古诗词

送雍陶游蜀

姚合

春色三千里,愁人意未开。chūn sè sān qiān lǐ,chóu rén yì wèi kāi。
木梢穿栈出,雨势隔江来。mù shāo chuān zhàn chū,yǔ shì gé jiāng lái。
荒馆因花宿,深山羡客回。huāng guǎn yīn huā sù,shēn shān xiàn kè huí。
相如何物在,应只有琴台。xiāng rú hé wù zài,yīng zhǐ yǒu qín tái。
姚合

姚合

姚合,陕州硖石人。生卒年均不详,约唐文宗太和中前后在世。以诗名。登元和十一年(公元八一六年)进士第。初授武功主簿,人因称为姚武功。调富平、万年尉。宝历中,(公元八二六年左右)历监察御史,户部员外郎。出任荆、杭二州刺史。后为给事中,陕、虢观察使。与马戴、费冠卿、殷尧藩、张籍游,李频师事之。诗与贾岛齐名,号称“姚、贾”。仕终秘书监。合著有诗集十卷,《新唐书艺文志》及选王维、祖咏等十八人诗,为极玄集一卷,又摭古人诗联,叙其措意,各有体要,撰诗例一卷,(均《唐才子传》)并传于世。 姚合的作品>>

猜您喜欢

和高谏议蒙兼宾客时入翰苑

姚合

兼秩恩归第一流,时寻仙路向瀛洲。jiān zhì ēn guī dì yī liú,shí xún xiān lù xiàng yíng zhōu。
钟声迢递银河晓,林色葱笼玉露秋。zhōng shēng tiáo dì yín hé xiǎo,lín sè cōng lóng yù lù qiū。
紫殿讲筵邻御座,青宫宾榻入龙楼。zǐ diàn jiǎng yán lín yù zuò,qīng gōng bīn tà rù lóng lóu。
从来共结归山侣,今日多应独自休。cóng lái gòng jié guī shān lǚ,jīn rì duō yīng dú zì xiū。

和卢给事酬裴员外

姚合

南山雪色彻皇州,钟鼓声交晓气浮。nán shān xuě sè chè huáng zhōu,zhōng gǔ shēng jiāo xiǎo qì fú。
鸳鹭簪裾上龙尾,蓬莱宫殿压鳌头。yuān lù zān jū shàng lóng wěi,péng lái gōng diàn yā áo tóu。
夕郎夜直吟仙掖,天乐和声下禁楼。xī láng yè zhí yín xiān yē,tiān lè hé shēng xià jìn lóu。
赠答诗成才思敌,病夫欲和几朝愁。zèng dá shī chéng cái sī dí,bìng fū yù hé jǐ cháo chóu。

和秘书崔少监春日游青龙寺僧院

姚合

官清书府足闲时,晓起攀花折柳枝。guān qīng shū fǔ zú xián shí,xiǎo qǐ pān huā zhé liǔ zhī。
九陌城中寻不尽,千峰寺里看相宜。jiǔ mò chéng zhōng xún bù jǐn,qiān fēng sì lǐ kàn xiāng yí。
高人酒味多和药,自古风光只属诗。gāo rén jiǔ wèi duō hé yào,zì gǔ fēng guāng zhǐ shǔ shī。
见说往来多静者,未知前日更逢谁。jiàn shuō wǎng lái duō jìng zhě,wèi zhī qián rì gèng féng shuí。

和李绅助教不赴看花

姚合

笑辞聘礼深坊住,门馆长闲似退居。xiào cí pìn lǐ shēn fāng zhù,mén guǎn zhǎng xián shì tuì jū。
太学官资清品秩,高人公事说经书。tài xué guān zī qīng pǐn zhì,gāo rén gōng shì shuō jīng shū。
年华未是登朝晚,春色何因向酒疏。nián huá wèi shì dēng cháo wǎn,chūn sè hé yīn xiàng jiǔ shū。
且看牡丹吟丽句,不知此外复何如。qiě kàn mǔ dān yín lì jù,bù zhī cǐ wài fù hé rú。

和刘禹锡主客冬初拜表怀上都故人

姚合

九陌喧喧骑吏催,百官拜表禁城开。jiǔ mò xuān xuān qí lì cuī,bǎi guān bài biǎo jìn chéng kāi。
林疏晓日明红叶,尘静寒霜覆绿苔。lín shū xiǎo rì míng hóng yè,chén jìng hán shuāng fù lǜ tái。
玉佩声微班始定,金函光动按初来。yù pèi shēng wēi bān shǐ dìng,jīn hán guāng dòng àn chū lái。
此时共想朝天客,谢食方从阁里回。cǐ shí gòng xiǎng cháo tiān kè,xiè shí fāng cóng gé lǐ huí。

和令狐六员外直夜即事寄上相公

姚合

霜台同处轩窗接,粉署先登语笑疏。shuāng tái tóng chù xuān chuāng jiē,fěn shǔ xiān dēng yǔ xiào shū。
皓月满帘听玉漏,紫泥盈手发天书。hào yuè mǎn lián tīng yù lòu,zǐ ní yíng shǒu fā tiān shū。
吟诗清美招闲客,对酒逍遥卧直庐。yín shī qīng měi zhāo xián kè,duì jiǔ xiāo yáo wò zhí lú。
荣贵人间难有比,相公离此十年馀。róng guì rén jiān nán yǒu bǐ,xiāng gōng lí cǐ shí nián yú。

酬礼部李员外见寄

姚合

本求仙郡是闲居,岂向郎官更有书。běn qiú xiān jùn shì xián jū,qǐ xiàng láng guān gèng yǒu shū。
溪石谁思玉匠爱,烟鸿愿与弋人疏。xī shí shuí sī yù jiàng ài,yān hóng yuàn yǔ yì rén shū。
自来江上眠方稳,旧在城中病悉除。zì lái jiāng shàng mián fāng wěn,jiù zài chéng zhōng bìng xī chú。
唯见君诗难便舍,寒宵吟到晓更初。wéi jiàn jūn shī nán biàn shě,hán xiāo yín dào xiǎo gèng chū。

酬薛奉礼见赠之作

姚合

栖栖沧海一耕人,诏遣江边作使君。qī qī cāng hǎi yī gēng rén,zhào qiǎn jiāng biān zuò shǐ jūn。
山顶雨馀青到地,涛头风起白连云。shān dǐng yǔ yú qīng dào dì,tāo tóu fēng qǐ bái lián yún。
诗成客见书墙和,药熟僧来就鼎分。shī chéng kè jiàn shū qiáng hé,yào shú sēng lái jiù dǐng fēn。
珍重来章相借分,芳名未识已曾闻。zhēn zhòng lái zhāng xiāng jiè fēn,fāng míng wèi shí yǐ céng wén。

酬卢汀谏议

姚合

粟如流水帛如山,依念仓边语笑间。sù rú liú shuǐ bó rú shān,yī niàn cāng biān yǔ xiào jiān。
篇什纵横文案少,亲朋撩乱吏人闲。piān shén zòng héng wén àn shǎo,qīn péng liāo luàn lì rén xián。
杯觞引满从衣湿,墙壁书多任手顽。bēi shāng yǐn mǎn cóng yī shī,qiáng bì shū duō rèn shǒu wán。
遥贺来年二三月,彩衣先辈过春关。yáo hè lái nián èr sān yuè,cǎi yī xiān bèi guò chūn guān。

奉和前司封苏郎中喜严常侍萧给事见访惊斑鬓之什

姚合

绕鬓沧浪有几茎,珥貂相问夕郎惊。rào bìn cāng làng yǒu jǐ jīng,ěr diāo xiāng wèn xī láng jīng。
只应为酒微微变,不是因年渐渐生。zhǐ yīng wèi jiǔ wēi wēi biàn,bù shì yīn nián jiàn jiàn shēng。
东观诗成号良史,中台官罢揖高名。dōng guān shī chéng hào liáng shǐ,zhōng tái guān bà yī gāo míng。
即提彩笔裁天诏,谁得吟诗自在行。jí tí cǎi bǐ cái tiān zhào,shuí dé yín shī zì zài xíng。

咏南池嘉莲

姚合

芙蓉池里叶田田,一本双花出碧泉。fú róng chí lǐ yè tián tián,yī běn shuāng huā chū bì quán。
浓淡共妍香各散,东西分艳蒂相连。nóng dàn gòng yán xiāng gè sàn,dōng xī fēn yàn dì xiāng lián。
自知政术无他异,纵是祯祥亦偶然。zì zhī zhèng shù wú tā yì,zòng shì zhēn xiáng yì ǒu rán。
四野人闻皆尽喜,争来入郭看嘉莲。sì yě rén wén jiē jǐn xǐ,zhēng lái rù guō kàn jiā lián。

咏莺

姚合

春来深谷雪方消,莺别寒林傍翠条。chūn lái shēn gǔ xuě fāng xiāo,yīng bié hán lín bàng cuì tiáo。
到处为怜烟景好,隔帘多爱语声娇。dào chù wèi lián yān jǐng hǎo,gé lián duō ài yǔ shēng jiāo。
不同蜀魄啼残月,唯逐天鸡啭诘朝。bù tóng shǔ pò tí cán yuè,wéi zhú tiān jī zhuàn jí cháo。
少妇听时思旧曲,玉楼从此动云韶。shǎo fù tīng shí sī jiù qū,yù lóu cóng cǐ dòng yún sháo。

咏镜

姚合

铸为明镜绝尘埃,翡翠窗前挂玉台。zhù wèi míng jìng jué chén āi,fěi cuì chuāng qián guà yù tái。
绣带共寻龙口出,菱花争向匣中开。xiù dài gòng xún lóng kǒu chū,líng huā zhēng xiàng xiá zhōng kāi。
孤光常见鸾踪在,分处还因鹊影回。gū guāng cháng jiàn luán zōng zài,fēn chù hái yīn què yǐng huí。
好是照身宜谢女,嫦娥飞向玉宫来。hǎo shì zhào shēn yí xiè nǚ,cháng é fēi xiàng yù gōng lái。

咏贵游

姚合

贵游多爱向深春,到处香凝数里尘。guì yóu duō ài xiàng shēn chūn,dào chù xiāng níng shù lǐ chén。
红杏花开连锦障,绿杨阴合拂朱轮。hóng xìng huā kāi lián jǐn zhàng,lǜ yáng yīn hé fú zhū lún。
凤凰尊畔飞金盏,丝竹声中醉玉人。fèng huáng zūn pàn fēi jīn zhǎn,sī zhú shēng zhōng zuì yù rén。
日暮垂鞭共归去,西园宾客附龙鳞。rì mù chuí biān gòng guī qù,xī yuán bīn kè fù lóng lín。

杨给事师皋哭亡爱

姚合

真珠为土玉为尘,未识遥闻鼻亦辛。zhēn zhū wèi tǔ yù wèi chén,wèi shí yáo wén bí yì xīn。
天上还应收至宝,世间难得是佳人。tiān shàng hái yīng shōu zhì bǎo,shì jiān nán dé shì jiā rén。
朱丝自断虚银烛,红粉潜销冷绣裀。zhū sī zì duàn xū yín zhú,hóng fěn qián xiāo lěng xiù yīn。
见说忘情唯有酒,夕阳对酒更伤神。jiàn shuō wàng qíng wéi yǒu jiǔ,xī yáng duì jiǔ gèng shāng shén。