古诗词

喜闻官军已临贼境二十韵

杜甫

胡虏潜京县,官军拥贼壕。hú lǔ qián jīng xiàn,guān jūn yōng zéi háo。
鼎鱼犹假息,穴蚁欲何逃。dǐng yú yóu jiǎ xī,xué yǐ yù hé táo。
帐殿罗玄冕,辕门照白袍。zhàng diàn luó xuán miǎn,yuán mén zhào bái páo。
秦山当警跸,汉苑入旌旄。qín shān dāng jǐng bì,hàn yuàn rù jīng máo。
路失羊肠险,云横雉尾高。lù shī yáng cháng xiǎn,yún héng zhì wěi gāo。
五原空壁垒,八水散风涛。wǔ yuán kōng bì lěi,bā shuǐ sàn fēng tāo。
今日看天意,游魂贷尔曹。jīn rì kàn tiān yì,yóu hún dài ěr cáo。
乞降那更得,尚诈莫徒劳。qǐ jiàng nà gèng dé,shàng zhà mò tú láo。
元帅归龙种,司空握豹韬。yuán shuài guī lóng zhǒng,sī kōng wò bào tāo。
前军苏武节,左将吕虔刀。qián jūn sū wǔ jié,zuǒ jiāng lǚ qián dāo。
兵气回飞鸟,威声没巨鳌。bīng qì huí fēi niǎo,wēi shēng méi jù áo。
戈鋋开雪色,弓矢尚秋毫。gē chán kāi xuě sè,gōng shǐ shàng qiū háo。
天步艰方尽,时和运更遭。tiān bù jiān fāng jǐn,shí hé yùn gèng zāo。
谁云遗毒螫,已是沃腥臊。shuí yún yí dú shì,yǐ shì wò xīng sāo。
睿想丹墀近,神行羽卫牢。ruì xiǎng dān chí jìn,shén xíng yǔ wèi láo。
花门腾绝漠,拓羯渡临洮。huā mén téng jué mò,tuò jié dù lín táo。
此辈感恩至,羸俘何足操。cǐ bèi gǎn ēn zhì,léi fú hé zú cāo。
锋先衣染血,骑突剑吹毛。fēng xiān yī rǎn xuè,qí tū jiàn chuī máo。
喜觉都城动,悲怜子女号。xǐ jué dōu chéng dòng,bēi lián zi nǚ hào。
家家卖钗钏,只待献春醪。jiā jiā mài chāi chuàn,zhǐ dài xiàn chūn láo。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

大觉高僧兰若

杜甫

巫山不见庐山远,松林兰若秋风晚。wū shān bù jiàn lú shān yuǎn,sōng lín lán ruò qiū fēng wǎn。
一老犹鸣日暮钟,诸僧尚乞斋时饭。yī lǎo yóu míng rì mù zhōng,zhū sēng shàng qǐ zhāi shí fàn。
香炉峰色隐晴湖,种杏仙家近白榆。xiāng lú fēng sè yǐn qíng hú,zhǒng xìng xiān jiā jìn bái yú。
飞锡去年啼邑子,献花何日许门徒。fēi xī qù nián tí yì zi,xiàn huā hé rì xǔ mén tú。

宿青溪驿奉怀张员外十五兄之绪

杜甫

漾舟千山内,日入泊枉渚。yàng zhōu qiān shān nèi,rì rù pō wǎng zhǔ。
我生本飘飘,今复在何许。wǒ shēng běn piāo piāo,jīn fù zài hé xǔ。
石根青枫林,猿鸟聚俦侣。shí gēn qīng fēng lín,yuán niǎo jù chóu lǚ。
月明游子静,畏虎不得语。yuè míng yóu zi jìng,wèi hǔ bù dé yǔ。
中夜怀友朋,乾坤此深阻。zhōng yè huái yǒu péng,qián kūn cǐ shēn zǔ。
浩荡前后间,佳期付荆楚。hào dàng qián hòu jiān,jiā qī fù jīng chǔ。

敬寄族弟唐十八使君

杜甫

与君陶唐后,盛族多其人。yǔ jūn táo táng hòu,shèng zú duō qí rén。
圣贤冠史籍,枝派罗源津。shèng xián guān shǐ jí,zhī pài luó yuán jīn。
在今气磊落,巧伪莫敢亲。zài jīn qì lěi luò,qiǎo wěi mò gǎn qīn。
介立实吾弟,济时肯杀身。jiè lì shí wú dì,jì shí kěn shā shēn。
物白讳受玷,行高无污真。wù bái huì shòu diàn,xíng gāo wú wū zhēn。
得罪永泰末,放之五溪滨。dé zuì yǒng tài mò,fàng zhī wǔ xī bīn。
鸾凤有铩翮,先儒曾抱麟。luán fèng yǒu shā hé,xiān rú céng bào lín。
雷霆霹长松,骨大却生筋。léi tíng pī zhǎng sōng,gǔ dà què shēng jīn。
一失不足伤,念子孰自珍。yī shī bù zú shāng,niàn zi shú zì zhēn。
泊舟楚宫岸,恋阙浩酸辛。pō zhōu chǔ gōng àn,liàn quē hào suān xīn。
除名配清江,厥土巫峡邻。chú míng pèi qīng jiāng,jué tǔ wū xiá lín。
登陆将首途,笔札枉所申。dēng lù jiāng shǒu tú,bǐ zhá wǎng suǒ shēn。
归朝局病肺,叙旧思重陈。guī cháo jú bìng fèi,xù jiù sī zhòng chén。
春风洪涛壮,谷转颇弥旬。chūn fēng hóng tāo zhuàng,gǔ zhuǎn pǒ mí xún。
我能泛中流,搪突鼍獭瞋。wǒ néng fàn zhōng liú,táng tū tuó tǎ chēn。
长年已省柁,慰此贞良臣。zhǎng nián yǐ shěng duò,wèi cǐ zhēn liáng chén。

忆昔行

杜甫

忆昔北寻小有洞,洪河怒涛过轻舸。yì xī běi xún xiǎo yǒu dòng,hóng hé nù tāo guò qīng gě。
辛勤不见华盖君,艮岑青辉惨么么。xīn qín bù jiàn huá gài jūn,gěn cén qīng huī cǎn me me。
千崖无人万壑静,三步回头五步坐。qiān yá wú rén wàn hè jìng,sān bù huí tóu wǔ bù zuò。
秋山眼冷魂未归,仙赏心违泪交堕。qiū shān yǎn lěng hún wèi guī,xiān shǎng xīn wéi lèi jiāo duò。
弟子谁依白茅室,卢老独启青铜锁。dì zi shuí yī bái máo shì,lú lǎo dú qǐ qīng tóng suǒ。
巾拂香馀捣药尘,阶除灰死烧丹火。jīn fú xiāng yú dǎo yào chén,jiē chú huī sǐ shāo dān huǒ。
悬圃沧洲莽空阔,金节羽衣飘婀娜。xuán pǔ cāng zhōu mǎng kōng kuò,jīn jié yǔ yī piāo ē nà。
落日初霞闪馀映,倏忽东西无不可。luò rì chū xiá shǎn yú yìng,shū hū dōng xī wú bù kě。
松风涧水声合时,青兕黄熊啼向我。sōng fēng jiàn shuǐ shēng hé shí,qīng sì huáng xióng tí xiàng wǒ。
徒然咨嗟抚遗迹,至今梦想仍犹佐。tú rán zī jiē fǔ yí jì,zhì jīn mèng xiǎng réng yóu zuǒ。
秘诀隐文须内教,晚岁何功使愿果。mì jué yǐn wén xū nèi jiào,wǎn suì hé gōng shǐ yuàn guǒ。
更讨衡阳董鍊师,南浮早鼓潇湘柁。gèng tǎo héng yáng dǒng liàn shī,nán fú zǎo gǔ xiāo xiāng duò。

魏将军歌

杜甫

将军昔著从事衫,铁马驰突重两衔。jiāng jūn xī zhù cóng shì shān,tiě mǎ chí tū zhòng liǎng xián。
披坚执锐略西极,昆仑月窟东崭岩。pī jiān zhí ruì lüè xī jí,kūn lún yuè kū dōng zhǎn yán。
君门羽林万猛士,恶若哮虎子所监。jūn mén yǔ lín wàn měng shì,è ruò xiāo hǔ zi suǒ jiān。
五年起家列霜戟,一日过海收风帆。wǔ nián qǐ jiā liè shuāng jǐ,yī rì guò hǎi shōu fēng fān。
平生流辈徒蠢蠢,长安少年气欲尽。píng shēng liú bèi tú chǔn chǔn,zhǎng ān shǎo nián qì yù jǐn。
魏侯骨耸精爽紧,华岳峰尖见秋隼。wèi hóu gǔ sǒng jīng shuǎng jǐn,huá yuè fēng jiān jiàn qiū sǔn。
星躔宝校金盘陀,夜骑天驷超天河。xīng chán bǎo xiào jīn pán tuó,yè qí tiān sì chāo tiān hé。
欃枪荧惑不敢动,翠蕤云旓相荡摩。chán qiāng yíng huò bù gǎn dòng,cuì ruí yún shāo xiāng dàng mó。
吾为子起歌都护,酒阑插剑肝胆露。wú wèi zi qǐ gē dōu hù,jiǔ lán chā jiàn gān dǎn lù。
钩陈苍苍风玄武,万岁千秋奉明主,临江节士安足数。gōu chén cāng cāng fēng xuán wǔ,wàn suì qiān qiū fèng míng zhǔ,lín jiāng jié shì ān zú shù。

北风

杜甫

北风破南极,朱凤日威垂。běi fēng pò nán jí,zhū fèng rì wēi chuí。
洞庭秋欲雪,鸿雁将安归。dòng tíng qiū yù xuě,hóng yàn jiāng ān guī。
十年杀气盛,六合人烟稀。shí nián shā qì shèng,liù hé rén yān xī。
吾慕汉初老,时清犹茹芝。wú mù hàn chū lǎo,shí qīng yóu rú zhī。

客从

杜甫

客从南溟来,遗我泉客珠。kè cóng nán míng lái,yí wǒ quán kè zhū。
珠中有隐字,欲辨不成书。zhū zhōng yǒu yǐn zì,yù biàn bù chéng shū。
缄之箧笥久,以俟公家须。jiān zhī qiè sì jiǔ,yǐ qí gōng jiā xū。
开视化为血,哀今徵敛无。kāi shì huà wèi xuè,āi jīn zhēng liǎn wú。

白马

杜甫

白马东北来,空鞍贯双箭。bái mǎ dōng běi lái,kōng ān guàn shuāng jiàn。
可怜马上郎,意气今谁见。kě lián mǎ shàng láng,yì qì jīn shuí jiàn。
近时主将戳,中夜商于战。jìn shí zhǔ jiāng chuō,zhōng yè shāng yú zhàn。
丧乱死多门,呜呼泪如霰。sàng luàn sǐ duō mén,wū hū lèi rú xiàn。

白凫行

杜甫

君不见黄鹄高于五尺童,化为白凫似老翁。jūn bù jiàn huáng gǔ gāo yú wǔ chǐ tóng,huà wèi bái fú shì lǎo wēng。
故畦遗穗已荡尽,天寒岁暮波涛中。gù qí yí suì yǐ dàng jǐn,tiān hán suì mù bō tāo zhōng。
鳞介腥膻素不食,终日忍饥西复东。lín jiè xīng shān sù bù shí,zhōng rì rěn jī xī fù dōng。
鲁门鶢鶋亦蹭蹬,闻道如今犹避风。lǔ mén yuán jū yì cèng dēng,wén dào rú jīn yóu bì fēng。

朱凤行

杜甫

君不见潇湘之山衡山高,山巅朱凤声嗷嗷。jūn bù jiàn xiāo xiāng zhī shān héng shān gāo,shān diān zhū fèng shēng áo áo。
侧身长顾求其群,翅垂口噤心甚劳。cè shēn zhǎng gù qiú qí qún,chì chuí kǒu jìn xīn shén láo。
下悯百鸟在罗网,黄雀最小犹难逃。xià mǐn bǎi niǎo zài luó wǎng,huáng què zuì xiǎo yóu nán táo。
愿分竹实及蝼蚁,尽使鸱枭相怒号。yuàn fēn zhú shí jí lóu yǐ,jǐn shǐ chī xiāo xiāng nù hào。

惜别行送向卿进奉端午御衣之上都

杜甫

肃宗昔在灵武城,指挥猛将收咸京。sù zōng xī zài líng wǔ chéng,zhǐ huī měng jiāng shōu xián jīng。
向公泣血洒行殿,佐佑卿相乾坤平。xiàng gōng qì xuè sǎ xíng diàn,zuǒ yòu qīng xiāng qián kūn píng。
逆胡冥寞随烟烬,卿家兄弟功名震。nì hú míng mò suí yān jìn,qīng jiā xiōng dì gōng míng zhèn。
麒麟图画鸿雁行,紫极出入黄金印。qí lín tú huà hóng yàn xíng,zǐ jí chū rù huáng jīn yìn。
尚书勋业超千古,雄镇荆州继吾祖。shàng shū xūn yè chāo qiān gǔ,xióng zhèn jīng zhōu jì wú zǔ。
裁缝云雾成御衣,拜跪题封向端午。cái fèng yún wù chéng yù yī,bài guì tí fēng xiàng duān wǔ。
向卿将命寸心赤,青山落日江潮白。xiàng qīng jiāng mìng cùn xīn chì,qīng shān luò rì jiāng cháo bái。
卿到朝廷说老翁,漂零已是沧浪客。qīng dào cháo tíng shuō lǎo wēng,piāo líng yǐ shì cāng làng kè。

醉歌行赠公安颜少府请顾八题壁

杜甫

神仙中人不易得,颜氏之子才孤标。shén xiān zhōng rén bù yì dé,yán shì zhī zi cái gū biāo。
天马长鸣待驾驭,秋鹰整翮当云霄。tiān mǎ zhǎng míng dài jià yù,qiū yīng zhěng hé dāng yún xiāo。
君不见东吴顾文学,君不见西汉杜陵老。jūn bù jiàn dōng wú gù wén xué,jūn bù jiàn xī hàn dù líng lǎo。
诗家笔势君不嫌,词翰升堂为君扫。shī jiā bǐ shì jūn bù xián,cí hàn shēng táng wèi jūn sǎo。
是日霜风冻七泽,乌蛮落照衔赤壁。shì rì shuāng fēng dòng qī zé,wū mán luò zhào xián chì bì。
酒酣耳热忘头白,感君意气无所惜,一为歌行歌主客。jiǔ hān ěr rè wàng tóu bái,gǎn jūn yì qì wú suǒ xī,yī wèi gē xíng gē zhǔ kè。

夜闻觱篥

杜甫

夜闻觱篥沧江上,衰年侧耳情所向。yè wén bì lì cāng jiāng shàng,shuāi nián cè ěr qíng suǒ xiàng。
邻舟一听多感伤,塞曲三更歘悲壮。lín zhōu yī tīng duō gǎn shāng,sāi qū sān gèng chuā bēi zhuàng。
积雪飞霜此夜寒,孤灯急管复风湍。jī xuě fēi shuāng cǐ yè hán,gū dēng jí guǎn fù fēng tuān。
君知天地干戈满,不见江湖行路难。jūn zhī tiān dì gàn gē mǎn,bù jiàn jiāng hú xíng lù nán。

发刘郎浦

杜甫

挂帆早发刘郎浦,疾风飒飒昏亭午。guà fān zǎo fā liú láng pǔ,jí fēng sà sà hūn tíng wǔ。
舟中无日不沙尘,岸上空村尽豺虎。zhōu zhōng wú rì bù shā chén,àn shàng kōng cūn jǐn chái hǔ。
十日北风风未回,客行岁晚晚相催。shí rì běi fēng fēng wèi huí,kè xíng suì wǎn wǎn xiāng cuī。
白头厌伴渔人宿,黄帽青鞋归去来。bái tóu yàn bàn yú rén sù,huáng mào qīng xié guī qù lái。

别董颋

杜甫

穷冬急风水,逆浪开帆难。qióng dōng jí fēng shuǐ,nì làng kāi fān nán。
士子甘旨阙,不知道里寒。shì zi gān zhǐ quē,bù zhī dào lǐ hán。
有求彼乐土,南适小长安。yǒu qiú bǐ lè tǔ,nán shì xiǎo zhǎng ān。
到我舟楫去,觉君衣裳单。dào wǒ zhōu jí qù,jué jūn yī shang dān。
素闻赵公节,兼尽宾主欢。sù wén zhào gōng jié,jiān jǐn bīn zhǔ huān。
已结门庐望,无令霜雪残。yǐ jié mén lú wàng,wú lìng shuāng xuě cán。
老夫缆亦解,脱粟朝未餐。lǎo fū lǎn yì jiě,tuō sù cháo wèi cān。
飘荡兵甲际,几时怀抱宽。piāo dàng bīng jiǎ jì,jǐ shí huái bào kuān。
汉阳颇宁静,岘首试考槃。hàn yáng pǒ níng jìng,xiàn shǒu shì kǎo pán。
当念着白帽,采薇青云端。dāng niàn zhe bái mào,cǎi wēi qīng yún duān。