意,江汉一归舟。yǎn qián jīn gǔ yì,jiāng hàn yī guī zhōu。

览镜呈柏中丞

杜甫

渭水流关内,终南在日边。wèi shuǐ liú guān nèi,zhōng nán zài rì biān。
胆销豺虎窟,泪入犬羊天。dǎn xiāo chái hǔ kū,lèi rù quǎn yáng tiān。
起晚堪从事,行迟更学仙。qǐ wǎn kān cóng shì,xíng chí gèng xué xiān。
镜中衰谢色,万一故人怜。jìng zhōng shuāi xiè sè,wàn yī gù rén lián。

杜甫

瘴疠浮三蜀,风云暗百蛮。zhàng lì fú sān shǔ,fēng yún àn bǎi mán。
卷帘唯白水,隐几亦青山。juǎn lián wéi bái shuǐ,yǐn jǐ yì qīng shān。
猿捷长难见,鸥轻故不还。yuán jié zhǎng nán jiàn,ōu qīng gù bù hái。
无钱从滞客,有镜巧催颜。wú qián cóng zhì kè,yǒu jìng qiǎo cuī yán。

戏作俳谐体遣闷二首

杜甫

异俗吁可怪,斯人难并居。yì sú xū kě guài,sī rén nán bìng jū。
家家养乌鬼,顿顿食黄鱼。jiā jiā yǎng wū guǐ,dùn dùn shí huáng yú。
旧识能为态,新知已暗疏。jiù shí néng wèi tài,xīn zhī yǐ àn shū。
治生且耕凿,只有不关渠。zhì shēng qiě gēng záo,zhǐ yǒu bù guān qú。

戏作俳谐体遣闷二首

杜甫

西历青羌板,南留白帝城。xī lì qīng qiāng bǎn,nán liú bái dì chéng。
於菟侵客恨,粔籹作人情。yú tú qīn kè hèn,jù nǚ zuò rén qíng。
瓦卜传神语,畬田费火声。wǎ bo chuán shén yǔ,shē tián fèi huǒ shēng。
是非何处定,高枕笑浮生。shì fēi hé chù dìng,gāo zhěn xiào fú shēng。

得舍弟观书自中都

杜甫

尔到江陵府,何时到峡州?ěr dào jiāng líng fǔ,hé shí dào xiá zhōu?
乱难生有别,聚集病应瘳。luàn nán shēng yǒu bié,jù jí bìng yīng chōu。
飒飒开啼眼,朝朝上水楼。sà sà kāi tí yǎn,cháo cháo shàng shuǐ lóu。
老身须付托,白骨更何忧。lǎo shēn xū fù tuō,bái gǔ gèng hé yōu。

喜观即到复题短篇二首

杜甫

巫峡千山暗,终南万里春。wū xiá qiān shān àn,zhōng nán wàn lǐ chūn。
病中吾见弟,书到汝为人。bìng zhōng wú jiàn dì,shū dào rǔ wèi rén。
意答儿童问,来经战伐新。yì dá ér tóng wèn,lái jīng zhàn fá xīn。
泊船悲喜后,款款话归秦。pō chuán bēi xǐ hòu,kuǎn kuǎn huà guī qín。

喜观即到复题短篇二首

杜甫

待尔嗔乌鹊,抛书示鹡鸰。dài ěr chēn wū què,pāo shū shì jí líng。
枝间喜不去,原上急曾经。zhī jiān xǐ bù qù,yuán shàng jí céng jīng。
江阁嫌津柳,风帆数驿亭。jiāng gé xián jīn liǔ,fēng fān shù yì tíng。
应论十年事,愁绝始星星。yīng lùn shí nián shì,chóu jué shǐ xīng xīng。

舍弟观归蓝田迎新妇送示两篇

杜甫

汝去迎妻子,高秋念却回。rǔ qù yíng qī zi,gāo qiū niàn què huí。
即今萤已乱,好与雁同来。jí jīn yíng yǐ luàn,hǎo yǔ yàn tóng lái。
东望西江水,南游北户开。dōng wàng xī jiāng shuǐ,nán yóu běi hù kāi。
卜居期静处,会有故人杯。bo jū qī jìng chù,huì yǒu gù rén bēi。

舍弟观归蓝田迎新妇送示两篇

杜甫

楚塞难为路,蓝田莫滞留。chǔ sāi nán wèi lù,lán tián mò zhì liú。
衣裳判白露,鞍马信清秋。yī shang pàn bái lù,ān mǎ xìn qīng qiū。
满峡重江水,开帆八月舟。mǎn xiá zhòng jiāng shuǐ,kāi fān bā yuè zhōu。
此时同一醉,应在仲宣楼。cǐ shí tóng yī zuì,yīng zài zhòng xuān lóu。

第五弟丰独在江左近三四载寂无消息觅使寄此二首

杜甫

乱后嗟吾在,羁栖见汝难。luàn hòu jiē wú zài,jī qī jiàn rǔ nán。
草黄骐骥病,沙晚鹡鸰寒。cǎo huáng qí jì bìng,shā wǎn jí líng hán。
楚设关城险,吴吞水府宽。chǔ shè guān chéng xiǎn,wú tūn shuǐ fǔ kuān。
十年朝夕泪,衣袖不曾干。shí nián cháo xī lèi,yī xiù bù céng gàn。

第五弟丰独在江左近三四载寂无消息觅使寄此二首

杜甫

闻汝依山寺,杭州定越州。wén rǔ yī shān sì,háng zhōu dìng yuè zhōu。
风尘淹别日,江汉失清秋。fēng chén yān bié rì,jiāng hàn shī qīng qiū。
影盖啼猿树,魂飘结蜃楼。yǐng gài tí yuán shù,hún piāo jié shèn lóu。
明年下春水,东尽白云求。míng nián xià chūn shuǐ,dōng jǐn bái yún qiú。

王十五前阁会

杜甫

楚岸收新雨,春台引细风。chǔ àn shōu xīn yǔ,chūn tái yǐn xì fēng。
情人来石上,鲜脍出江中。qíng rén lái shí shàng,xiān kuài chū jiāng zhōng。
邻舍烦书札,肩舆强老翁。lín shě fán shū zhá,jiān yú qiáng lǎo wēng。
病身虚俊味,何幸饫儿童。bìng shēn xū jùn wèi,hé xìng yù ér tóng。

陪柏中丞观宴将士二首

杜甫

极乐三军士,谁知百战场。jí lè sān jūn shì,shuí zhī bǎi zhàn chǎng。
无私齐绮馔,久坐密金章。wú sī qí qǐ zhuàn,jiǔ zuò mì jīn zhāng。
醉客沾鹦鹉,佳人指凤皇。zuì kè zhān yīng wǔ,jiā rén zhǐ fèng huáng。
几时来翠节,特地引红妆。jǐ shí lái cuì jié,tè dì yǐn hóng zhuāng。

陪柏中丞观宴将士二首

杜甫

绣段装檐额,金花帖鼓腰。xiù duàn zhuāng yán é,jīn huā tiē gǔ yāo。
一夫先舞剑,百戏后歌樵。yī fū xiān wǔ jiàn,bǎi xì hòu gē qiáo。
江树城孤远,云台使寂寥。jiāng shù chéng gū yuǎn,yún tái shǐ jì liáo。
汉朝频选将,应拜霍嫖姚。hàn cháo pín xuǎn jiāng,yīng bài huò piáo yáo。