古诗词

渔家傲·七夕

苏轼

皎皎牵牛河汉女,盈盈临水无由语。jiǎo jiǎo qiān niú hé hàn nǚ,yíng yíng lín shuǐ wú yóu yǔ。
望断碧云空日暮。wàng duàn bì yún kōng rì mù。
无寻处,梦回芳草生春浦。wú xún chù,mèng huí fāng cǎo shēng chūn pǔ。
鸟散馀花纷似雨,汀洲蘋老香风度。niǎo sàn yú huā fēn shì yǔ,tīng zhōu píng lǎo xiāng fēng dù。
明月多情来照户。míng yuè duō qíng lái zhào hù。
但揽取,清光长送人归去。dàn lǎn qǔ,qīng guāng zhǎng sòng rén guī qù。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

送王伯扬守虢

苏轼

华山东麓秦遗民,当时依山来避秦。huá shān dōng lù qín yí mín,dāng shí yī shān lái bì qín。
至今风俗含古意,柔桑绿水招行人。zhì jīn fēng sú hán gǔ yì,róu sāng lǜ shuǐ zhāo xíng rén。
行人掉臂不回首,争入崤函土囊口。xíng rén diào bì bù huí shǒu,zhēng rù xiáo hán tǔ náng kǒu。
惟有使君千里来,欲饮三堂无事酒。wéi yǒu shǐ jūn qiān lǐ lái,yù yǐn sān táng wú shì jiǔ。
三堂本来一事无,日长睡起闻投壶。sān táng běn lái yī shì wú,rì zhǎng shuì qǐ wén tóu hú。
床头砚石开云月,涧底松根斸雪腴。chuáng tóu yàn shí kāi yún yuè,jiàn dǐ sōng gēn zhǔ xuě yú。
山棚盗散人安寝,劝买耕牛发陈廪。shān péng dào sàn rén ān qǐn,quàn mǎi gēng niú fā chén lǐn。
归来只作水衡卿,我欲携壶就君饮。guī lái zhǐ zuò shuǐ héng qīng,wǒ yù xié hú jiù jūn yǐn。

题文与可墨竹,并叙

苏轼

斯人定何人,游戏得自在。sī rén dìng hé rén,yóu xì dé zì zài。
诗鸣草圣馀,兼入竹三昧。shī míng cǎo shèng yú,jiān rù zhú sān mèi。
时时出木石,荒怪轶象外。shí shí chū mù shí,huāng guài yì xiàng wài。
举世知珍之,赏会独予最。jǔ shì zhī zhēn zhī,shǎng huì dú yǔ zuì。
知音古难合,奄忽不少待。zhī yīn gǔ nán hé,yǎn hū bù shǎo dài。
谁云生死隔,相见如龚、隗。shuí yún shēng sǐ gé,xiāng jiàn rú gōng kuí。

次韵和王巩

苏轼

谪仙窜夜郎,子美耕东屯。zhé xiān cuàn yè láng,zi měi gēng dōng tún。
造物岂不惜,要令工语言。zào wù qǐ bù xī,yào lìng gōng yǔ yán。
王郎年少日,文如瓶水翻。wáng láng nián shǎo rì,wén rú píng shuǐ fān。
争锋虽剽甚,闻鼓或惊奔。zhēng fēng suī piāo shén,wén gǔ huò jīng bēn。
天欲成就之,使触羝羊藩。tiān yù chéng jiù zhī,shǐ chù dī yáng fān。
孤光照微陋,耿如月在盆。gū guāng zhào wēi lòu,gěng rú yuè zài pén。
归来千首诗,倾泻五石樽。guī lái qiān shǒu shī,qīng xiè wǔ shí zūn。
却疑彭泽在,颇觉苏州烦。què yí péng zé zài,pǒ jué sū zhōu fán。
君看驺忌子,廉折配春温。jūn kàn zōu jì zi,lián zhé pèi chūn wēn。
知音必无人,坏壁挂桐孙。zhī yīn bì wú rén,huài bì guà tóng sūn。

用王巩韵赠其侄震

苏轼

衡门老苔藓,竹柏千兵屯。héng mén lǎo tái xiǎn,zhú bǎi qiān bīng tún。
开樽邀落日,未对乌鸟言。kāi zūn yāo luò rì,wèi duì wū niǎo yán。
清风举吹籁,散乱书帙翻。qīng fēng jǔ chuī lài,sàn luàn shū zhì fān。
传呼一何急,人马从车奔。chuán hū yī hé jí,rén mǎ cóng chē bēn。
贫居少宾客,邻妇窥篱藩。pín jū shǎo bīn kè,lín fù kuī lí fān。
墙头过春酒,绿泛田家盆。qiáng tóu guò chūn jiǔ,lǜ fàn tián jiā pén。
比来伏青蒲,坐捉白兽樽。bǐ lái fú qīng pú,zuò zhuō bái shòu zūn。
王猷修润色,亦有簿领烦。wáng yóu xiū rùn sè,yì yǒu bù lǐng fán。
朝廷贵二陆,屡闻天语温。cháo tíng guì èr lù,lǚ wén tiān yǔ wēn。
犹能整笔阵,愧我非韩孙。yóu néng zhěng bǐ zhèn,kuì wǒ fēi hán sūn。

用王巩韵,送其侄震知蔡州

苏轼

九门插天开,万马先朝屯。jiǔ mén chā tiān kāi,wàn mǎ xiān cháo tún。
举鞭红尘中,相见不得言。jǔ biān hóng chén zhōng,xiāng jiàn bù dé yán。
夜走清虚宿,扣门惊鹊翻。yè zǒu qīng xū sù,kòu mén jīng què fān。
君家汾阳家,永巷车雷奔。jūn jiā fén yáng jiā,yǒng xiàng chē léi bēn。
夕郎方不夕,列戟以自藩。xī láng fāng bù xī,liè jǐ yǐ zì fān。
相逢开月阁,画檐低金盆。xiāng féng kāi yuè gé,huà yán dī jīn pén。
至今梦中语,犹举灯前樽。zhì jīn mèng zhōng yǔ,yóu jǔ dēng qián zūn。
阿戎修玉牒,未惮笔削烦。ā róng xiū yù dié,wèi dàn bǐ xuē fán。
君归助献纳,坐继岑与温。jūn guī zhù xiàn nà,zuò jì cén yǔ wēn。
我客二子间,不复寻诸孙。wǒ kè èr zi jiān,bù fù xún zhū sūn。

用旧韵送鲁元翰知洺州

苏轼

我在东坡下,躬耕三亩园。wǒ zài dōng pō xià,gōng gēng sān mǔ yuán。
君为尚书郎,坐拥百吏繁。jūn wèi shàng shū láng,zuò yōng bǎi lì fán。
鸣蛙与鼓吹,等是俗物喧。míng wā yǔ gǔ chuī,děng shì sú wù xuān。
永谢十年旧,老死三家村。yǒng xiè shí nián jiù,lǎo sǐ sān jiā cūn。
惟君绨袍信,到我雀罗门。wéi jūn tí páo xìn,dào wǒ què luó mén。
缅怀故人意,欲使薄夫敦。miǎn huái gù rén yì,yù shǐ báo fū dūn。
新年对宣室,白首代尧言。xīn nián duì xuān shì,bái shǒu dài yáo yán。
相逢问前辈,所见多后昆。xiāng féng wèn qián bèi,suǒ jiàn duō hòu kūn。
道馆虽云乐,冷卿当复温。dào guǎn suī yún lè,lěng qīng dāng fù wēn。
还持刺史节,却驾朱轮轩。hái chí cì shǐ jié,què jià zhū lún xuān。
黄发方用事,白须宜少存。huáng fā fāng yòng shì,bái xū yí shǎo cún。
嗣圣真生知,拯民如救燔。sì shèng zhēn shēng zhī,zhěng mín rú jiù fán。
初囚羽渊魄,尽返湘江魂。chū qiú yǔ yuān pò,jǐn fǎn xiāng jiāng hún。
坐忧东郡决,老守思王尊。zuò yōu dōng jùn jué,lǎo shǒu sī wáng zūn。
北流桑柘没,故道尘埃翻。běi liú sāng zhè méi,gù dào chén āi fān。
知君一寸心,可敌千步垣。zhī jūn yī cùn xīn,kě dí qiān bù yuán。
流亡自栖止,老幼忘崩奔。liú wáng zì qī zhǐ,lǎo yòu wàng bēng bēn。
得闲闭阁坐,勿使道眼浑。dé xián bì gé zuò,wù shǐ dào yǎn hún。
聊乘应舍筏,直溯无生源。liáo chéng yīng shě fá,zhí sù wú shēng yuán。
归来成二老,夜榻当重论。guī lái chéng èr lǎo,yè tà dāng zhòng lùn。

次韵子由送陈侗知陕州

苏轼

谁能如铁牛,横身负黄河。shuí néng rú tiě niú,héng shēn fù huáng hé。
滔天不能没,尺棰未易诃。tāo tiān bù néng méi,chǐ chuí wèi yì hē。
世俗自无常,徐公故逶迤。shì sú zì wú cháng,xú gōng gù wēi yí。
别来不可说,事与浮云多。bié lái bù kě shuō,shì yǔ fú yún duō。
当时无限人,毁誉即墨阿。dāng shí wú xiàn rén,huǐ yù jí mò ā。
虚声了无实,夜虫鸣机梭。xū shēng le wú shí,yè chóng míng jī suō。
相逢一笑外,奈此白发何。xiāng féng yī xiào wài,nài cǐ bái fā hé。
天骥皆籋云,长鸣饱刍禾。tiān jì jiē niè yún,zhǎng míng bǎo chú hé。
王庭旅百实,大贝随弓戈。wáng tíng lǚ bǎi shí,dà bèi suí gōng gē。
君独一麾去,欲赓五裤歌。jūn dú yī huī qù,yù gēng wǔ kù gē。
甘棠古乐国,白酒金叵罗。gān táng gǔ lè guó,bái jiǔ jīn pǒ luó。
知君不久留,治行中新科。zhī jūn bù jiǔ liú,zhì xíng zhōng xīn kē。
过客足嗔喜,东堂记分鹅。guò kè zú chēn xǐ,dōng táng jì fēn é。
此外但坐啸,后生工揣摩。cǐ wài dàn zuò xiào,hòu shēng gōng chuāi mó。

送程建用

苏轼

先生本舌耕,文字浩千顷。xiān shēng běn shé gēng,wén zì hào qiān qǐng。
空仓付公子,坐待发苕颖。kōng cāng fù gōng zi,zuò dài fā sháo yǐng。
十年困新说,儿女争捕影。shí nián kùn xīn shuō,ér nǚ zhēng bǔ yǐng。
凿垣种蒿蓬,嘉谷谁复省。záo yuán zhǒng hāo péng,jiā gǔ shuí fù shěng。
空馀南陔意,太息北堂冷。kōng yú nán gāi yì,tài xī běi táng lěng。
织屦随方进,采薪教韦逞。zhī jù suí fāng jìn,cǎi xīn jiào wéi chěng。
辛勤守一经,菽水贤五鼎。xīn qín shǒu yī jīng,shū shuǐ xián wǔ dǐng。
今年闻起废,《鲁史》复光景。jīn nián wén qǐ fèi,lǔ shǐ fù guāng jǐng。
公子亦改官,三就繁马颈。gōng zi yì gǎi guān,sān jiù fán mǎ jǐng。
归来一笑粲,素发飒垂领。guī lái yī xiào càn,sù fā sà chuí lǐng。
会看金花诏,汤沐奉朝请。huì kàn jīn huā zhào,tāng mù fèng cháo qǐng。
天公不吾欺,寿与龟鹤永。tiān gōng bù wú qī,shòu yǔ guī hè yǒng。

次韵黄鲁直赤目

苏轼

诵诗得非子夏学,紬史正作丘明书。sòng shī dé fēi zi xià xué,chóu shǐ zhèng zuò qiū míng shū。
天公戏人亦薄相,略遣幻翳生明珠。tiān gōng xì rén yì báo xiāng,lüè qiǎn huàn yì shēng míng zhū。
赖君年来屏鲜腴,百千灯光同一如。lài jūn nián lái píng xiān yú,bǎi qiān dēng guāng tóng yī rú。
书成自写蝇头表,端就君王觅镜湖。shū chéng zì xiě yíng tóu biǎo,duān jiù jūn wáng mì jìng hú。

武昌西山,并叙

苏轼

春江渌涨蒲萄醅,武昌官柳知谁栽。chūn jiāng lù zhǎng pú táo pēi,wǔ chāng guān liǔ zhī shuí zāi。
忆从樊口载春酒,步上西山寻野梅。yì cóng fán kǒu zài chūn jiǔ,bù shàng xī shān xún yě méi。
西山一上十五里,风驾两腋飞崔嵬。xī shān yī shàng shí wǔ lǐ,fēng jià liǎng yè fēi cuī wéi。
同游困卧九曲岭,褰衣独到吴王台。tóng yóu kùn wò jiǔ qū lǐng,qiān yī dú dào wú wáng tái。
中原北望在何许,但见落日低黄埃。zhōng yuán běi wàng zài hé xǔ,dàn jiàn luò rì dī huáng āi。
归来解剑亭前路,苍崖半入云涛堆。guī lái jiě jiàn tíng qián lù,cāng yá bàn rù yún tāo duī。
浪翁醉处今尚在,石臼抔饮无樽罍。làng wēng zuì chù jīn shàng zài,shí jiù póu yǐn wú zūn léi。
尔来古意谁复嗣,公有妙语留山隈。ěr lái gǔ yì shuí fù sì,gōng yǒu miào yǔ liú shān wēi。
至今好事除草棘,常恐野火烧苍苔。zhì jīn hǎo shì chú cǎo jí,cháng kǒng yě huǒ shāo cāng tái。
当时相望不可见,玉堂正对金銮开。dāng shí xiāng wàng bù kě jiàn,yù táng zhèng duì jīn luán kāi。
岂知白首同夜直,卧看椽烛高花摧。qǐ zhī bái shǒu tóng yè zhí,wò kàn chuán zhú gāo huā cuī。
江边晓梦忽惊断,铜环玉锁鸣春雷。jiāng biān xiǎo mèng hū jīng duàn,tóng huán yù suǒ míng chūn léi。
山人帐空猿鹤怨,江湖水生鸿雁来。shān rén zhàng kōng yuán hè yuàn,jiāng hú shuǐ shēng hóng yàn lái。
请公作诗寄父老,往和万壑松风哀。qǐng gōng zuò shī jì fù lǎo,wǎng hé wàn hè sōng fēng āi。

西山诗和者三十馀人,再用前韵为谢

苏轼

朱颜发过如春醅,胸中梨枣初未栽。zhū yán fā guò rú chūn pēi,xiōng zhōng lí zǎo chū wèi zāi。
丹砂未易扫白发,赤松却欲参黄梅。dān shā wèi yì sǎo bái fā,chì sōng què yù cān huáng méi。
寒溪本自远公社,白莲翠竹依崔嵬。hán xī běn zì yuǎn gōng shè,bái lián cuì zhú yī cuī wéi。
当时石泉照金像,神光夜发如五台。dāng shí shí quán zhào jīn xiàng,shén guāng yè fā rú wǔ tái。
饮泉鉴面得真意,坐视万物皆浮埃。yǐn quán jiàn miàn dé zhēn yì,zuò shì wàn wù jiē fú āi。
欲收暮景返田里,远溯江水穷离堆。yù shōu mù jǐng fǎn tián lǐ,yuǎn sù jiāng shuǐ qióng lí duī。
还朝岂独羞老病,自叹才尽倾空罍。hái cháo qǐ dú xiū lǎo bìng,zì tàn cái jǐn qīng kōng léi。
诸公渠渠若夏屋,吞吐风月清隅隈。zhū gōng qú qú ruò xià wū,tūn tǔ fēng yuè qīng yú wēi。
我如废井久不食,古甃缺落生阴苔。wǒ rú fèi jǐng jiǔ bù shí,gǔ zhòu quē luò shēng yīn tái。
数诗往复相感发,汲新除旧寒光开。shù shī wǎng fù xiāng gǎn fā,jí xīn chú jiù hán guāng kāi。
遥知二月春江阔,雪浪倒卷云峰摧。yáo zhī èr yuè chūn jiāng kuò,xuě làng dào juǎn yún fēng cuī。
石中无声水亦静,云何解转空山雷。shí zhōng wú shēng shuǐ yì jìng,yún hé jiě zhuǎn kōng shān léi。
欲就诸公评此语,要识忧喜何从来。yù jiù zhū gōng píng cǐ yǔ,yào shí yōu xǐ hé cóng lái。
愿求南宗一勺水,往与屈、贾湔馀哀。yuàn qiú nán zōng yī sháo shuǐ,wǎng yǔ qū jiǎ jiān yú āi。

狄咏石屏

苏轼

霏霏点轻素,渺渺开重阴。fēi fēi diǎn qīng sù,miǎo miǎo kāi zhòng yīn。
风花乱紫翠,雪外有烟林。fēng huā luàn zǐ cuì,xuě wài yǒu yān lín。
雪近势方壮,林远意殊深。xuě jìn shì fāng zhuàng,lín yuǎn yì shū shēn。
会有无事人,支颐识此心。huì yǒu wú shì rén,zhī yí shí cǐ xīn。

雪林砚屏率鲁直同赋

苏轼

西山无时春,巉岩锁顽阴。xī shān wú shí chūn,chán yán suǒ wán yīn。
分明倚天壁,点缀无风林。fēn míng yǐ tiān bì,diǎn zhuì wú fēng lín。
物固为人出,兴谁于此深。wù gù wèi rén chū,xīng shuí yú cǐ shēn。
穷奇真自蠹,诗句且娱心。qióng qí zhēn zì dù,shī jù qiě yú xīn。

虢国夫人夜游图

苏轼

佳人自鞚玉花骢,翩如惊燕蹋飞龙。jiā rén zì kòng yù huā cōng,piān rú jīng yàn tà fēi lóng。
金鞭争道宝钗落,何人先入明光宫。jīn biān zhēng dào bǎo chāi luò,hé rén xiān rù míng guāng gōng。
宫中羯鼓催花柳,玉奴弦索花奴手。gōng zhōng jié gǔ cuī huā liǔ,yù nú xián suǒ huā nú shǒu。
坐中八姨真贵人,走马来看不动尘。zuò zhōng bā yí zhēn guì rén,zǒu mǎ lái kàn bù dòng chén。
明眸皓齿谁复见,只有丹青馀泪痕。míng móu hào chǐ shuí fù jiàn,zhǐ yǒu dān qīng yú lèi hén。
人间俯仰成今古,吴公台下雷塘路。rén jiān fǔ yǎng chéng jīn gǔ,wú gōng tái xià léi táng lù。
当时亦笑张丽华,不知门外韩擒虎。dāng shí yì xiào zhāng lì huá,bù zhī mén wài hán qín hǔ。

送杨孟容

苏轼

我家峨眉阴,与子同一邦。wǒ jiā é méi yīn,yǔ zi tóng yī bāng。
相望六十里,共饮玻璃江。xiāng wàng liù shí lǐ,gòng yǐn bō lí jiāng。
江山不违人,遍满千家窗。jiāng shān bù wéi rén,biàn mǎn qiān jiā chuāng。
但苦窗中人,寸心不自降。dàn kǔ chuāng zhōng rén,cùn xīn bù zì jiàng。
子归治小国,洪钟噎微撞。zi guī zhì xiǎo guó,hóng zhōng yē wēi zhuàng。
我留侍玉座,弱步攲丰扛。wǒ liú shì yù zuò,ruò bù qī fēng káng。
后生多高才,名与黄童双。hòu shēng duō gāo cái,míng yǔ huáng tóng shuāng。
不肯入州府,故人馀老庞。bù kěn rù zhōu fǔ,gù rén yú lǎo páng。
殷勤与问讯,爱惜霜眉庞。yīn qín yǔ wèn xùn,ài xī shuāng méi páng。
何以待我归,寒醅发春缸。hé yǐ dài wǒ guī,hán pēi fā chūn gāng。