古诗词

浣溪沙

苏轼

覆块青青麦未苏。fù kuài qīng qīng mài wèi sū。
江南云叶暗随车。jiāng nán yún yè àn suí chē。
临皋烟景世间无。lín gāo yān jǐng shì jiān wú。
雨脚半收檐断线,雪床初下瓦跳珠。yǔ jiǎo bàn shōu yán duàn xiàn,xuě chuáng chū xià wǎ tiào zhū。
归来冰颗乱黏须。guī lái bīng kē luàn nián xū。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

黄泥坂词

苏轼

出临皋而东骛兮,并丛祠而北转。chū lín gāo ér dōng wù xī,bìng cóng cí ér běi zhuǎn。
走雪堂之陂陀兮,历黄泥之长坂。zǒu xuě táng zhī bēi tuó xī,lì huáng ní zhī zhǎng bǎn。
大江汹以左缭兮,渺云涛之舒卷。dà jiāng xiōng yǐ zuǒ liáo xī,miǎo yún tāo zhī shū juǎn。
草木层累而右附兮,蔚柯丘之葱茜。cǎo mù céng lèi ér yòu fù xī,wèi kē qiū zhī cōng qiàn。
余旦往而夕还兮,步徙倚而盘桓。yú dàn wǎng ér xī hái xī,bù xǐ yǐ ér pán huán。
虽信美而不可居兮,苟娱余于一眄。suī xìn měi ér bù kě jū xī,gǒu yú yú yú yī miǎn。
余幼好此奇服兮,袭前人之诡幻。yú yòu hǎo cǐ qí fú xī,xí qián rén zhī guǐ huàn。
老更变而自哂兮,悟惊俗之来患。lǎo gèng biàn ér zì shěn xī,wù jīng sú zhī lái huàn。
释宝璐而被缯絮兮,杂市人而无辨。shì bǎo lù ér bèi zēng xù xī,zá shì rén ér wú biàn。
路悠悠其莫往来兮,守一席而穷年。lù yōu yōu qí mò wǎng lái xī,shǒu yī xí ér qióng nián。
时游步而远览兮,路穷尽而旋反。shí yóu bù ér yuǎn lǎn xī,lù qióng jǐn ér xuán fǎn。
朝嬉黄泥之白云兮,暮宿雪堂之青烟。cháo xī huáng ní zhī bái yún xī,mù sù xuě táng zhī qīng yān。
喜鱼鸟之莫余惊兮,幸樵苏之我嫚。xǐ yú niǎo zhī mò yú jīng xī,xìng qiáo sū zhī wǒ mān。
初被酒以行歌兮,忽放杖而醉偃。chū bèi jiǔ yǐ xíng gē xī,hū fàng zhàng ér zuì yǎn。
草为茵而块为枕兮,穆华堂之清宴。cǎo wèi yīn ér kuài wèi zhěn xī,mù huá táng zhī qīng yàn。
纷坠露之湿衣兮,升素月之团团。fēn zhuì lù zhī shī yī xī,shēng sù yuè zhī tuán tuán。
感父老之呼觉兮,恐牛羊之予践。gǎn fù lǎo zhī hū jué xī,kǒng niú yáng zhī yǔ jiàn。
于是蹶然而起,起而歌曰:月明兮星稀,迎余往兮饯余归。yú shì jué rán ér qǐ,qǐ ér gē yuē yuè míng xī xīng xī,yíng yú wǎng xī jiàn yú guī。
岁既宴兮草木腓,归来归来兮,黄泥不可以久嬉。suì jì yàn xī cǎo mù féi,guī lái guī lái xī,huáng ní bù kě yǐ jiǔ xī。

清溪词

苏轼

大江南兮九华西,泛秋浦兮乱清溪。dà jiāng nán xī jiǔ huá xī,fàn qiū pǔ xī luàn qīng xī。
水渺渺兮山无蹊,路重复兮居者迷。shuǐ miǎo miǎo xī shān wú qī,lù zhòng fù xī jū zhě mí。
烂青红兮粲高低,松十里兮稻千畦。làn qīng hóng xī càn gāo dī,sōng shí lǐ xī dào qiān qí。
山无人兮云朝跻,霭蒙蒙兮渰凄凄。shān wú rén xī yún cháo jī,ǎi méng méng xī yǎn qī qī。
啸林谷兮号水泥,走鼪鼯兮下凫鹥。xiào lín gǔ xī hào shuǐ ní,zǒu shēng wú xī xià fú yī。
忽孤垒兮隐重堤,杳冥茫兮闻犬鸡。hū gū lěi xī yǐn zhòng dī,yǎo míng máng xī wén quǎn jī。
郁万瓦兮鸟翼齐,浮轩楹兮飞棋枅。yù wàn wǎ xī niǎo yì qí,fú xuān yíng xī fēi qí jī。
雁南归兮寒蜩嘶,弄秋水兮挹玻璃。yàn nán guī xī hán tiáo sī,nòng qiū shuǐ xī yì bō lí。
朝市合兮杂髦齯,挟箪瓢兮佩锄犁。cháo shì hé xī zá máo ní,xié dān piáo xī pèi chú lí。
鸟兽散兮相扶携,隐惊雷兮骛长霓。niǎo shòu sàn xī xiāng fú xié,yǐn jīng léi xī wù zhǎng ní。
望翠微兮古招提,挂木杪兮翔云梯。wàng cuì wēi xī gǔ zhāo tí,guà mù miǎo xī xiáng yún tī。
若有人兮怅幽栖,石为门兮云为闺。ruò yǒu rén xī chàng yōu qī,shí wèi mén xī yún wèi guī。
块虚堂兮法喜妻,呼猿狙兮子鹿麛。kuài xū táng xī fǎ xǐ qī,hū yuán jū xī zi lù mí。
我欲往兮奉杖藜,独长啸兮谢阮、嵇。wǒ yù wǎng xī fèng zhàng lí,dú zhǎng xiào xī xiè ruǎn jī。

上清词

苏轼

南山之幽,云冥冥兮。nán shān zhī yōu,yún míng míng xī。
孰居此者,帝侧之神君。shú jū cǐ zhě,dì cè zhī shén jūn。
君胡为兮山之幽,顾宫殿兮久淹留。jūn hú wèi xī shān zhī yōu,gù gōng diàn xī jiǔ yān liú。
又曷为一朝去此而不顾兮,悲此空山之人也。yòu hé wèi yī cháo qù cǐ ér bù gù xī,bēi cǐ kōng shān zhī rén yě。
来不可得而知兮,去固不可得而讯也。lái bù kě dé ér zhī xī,qù gù bù kě dé ér xùn yě。
君之来兮天门空,从千骑兮驾飞龙。jūn zhī lái xī tiān mén kōng,cóng qiān qí xī jià fēi lóng。
隶辰星兮役太岁,俨昼降兮雷隆隆。lì chén xīng xī yì tài suì,yǎn zhòu jiàng xī léi lóng lóng。
朝发轸兮帝庭,夕弭节兮山宫。cháo fā zhěn xī dì tíng,xī mǐ jié xī shān gōng。
懭有妖兮虐下士,精为星兮气为虹。kuǎng yǒu yāo xī nüè xià shì,jīng wèi xīng xī qì wèi hóng。
爱流血之滂沛兮,又嗜疟疠与螟虫。ài liú xuè zhī pāng pèi xī,yòu shì nüè lì yǔ míng chóng。
啸盲风而涕淫雨兮,时又吐旱火之爞融。xiào máng fēng ér tì yín yǔ xī,shí yòu tǔ hàn huǒ zhī chóng róng。
衔帝命以下讨兮,建千仞之修锋。xián dì mìng yǐ xià tǎo xī,jiàn qiān rèn zhī xiū fēng。
乘飞霆而追逸景兮,歙砉扫灭而无踪。chéng fēi tíng ér zhuī yì jǐng xī,shè huò sǎo miè ér wú zōng。
忽崩播其来会兮,走海岳之神公。hū bēng bō qí lái huì xī,zǒu hǎi yuè zhī shén gōng。
龙车兽鬼不知其数兮,旗纛晻霭而冥蒙。lóng chē shòu guǐ bù zhī qí shù xī,qí dào àn ǎi ér míng méng。
渐俯伛以旅进兮,锵剑佩之相砻。jiàn fǔ yǔ yǐ lǚ jìn xī,qiāng jiàn pèi zhī xiāng lóng。
司杀生之必信兮,知上帝之不汝容。sī shā shēng zhī bì xìn xī,zhī shàng dì zhī bù rǔ róng。
既约束以反职兮,退战慄而愈恭。jì yuē shù yǐ fǎn zhí xī,tuì zhàn lì ér yù gōng。
泽充塞于四海兮,独澹然其无功。zé chōng sāi yú sì hǎi xī,dú dàn rán qí wú gōng。
君之去兮天门开,款阊阖兮朝玉台。jūn zhī qù xī tiān mén kāi,kuǎn chāng hé xī cháo yù tái。
群仙迎兮塞云汉,俨前导兮纷后陪。qún xiān yíng xī sāi yún hàn,yǎn qián dǎo xī fēn hòu péi。
历玉阶兮帝迎劳,君良苦兮马豗颓。lì yù jiē xī dì yíng láo,jūn liáng kǔ xī mǎ huī tuí。
闵人世兮迫隘,陈下土兮帝所哀。mǐn rén shì xī pò ài,chén xià tǔ xī dì suǒ āi。
返琼宫之嵯峨兮,役万灵之喧豗。fǎn qióng gōng zhī cuó é xī,yì wàn líng zhī xuān huī。
默清净以无为兮,时节狩于斗魁。mò qīng jìng yǐ wú wèi xī,shí jié shòu yú dòu kuí。
诣通明而献黜陟兮,轶荡荡其无回。yì tōng míng ér xiàn chù zhì xī,yì dàng dàng qí wú huí。
忽表里之焕霍兮,光下烛于九垓。hū biǎo lǐ zhī huàn huò xī,guāng xià zhú yú jiǔ gāi。
时游目以下览兮,五岳为豆,四溟为杯。shí yóu mù yǐ xià lǎn xī,wǔ yuè wèi dòu,sì míng wèi bēi。
俯故宫之千柱兮,若毫端之集埃。fǔ gù gōng zhī qiān zhù xī,ruò háo duān zhī jí āi。
来非以为乐兮,去非以为悲。lái fēi yǐ wèi lè xī,qù fēi yǐ wèi bēi。
谓神君之既返兮,曾颜咫尺之不违。wèi shén jūn zhī jì fǎn xī,céng yán zhǐ chǐ zhī bù wéi。
升秘殿以内悸兮,魂凛凛而上驰。shēng mì diàn yǐ nèi jì xī,hún lǐn lǐn ér shàng chí。
忽寤寐以有得兮,敢沐浴而献辞。hū wù mèi yǐ yǒu dé xī,gǎn mù yù ér xiàn cí。
是耶非耶,臣不可得而知也。shì yé fēi yé,chén bù kě dé ér zhī yě。

山坡陀行

苏轼

山坡陀兮下属江,势崖绝兮游波所荡如颓墙。shān pō tuó xī xià shǔ jiāng,shì yá jué xī yóu bō suǒ dàng rú tuí qiáng。
松茀律兮百尺旁,拔此惊葛藟之。sōng fú lǜ xī bǎi chǐ páng,bá cǐ jīng gé lěi zhī。
上不见日兮下可依,吾曳杖兮吾僮亦吾之书随。shàng bù jiàn rì xī xià kě yī,wú yè zhàng xī wú tóng yì wú zhī shū suí。
藐余望兮水中坻,颀然而长者黄冠而羽衣。miǎo yú wàng xī shuǐ zhōng chí,qí rán ér zhǎng zhě huáng guān ér yǔ yī。
浣颐坦腹盘石箕坐兮,山亦有趾安不危,四无人兮可忘饥。huàn yí tǎn fù pán shí jī zuò xī,shān yì yǒu zhǐ ān bù wēi,sì wú rén xī kě wàng jī。
仙人偓佺自言其居瑶之圃,一日一夜飞相往来不可数。xiān rén wò quán zì yán qí jū yáo zhī pǔ,yī rì yī yè fēi xiāng wǎng lái bù kě shù。
使其开口言兮,岂惟河汉无极惊余心。shǐ qí kāi kǒu yán xī,qǐ wéi hé hàn wú jí jīng yú xīn。
默不言兮,蹇昭氏之不鼓琴。mò bù yán xī,jiǎn zhāo shì zhī bù gǔ qín。
憺将山河与日月长在,若有人兮,梦中仇池我归路。dàn jiāng shān hé yǔ rì yuè zhǎng zài,ruò yǒu rén xī,mèng zhōng chóu chí wǒ guī lù。
此非小有兮,噫乎何以乐此而不去。cǐ fēi xiǎo yǒu xī,yī hū hé yǐ lè cǐ ér bù qù。
昔余游于葛天兮,身非陶氏犹与偕。xī yú yóu yú gé tiān xī,shēn fēi táo shì yóu yǔ xié。
乘渺茫良未果兮,仆夫悲余马怀。chéng miǎo máng liáng wèi guǒ xī,pū fū bēi yú mǎ huái。
聊逍遥兮容与,晞余发兮兰之渚。liáo xiāo yáo xī róng yǔ,xī yú fā xī lán zhī zhǔ。
余论世兮千载一人犹并时,余行诘曲兮欲知余者稀。yú lùn shì xī qiān zài yī rén yóu bìng shí,yú xíng jí qū xī yù zhī yú zhě xī。
峨峨洋洋余方乐兮,譬余系舟于水,鱼潜鸟举亦不知。é é yáng yáng yú fāng lè xī,pì yú xì zhōu yú shuǐ,yú qián niǎo jǔ yì bù zhī。
何必每念辄得,应余若响,坐有如此兮人子期。hé bì měi niàn zhé dé,yīng yú ruò xiǎng,zuò yǒu rú cǐ xī rén zi qī。

次韵借观《睢阳老五图》

苏轼

国老安荣心自闲,紫袍金带旧簪冠。guó lǎo ān róng xīn zì xián,zǐ páo jīn dài jiù zān guān。
星骑箕簸扬糠秕秕,斗掌权衡表汉桓。xīng qí jī bǒ yáng kāng bǐ bǐ,dòu zhǎng quán héng biǎo hàn huán。
冬有愆阳嫌薄热,夏多沴气畏轻寒。dōng yǒu qiān yáng xián báo rè,xià duō lì qì wèi qīng hán。
赖得五贤清雅出,俾人敬慕肃容看。lài dé wǔ xián qīng yǎ chū,bǐ rén jìng mù sù róng kàn。

双井白龙

苏轼

岩泉未入井,蒙然冒沙石。yán quán wèi rù jǐng,méng rán mào shā shí。
泉嫩石为厌,石老生罅隙。quán nèn shí wèi yàn,shí lǎo shēng xià xì。
异哉寸波中,露此横海脊。yì zāi cùn bō zhōng,lù cǐ héng hǎi jí。
先生酌泉笑,泉秀神龙蛰。xiān shēng zhuó quán xiào,quán xiù shén lóng zhé。
举手玉箸插,忽去银钉掷。jǔ shǒu yù zhù chā,hū qù yín dīng zhì。
大身何时布,大翮翔霹雳。dà shēn hé shí bù,dà hé xiáng pī lì。
谁言鹏背大,更觉宇宙窄。shuí yán péng bèi dà,gèng jué yǔ zhòu zhǎi。

登庐山

苏轼

读书庐山中,作郡庐山下。dú shū lú shān zhōng,zuò jùn lú shān xià。
平湖浸山脚,云峰对虚榭。píng hú jìn shān jiǎo,yún fēng duì xū xiè。
红蕖纷欲落,白鸟时来下。hóng qú fēn yù luò,bái niǎo shí lái xià。
犹思隐居胜,乱石惊湍泻。yóu sī yǐn jū shèng,luàn shí jīng tuān xiè。

送冯判官之昌国

苏轼

斩蛟将军飞上天,十年海水生红烟。zhǎn jiāo jiāng jūn fēi shàng tiān,shí nián hǎi shuǐ shēng hóng yān。
惊涛怒浪尽壁立,楼橹万艘屯战船。jīng tāo nù làng jǐn bì lì,lóu lǔ wàn sōu tún zhàn chuán。
兰山摇动秀山舞,小白桃花半吞吐。lán shān yáo dòng xiù shān wǔ,xiǎo bái táo huā bàn tūn tǔ。
鸱夷不裹壮士尸,白日貔貅雄帅府。chī yí bù guǒ zhuàng shì shī,bái rì pí xiū xióng shuài fǔ。
长鲸东来驱海鱿鳅,天吴九首龟六眸。zhǎng jīng dōng lái qū hǎi yóu qiū,tiān wú jiǔ shǒu guī liù móu。
锯牙凿齿烂如雪,屠杀小民如有仇。jù yá záo chǐ làn rú xuě,tú shā xiǎo mín rú yǒu chóu。
春雷一震海帖伏,龙变海鱼安海族。chūn léi yī zhèn hǎi tiē fú,lóng biàn hǎi yú ān hǎi zú。
鱼盐生计稍得苏,职贡重修远岛服。yú yán shēng jì shāo dé sū,zhí gòng zhòng xiū yuǎn dǎo fú。
判官家世忠孝门,独松节士之奇孙。pàn guān jiā shì zhōng xiào mén,dú sōng jié shì zhī qí sūn。
经纶手段饱周孔,岂与弓马同等伦。jīng lún shǒu duàn bǎo zhōu kǒng,qǐ yǔ gōng mǎ tóng děng lún。
昼穷经史夜兵律,麟角凤毛多异质。zhòu qióng jīng shǐ yè bīng lǜ,lín jiǎo fèng máo duō yì zhì。
直将仁义化笞榜,羞与奸赃竞刀笔。zhí jiāng rén yì huà chī bǎng,xiū yǔ jiān zāng jìng dāo bǐ。
吾闻判官昔佐元戎幕,三军进退出筹度。wú wén pàn guān xī zuǒ yuán róng mù,sān jūn jìn tuì chū chóu dù。
使移韬略事刑名,坐使剽游归礼乐。shǐ yí tāo lüè shì xíng míng,zuò shǐ piāo yóu guī lǐ lè。
凤凰池,麒麟阁,酬德报功殊不薄。fèng huáng chí,qí lín gé,chóu dé bào gōng shū bù báo。
九天雨露圣恩深,万里扶摇云外廓。jiǔ tiān yǔ lù shèng ēn shēn,wàn lǐ fú yáo yún wài kuò。

苏轼

风师挟帝令,号呼肆徂征。fēng shī xié dì lìng,hào hū sì cú zhēng。
云师畏推逐,蓄意不敢争。yún shī wèi tuī zhú,xù yì bù gǎn zhēng。
雨师旷厥官,所苟朝夕生。yǔ shī kuàng jué guān,suǒ gǒu cháo xī shēng。
帝眷一夕回,旱议旦暮行。dì juàn yī xī huí,hàn yì dàn mù xíng。
翻然沛膏泽,夜半来无声。fān rán pèi gāo zé,yè bàn lái wú shēng。
青秧发广亩,白水涵孤城。qīng yāng fā guǎng mǔ,bái shuǐ hán gū chéng。

假山

苏轼

安石作假山,其中多诡怪。ān shí zuò jiǎ shān,qí zhōng duō guǐ guài。
虽然知是假,争奈主人爱。suī rán zhī shì jiǎ,zhēng nài zhǔ rén ài。

老翁井

苏轼

井中老翁误年华,白沙翠石公之家。jǐng zhōng lǎo wēng wù nián huá,bái shā cuì shí gōng zhī jiā。
公来无踪去无迹,井面团团水生花。gōng lái wú zōng qù wú jì,jǐng miàn tuán tuán shuǐ shēng huā。
翁今与世两何与,无事纷纷惊牧竖。wēng jīn yǔ shì liǎng hé yǔ,wú shì fēn fēn jīng mù shù。
改颜易服与世同,无使世人知有翁。gǎi yán yì fú yǔ shì tóng,wú shǐ shì rén zhī yǒu wēng。

黄州

苏轼

南山一尺雪,雪尽山苍然。nán shān yī chǐ xuě,xuě jǐn shān cāng rán。
涧谷深自暖,梅花应已繁。jiàn gǔ shēn zì nuǎn,méi huā yīng yǐ fán。
使君厌骑从,车马留山前。shǐ jūn yàn qí cóng,chē mǎ liú shān qián。
行歌招野叟,共步青林间。xíng gē zhāo yě sǒu,gòng bù qīng lín jiān。
长松得高荫,盘石堪醉眠。zhǎng sōng dé gāo yīn,pán shí kān zuì mián。
祇乐听山鸟,携琴写幽泉。qí lè tīng shān niǎo,xié qín xiě yōu quán。
爱之欲忘反,但苦世俗牵。ài zhī yù wàng fǎn,dàn kǔ shì sú qiān。
归来始觉远,明月高峰颠。guī lái shǐ jué yuǎn,míng yuè gāo fēng diān。

古风

苏轼

精神洞元化,白日升高旻。jīng shén dòng yuán huà,bái rì shēng gāo mín。
俯仰凌倒景,龙行逸如神。fǔ yǎng líng dào jǐng,lóng xíng yì rú shén。
半道过紫府,弭节聊逡巡。bàn dào guò zǐ fǔ,mǐ jié liáo qūn xún。
金床设宝几,璀璨明月珍。jīn chuáng shè bǎo jǐ,cuǐ càn míng yuè zhēn。
仙者二三子,眷然骨肉亲。xiān zhě èr sān zi,juàn rán gǔ ròu qīn。
饮我霞石杯,放杯恍如春。yǐn wǒ xiá shí bēi,fàng bēi huǎng rú chūn。
遂朝玉虚上,冠剑班列真。suì cháo yù xū shàng,guān jiàn bān liè zhēn。
无端拜失仪,放弃令自新。wú duān bài shī yí,fàng qì lìng zì xīn。
云霄难遽反,下土多埃尘。yún xiāo nán jù fǎn,xià tǔ duō āi chén。
淮南守天庖,嗟我复何人。huái nán shǒu tiān páo,jiē wǒ fù hé rén。

送淡公二首

苏轼

燕本冰雪骨,越淡莲花风。yàn běn bīng xuě gǔ,yuè dàn lián huā fēng。
五言双宝刀,联响高飞鸿。wǔ yán shuāng bǎo dāo,lián xiǎng gāo fēi hóng。
翰苑钱舍人,诗韵铿雷公。hàn yuàn qián shě rén,shī yùn kēng léi gōng。
识本不识淡,仰咏嗟无穷。shí běn bù shí dàn,yǎng yǒng jiē wú qióng。
清韵生物表,朗玉倾壶中。qīng yùn shēng wù biǎo,lǎng yù qīng hú zhōng。
常于冷竹坐,相语道意冲。cháng yú lěng zhú zuò,xiāng yǔ dào yì chōng。
嵩洛兴不薄,稽江事难同。sōng luò xīng bù báo,jī jiāng shì nán tóng。
明日若不来,我作黄石翁。míng rì ruò bù lái,wǒ zuò huáng shí wēng。
何以兀其心,为君学虚空。hé yǐ wù qí xīn,wèi jūn xué xū kōng。

送淡公二首

苏轼

坐重青草公,意合沧海滨。zuò zhòng qīng cǎo gōng,yì hé cāng hǎi bīn。
渺渺独见水,悠悠不闻人。miǎo miǎo dú jiàn shuǐ,yōu yōu bù wén rén。
镜浪洗手渌,剡花入心春。jìng làng xǐ shǒu lù,shàn huā rù xīn chūn。
虽然防外触,眼前绕衣新。suī rán fáng wài chù,yǎn qián rào yī xīn。
行当译文字,慰此吟殷勤。xíng dāng yì wén zì,wèi cǐ yín yīn qín。