古诗词

入衡州

杜甫

兵革自久远,兴衰看帝王。bīng gé zì jiǔ yuǎn,xīng shuāi kàn dì wáng。
汉仪甚照耀,胡马何猖狂。hàn yí shén zhào yào,hú mǎ hé chāng kuáng。
老将一失律,清边生战场。lǎo jiāng yī shī lǜ,qīng biān shēng zhàn chǎng。
君臣忍瑕垢,河岳空金汤。jūn chén rěn xiá gòu,hé yuè kōng jīn tāng。
重镇如割据,轻权绝纪纲。zhòng zhèn rú gē jù,qīng quán jué jì gāng。
军州体不一,宽猛性所将。jūn zhōu tǐ bù yī,kuān měng xìng suǒ jiāng。
嗟彼苦节士,素于圆凿方。jiē bǐ kǔ jié shì,sù yú yuán záo fāng。
寡妻从为郡,兀者安堵墙。guǎ qī cóng wèi jùn,wù zhě ān dǔ qiáng。
凋弊惜邦本,哀矜存事常。diāo bì xī bāng běn,āi jīn cún shì cháng。
旌麾非其任,府库实过防。jīng huī fēi qí rèn,fǔ kù shí guò fáng。
恕己独在此,多忧增内伤。shù jǐ dú zài cǐ,duō yōu zēng nèi shāng。
偏裨限酒肉,卒伍单衣裳。piān bì xiàn jiǔ ròu,zú wǔ dān yī shang。
元恶迷是似,聚谋泄康庄。yuán è mí shì shì,jù móu xiè kāng zhuāng。
竟流帐下血,大降湖南殃。jìng liú zhàng xià xuè,dà jiàng hú nán yāng。
烈火发中夜,高烟焦上苍。liè huǒ fā zhōng yè,gāo yān jiāo shàng cāng。
至今分粟帛,杀气吹沅湘。zhì jīn fēn sù bó,shā qì chuī yuán xiāng。
福善理颠倒,明徵天莽茫。fú shàn lǐ diān dào,míng zhēng tiān mǎng máng。
销魂避飞镝,累足穿豺狼。xiāo hún bì fēi dī,lèi zú chuān chái láng。
隐忍枳棘刺,迁延胝趼疮。yǐn rěn zhǐ jí cì,qiān yán zhī jiǎn chuāng。
远归儿侍侧,犹乳女在旁。yuǎn guī ér shì cè,yóu rǔ nǚ zài páng。
久客幸脱免,暮年惭激昴。jiǔ kè xìng tuō miǎn,mù nián cán jī mǎo。
萧条向水陆,汨没随鱼商。xiāo tiáo xiàng shuǐ lù,mì méi suí yú shāng。
报主身已老,入朝病见妨。bào zhǔ shēn yǐ lǎo,rù cháo bìng jiàn fáng。
悠悠委薄俗,郁郁回刚肠。yōu yōu wěi báo sú,yù yù huí gāng cháng。
参错走洲渚,舂容转林篁。cān cuò zǒu zhōu zhǔ,chōng róng zhuǎn lín huáng。
片帆左郴岸,通郭前衡阳。piàn fān zuǒ chēn àn,tōng guō qián héng yáng。
华表云鸟埤,名园花草香。huá biǎo yún niǎo pí,míng yuán huā cǎo xiāng。
旗亭壮邑屋,烽橹蟠城隍。qí tíng zhuàng yì wū,fēng lǔ pán chéng huáng。
中有古刺史,盛才冠岩廓。zhōng yǒu gǔ cì shǐ,shèng cái guān yán kuò。
扶颠待柱石,独坐飞风霜。fú diān dài zhù shí,dú zuò fēi fēng shuāng。
昨者间琼树,高谈随羽觞。zuó zhě jiān qióng shù,gāo tán suí yǔ shāng。
无论再缱绻,己是安苍黄。wú lùn zài qiǎn quǎn,jǐ shì ān cāng huáng。
剧孟七国畏,马卿四赋良。jù mèng qī guó wèi,mǎ qīng sì fù liáng。
门阑苏生在,勇锐白起强。mén lán sū shēng zài,yǒng ruì bái qǐ qiáng。
问罪富形势,凯歌悬否臧。wèn zuì fù xíng shì,kǎi gē xuán fǒu zāng。
氛埃期必扫,蚊蚋焉能当。fēn āi qī bì sǎo,wén ruì yān néng dāng。
橘井旧地宅,仙山引舟航。jú jǐng jiù dì zhái,xiān shān yǐn zhōu háng。
此行厌暑雨,厥土闻清凉。cǐ xíng yàn shǔ yǔ,jué tǔ wén qīng liáng。
诸舅剖符近,开缄书札光。zhū jiù pōu fú jìn,kāi jiān shū zhá guāng。
频繁命屡及,磊落字百行。pín fán mìng lǚ jí,lěi luò zì bǎi xíng。
江总外家养,谢安乘兴长。jiāng zǒng wài jiā yǎng,xiè ān chéng xīng zhǎng。
下流匪珠玉,择木羞鸾皇。xià liú fěi zhū yù,zé mù xiū luán huáng。
我师嵇叔夜,世贤张子房。wǒ shī jī shū yè,shì xián zhāng zi fáng。
柴荆寄乐土,鹏路观翱翔。chái jīng jì lè tǔ,péng lù guān áo xiáng。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

严公厅宴同咏蜀道画图

杜甫

日临公馆静,画满地图雄。rì lín gōng guǎn jìng,huà mǎn dì tú xióng。
剑阁星桥北,松州雪岭东。jiàn gé xīng qiáo běi,sōng zhōu xuě lǐng dōng。
华夷山不断,吴蜀水相通。huá yí shān bù duàn,wú shǔ shuǐ xiāng tōng。
兴与烟霞会,清樽幸不空。xīng yǔ yān xiá huì,qīng zūn xìng bù kōng。

巴西驿亭观江涨呈窦使君

杜甫

宿雨南江涨,波涛乱远峰。sù yǔ nán jiāng zhǎng,bō tāo luàn yuǎn fēng。
孤亭凌喷薄,万井逼舂容。gū tíng líng pēn báo,wàn jǐng bī chōng róng。
霄汉愁高鸟,泥沙困老龙。xiāo hàn chóu gāo niǎo,ní shā kùn lǎo lóng。
天边同客舍,携我豁心胸。tiān biān tóng kè shě,xié wǒ huō xīn xiōng。

九日登梓州城

杜甫

伊昔黄花酒,如今白发翁。yī xī huáng huā jiǔ,rú jīn bái fā wēng。
追欢筋力异,望远岁时同。zhuī huān jīn lì yì,wàng yuǎn suì shí tóng。
弟妹悲歌里,朝廷醉眼中。dì mèi bēi gē lǐ,cháo tíng zuì yǎn zhōng。
兵戈与关塞,此日意无穷。bīng gē yǔ guān sāi,cǐ rì yì wú qióng。

九日奉寄严大夫

杜甫

九日应愁思,经时冒险艰。jiǔ rì yīng chóu sī,jīng shí mào xiǎn jiān。
不眠持汉节,何路出巴山。bù mián chí hàn jié,hé lù chū bā shān。
小驿香醪嫩,重岩细菊斑。xiǎo yì xiāng láo nèn,zhòng yán xì jú bān。
遥知簇鞍马,回首白云间。yáo zhī cù ān mǎ,huí shǒu bái yún jiān。

怀旧

杜甫

地下苏司业,情亲独有君。dì xià sū sī yè,qíng qīn dú yǒu jūn。
那因丧乱后,便有死生分。nà yīn sàng luàn hòu,biàn yǒu sǐ shēng fēn。
老罢知明镜,悲来望白云。lǎo bà zhī míng jìng,bēi lái wàng bái yún。
自从失词伯,不复更论文。zì cóng shī cí bó,bù fù gèng lùn wén。

所思

杜甫

郑老身仍窜,台州信所传。zhèng lǎo shēn réng cuàn,tái zhōu xìn suǒ chuán。
为农山涧曲,卧病海云边。wèi nóng shān jiàn qū,wò bìng hǎi yún biān。
世已疏儒素,人犹乞酒钱。shì yǐ shū rú sù,rén yóu qǐ jiǔ qián。
徒劳望牛斗,无计斸龙泉。tú láo wàng niú dòu,wú jì zhǔ lóng quán。

不见

杜甫

不见李生久,佯狂真可哀。bù jiàn lǐ shēng jiǔ,yáng kuáng zhēn kě āi。
世人皆欲杀,吾意独怜才。shì rén jiē yù shā,wú yì dú lián cái。
敏捷诗千首,飘零酒一杯。mǐn jié shī qiān shǒu,piāo líng jiǔ yī bēi。
匡山读书处,头白好归来。kuāng shān dú shū chù,tóu bái hǎo guī lái。

题玄武禅师屋壁

杜甫

何年顾虎头,满壁画瀛州。hé nián gù hǔ tóu,mǎn bì huà yíng zhōu。
赤日石林气,青天江海流。chì rì shí lín qì,qīng tiān jiāng hǎi liú。
锡飞常近鹤,杯度不惊鸥。xī fēi cháng jìn hè,bēi dù bù jīng ōu。
似得庐山路,真随惠远游。shì dé lú shān lù,zhēn suí huì yuǎn yóu。

客夜

杜甫

客睡何曾著,秋天不肯明。kè shuì hé céng zhù,qiū tiān bù kěn míng。
卷帘残月影,高枕远江声。juǎn lián cán yuè yǐng,gāo zhěn yuǎn jiāng shēng。
计拙无衣食,途穷仗友生。jì zhuō wú yī shí,tú qióng zhàng yǒu shēng。
老妻书数纸,应悉未归情。lǎo qī shū shù zhǐ,yīng xī wèi guī qíng。

客亭

杜甫

秋窗犹曙色,落木更天风。qiū chuāng yóu shǔ sè,luò mù gèng tiān fēng。
日出寒山外,江流宿雾中。rì chū hán shān wài,jiāng liú sù wù zhōng。
圣朝无弃物,老病已成翁。shèng cháo wú qì wù,lǎo bìng yǐ chéng wēng。
多少残生事,飘零似转蓬。duō shǎo cán shēng shì,piāo líng shì zhuǎn péng。

陪王侍御宴通泉东山野亭

杜甫

江水东流去,清樽日复斜。jiāng shuǐ dōng liú qù,qīng zūn rì fù xié。
异方同宴赏,何处是京华。yì fāng tóng yàn shǎng,hé chù shì jīng huá。
亭景临山水,村烟对浦沙。tíng jǐng lín shān shuǐ,cūn yān duì pǔ shā。
狂歌过于胜,得醉即为家。kuáng gē guò yú shèng,dé zuì jí wèi jiā。

涪江泛舟送韦班归京

杜甫

追饯同舟日,伤春一水间。zhuī jiàn tóng zhōu rì,shāng chūn yī shuǐ jiān。
飘零为客久,衰老羡君还。piāo líng wèi kè jiǔ,shuāi lǎo xiàn jūn hái。
花远重重树,云轻处处山。huā yuǎn zhòng zhòng shù,yún qīng chù chù shān。
天涯故人少,更益鬓毛斑。tiān yá gù rén shǎo,gèng yì bìn máo bān。

春日梓州登楼二首

杜甫

行路难如此,登楼望欲迷。xíng lù nán rú cǐ,dēng lóu wàng yù mí。
身无却少壮,迹有但羁栖。shēn wú què shǎo zhuàng,jì yǒu dàn jī qī。
江水流城郭,春风入鼓鞞。jiāng shuǐ liú chéng guō,chūn fēng rù gǔ bǐng。
双双新燕子,依旧已衔泥。shuāng shuāng xīn yàn zi,yī jiù yǐ xián ní。

春日梓州登楼二首

杜甫

天畔登楼眼,随春入故园。tiān pàn dēng lóu yǎn,suí chūn rù gù yuán。
战场今始定,移柳更能存。zhàn chǎng jīn shǐ dìng,yí liǔ gèng néng cún。
厌蜀交游冷,思吴胜事繁。yàn shǔ jiāo yóu lěng,sī wú shèng shì fán。
应须理舟楫,长啸下荆门。yīng xū lǐ zhōu jí,zhǎng xiào xià jīng mén。

郪城西原送李判官兄武判官弟赴成都府

杜甫

凭高送所亲,久坐惜芳辰。píng gāo sòng suǒ qīn,jiǔ zuò xī fāng chén。
远水非无浪,他山自有春。yuǎn shuǐ fēi wú làng,tā shān zì yǒu chūn。
野花随处发,官柳著行新。yě huā suí chù fā,guān liǔ zhù xíng xīn。
天际伤愁别,离筵何太频。tiān jì shāng chóu bié,lí yán hé tài pín。