古诗词

南歌子·琥珀装腰佩

苏轼

琥珀装腰佩,龙香入领巾。hǔ pò zhuāng yāo pèi,lóng xiāng rù lǐng jīn。
只应飞燕是前身。zhǐ yīng fēi yàn shì qián shēn。
共看剥蔥纤手、舞凝神。gòng kàn bō cōng xiān shǒu wǔ níng shén。
柳絮风前转,梅花雪里春。liǔ xù fēng qián zhuǎn,méi huā xuě lǐ chūn。
鸳鸯翡翠两争新。yuān yāng fěi cuì liǎng zhēng xīn。
但得周郎一顾、胜珠珍。dàn dé zhōu láng yī gù shèng zhū zhēn。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

次韵答舒教授观余所藏墨

苏轼

异时长笑王会稽,野鹜膻腥污刀几。yì shí zhǎng xiào wáng huì jī,yě wù shān xīng wū dāo jǐ。
暮年却得庾安西,自厌家鸡题六纸。mù nián què dé yǔ ān xī,zì yàn jiā jī tí liù zhǐ。
二子风流冠当代,顾与儿童争愠喜。èr zi fēng liú guān dāng dài,gù yǔ ér tóng zhēng yùn xǐ。
秦王十八已龙飞,嗜好晚将蛇蚓比。qín wáng shí bā yǐ lóng fēi,shì hǎo wǎn jiāng shé yǐn bǐ。
我生百事不挂眼,时人谬说云工此。wǒ shēng bǎi shì bù guà yǎn,shí rén miù shuō yún gōng cǐ。
世间有癖念谁无,倾身障簏尤堪鄙。shì jiān yǒu pǐ niàn shuí wú,qīng shēn zhàng lù yóu kān bǐ。
人生当著几緉屐,定心肯为微物起。rén shēng dāng zhù jǐ liǎng jī,dìng xīn kěn wèi wēi wù qǐ。
此墨足支三十年,但恐风霜侵发齿。cǐ mò zú zhī sān shí nián,dàn kǒng fēng shuāng qīn fā chǐ。
非人磨墨墨磨人,瓶应未罄罍先耻。fēi rén mó mò mò mó rén,píng yīng wèi qìng léi xiān chǐ。
逝将振衣归故国,数亩荒园自锄理。shì jiāng zhèn yī guī gù guó,shù mǔ huāng yuán zì chú lǐ。
作书寄君君莫笑,但觅来禽与青李。zuò shū jì jūn jūn mò xiào,dàn mì lái qín yǔ qīng lǐ。
一螺点漆便有馀,万灶烧松何处使。yī luó diǎn qī biàn yǒu yú,wàn zào shāo sōng hé chù shǐ。
君不见永宁第中捣龙麝,列屋闲居清且美。jūn bù jiàn yǒng níng dì zhōng dǎo lóng shè,liè wū xián jū qīng qiě měi。
倒晕连眉秀岭浮,双鸦画鬓香云委。dào yūn lián méi xiù lǐng fú,shuāng yā huà bìn xiāng yún wěi。
时闻五斛赐蛾绿,不惜千金求獭髓。shí wén wǔ hú cì é lǜ,bù xī qiān jīn qiú tǎ suǐ。
闻君此诗当大笑,寒窗冷砚冰生水。wén jūn cǐ shī dāng dà xiào,hán chuāng lěng yàn bīng shēng shuǐ。

送郑户曹赋席上果得榧子

苏轼

彼美玉山果,粲为金盘实。bǐ měi yù shān guǒ,càn wèi jīn pán shí。
瘴雾脱蛮溪,清樽奉佳客。zhàng wù tuō mán xī,qīng zūn fèng jiā kè。
客行何以赠,一语当加璧。kè xíng hé yǐ zèng,yī yǔ dāng jiā bì。
祝君如此果,德膏以自泽。zhù jūn rú cǐ guǒ,dé gāo yǐ zì zé。
驱攘三彭仇,已我心腹疾。qū rǎng sān péng chóu,yǐ wǒ xīn fù jí。
愿君如此木,凛凛傲霜雪。yuàn jūn rú cǐ mù,lǐn lǐn ào shuāng xuě。
斫为君倚几,滑净不容削。zhuó wèi jūn yǐ jǐ,huá jìng bù róng xuē。
物微兴不浅,此赠毋轻掷。wù wēi xīng bù qiǎn,cǐ zèng wú qīng zhì。

次韵黄鲁直见赠古风二首

苏轼

嘉谷卧风雨,稂莠登我场。jiā gǔ wò fēng yǔ,láng yǒu dēng wǒ chǎng。
陈前漫方丈,玉食惨无光。chén qián màn fāng zhàng,yù shí cǎn wú guāng。
大哉天宇间,美恶更臭香。dà zāi tiān yǔ jiān,měi è gèng chòu xiāng。
君看五六月,飞蚊殷回廊。jūn kàn wǔ liù yuè,fēi wén yīn huí láng。
兹时不少假,俯仰霜叶黄。zī shí bù shǎo jiǎ,fǔ yǎng shuāng yè huáng。
期君蟠桃枝,千岁终一尝。qī jūn pán táo zhī,qiān suì zhōng yī cháng。
顾我如苦李,全生依路傍。gù wǒ rú kǔ lǐ,quán shēng yī lù bàng。
纷纷不足愠,悄悄徒自伤。fēn fēn bù zú yùn,qiāo qiāo tú zì shāng。

次韵黄鲁直见赠古风二首

苏轼

空山学仙子,妄意笙箫声。kōng shān xué xiān zi,wàng yì shēng xiāo shēng。
千金得奇药,开视皆豨苓。qiān jīn dé qí yào,kāi shì jiē xī líng。
不知市人中,自有安期生。bù zhī shì rén zhōng,zì yǒu ān qī shēng。
今君已度世,坐阅霜中蒂。jīn jūn yǐ dù shì,zuò yuè shuāng zhōng dì。
摩挲古铜人,岁月不可计。mó sā gǔ tóng rén,suì yuè bù kě jì。
阆风安在哉,要君相指似。láng fēng ān zài zāi,yào jūn xiāng zhǐ shì。

密州宋国博以诗见纪在郡杂咏,次韵答之

苏轼

吾观二宋文,字字照缣素。wú guān èr sòng wén,zì zì zhào jiān sù。
渊源皆有考,奇险或难句。yuān yuán jiē yǒu kǎo,qí xiǎn huò nán jù。
后来邈无继,嗣子其殆庶。hòu lái miǎo wú jì,sì zi qí dài shù。
胡为尚流落,用舍真有数。hú wèi shàng liú luò,yòng shě zhēn yǒu shù。
当时苟悦可,慎勿笑杕杜。dāng shí gǒu yuè kě,shèn wù xiào dì dù。
斫窗谁赴救,袖手良优裕。zhuó chuāng shuí fù jiù,xiù shǒu liáng yōu yù。
山城辱吾继,缺短烦遮护。shān chéng rǔ wú jì,quē duǎn fán zhē hù。
昔年谬陈诗,无人聊瓦注。xī nián miù chén shī,wú rén liáo wǎ zhù。
于今赓绝唱,外重中已惧。yú jīn gēng jué chàng,wài zhòng zhōng yǐ jù。
何当附家集,击壤追咸濩。hé dāng fù jiā jí,jī rǎng zhuī xián huò。

答范淳甫

苏轼

吾州下邑生刘季,谁数区区张与李。wú zhōu xià yì shēng liú jì,shuí shù qū qū zhāng yǔ lǐ。
重瞳遗迹已尘埃,惟有黄楼临泗水。zhòng tóng yí jì yǐ chén āi,wéi yǒu huáng lóu lín sì shuǐ。
而今太守老且寒,侠气不洗儒生酸。ér jīn tài shǒu lǎo qiě hán,xiá qì bù xǐ rú shēng suān。
犹胜白门穷吕布,欲将鞍马事曹瞒。yóu shèng bái mén qióng lǚ bù,yù jiāng ān mǎ shì cáo mán。

次韵答王定国

苏轼

每得君诗如得书,宣心写妙书不如。měi dé jūn shī rú dé shū,xuān xīn xiě miào shū bù rú。
眼前百种无不有,知君一以诗驱除。yǎn qián bǎi zhǒng wú bù yǒu,zhī jūn yī yǐ shī qū chú。
传闻都下十日雨,青泥没马街生鱼。chuán wén dōu xià shí rì yǔ,qīng ní méi mǎ jiē shēng yú。
旧雨来人今不来,悠然独酌卧清虚。jiù yǔ lái rén jīn bù lái,yōu rán dú zhuó wò qīng xū。
我虽作郡古云乐,山川信美非吾庐。wǒ suī zuò jùn gǔ yún lè,shān chuān xìn měi fēi wú lú。
愿君不废重九约,念此衰冷勤呵嘘。yuàn jūn bù fèi zhòng jiǔ yuē,niàn cǐ shuāi lěng qín hē xū。

送将官梁左藏赴莫州

苏轼

燕南垂,赵北际,其间不合大如砺。yàn nán chuí,zhào běi jì,qí jiān bù hé dà rú lì。
至今父老哀公孙,蒸土为城铁作门。zhì jīn fù lǎo āi gōng sūn,zhēng tǔ wèi chéng tiě zuò mén。
城中积谷三百万,猛士如云骄不战。chéng zhōng jī gǔ sān bǎi wàn,měng shì rú yún jiāo bù zhàn。
一旦鼓角鸣地中,帐下美人空掩面。yī dàn gǔ jiǎo míng dì zhōng,zhàng xià měi rén kōng yǎn miàn。
岂如千骑平时来,笑谈謦欬生风雷。qǐ rú qiān qí píng shí lái,xiào tán qǐng kài shēng fēng léi。
葛巾羽扇红尘静,投壶雅歌清燕开。gé jīn yǔ shàn hóng chén jìng,tóu hú yǎ gē qīng yàn kāi。
东方健儿虓虎样,泣涕怀思廉耻将。dōng fāng jiàn ér xiāo hǔ yàng,qì tì huái sī lián chǐ jiāng。
彭城老守亦凄然,不见君家雪儿唱。péng chéng lǎo shǒu yì qī rán,bù jiàn jūn jiā xuě ér chàng。

和鲜于子骏《郓州新堂月夜》二首

苏轼

去岁游新堂,春风雪消后。qù suì yóu xīn táng,chūn fēng xuě xiāo hòu。
池中半篙水,池上千尺柳。chí zhōng bàn gāo shuǐ,chí shàng qiān chǐ liǔ。
佳人如桃李,胡蝶入衫袖。jiā rén rú táo lǐ,hú dié rù shān xiù。
山川今何许,疆野已分宿。shān chuān jīn hé xǔ,jiāng yě yǐ fēn sù。
岁月不可思,驶若船放溜。suì yuè bù kě sī,shǐ ruò chuán fàng liū。
繁华真一梦,寂寞两荣朽。fán huá zhēn yī mèng,jì mò liǎng róng xiǔ。
惟有当时月,依然照杯酒。wéi yǒu dāng shí yuè,yī rán zhào bēi jiǔ。
应怜船上人,坐稳不知漏。yīng lián chuán shàng rén,zuò wěn bù zhī lòu。

和鲜于子骏《郓州新堂月夜》二首

苏轼

明月入华池,反照池上堂。míng yuè rù huá chí,fǎn zhào chí shàng táng。
堂中隐几人,心与水月凉。táng zhōng yǐn jǐ rén,xīn yǔ shuǐ yuè liáng。
风萤已无迹,露草时有光。fēng yíng yǐ wú jì,lù cǎo shí yǒu guāng。
起观河汉流,步屧响长廊。qǐ guān hé hàn liú,bù xiè xiǎng zhǎng láng。
名都信繁会,千指调笙簧。míng dōu xìn fán huì,qiān zhǐ diào shēng huáng。
先生病不饮,童子为烧香。xiān shēng bìng bù yǐn,tóng zi wèi shāo xiāng。
独作五字诗,清绝如韦郎。dú zuò wǔ zì shī,qīng jué rú wéi láng。
诗成月渐侧,皎皎两相望。shī chéng yuè jiàn cè,jiǎo jiǎo liǎng xiāng wàng。

中秋见月和子由

苏轼

明月未出群山高,瑞光万丈生白毫。míng yuè wèi chū qún shān gāo,ruì guāng wàn zhàng shēng bái háo。
一杯未尽银阙涌,乱云脱坏如崩涛。yī bēi wèi jǐn yín quē yǒng,luàn yún tuō huài rú bēng tāo。
谁为天公洗眸子,应费明河千斛水。shuí wèi tiān gōng xǐ móu zi,yīng fèi míng hé qiān hú shuǐ。
遂令冷看世间人,照我湛然心不起。suì lìng lěng kàn shì jiān rén,zhào wǒ zhàn rán xīn bù qǐ。
西南火星如弹丸,角尾奕奕苍龙蟠。xī nán huǒ xīng rú dàn wán,jiǎo wěi yì yì cāng lóng pán。
今宵注眼看不见,更许萤火争清寒。jīn xiāo zhù yǎn kàn bù jiàn,gèng xǔ yíng huǒ zhēng qīng hán。
何人舣舟临古汴,千灯夜作鱼龙变。hé rén yǐ zhōu lín gǔ biàn,qiān dēng yè zuò yú lóng biàn。
曲折无心逐浪花,低昂赴节随歌板。qū zhé wú xīn zhú làng huā,dī áng fù jié suí gē bǎn。
青荧灭没转山前,浪飐风回岂复坚。qīng yíng miè méi zhuǎn shān qián,làng zhǎn fēng huí qǐ fù jiān。
明月易低人易散,归来呼酒更重看。míng yuè yì dī rén yì sàn,guī lái hū jiǔ gèng zhòng kàn。
堂前月色愈清好,咽咽寒螀鸣露草。táng qián yuè sè yù qīng hǎo,yàn yàn hán jiāng míng lù cǎo。
卷帘推户寂无人,窗下咿哑惟楚老。juǎn lián tuī hù jì wú rén,chuāng xià yī yǎ wéi chǔ lǎo。
南都从事莫羞贫,对月题诗有几人。nán dōu cóng shì mò xiū pín,duì yuè tí shī yǒu jǐ rén。
明朝人事随日出,恍然一梦瑶台客。míng cháo rén shì suí rì chū,huǎng rán yī mèng yáo tái kè。

答王巩

苏轼

汴泗绕吾城,城坚如削铁。biàn sì rào wú chéng,chéng jiān rú xuē tiě。
中有李临淮,号令肝胆裂。zhōng yǒu lǐ lín huái,hào lìng gān dǎn liè。
古来彭城守,未省怕恶客。gǔ lái péng chéng shǒu,wèi shěng pà è kè。
恶客云是谁,祥符相公孙。è kè yún shì shuí,xiáng fú xiāng gōng sūn。
是家豪逸生有种,千金一掷颇黎盆。shì jiā háo yì shēng yǒu zhǒng,qiān jīn yī zhì pǒ lí pén。
连车载酒来,不饮外酒嫌其村。lián chē zài jiǔ lái,bù yǐn wài jiǔ xián qí cūn。
子有千瓶酒,我有万株菊。zi yǒu qiān píng jiǔ,wǒ yǒu wàn zhū jú。
任子满头插,团团见花不见目。rèn zi mǎn tóu chā,tuán tuán jiàn huā bù jiàn mù。
醉中插花归,花重压折轴。zuì zhōng chā huā guī,huā zhòng yā zhé zhóu。
问客何所须,客言我爱山。wèn kè hé suǒ xū,kè yán wǒ ài shān。
青山自绕郭,不要买山钱。qīng shān zì rào guō,bù yào mǎi shān qián。
此外有黄楼,楼下一河水。cǐ wài yǒu huáng lóu,lóu xià yī hé shuǐ。
美哉洋洋乎,可以疗饥并洗耳。měi zāi yáng yáng hū,kě yǐ liáo jī bìng xǐ ěr。
彭城之游乐复乐,客恶何如主人恶。péng chéng zhī yóu lè fù lè,kè è hé rú zhǔ rén è。

中秋月寄子由三首

苏轼

殷勤去年月,潋滟古城东。yīn qín qù nián yuè,liàn yàn gǔ chéng dōng。
憔悴去年人,卧病破窗中。qiáo cuì qù nián rén,wò bìng pò chuāng zhōng。
徘徊巧相觅,窈窕穿房栊。pái huái qiǎo xiāng mì,yǎo tiǎo chuān fáng lóng。
月岂知我病,但见歌楼空。yuè qǐ zhī wǒ bìng,dàn jiàn gē lóu kōng。
抚枕三叹息,扶杖起相从。fǔ zhěn sān tàn xī,fú zhàng qǐ xiāng cóng。
天风不相哀,吹我落琼宫。tiān fēng bù xiāng āi,chuī wǒ luò qióng gōng。
白露入肺肝,夜吟如秋虫。bái lù rù fèi gān,yè yín rú qiū chóng。
坐令太白豪,化为东野穷。zuò lìng tài bái háo,huà wèi dōng yě qióng。
馀年知几何,佳月岂屡逢。yú nián zhī jǐ hé,jiā yuè qǐ lǚ féng。
寒鱼亦不睡,竟夕相噞喁。hán yú yì bù shuì,jìng xī xiāng yǎn yóng。

中秋月寄子由三首

苏轼

六年逢此月,五年照离别。liù nián féng cǐ yuè,wǔ nián zhào lí bié。
歌君别时曲,满座为凄咽。gē jūn bié shí qū,mǎn zuò wèi qī yàn。
留都信繁丽,此会岂轻掷。liú dōu xìn fán lì,cǐ huì qǐ qīng zhì。
镕银百顷湖,挂镜千寻阙。róng yín bǎi qǐng hú,guà jìng qiān xún quē。
三更歌吹罢,人影乱清樾。sān gèng gē chuī bà,rén yǐng luàn qīng yuè。
归来北堂下,寒光翻露叶。guī lái běi táng xià,hán guāng fān lù yè。
唤酒与妇饮,念我向儿说。huàn jiǔ yǔ fù yǐn,niàn wǒ xiàng ér shuō。
岂知衰病后,空盏对梨栗。qǐ zhī shuāi bìng hòu,kōng zhǎn duì lí lì。
但见古河东,荞麦花铺雪。dàn jiàn gǔ hé dōng,qiáo mài huā pù xuě。
欲和去年曲,复恐心断绝。yù hé qù nián qū,fù kǒng xīn duàn jué。

中秋月寄子由三首

苏轼

舒子在汶上,闭门相对清。shū zi zài wèn shàng,bì mén xiāng duì qīng。
郑子向河朔,孤舟连夜行。zhèng zi xiàng hé shuò,gū zhōu lián yè xíng。
顿子虽咫尺,兀如在牢扃。dùn zi suī zhǐ chǐ,wù rú zài láo jiōng。
赵子寄书来,《水调》有馀声。zhào zi jì shū lái,shuǐ diào yǒu yú shēng。
悠哉四子心,共此千里明。yōu zāi sì zi xīn,gòng cǐ qiān lǐ míng。
明月不解老,良辰难合并。míng yuè bù jiě lǎo,liáng chén nán hé bìng。
回头坐上人,聚散如流萍。huí tóu zuò shàng rén,jù sàn rú liú píng。
尝闻此宵月,万里同阴晴。cháng wén cǐ xiāo yuè,wàn lǐ tóng yīn qíng。
天公自着意,此会那可轻。tiān gōng zì zhe yì,cǐ huì nà kě qīng。
明年各相望,俯仰今古情。míng nián gè xiāng wàng,fǔ yǎng jīn gǔ qíng。