古诗词

秋日夔府咏怀奉寄郑监

杜甫

绝塞乌蛮北,孤城白帝边。jué sāi wū mán běi,gū chéng bái dì biān。
飘零仍百里,消渴已三年。piāo líng réng bǎi lǐ,xiāo kě yǐ sān nián。
雄剑鸣开匣,群书满系船。xióng jiàn míng kāi xiá,qún shū mǎn xì chuán。
乱离心不展,衰谢日萧然。luàn lí xīn bù zhǎn,shuāi xiè rì xiāo rán。
筋力妻孥问,菁华岁月迁。jīn lì qī nú wèn,jīng huá suì yuè qiān。
登临多物色,陶冶赖诗篇。dēng lín duō wù sè,táo yě lài shī piān。
峡束沧江起,岩排石树圆。xiá shù cāng jiāng qǐ,yán pái shí shù yuán。
拂云霾楚气,朝海蹴吴天。fú yún mái chǔ qì,cháo hǎi cù wú tiān。
煮井为盐速,烧畬度地偏。zhǔ jǐng wèi yán sù,shāo shē dù dì piān。
有时惊叠嶂,何处觅平川。yǒu shí jīng dié zhàng,hé chù mì píng chuān。
鸂鶒双双舞,猕猿垒垒悬。xī chì shuāng shuāng wǔ,mí yuán lěi lěi xuán。
碧萝长似带,锦石小如钱。bì luó zhǎng shì dài,jǐn shí xiǎo rú qián。
春草何曾歇,寒花亦可怜。chūn cǎo hé céng xiē,hán huā yì kě lián。
猎人吹戍火,野店引山泉。liè rén chuī shù huǒ,yě diàn yǐn shān quán。
唤起搔头急,扶行几屐穿。huàn qǐ sāo tóu jí,fú xíng jǐ jī chuān。
两京犹薄产,四海绝随肩。liǎng jīng yóu báo chǎn,sì hǎi jué suí jiān。
幕府初交辟,郎官幸备员。mù fǔ chū jiāo pì,láng guān xìng bèi yuán。
瓜时犹旅寓,萍泛苦夤缘。guā shí yóu lǚ yù,píng fàn kǔ yín yuán。
药饵虚狼藉,秋风洒静便。yào ěr xū láng jí,qiū fēng sǎ jìng biàn。
开襟驱瘴疠,明目扫云烟。kāi jīn qū zhàng lì,míng mù sǎo yún yān。
高宴诸侯礼,佳人上客前。gāo yàn zhū hóu lǐ,jiā rén shàng kè qián。
哀筝伤老大,华屋艳神仙。āi zhēng shāng lǎo dà,huá wū yàn shén xiān。
南内开元曲,常时弟子传。nán nèi kāi yuán qū,cháng shí dì zi chuán。
法歌声变转,满座涕潺湲。fǎ gē shēng biàn zhuǎn,mǎn zuò tì chán yuán。
吊影夔州僻,回肠杜曲煎。diào yǐng kuí zhōu pì,huí cháng dù qū jiān。
即今龙厩水,莫带犬戎膻。jí jīn lóng jiù shuǐ,mò dài quǎn róng shān。
耿贾扶王室,萧曹拱御筵。gěng jiǎ fú wáng shì,xiāo cáo gǒng yù yán。
乘威灭蜂虿,戮力效鹰鹯。chéng wēi miè fēng chài,lù lì xiào yīng zhān。
旧物森犹在,凶徒恶未悛。jiù wù sēn yóu zài,xiōng tú è wèi quān。
国须行战伐,人忆止戈鋋。guó xū xíng zhàn fá,rén yì zhǐ gē chán。
奴仆何知礼,恩荣错与权。nú pū hé zhī lǐ,ēn róng cuò yǔ quán。
胡星一彗孛,黔首逐拘挛。hú xīng yī huì bèi,qián shǒu zhú jū luán。
哀痛丝纶切,烦苛法令蠲。āi tòng sī lún qiè,fán kē fǎ lìng juān。
业成陈始王,兆喜出于畋。yè chéng chén shǐ wáng,zhào xǐ chū yú tián。
宫禁经纶密,台阶翊戴全。gōng jìn jīng lún mì,tái jiē yì dài quán。
熊罴载吕望,鸿雁美周宣。xióng pí zài lǚ wàng,hóng yàn měi zhōu xuān。
侧听中兴主,长吟不世贤。cè tīng zhōng xīng zhǔ,zhǎng yín bù shì xián。
音徽一柱数,道里下牢千。yīn huī yī zhù shù,dào lǐ xià láo qiān。
郑李光时论,文章并我先。zhèng lǐ guāng shí lùn,wén zhāng bìng wǒ xiān。
阴何尚清省,沈宋歘联翩。yīn hé shàng qīng shěng,shěn sòng chuā lián piān。
律比昆仑竹,音知燥湿弦。lǜ bǐ kūn lún zhú,yīn zhī zào shī xián。
风流俱善价,惬当久忘筌。fēng liú jù shàn jià,qiè dāng jiǔ wàng quán。
置驿常如此,登龙盖有焉。zhì yì cháng rú cǐ,dēng lóng gài yǒu yān。
虽云隔礼数,不敢坠周旋。suī yún gé lǐ shù,bù gǎn zhuì zhōu xuán。
高视收人表,虚心味道玄。gāo shì shōu rén biǎo,xū xīn wèi dào xuán。
马来皆汗血,鹤唳必青田。mǎ lái jiē hàn xuè,hè lì bì qīng tián。
羽翼商山起,蓬莱汉阁连。yǔ yì shāng shān qǐ,péng lái hàn gé lián。
管宁纱帽净,江令锦袍鲜。guǎn níng shā mào jìng,jiāng lìng jǐn páo xiān。
东郡时题壁,南湖日扣舷。dōng jùn shí tí bì,nán hú rì kòu xián。
远游凌绝境,佳句染华笺。yuǎn yóu líng jué jìng,jiā jù rǎn huá jiān。
每欲孤飞去,徒为百虑牵。měi yù gū fēi qù,tú wèi bǎi lǜ qiān。
生涯已寥落,国步乃迍邅。shēng yá yǐ liáo luò,guó bù nǎi zhūn zhān。
衾枕成芜没,池塘作弃捐。qīn zhěn chéng wú méi,chí táng zuò qì juān。
别离忧怛怛,伏腊涕涟涟。bié lí yōu dá dá,fú là tì lián lián。
露菊班丰镐,秋蔬影涧瀍。lù jú bān fēng gǎo,qiū shū yǐng jiàn chán。
共谁论昔事,几处有新阡。gòng shuí lùn xī shì,jǐ chù yǒu xīn qiān。
富贵空回首,喧争懒著鞭。fù guì kōng huí shǒu,xuān zhēng lǎn zhù biān。
兵戈尘漠漠,江汉月娟娟。bīng gē chén mò mò,jiāng hàn yuè juān juān。
局促看秋燕,萧疏听晚蝉。jú cù kàn qiū yàn,xiāo shū tīng wǎn chán。
雕虫蒙记忆,烹鲤问沈绵。diāo chóng méng jì yì,pēng lǐ wèn shěn mián。
卜羡君平杖,偷存子敬毡。bo xiàn jūn píng zhàng,tōu cún zi jìng zhān。
囊虚把钗钏,米尽坼花钿。náng xū bǎ chāi chuàn,mǐ jǐn chè huā diàn。
甘子阴凉叶,茅斋八九椽。gān zi yīn liáng yè,máo zhāi bā jiǔ chuán。
阵图沙北岸,市暨瀼西巅。zhèn tú shā běi àn,shì jì ráng xī diān。
羁绊心常折,栖迟病即痊。jī bàn xīn cháng zhé,qī chí bìng jí quán。
紫收岷岭芋,白种陆池莲。zǐ shōu mín lǐng yù,bái zhǒng lù chí lián。
色好梨胜颊,穰多栗过拳。sè hǎo lí shèng jiá,ráng duō lì guò quán。
敕厨唯一味,求饱或三鳣。chì chú wéi yī wèi,qiú bǎo huò sān zhān。
儿去看鱼笱,人来坐马鞯。ér qù kàn yú gǒu,rén lái zuò mǎ jiān。
缚柴门窄窄,通竹溜涓涓。fù chái mén zhǎi zhǎi,tōng zhú liū juān juān。
堑抵公畦棱,村依野庙壖。qiàn dǐ gōng qí léng,cūn yī yě miào ruán。
缺篱将棘拒,倒石赖藤缠。quē lí jiāng jí jù,dào shí lài téng chán。
借问频朝谒,何如稳醉眠。jiè wèn pín cháo yè,hé rú wěn zuì mián。
谁云行不逮,自觉坐能坚。shuí yún xíng bù dǎi,zì jué zuò néng jiān。
雾雨银章涩,馨香粉署妍。wù yǔ yín zhāng sè,xīn xiāng fěn shǔ yán。
紫鸾无近远,黄雀任翩翾。zǐ luán wú jìn yuǎn,huáng què rèn piān xuān。
困学违从众,明公各勉旃。kùn xué wéi cóng zhòng,míng gōng gè miǎn zhān。
声华夹宸极,早晚到星躔。shēng huá jiā chén jí,zǎo wǎn dào xīng chán。
恳谏留匡鼎,诸儒引服虔。kěn jiàn liú kuāng dǐng,zhū rú yǐn fú qián。
不逢输鲠直,会是正陶甄。bù féng shū gěng zhí,huì shì zhèng táo zhēn。
宵旰忧虞轸,黎元疾苦骈。xiāo gàn yōu yú zhěn,lí yuán jí kǔ pián。
云台终日画,青简为谁编。yún tái zhōng rì huà,qīng jiǎn wèi shuí biān。
行路难何有,招寻兴已专。xíng lù nán hé yǒu,zhāo xún xīng yǐ zhuān。
由来具飞楫,暂拟控鸣弦。yóu lái jù fēi jí,zàn nǐ kòng míng xián。
身许双峰寺,门求七祖禅。shēn xǔ shuāng fēng sì,mén qiú qī zǔ chán。
落帆追宿昔,衣褐向真诠。luò fān zhuī sù xī,yī hè xiàng zhēn quán。
安石名高晋,昭王客赴燕。ān shí míng gāo jìn,zhāo wáng kè fù yàn。
途中非阮籍,查上似张骞。tú zhōng fēi ruǎn jí,chá shàng shì zhāng qiān。
披拂云宁在,淹留景不延。pī fú yún níng zài,yān liú jǐng bù yán。
风期终破浪,水怪莫飞涎。fēng qī zhōng pò làng,shuǐ guài mò fēi xián。
他日辞神女,伤春怯杜鹃。tā rì cí shén nǚ,shāng chūn qiè dù juān。
淡交随聚散,泽国绕回旋。dàn jiāo suí jù sàn,zé guó rào huí xuán。
本自依迦叶,何曾藉偓佺。běn zì yī jiā yè,hé céng jí wò quán。
炉峰生转盻,橘井尚高褰。lú fēng shēng zhuǎn xì,jú jǐng shàng gāo qiān。
东走穷归鹤,南征尽跕鸢。dōng zǒu qióng guī hè,nán zhēng jǐn diǎn yuān。
晚闻多妙教,卒践塞前愆。wǎn wén duō miào jiào,zú jiàn sāi qián qiān。
顾凯丹青列,头陀琬琰镌。gù kǎi dān qīng liè,tóu tuó wǎn yǎn juān。
众香深黯黯,几地肃芊芊。zhòng xiāng shēn àn àn,jǐ dì sù qiān qiān。
勇猛为心极,清羸任体孱。yǒng měng wèi xīn jí,qīng léi rèn tǐ càn。
金蓖空刮眼,镜象未离铨。jīn bì kōng guā yǎn,jìng xiàng wèi lí quán。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

立春

杜甫

春日春盘细生菜,忽忆两京梅发时。chūn rì chūn pán xì shēng cài,hū yì liǎng jīng méi fā shí。
盘出高门行白玉,菜传纤手送青丝。pán chū gāo mén xíng bái yù,cài chuán xiān shǒu sòng qīng sī。
巫峡寒江那对眼,杜陵远客不胜悲。wū xiá hán jiāng nà duì yǎn,dù líng yuǎn kè bù shèng bēi。
此身未知归定处,呼儿觅纸一题诗。cǐ shēn wèi zhī guī dìng chù,hū ér mì zhǐ yī tí shī。

寄常徵君

杜甫

白水青山空复春,徵君晚节傍风尘。bái shuǐ qīng shān kōng fù chūn,zhēng jūn wǎn jié bàng fēng chén。
楚妃堂上色殊众,海鹤阶前鸣向人。chǔ fēi táng shàng sè shū zhòng,hǎi hè jiē qián míng xiàng rén。
万事纠纷犹绝粒,一官羁绊实藏身。wàn shì jiū fēn yóu jué lì,yī guān jī bàn shí cáng shēn。
开州入夏知凉冷,不似云安毒热新。kāi zhōu rù xià zhī liáng lěng,bù shì yún ān dú rè xīn。

雨不绝

杜甫

鸣雨既过渐细微,映空摇扬如丝飞。míng yǔ jì guò jiàn xì wēi,yìng kōng yáo yáng rú sī fēi。
阶前短草泥不乱,院里长条风乍稀。jiē qián duǎn cǎo ní bù luàn,yuàn lǐ zhǎng tiáo fēng zhà xī。
舞石旋应将乳子,行云莫自湿仙衣。wǔ shí xuán yīng jiāng rǔ zi,xíng yún mò zì shī xiān yī。
眼边江舸何匆促,未待安流逆浪归。yǎn biān jiāng gě hé cōng cù,wèi dài ān liú nì làng guī。

崔评事弟许相迎不到应虑老夫见泥雨怯出必愆佳期走笔戏简

杜甫

江阁要宾许马迎,午时起坐自天明。jiāng gé yào bīn xǔ mǎ yíng,wǔ shí qǐ zuò zì tiān míng。
浮云不负青春色,细雨何孤白帝城。fú yún bù fù qīng chūn sè,xì yǔ hé gū bái dì chéng。
身过花间沾湿好,醉于马上往来轻。shēn guò huā jiān zhān shī hǎo,zuì yú mǎ shàng wǎng lái qīng。
虚疑皓首冲泥怯,实少银鞍傍险行。xū yí hào shǒu chōng ní qiè,shí shǎo yín ān bàng xiǎn xíng。

示獠奴阿段

杜甫

山木苍苍落日曛,竹竿袅袅细泉分。shān mù cāng cāng luò rì xūn,zhú gān niǎo niǎo xì quán fēn。
郡人入夜争馀沥,竖子寻源独不闻。jùn rén rù yè zhēng yú lì,shù zi xún yuán dú bù wén。
病渴三更回白首,传声一注湿青云。bìng kě sān gèng huí bái shǒu,chuán shēng yī zhù shī qīng yún。
曾惊陶侃胡奴异,怪尔常穿虎豹群。céng jīng táo kǎn hú nú yì,guài ěr cháng chuān hǔ bào qún。

秋兴八首·其五

杜甫

蓬莱宫阙对南山,承露金茎霄汉间。péng lái gōng quē duì nán shān,chéng lù jīn jīng xiāo hàn jiān。
西望瑶池降王母,东来紫气满函关。xī wàng yáo chí jiàng wáng mǔ,dōng lái zǐ qì mǎn hán guān。
云移雉尾开宫扇,日绕龙鳞识圣颜。yún yí zhì wěi kāi gōng shàn,rì rào lóng lín shí shèng yán。
一卧沧江惊岁晚,几回青琐照朝班。yī wò cāng jiāng jīng suì wǎn,jǐ huí qīng suǒ zhào cháo bān。

秋兴八首

杜甫

昆吾御宿自逶迤,紫阁峰阴入渼陂。kūn wú yù sù zì wēi yí,zǐ gé fēng yīn rù měi bēi。
香稻啄馀鹦鹉粒,碧梧栖老凤皇枝。xiāng dào zhuó yú yīng wǔ lì,bì wú qī lǎo fèng huáng zhī。
佳人拾翠春相问,仙侣同舟晚更移。jiā rén shí cuì chūn xiāng wèn,xiān lǚ tóng zhōu wǎn gèng yí。
彩笔昔游干气象,白头吟望苦低垂。cǎi bǐ xī yóu gàn qì xiàng,bái tóu yín wàng kǔ dī chuí。

咏怀古迹五首

杜甫

【其一】
支离东北风尘际,飘泊西南天地间。zhī lí dōng běi fēng chén jì,piāo pō xī nán tiān dì jiān。
三峡楼台淹日月,五溪衣服共云山。sān xiá lóu tái yān rì yuè,wǔ xī yī fú gòng yún shān。
羯胡事主终无赖,词客哀时且未还。jié hú shì zhǔ zhōng wú lài,cí kè āi shí qiě wèi hái。
庾信平生最萧瑟,暮年诗赋动江关。yǔ xìn píng shēng zuì xiāo sè,mù nián shī fù dòng jiāng guān。
【其二】
摇落深知宋玉悲,风流儒雅亦吾师。yáo luò shēn zhī sòng yù bēi,fēng liú rú yǎ yì wú shī。
怅望千秋一洒泪,萧条异代不同时。chàng wàng qiān qiū yī sǎ lèi,xiāo tiáo yì dài bù tóng shí。
江山故宅空文藻,云雨荒台岂梦思。jiāng shān gù zhái kōng wén zǎo,yún yǔ huāng tái qǐ mèng sī。
最是楚宫俱泯灭,舟人指点到今疑。zuì shì chǔ gōng jù mǐn miè,zhōu rén zhǐ diǎn dào jīn yí。
【其三】
群山万壑赴荆门,生长明妃尚有村。qún shān wàn hè fù jīng mén,shēng zhǎng míng fēi shàng yǒu cūn。
一去紫台连朔漠,独留青冢向黄昏。yī qù zǐ tái lián shuò mò,dú liú qīng zhǒng xiàng huáng hūn。
画图省识春风面,环佩空归夜月魂。huà tú shěng shí chūn fēng miàn,huán pèi kōng guī yè yuè hún。
千载琵琶作胡语,分明怨恨曲中论。qiān zài pí pá zuò hú yǔ,fēn míng yuàn hèn qū zhōng lùn。
【其四】
蜀主窥吴幸三峡,崩年亦在永安宫。shǔ zhǔ kuī wú xìng sān xiá,bēng nián yì zài yǒng ān gōng。
翠华想像空山里,玉殿虚无野寺中。cuì huá xiǎng xiàng kōng shān lǐ,yù diàn xū wú yě sì zhōng。
古庙杉松巢水鹤,岁时伏腊走村翁。gǔ miào shān sōng cháo shuǐ hè,suì shí fú là zǒu cūn wēng。
武侯祠堂常邻近,一体君臣祭祀同。wǔ hóu cí táng cháng lín jìn,yī tǐ jūn chén jì sì tóng。
【其五】
诸葛大名垂宇宙,宗臣遗像肃清高。zhū gé dà míng chuí yǔ zhòu,zōng chén yí xiàng sù qīng gāo。
三分割据纡筹策,万古云霄一羽毛。sān fēn gē jù yū chóu cè,wàn gǔ yún xiāo yī yǔ máo。
伯仲之间见伊吕,指挥若定失萧曹。bó zhòng zhī jiān jiàn yī lǚ,zhǐ huī ruò dìng shī xiāo cáo。
运移汉祚终难复,志决身歼军务劳。yùn yí hàn zuò zhōng nán fù,zhì jué shēn jiān jūn wù láo。

诸将五首

杜甫

汉朝陵墓对南山,胡虏千秋尚入关。hàn cháo líng mù duì nán shān,hú lǔ qiān qiū shàng rù guān。
昨日玉鱼蒙葬地,早时金碗出人间。zuó rì yù yú méng zàng dì,zǎo shí jīn wǎn chū rén jiān。
见愁汗马西戎逼,曾闪朱旗北斗殷。jiàn chóu hàn mǎ xī róng bī,céng shǎn zhū qí běi dòu yīn。
多少材官守泾渭,将军且莫破愁颜。duō shǎo cái guān shǒu jīng wèi,jiāng jūn qiě mò pò chóu yán。

诸将五首

杜甫

韩公本意筑三城,拟绝天骄拔汉旌。hán gōng běn yì zhù sān chéng,nǐ jué tiān jiāo bá hàn jīng。
岂谓尽烦回纥马,翻然远救朔方兵。qǐ wèi jǐn fán huí gē mǎ,fān rán yuǎn jiù shuò fāng bīng。
胡来不觉潼关隘,龙起犹闻晋水清。hú lái bù jué tóng guān ài,lóng qǐ yóu wén jìn shuǐ qīng。
独使至尊忧社稷,诸君何以答升平。dú shǐ zhì zūn yōu shè jì,zhū jūn hé yǐ dá shēng píng。

诸将五首

杜甫

洛阳宫殿化为烽,休道秦关百二重。luò yáng gōng diàn huà wèi fēng,xiū dào qín guān bǎi èr zhòng。
沧海未全归禹贡,蓟门何处尽尧封。cāng hǎi wèi quán guī yǔ gòng,jì mén hé chù jǐn yáo fēng。
朝廷衮职虽多预,天下军储不自供。cháo tíng gǔn zhí suī duō yù,tiān xià jūn chǔ bù zì gōng。
稍喜临边王相国,肯销金甲事春农。shāo xǐ lín biān wáng xiāng guó,kěn xiāo jīn jiǎ shì chūn nóng。

诸将五首

杜甫

回首扶桑铜柱标,冥冥氛祲未全销。huí shǒu fú sāng tóng zhù biāo,míng míng fēn jìn wèi quán xiāo。
越裳翡翠无消息,南海明珠久寂寥。yuè shang fěi cuì wú xiāo xī,nán hǎi míng zhū jiǔ jì liáo。
殊锡曾为大司马,总戎皆插侍中貂。shū xī céng wèi dà sī mǎ,zǒng róng jiē chā shì zhōng diāo。
炎风朔雪天王地,只在忠臣翊圣朝。yán fēng shuò xuě tiān wáng dì,zhǐ zài zhōng chén yì shèng cháo。

诸将五首

杜甫

锦江春色逐人来,巫峡清秋万壑哀。jǐn jiāng chūn sè zhú rén lái,wū xiá qīng qiū wàn hè āi。
正忆往时严仆射,共迎中使望乡台。zhèng yì wǎng shí yán pū shè,gòng yíng zhōng shǐ wàng xiāng tái。
主恩前后三持节,军令分明数举杯。zhǔ ēn qián hòu sān chí jié,jūn lìng fēn míng shù jǔ bēi。
西蜀地形天下险,安危须仗出群材。xī shǔ dì xíng tiān xià xiǎn,ān wēi xū zhàng chū qún cái。

杜甫

露下天高秋水清,空山独夜旅魂惊。lù xià tiān gāo qiū shuǐ qīng,kōng shān dú yè lǚ hún jīng。
疏灯自照孤帆宿,新月犹悬双杵鸣。shū dēng zì zhào gū fān sù,xīn yuè yóu xuán shuāng chǔ míng。
南菊再逢人卧病,北书不至雁无情。nán jú zài féng rén wò bìng,běi shū bù zhì yàn wú qíng。
步蟾倚杖看牛斗,银汉遥应接凤城。bù chán yǐ zhàng kàn niú dòu,yín hàn yáo yīng jiē fèng chéng。

返照

杜甫

楚王宫北正黄昏,白帝城西过雨痕。chǔ wáng gōng běi zhèng huáng hūn,bái dì chéng xī guò yǔ hén。
返照入江翻石壁,归云拥树失山村。fǎn zhào rù jiāng fān shí bì,guī yún yōng shù shī shān cūn。
衰年肺病唯高枕,绝塞愁时早闭门。shuāi nián fèi bìng wéi gāo zhěn,jué sāi chóu shí zǎo bì mén。
不可久留豺虎乱,南方实有未招魂。bù kě jiǔ liú chái hǔ luàn,nán fāng shí yǒu wèi zhāo hún。