古诗词

渔家傲·七夕

苏轼

皎皎牵牛河汉女,盈盈临水无由语。jiǎo jiǎo qiān niú hé hàn nǚ,yíng yíng lín shuǐ wú yóu yǔ。
望断碧云空日暮。wàng duàn bì yún kōng rì mù。
无寻处,梦回芳草生春浦。wú xún chù,mèng huí fāng cǎo shēng chūn pǔ。
鸟散馀花纷似雨,汀洲蘋老香风度。niǎo sàn yú huā fēn shì yǔ,tīng zhōu píng lǎo xiāng fēng dù。
明月多情来照户。míng yuè duō qíng lái zhào hù。
但揽取,清光长送人归去。dàn lǎn qǔ,qīng guāng zhǎng sòng rén guī qù。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

赠月长老

苏轼

天形倚一笠,地水转两轮。tiān xíng yǐ yī lì,dì shuǐ zhuǎn liǎng lún。
五伯之所运,毫端栖一尘。wǔ bó zhī suǒ yùn,háo duān qī yī chén。
功名半幅纸,儿女浪苦辛。gōng míng bàn fú zhǐ,ér nǚ làng kǔ xīn。
子有折足铛,中容五合陈。zi yǒu zhé zú dāng,zhōng róng wǔ hé chén。
十年此中过,却是英特人。shí nián cǐ zhōng guò,què shì yīng tè rén。
延我地炉坐,语软意甚真。yán wǒ dì lú zuò,yǔ ruǎn yì shén zhēn。
白灰如积雪,中有红麒麟。bái huī rú jī xuě,zhōng yǒu hóng qí lín。
勿触红麒麟,作灰维那瞋。wù chù hóng qí lín,zuò huī wéi nà chēn。
拱手但默坐,墙壁徒谆谆。gǒng shǒu dàn mò zuò,qiáng bì tú zhūn zhūn。
今宵恨客多,污子白㲲巾。jīn xiāo hèn kè duō,wū zi bái dié jīn。
后夜当独来,不须主与宾。hòu yè dāng dú lái,bù xū zhǔ yǔ bīn。
薄团坐纸帐,自要观我身。báo tuán zuò zhǐ zhàng,zì yào guān wǒ shēn。

韩退之《孟郊墓铭》云:以昌其诗。举此问王定国,当昌其身耶,抑昌其诗也?来诗下语未契,作此答之

苏轼

昌身如饱腹,饱尽还当饥。chāng shēn rú bǎo fù,bǎo jǐn hái dāng jī。
昌诗如膏面,为人作容姿。chāng shī rú gāo miàn,wèi rén zuò róng zī。
不如昌其气,郁郁老不衰。bù rú chāng qí qì,yù yù lǎo bù shuāi。
虽云老不衰,劫坏安所之。suī yún lǎo bù shuāi,jié huài ān suǒ zhī。
不如昌其志,志壹气自随。bù rú chāng qí zhì,zhì yī qì zì suí。
养之塞天地,孟轲不吾欺。yǎng zhī sāi tiān dì,mèng kē bù wú qī。
人言魏勃勇,股栗向小儿。rén yán wèi bó yǒng,gǔ lì xiàng xiǎo ér。
何如鲁连子,谈笑却秦师。hé rú lǔ lián zi,tán xiào què qín shī。
慎勿怨谤谗,乃我得道资。shèn wù yuàn bàng chán,nǎi wǒ dé dào zī。
淤泥生莲花,粪壤出菌芝。yū ní shēng lián huā,fèn rǎng chū jūn zhī。
赖此善知识,使我枯生荑。lài cǐ shàn zhī shí,shǐ wǒ kū shēng tí。
吾言岂须多,冷暖子自知。wú yán qǐ xū duō,lěng nuǎn zi zì zhī。

送欧阳推官赴华州监酒

苏轼

我观文忠公,四子皆超越。wǒ guān wén zhōng gōng,sì zi jiē chāo yuè。
仲也珠径寸,照夜光如月。zhòng yě zhū jìng cùn,zhào yè guāng rú yuè。
好诗真脱兔,下笔先落鹘。hǎo shī zhēn tuō tù,xià bǐ xiān luò gǔ。
知音如周郎,议论亦英发。zhī yīn rú zhōu láng,yì lùn yì yīng fā。
文章乃馀事,学道探玄窟。wén zhāng nǎi yú shì,xué dào tàn xuán kū。
死为长白主,名字书绛阙。sǐ wèi zhǎng bái zhǔ,míng zì shū jiàng quē。
伤心清颍尾,已伴白鸥没。shāng xīn qīng yǐng wěi,yǐ bàn bái ōu méi。
喜见三少年,俱有千里骨。xǐ jiàn sān shǎo nián,jù yǒu qiān lǐ gǔ。
千里不难到,莫遣历块蹶。qiān lǐ bù nán dào,mò qiǎn lì kuài jué。
临分出苦语,愿子书之笏。lín fēn chū kǔ yǔ,yuàn zi shū zhī hù。

十月十四日以病在告独酌

苏轼

翠柏不知秋,空庭失摇落。cuì bǎi bù zhī qiū,kōng tíng shī yáo luò。
幽人得嘉荫,露坐方独酌。yōu rén dé jiā yīn,lù zuò fāng dú zhuó。
月华稍澄穆,雾气尤清薄。yuè huá shāo chéng mù,wù qì yóu qīng báo。
小儿亦何知,相语翁正乐。xiǎo ér yì hé zhī,xiāng yǔ wēng zhèng lè。
铜炉烧柏子,石鼎煮山药。tóng lú shāo bǎi zi,shí dǐng zhǔ shān yào。
一杯赏月露,万象纷酬酢。yī bēi shǎng yuè lù,wàn xiàng fēn chóu cù。
此生独何幸,风缆欣初泊。cǐ shēng dú hé xìng,fēng lǎn xīn chū pō。
誓逃颜、蹠网,行赴松、乔约。shì táo yán zhí wǎng,xíng fù sōng qiáo yuē。
莫嫌风有待,漫欲戏寥廓。mò xián fēng yǒu dài,màn yù xì liáo kuò。
泠然心境空,仿佛来笙鹤。líng rán xīn jìng kōng,fǎng fú lái shēng hè。

独酌试药玉滑盏,有怀诸君子。明日望夜,月庭佳景不可失,作诗招之

苏轼

镕铅煮白石,作玉真自欺。róng qiān zhǔ bái shí,zuò yù zhēn zì qī。
琢削为酒杯,规摹定州瓷。zuó xuē wèi jiǔ bēi,guī mó dìng zhōu cí。
荷心虽浅狭,镜面良渺弥。hé xīn suī qiǎn xiá,jìng miàn liáng miǎo mí。
持此寿佳客,到手不容辞。chí cǐ shòu jiā kè,dào shǒu bù róng cí。
曹侯天下平,定国岂其师。cáo hóu tiān xià píng,dìng guó qǐ qí shī。
一饮至数石,温克颇似之。yī yǐn zhì shù shí,wēn kè pǒ shì zhī。
风流越王孙,诗酒屡出奇。fēng liú yuè wáng sūn,shī jiǔ lǚ chū qí。
喜我有此客,玉杯不徒施。xǐ wǒ yǒu cǐ kè,yù bēi bù tú shī。
请君诘欧、陈,问疾来何迟。qǐng jūn jí ōu chén,wèn jí lái hé chí。
呼儿扫月榭,扶病及良时。hū ér sǎo yuè xiè,fú bìng jí liáng shí。

欧阳季默以油烟墨二丸见饷,各长寸许,戏作小诗

苏轼

书窗拾轻煤,佛帐扫馀馥。shū chuāng shí qīng méi,fú zhàng sǎo yú fù。
辛勤破千夜,收此一寸玉。xīn qín pò qiān yè,shōu cǐ yī cùn yù。
痴人畏老死,腐朽同草木。chī rén wèi lǎo sǐ,fǔ xiǔ tóng cǎo mù。
欲将东山松,涅尽南山竹。yù jiāng dōng shān sōng,niè jǐn nán shān zhú。
墨坚人苦脆,未用叹不足。mò jiān rén kǔ cuì,wèi yòng tàn bù zú。
且当注虫鱼,莫草三千牍。qiě dāng zhù chóng yú,mò cǎo sān qiān dú。

明日复以大鱼为馈,重二十斤,且求诗,故复戏之

苏轼

汉廷九尺人,谁似老方朔。hàn tíng jiǔ chǐ rén,shuí shì lǎo fāng shuò。
那将一寸金,令足三冬学。nà jiāng yī cùn jīn,lìng zú sān dōng xué。
饷鱼欲自洗,鳞尾光卓荦。xiǎng yú yù zì xǐ,lín wěi guāng zhuó luò。
我是骑鲸手,聊堪充鹿角。wǒ shì qí jīng shǒu,liáo kān chōng lù jiǎo。

和赵景贶栽桧

苏轼

汝阴多老桧,处处屯苍云。rǔ yīn duō lǎo guì,chù chù tún cāng yún。
地连丹砂井,物化青牛君。dì lián dān shā jǐng,wù huà qīng niú jūn。
时有再生枝,还作左纽纹。shí yǒu zài shēng zhī,hái zuò zuǒ niǔ wén。
王孙有古意,书室延清芬。wáng sūn yǒu gǔ yì,shū shì yán qīng fēn。
应怜四孺子,不堕凡木群。yīng lián sì rú zi,bù duò fán mù qún。
体备松柏姿,气含芝术薰。tǐ bèi sōng bǎi zī,qì hán zhī shù xūn。
初扶鹤立骨,未出龙缠筋。chū fú hè lì gǔ,wèi chū lóng chán jīn。
巢根白蚁乱,网叶秋虫纷。cháo gēn bái yǐ luàn,wǎng yè qiū chóng fēn。
乃知蔽芾初,甚要封殖勤。nǎi zhī bì fèi chū,shén yào fēng zhí qín。
他年皮三寸,狐鼠了不闻。tā nián pí sān cùn,hú shǔ le bù wén。

叶待制求先坟永慕亭诗

苏轼

灵区有异产,化国无潜珍。líng qū yǒu yì chǎn,huà guó wú qián zhēn。
承平百年间,簪缨半齐民。chéng píng bǎi nián jiān,zān yīng bàn qí mín。
建溪富奇伟,叶氏初隐沦。jiàn xī fù qí wěi,yè shì chū yǐn lún。
森然见乔木,其下维德人。sēn rán jiàn qiáo mù,qí xià wéi dé rén。
佳哉郁葱葱,气若凤与麟。jiā zāi yù cōng cōng,qì ruò fèng yǔ lín。
联翩出儒将,岂惟十朱轮。lián piān chū rú jiāng,qǐ wéi shí zhū lún。
新松无鹿触,旧柏有乌驯。xīn sōng wú lù chù,jiù bǎi yǒu wū xùn。
待公归上冢,泪叶乃肯春。dài gōng guī shàng zhǒng,lèi yè nǎi kěn chūn。

与赵、陈同过欧阳叔弼新治小斋,戏作

苏轼

江湖渺故国,风雨倾旧庐。jiāng hú miǎo gù guó,fēng yǔ qīng jiù lú。
东来三十年,愧此一束书。dōng lái sān shí nián,kuì cǐ yī shù shū。
尺椽亦何有,而我常客居。chǐ chuán yì hé yǒu,ér wǒ cháng kè jū。
羡君开此室,容膝真有馀。xiàn jūn kāi cǐ shì,róng xī zhēn yǒu yú。
拊床琴动摇,弄笔窗明虚。fǔ chuáng qín dòng yáo,nòng bǐ chuāng míng xū。
后夜龙作雨,天明雪填渠。hòu yè lóng zuò yǔ,tiān míng xuě tián qú。
梦回闻剥啄,谁乎赵陈予。mèng huí wén bō zhuó,shuí hū zhào chén yǔ。
添丁走沽酒,通德起挽蔬。tiān dīng zǒu gū jiǔ,tōng dé qǐ wǎn shū。
主孟当啖我,玉鳞金尾鱼。zhǔ mèng dāng dàn wǒ,yù lín jīn wěi yú。
一醉忘其家,此身自籧篨。yī zuì wàng qí jiā,cǐ shēn zì qú chú。

聚星堂雪

苏轼

窗前暗响鸣枯叶,龙公试手行初雪。chuāng qián àn xiǎng míng kū yè,lóng gōng shì shǒu xíng chū xuě。
映空先集疑有无,作态斜飞正愁绝。yìng kōng xiān jí yí yǒu wú,zuò tài xié fēi zhèng chóu jué。
众宾起舞风竹乱,老守先醉霜松折。zhòng bīn qǐ wǔ fēng zhú luàn,lǎo shǒu xiān zuì shuāng sōng zhé。
恨无翠袖点横斜,只有微灯照明灭。hèn wú cuì xiù diǎn héng xié,zhǐ yǒu wēi dēng zhào míng miè。
归来尚喜更鼓永,晨起不待铃索掣。guī lái shàng xǐ gèng gǔ yǒng,chén qǐ bù dài líng suǒ chè。
未嫌长夜作衣棱,却怕初阳生眼缬。wèi xián zhǎng yè zuò yī léng,què pà chū yáng shēng yǎn xié。
欲浮大白追馀赏,幸有回飙惊落屑。yù fú dà bái zhuī yú shǎng,xìng yǒu huí biāo jīng luò xiè。
模糊桧顶独多时,历乱瓦沟裁一瞥。mó hú guì dǐng dú duō shí,lì luàn wǎ gōu cái yī piē。
汝南先贤有故事,醉翁诗话谁续说。rǔ nán xiān xián yǒu gù shì,zuì wēng shī huà shuí xù shuō。
当时号令君听取,白战不许持寸铁。dāng shí hào lìng jūn tīng qǔ,bái zhàn bù xǔ chí cùn tiě。

欧阳叔弼见访,诵陶渊明事,叹其绝识,既去,感慨不已,而赋此诗

苏轼

渊明求县令,本缘食不足。yuān míng qiú xiàn lìng,běn yuán shí bù zú。
束带向督邮,小屈未为辱。shù dài xiàng dū yóu,xiǎo qū wèi wèi rǔ。
翻然赋归去,岂不念穷独。fān rán fù guī qù,qǐ bù niàn qióng dú。
重以五斗米,折腰营口腹。zhòng yǐ wǔ dòu mǐ,zhé yāo yíng kǒu fù。
云何元相国,万钟不满欲。yún hé yuán xiāng guó,wàn zhōng bù mǎn yù。
胡椒铢两多,安用八百斛。hú jiāo zhū liǎng duō,ān yòng bā bǎi hú。
以此杀其身,何啻鹊抵玉。yǐ cǐ shā qí shēn,hé chì què dǐ yù。
往者不可悔,吾其反自烛。wǎng zhě bù kě huǐ,wú qí fǎn zì zhú。

喜刘景文至

苏轼

天明小儿更传呼,髯刘已到城南隅。tiān míng xiǎo ér gèng chuán hū,rán liú yǐ dào chéng nán yú。
尺书真是髯手迹,起坐熨眼知有无。chǐ shū zhēn shì rán shǒu jì,qǐ zuò yùn yǎn zhī yǒu wú。
今人不作古人事,今世有此古丈夫。jīn rén bù zuò gǔ rén shì,jīn shì yǒu cǐ gǔ zhàng fū。
我闻其来喜欲舞,病自能起不用扶。wǒ wén qí lái xǐ yù wǔ,bìng zì néng qǐ bù yòng fú。
江淮旱久尘土恶,朝来清雨濯鬓须。jiāng huái hàn jiǔ chén tǔ è,cháo lái qīng yǔ zhuó bìn xū。
相看握手了无事,千里一笑毋乃迂。xiāng kàn wò shǒu le wú shì,qiān lǐ yī xiào wú nǎi yū。
平生所乐在吴会,老死欲葬杭与苏。píng shēng suǒ lè zài wú huì,lǎo sǐ yù zàng háng yǔ sū。
过江西来二百日,冷落山水愁吴姝。guò jiāng xī lái èr bǎi rì,lěng luò shān shuǐ chóu wú shū。
新堤旧井各无恙,参寥六一岂念吾。xīn dī jiù jǐng gè wú yàng,cān liáo liù yī qǐ niàn wú。
别后新诗巧摹写,袖中知有钱塘湖。bié hòu xīn shī qiǎo mó xiě,xiù zhōng zhī yǒu qián táng hú。

祷雨张龙公,既应,刘景文有诗,次韵

苏轼

张公晚为龙,抑自龙中来。zhāng gōng wǎn wèi lóng,yì zì lóng zhōng lái。
伊昔风云会,咄嗟潭洞开。yī xī fēng yún huì,duō jiē tán dòng kāi。
精诚苟可贯,宾主真相陪。jīng chéng gǒu kě guàn,bīn zhǔ zhēn xiāng péi。
洞箫振羽舞,白酒浮云罍。dòng xiāo zhèn yǔ wǔ,bái jiǔ fú yún léi。
言从关州妃,远去焦氏台。yán cóng guān zhōu fēi,yuǎn qù jiāo shì tái。
倾倒瓶中雨,一洗麦上埃。qīng dào píng zhōng yǔ,yī xǐ mài shàng āi。
破旱不论功,乘云却空回。pò hàn bù lùn gōng,chéng yún què kōng huí。
嗟龙与我辈,用意岂远哉。jiē lóng yǔ wǒ bèi,yòng yì qǐ yuǎn zāi。
使君今子义,英风冠东莱。shǐ jūn jīn zi yì,yīng fēng guān dōng lái。
笑说龙为友,幽明莫相猜。xiào shuō lóng wèi yǒu,yōu míng mò xiāng cāi。

送欧阳季默赴阙

苏轼

先生岂止一怀祖,郎君不减王文度。xiān shēng qǐ zhǐ yī huái zǔ,láng jūn bù jiǎn wáng wén dù。
膝上几日今白须,今我眼中见此父。xī shàng jǐ rì jīn bái xū,jīn wǒ yǎn zhōng jiàn cǐ fù。
汝南相从三晦朔,君去苦早我来暮。rǔ nán xiāng cóng sān huì shuò,jūn qù kǔ zǎo wǒ lái mù。
霜风凄紧正脱木,颍水清浅可立鹭。shuāng fēng qī jǐn zhèng tuō mù,yǐng shuǐ qīng qiǎn kě lì lù。
莫辞白酒泻香泉,已觉扁舟掠新渡。mò cí bái jiǔ xiè xiāng quán,yǐ jué biǎn zhōu lüè xīn dù。
坐看士衡执别手,更遣梦得出奇句。zuò kàn shì héng zhí bié shǒu,gèng qiǎn mèng dé chū qí jù。
郎君可是筦库人,乃使騄骥随蹇步。láng jūn kě shì guǎn kù rén,nǎi shǐ lù jì suí jiǎn bù。
置之行矣无足道,贤愚岂在遇不遇。zhì zhī xíng yǐ wú zú dào,xián yú qǐ zài yù bù yù。