古诗词

南歌子·琥珀装腰佩

苏轼

琥珀装腰佩,龙香入领巾。hǔ pò zhuāng yāo pèi,lóng xiāng rù lǐng jīn。
只应飞燕是前身。zhǐ yīng fēi yàn shì qián shēn。
共看剥蔥纤手、舞凝神。gòng kàn bō cōng xiān shǒu wǔ níng shén。
柳絮风前转,梅花雪里春。liǔ xù fēng qián zhuǎn,méi huā xuě lǐ chūn。
鸳鸯翡翠两争新。yuān yāng fěi cuì liǎng zhēng xīn。
但得周郎一顾、胜珠珍。dàn dé zhōu láng yī gù shèng zhū zhēn。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

游灵隐寺,得来诗,复用前韵

苏轼

君不见,钱塘湖,钱王壮观今已无。jūn bù jiàn,qián táng hú,qián wáng zhuàng guān jīn yǐ wú。
屋堆黄金斗量珠,运尽不劳折简呼。wū duī huáng jīn dòu liàng zhū,yùn jǐn bù láo zhé jiǎn hū。
四方宦游散其孥,宫阙留与闲人娱。sì fāng huàn yóu sàn qí nú,gōng quē liú yǔ xián rén yú。
盛衰哀乐两须臾,何用多忧心郁纡。shèng shuāi āi lè liǎng xū yú,hé yòng duō yōu xīn yù yū。
溪山处处皆可庐,最爱灵隐飞来孤。xī shān chù chù jiē kě lú,zuì ài líng yǐn fēi lái gū。
乔松百尺苍髯须,扰扰下笑柳与蒲。qiáo sōng bǎi chǐ cāng rán xū,rǎo rǎo xià xiào liǔ yǔ pú。
高堂会食罗千夫,撞钟击鼓喧朝晡。gāo táng huì shí luó qiān fū,zhuàng zhōng jī gǔ xuān cháo bū。
凝香方丈眠氍毹,绝胜絮被缝海图。níng xiāng fāng zhàng mián qú shū,jué shèng xù bèi fèng hǎi tú。
清风徐来惊睡馀,遂超羲皇傲几蘧。qīng fēng xú lái jīng shuì yú,suì chāo xī huáng ào jǐ qú。
归时栖鸦正毕逋,孤烟落日不可摹。guī shí qī yā zhèng bì bū,gū yān luò rì bù kě mó。

戏子由

苏轼

宛丘先生长如丘,宛丘学舍小如舟。wǎn qiū xiān shēng zhǎng rú qiū,wǎn qiū xué shě xiǎo rú zhōu。
常时低头诵经史,忽然欠伸屋打头。cháng shí dī tóu sòng jīng shǐ,hū rán qiàn shēn wū dǎ tóu。
斜风吹帷雨注面,先生不愧旁人羞。xié fēng chuī wéi yǔ zhù miàn,xiān shēng bù kuì páng rén xiū。
任从饱死笑方朔,肯为雨立求秦优。rèn cóng bǎo sǐ xiào fāng shuò,kěn wèi yǔ lì qiú qín yōu。
眼前勃蹊何足道,处置六凿须天游。yǎn qián bó qī hé zú dào,chù zhì liù záo xū tiān yóu。
读书万卷不读律,致君尧舜知无术。dú shū wàn juǎn bù dú lǜ,zhì jūn yáo shùn zhī wú shù。
劝农冠盖闹如云,送老齑盐甘似蜜。quàn nóng guān gài nào rú yún,sòng lǎo jī yán gān shì mì。
门前万事不挂眼,头虽长低气不屈。mén qián wàn shì bù guà yǎn,tóu suī zhǎng dī qì bù qū。
馀杭别驾无功劳,画堂五丈容旗旄。yú háng bié jià wú gōng láo,huà táng wǔ zhàng róng qí máo。
重楼跨空雨声远,屋多人少风骚骚。zhòng lóu kuà kōng yǔ shēng yuǎn,wū duō rén shǎo fēng sāo sāo。
平生所惭今不耻,坐对疲氓更鞭棰。píng shēng suǒ cán jīn bù chǐ,zuò duì pí máng gèng biān chuí。
道逢阳虎呼与言,心知其非口诺唯。dào féng yáng hǔ hū yǔ yán,xīn zhī qí fēi kǒu nuò wéi。
居高志下真何益,气节消缩今无几。jū gāo zhì xià zhēn hé yì,qì jié xiāo suō jīn wú jǐ。
文章小技安足程,先生别驾旧齐名。wén zhāng xiǎo jì ān zú chéng,xiān shēng bié jià jiù qí míng。
如今衰老俱无用,付与时人分重轻。rú jīn shuāi lǎo jù wú yòng,fù yǔ shí rén fēn zhòng qīng。

李杞寺丞见和前篇,复用元韵答之

苏轼

兽在薮,鱼在湖,一入池槛归期无。shòu zài sǒu,yú zài hú,yī rù chí kǎn guī qī wú。
误随弓旌落尘土,坐使鞭棰环呻呼。wù suí gōng jīng luò chén tǔ,zuò shǐ biān chuí huán shēn hū。
追胥连保罪及孥,百日愁叹一日娱。zhuī xū lián bǎo zuì jí nú,bǎi rì chóu tàn yī rì yú。
白云旧有终老约,朱绶岂合山人纡。bái yún jiù yǒu zhōng lǎo yuē,zhū shòu qǐ hé shān rén yū。
人生何者非蘧庐,故山鹤怨秋猿孤。rén shēng hé zhě fēi qú lú,gù shān hè yuàn qiū yuán gū。
何时自驾鹿车去,扫除白发烦菖蒲。hé shí zì jià lù chē qù,sǎo chú bái fā fán chāng pú。
麻鞋短后随猎夫,射弋狐兔供朝晡。má xié duǎn hòu suí liè fū,shè yì hú tù gōng cháo bū。
陶潜自作《五柳传》,潘阆画入三峰图。táo qián zì zuò wǔ liǔ chuán,pān láng huà rù sān fēng tú。
吾年凛禀今几馀,知非不去惭卫蘧。wú nián lǐn bǐng jīn jǐ yú,zhī fēi bù qù cán wèi qú。
岁荒无术归亡逋,鹄则易画虎难摹。suì huāng wú shù guī wáng bū,gǔ zé yì huà hǔ nán mó。

李杞寺丞见和前篇,复用元韵答之

苏轼

东望海,西望湖,山平水远细欲无。dōng wàng hǎi,xī wàng hú,shān píng shuǐ yuǎn xì yù wú。
野人疏狂逐渔钓,刺史宽大容歌呼。yě rén shū kuáng zhú yú diào,cì shǐ kuān dà róng gē hū。
君恩饱暖及尔孥,才者不闲拙者娱。jūn ēn bǎo nuǎn jí ěr nú,cái zhě bù xián zhuō zhě yú。
穿岩度岭脚力健,未厌山水相萦纡。chuān yán dù lǐng jiǎo lì jiàn,wèi yàn shān shuǐ xiāng yíng yū。
三百六十古精庐,出游无伴篮舆孤。sān bǎi liù shí gǔ jīng lú,chū yóu wú bàn lán yú gū。
作诗虽未造藩阈,破闷岂不贤摴蒱。zuò shī suī wèi zào fān yù,pò mèn qǐ bù xián chū pú。
君才敏赡兼百夫,朝作千篇日未晡。jūn cái mǐn shàn jiān bǎi fū,cháo zuò qiān piān rì wèi bū。
朅来湖上得佳句,从此不看营丘图。qiè lái hú shàng dé jiā jù,cóng cǐ bù kàn yíng qiū tú。
知君箧椟富有馀,莫惜锦绣偿菅蘧。zhī jūn qiè dú fù yǒu yú,mò xī jǐn xiù cháng jiān qú。
穷多斗险谁先逋,赌取名画不用摹。qióng duō dòu xiǎn shuí xiān bū,dǔ qǔ míng huà bù yòng mó。

越州张中舍寿乐堂

苏轼

青山偃蹇如高人,常时不肯入官府。qīng shān yǎn jiǎn rú gāo rén,cháng shí bù kěn rù guān fǔ。
高人自与山有素,不待招邀满庭户。gāo rén zì yǔ shān yǒu sù,bù dài zhāo yāo mǎn tíng hù。
卧龙蟠屈半东州,万室鳞鳞枕其股。wò lóng pán qū bàn dōng zhōu,wàn shì lín lín zhěn qí gǔ。
背之不见与无同,狐裘反衣无乃鲁。bèi zhī bù jiàn yǔ wú tóng,hú qiú fǎn yī wú nǎi lǔ。
张君眼力觑天奥,能遣荆棘化堂宇。zhāng jūn yǎn lì qù tiān ào,néng qiǎn jīng jí huà táng yǔ。
持颐宴坐不出门,收揽奇秀得十五。chí yí yàn zuò bù chū mén,shōu lǎn qí xiù dé shí wǔ。
才多事少厌闲寂,卧看云烟变风雨。cái duō shì shǎo yàn xián jì,wò kàn yún yān biàn fēng yǔ。
笋如玉箸椹如簪,强饮且为山作主。sǔn rú yù zhù shèn rú zān,qiáng yǐn qiě wèi shān zuò zhǔ。
不忧儿辈知此乐,但恐造物怪多取。bù yōu ér bèi zhī cǐ lè,dàn kǒng zào wù guài duō qǔ。
春浓睡足午窗明,想见新茶如泼乳。chūn nóng shuì zú wǔ chuāng míng,xiǎng jiàn xīn chá rú pō rǔ。

送岑著作

苏轼

懒者常似静,静岂懒者徒?lǎn zhě cháng shì jìng,jìng qǐ lǎn zhě tú?
拙则近于直,而直岂拙欤?zhuō zé jìn yú zhí,ér zhí qǐ zhuō yú?
夫子静且直,雍容时卷舒。fū zi jìng qiě zhí,yōng róng shí juǎn shū。
嗟我复何为,相得欢有馀。jiē wǒ fù hé wèi,xiāng dé huān yǒu yú。
我本不违世,而世与我殊。wǒ běn bù wéi shì,ér shì yǔ wǒ shū。
拙于林间鸠,懒于冰底鱼。zhuō yú lín jiān jiū,lǎn yú bīng dǐ yú。
人皆笑其狂,子独怜其愚。rén jiē xiào qí kuáng,zi dú lián qí yú。
直者有时信,静者不终居。zhí zhě yǒu shí xìn,jìng zhě bù zhōng jū。
而我懒拙病,不受砭药除。ér wǒ lǎn zhuō bìng,bù shòu biān yào chú。
临行怪酒薄,已与别泪俱。lín xíng guài jiǔ báo,yǐ yǔ bié lèi jù。
后会岂无时,遂恐出处疏。hòu huì qǐ wú shí,suì kǒng chū chù shū。
惟应故山梦,随子到吾庐。wéi yīng gù shān mèng,suí zi dào wú lú。

送张职方吉甫赴闽漕六和寺中作

苏轼

羡君超然鸾鹤姿,江湖欲下还飞去。xiàn jūn chāo rán luán hè zī,jiāng hú yù xià hái fēi qù。
空使吴儿怨不留,青山漫漫七闽路。kōng shǐ wú ér yuàn bù liú,qīng shān màn màn qī mǐn lù。
门前江水去掀天,寺后清池碧玉环。mén qián jiāng shuǐ qù xiān tiān,sì hòu qīng chí bì yù huán。
君如大江日千里,我如此水千山底。jūn rú dà jiāng rì qiān lǐ,wǒ rú cǐ shuǐ qiān shān dǐ。

雨中游天竺灵感观音院

苏轼

蚕欲老,麦半黄,前山后山雨浪浪。cán yù lǎo,mài bàn huáng,qián shān hòu shān yǔ làng làng。
农夫辍耒女废筐,白衣仙人在高堂。nóng fū chuò lěi nǚ fèi kuāng,bái yī xiān rén zài gāo táng。

七月一日出城舟中苦热

苏轼

凉飙呼不来,流汗方被体。liáng biāo hū bù lái,liú hàn fāng bèi tǐ。
稀星乍明灭,暗水光弥弥。xī xīng zhà míng miè,àn shuǐ guāng mí mí。
香风过莲芡,惊枕裂鲂鳢。xiāng fēng guò lián qiàn,jīng zhěn liè fáng lǐ。
欠伸宿酒馀,起坐濯清泚。qiàn shēn sù jiǔ yú,qǐ zuò zhuó qīng cǐ。
火云势方壮,未受月露洗。huǒ yún shì fāng zhuàng,wèi shòu yuè lù xǐ。
身微欲安适,坐待东方启。shēn wēi yù ān shì,zuò dài dōng fāng qǐ。

和蔡准郎中见邀游西湖三首

苏轼

夏潦涨湖深更幽,西风落木芙蓉秋。xià lǎo zhǎng hú shēn gèng yōu,xī fēng luò mù fú róng qiū。
飞雪闇天云拂地,新蒲出水柳映洲。fēi xuě àn tiān yún fú dì,xīn pú chū shuǐ liǔ yìng zhōu。
湖上四时看不足,惟有人生飘若浮。hú shàng sì shí kàn bù zú,wéi yǒu rén shēng piāo ruò fú。
解颜一笑岂易得,主人有酒君应留。jiě yán yī xiào qǐ yì dé,zhǔ rén yǒu jiǔ jūn yīng liú。
君不见钱塘游宦客,朝推囚,暮决狱,不因人唤何时休。jūn bù jiàn qián táng yóu huàn kè,cháo tuī qiú,mù jué yù,bù yīn rén huàn hé shí xiū。

和蔡准郎中见邀游西湖三首

苏轼

城市不识江湖幽,如与蟪蛄语春秋。chéng shì bù shí jiāng hú yōu,rú yǔ huì gū yǔ chūn qiū。
试令江湖处城市,却似麋鹿游汀洲。shì lìng jiāng hú chù chéng shì,què shì mí lù yóu tīng zhōu。
高人无心无不可,得坎且止乘流浮。gāo rén wú xīn wú bù kě,dé kǎn qiě zhǐ chéng liú fú。
公卿故旧留不得,遇所得意终年留。gōng qīng gù jiù liú bù dé,yù suǒ dé yì zhōng nián liú。
君不见抛官彭泽令,琴无弦,巾有酒,醉欲眠时遣客休。jūn bù jiàn pāo guān péng zé lìng,qín wú xián,jīn yǒu jiǔ,zuì yù mián shí qiǎn kè xiū。

和蔡准郎中见邀游西湖三首

苏轼

田间决水鸣幽幽,插秧未遍麦已秋。tián jiān jué shuǐ míng yōu yōu,chā yāng wèi biàn mài yǐ qiū。
相携烧笋苦竹寺,却下踏藕荷花洲。xiāng xié shāo sǔn kǔ zhú sì,què xià tà ǒu hé huā zhōu。
船头斫鲜细缕缕,船尾炊玉香浮浮。chuán tóu zhuó xiān xì lǚ lǚ,chuán wěi chuī yù xiāng fú fú。
临风饱食得甘寝,肯使细故胸中留。lín fēng bǎo shí dé gān qǐn,kěn shǐ xì gù xiōng zhōng liú。
君不见壮士憔悴时,饥谋食,渴谋饮,功名有时无罢休。jūn bù jiàn zhuàng shì qiáo cuì shí,jī móu shí,kě móu yǐn,gōng míng yǒu shí wú bà xiū。

宿临安净土寺

苏轼

鸡鸣发馀杭,到寺已亭午。jī míng fā yú háng,dào sì yǐ tíng wǔ。
参禅固未暇,饱食良先务。cān chán gù wèi xiá,bǎo shí liáng xiān wù。
平生睡不足,急扫清风宇。píng shēng shuì bù zú,jí sǎo qīng fēng yǔ。
闭门群动息,香篆起烟缕。bì mén qún dòng xī,xiāng zhuàn qǐ yān lǚ。
觉来烹石泉,紫笋发轻乳。jué lái pēng shí quán,zǐ sǔn fā qīng rǔ。
晚凉沐浴罢,衰发稀可数。wǎn liáng mù yù bà,shuāi fā xī kě shù。
浩歌出门去,暮色入村坞。hào gē chū mén qù,mù sè rù cūn wù。
微月半隐山,圆荷争泻露。wēi yuè bàn yǐn shān,yuán hé zhēng xiè lù。
相携石桥上,夜与故人语。xiāng xié shí qiáo shàng,yè yǔ gù rén yǔ。
明朝入山房,石镜炯当路。míng cháo rù shān fáng,shí jìng jiǒng dāng lù。
昔照熊虎姿,今为猿鸟顾。xī zhào xióng hǔ zī,jīn wèi yuán niǎo gù。
废兴何足吊,万古一仰俯。fèi xīng hé zú diào,wàn gǔ yī yǎng fǔ。

自净土寺步至功臣寺

苏轼

落日岸葛巾,晚风吹羽扇。luò rì àn gé jīn,wǎn fēng chuī yǔ shàn。
松间野步稳,竹外飞桥转。sōng jiān yě bù wěn,zhú wài fēi qiáo zhuǎn。
神功凿横岭,岩石得巨片。shén gōng záo héng lǐng,yán shí dé jù piàn。
直渡千人沟,下有微流泫。zhí dù qiān rén gōu,xià yǒu wēi liú xuàn。
冈峦蔚回合,金碧烂明绚。gāng luán wèi huí hé,jīn bì làn míng xuàn。
缅怀异姓王,负担此乡县。miǎn huái yì xìng wáng,fù dān cǐ xiāng xiàn。
长逢胯下辱,屡乞桑间饭。zhǎng féng kuà xià rǔ,lǚ qǐ sāng jiān fàn。
谁谓山石顽,识此希世彦。shuí wèi shān shí wán,shí cǐ xī shì yàn。
凛然英气逼,屹起犹耸战。lǐn rán yīng qì bī,yì qǐ yóu sǒng zhàn。
他年万骑归,父老恣欢宴。tā nián wàn qí guī,fù lǎo zì huān yàn。
锦绣被原野,金珠散贫贱。jǐn xiù bèi yuán yě,jīn zhū sàn pín jiàn。
窦融既入朝,吴芮空记面。dòu róng jì rù cháo,wú ruì kōng jì miàn。
荣华坐销歇,阅世如邮传。róng huá zuò xiāo xiē,yuè shì rú yóu chuán。
惟有长明灯,依然照深殿。wéi yǒu zhǎng míng dēng,yī rán zhào shēn diàn。

游径山

苏轼

众峰来自天目山,势若骏马奔平川。zhòng fēng lái zì tiān mù shān,shì ruò jùn mǎ bēn píng chuān。
中途勒破千里足,金鞭玉镫相回旋。zhōng tú lēi pò qiān lǐ zú,jīn biān yù dèng xiāng huí xuán。
人言山住水亦住,下有万古蛟龙渊。rén yán shān zhù shuǐ yì zhù,xià yǒu wàn gǔ jiāo lóng yuān。
道人天眼识王气,结茅宴坐荒山巅。dào rén tiān yǎn shí wáng qì,jié máo yàn zuò huāng shān diān。
精诚贯山石为裂,天女下试颜如莲。jīng chéng guàn shān shí wèi liè,tiān nǚ xià shì yán rú lián。
寒窗暖足来朴朔,夜钵咒水降蜿蜒。hán chuāng nuǎn zú lái pǔ shuò,yè bō zhòu shuǐ jiàng wān yán。
雪眉老人朝叩门,愿为弟子长参禅。xuě méi lǎo rén cháo kòu mén,yuàn wèi dì zi zhǎng cān chán。
尔来废兴三百载,奔走吴会输金钱。ěr lái fèi xīng sān bǎi zài,bēn zǒu wú huì shū jīn qián。
飞楼涌殿压山破,朝钟暮鼓惊龙眠。fēi lóu yǒng diàn yā shān pò,cháo zhōng mù gǔ jīng lóng mián。
晴空仰见浮海蜃,落日下数投林鸢。qíng kōng yǎng jiàn fú hǎi shèn,luò rì xià shù tóu lín yuān。
有生共处覆载内,扰扰膏火同烹煎。yǒu shēng gòng chù fù zài nèi,rǎo rǎo gāo huǒ tóng pēng jiān。
近来愈觉世路隘,每到宽处差安便。jìn lái yù jué shì lù ài,měi dào kuān chù chà ān biàn。
嗟余老矣百事废,却寻旧学心茫然。jiē yú lǎo yǐ bǎi shì fèi,què xún jiù xué xīn máng rán。
问龙乞水归洗眼,欲看细字销残年。wèn lóng qǐ shuǐ guī xǐ yǎn,yù kàn xì zì xiāo cán nián。