古诗词

送李廓侍御赴西川行营

姚合

不道弓箭字,罢官唯醉眠。bù dào gōng jiàn zì,bà guān wéi zuì mián。
何人荐筹策,走马逐旌旃。hé rén jiàn chóu cè,zǒu mǎ zhú jīng zhān。
阵变孤虚外,功成语笑前。zhèn biàn gū xū wài,gōng chéng yǔ xiào qián。
从今巂州路,无复有烽烟。cóng jīn guī zhōu lù,wú fù yǒu fēng yān。
姚合

姚合

姚合,陕州硖石人。生卒年均不详,约唐文宗太和中前后在世。以诗名。登元和十一年(公元八一六年)进士第。初授武功主簿,人因称为姚武功。调富平、万年尉。宝历中,(公元八二六年左右)历监察御史,户部员外郎。出任荆、杭二州刺史。后为给事中,陕、虢观察使。与马戴、费冠卿、殷尧藩、张籍游,李频师事之。诗与贾岛齐名,号称“姚、贾”。仕终秘书监。合著有诗集十卷,《新唐书艺文志》及选王维、祖咏等十八人诗,为极玄集一卷,又摭古人诗联,叙其措意,各有体要,撰诗例一卷,(均《唐才子传》)并传于世。 姚合的作品>>

猜您喜欢

惜别

姚合

酒阑歌罢更迟留,携手思量凭翠楼。jiǔ lán gē bà gèng chí liú,xié shǒu sī liàng píng cuì lóu。
桃李容华犹叹月,风流才器亦悲秋。táo lǐ róng huá yóu tàn yuè,fēng liú cái qì yì bēi qiū。
光阴不觉朝昏过,岐路无穷早晚休。guāng yīn bù jué cháo hūn guò,qí lù wú qióng zǎo wǎn xiū。
似把剪刀裁别恨,两人分得一般愁。shì bǎ jiǎn dāo cái bié hèn,liǎng rén fēn dé yī bān chóu。

欲别

姚合

山川重叠远茫茫,欲别先忧别恨长。shān chuān zhòng dié yuǎn máng máng,yù bié xiān yōu bié hèn zhǎng。
红芍药花虽共醉,绿蘼芜影又分将。hóng sháo yào huā suī gòng zuì,lǜ mí wú yǐng yòu fēn jiāng。
鸳鸯有路高低去,鸿雁南飞一两行。yuān yāng yǒu lù gāo dī qù,hóng yàn nán fēi yī liǎng xíng。
惆怅与君烟景迥,不知何日到潇湘。chóu chàng yǔ jūn yān jǐng jiǒng,bù zhī hé rì dào xiāo xiāng。

冬夜书事寄两省阁老

姚合

天寒渐觉雁声疏,新月微微玉漏初。tiān hán jiàn jué yàn shēng shū,xīn yuè wēi wēi yù lòu chū。
海峤只宜今日去,故乡已过十年馀。hǎi jiào zhǐ yí jīn rì qù,gù xiāng yǐ guò shí nián yú。
发稀岂易胜玄冕,眼暗应难写谏书。fā xī qǐ yì shèng xuán miǎn,yǎn àn yīng nán xiě jiàn shū。
阁下群公尽高思,谁能携酒访贫居。gé xià qún gōng jǐn gāo sī,shuí néng xié jiǔ fǎng pín jū。

寄汴州令狐楚相公

姚合

汴水从今不复浑,秋风鼙鼓动城根。biàn shuǐ cóng jīn bù fù hún,qiū fēng pí gǔ dòng chéng gēn。
梁园台馆关东少,相府旌旗天下尊。liáng yuán tái guǎn guān dōng shǎo,xiāng fǔ jīng qí tiān xià zūn。
诗好四方谁敢和,政成三郡自无冤。shī hǎo sì fāng shuí gǎn hé,zhèng chéng sān jùn zì wú yuān。
几时诏下归丹阙,还领千官入閤门。jǐ shí zhào xià guī dān quē,hái lǐng qiān guān rù gé mén。

寄东都分司白宾客

姚合

阙下高眠过十旬,南宫印绶乞离身。quē xià gāo mián guò shí xún,nán gōng yìn shòu qǐ lí shēn。
诗中得意应千首,海内嫌官只一人。shī zhōng dé yì yīng qiān shǒu,hǎi nèi xián guān zhǐ yī rén。
宾客分司真是隐,山泉绕宅岂辞贫。bīn kè fēn sī zhēn shì yǐn,shān quán rào zhái qǐ cí pín。
竹斋晚起多无事,唯到龙门寺里频。zhú zhāi wǎn qǐ duō wú shì,wéi dào lóng mén sì lǐ pín。

寄陕州王司马

姚合

家寄秦城非本心,偶然头上有朝簪。jiā jì qín chéng fēi běn xīn,ǒu rán tóu shàng yǒu cháo zān。
自当台直无因醉,一别诗宗更懒吟。zì dāng tái zhí wú yīn zuì,yī bié shī zōng gèng lǎn yín。
世事每将愁见扰,年光唯与老相侵。shì shì měi jiāng chóu jiàn rǎo,nián guāng wéi yǔ lǎo xiāng qīn。
欲知居处堪长久,须向山中学煮金。yù zhī jū chù kān zhǎng jiǔ,xū xiàng shān zhōng xué zhǔ jīn。

早春山居寄城中知己

姚合

阳和潜发荡寒阴,便使川原景象深。yáng hé qián fā dàng hán yīn,biàn shǐ chuān yuán jǐng xiàng shēn。
入户风泉声沥沥,当轩云岫影沈沈。rù hù fēng quán shēng lì lì,dāng xuān yún xiù yǐng shěn shěn。
残云带雨轻飘雪,嫩柳含烟小绽金。cán yún dài yǔ qīng piāo xuě,nèn liǔ hán yān xiǎo zhàn jīn。
虽有眼前诗酒兴,邀游争得称闲心。suī yǒu yǎn qián shī jiǔ xīng,yāo yóu zhēng dé chēng xián xīn。

寄主客刘郎中

姚合

汉朝共许贾生贤,迁谪还应是宿缘。hàn cháo gòng xǔ jiǎ shēng xián,qiān zhé hái yīng shì sù yuán。
仰德多时方会面,拜兄何暇更论年。yǎng dé duō shí fāng huì miàn,bài xiōng hé xiá gèng lùn nián。
嵩山晴色来城里,洛水寒光出岸边。sōng shān qíng sè lái chéng lǐ,luò shuǐ hán guāng chū àn biān。
清景早朝吟丽思,题诗应费益州笺。qīng jǐng zǎo cháo yín lì sī,tí shī yīng fèi yì zhōu jiān。

寄周十七起居

姚合

鼕鼕九陌鼓声齐,百辟朝天马乱嘶。dōng dōng jiǔ mò gǔ shēng qí,bǎi pì cháo tiān mǎ luàn sī。
月照浓霜寒更远,风吹红烛举还低。yuè zhào nóng shuāng hán gèng yuǎn,fēng chuī hóng zhú jǔ hái dī。
官清立在金炉北,仗下归眠玉殿西。guān qīng lì zài jīn lú běi,zhàng xià guī mián yù diàn xī。
莫笑老人多独出,晴山荒景觅诗题。mò xiào lǎo rén duō dú chū,qíng shān huāng jǐng mì shī tí。

寄崔之仁山人

姚合

不得之仁消息久,秋来体色复何如。bù dé zhī rén xiāo xī jiǔ,qiū lái tǐ sè fù hé rú。
苦将杯酒判身病,狂作文章信手书。kǔ jiāng bēi jiǔ pàn shēn bìng,kuáng zuò wén zhāng xìn shǒu shū。
官职卑微从客笑,性灵闲野向钱疏。guān zhí bēi wēi cóng kè xiào,xìng líng xián yě xiàng qián shū。
几时身计浑无事,拣取深山一处居。jǐ shí shēn jì hún wú shì,jiǎn qǔ shēn shān yī chù jū。

赠王尊师

姚合

先生自说瀛洲路,多在青松白石间。xiān shēng zì shuō yíng zhōu lù,duō zài qīng sōng bái shí jiān。
海岸夜中常见日,仙宫深处却无山。hǎi àn yè zhōng cháng jiàn rì,xiān gōng shēn chù què wú shān。
犬随鹤去游诸洞,龙作人来问大还。quǎn suí hè qù yóu zhū dòng,lóng zuò rén lái wèn dà hái。
今日偶闻尘外事,朝簪未掷复何颜。jīn rì ǒu wén chén wài shì,cháo zān wèi zhì fù hé yán。

罢武功县将入城

姚合

乍抛衫笏觉身轻,依旧还称学道名。zhà pāo shān hù jué shēn qīng,yī jiù hái chēng xué dào míng。
欲泥山僧分屋住,羞从野老借牛耕。yù ní shān sēng fēn wū zhù,xiū cóng yě lǎo jiè niú gēng。
妻儿尽怕为逋客,亲故相邀遣到城。qī ér jǐn pà wèi bū kè,qīn gù xiāng yāo qiǎn dào chéng。
无奈同官珍重意,几回临路却休行。wú nài tóng guān zhēn zhòng yì,jǐ huí lín lù què xiū xíng。

罢武功县将入城

姚合

青衫脱下便狂歌,种薤栽莎斸古坡。qīng shān tuō xià biàn kuáng gē,zhǒng xiè zāi shā zhǔ gǔ pō。
野客相逢添酒病,春山暂上著诗魔。yě kè xiāng féng tiān jiǔ bìng,chūn shān zàn shàng zhù shī mó。
亦知官罢贫还甚,且喜闲来睡得多。yì zhī guān bà pín hái shén,qiě xǐ xián lái shuì dé duō。
欲与九衢亲故别,明朝拄杖始经过。yù yǔ jiǔ qú qīn gù bié,míng cháo zhǔ zhàng shǐ jīng guò。

亲仁里居

姚合

三年赁舍亲仁里,寂寞何曾似在城。sān nián lìn shě qīn rén lǐ,jì mò hé céng shì zài chéng。
饮酒自缘防冷病,寻人多是为闲行。yǐn jiǔ zì yuán fáng lěng bìng,xún rén duō shì wèi xián xíng。
轩车无路通门巷,亲友因诗道姓名。xuān chē wú lù tōng mén xiàng,qīn yǒu yīn shī dào xìng míng。
自别青山归未得,羡君长听石泉声。zì bié qīng shān guī wèi dé,xiàn jūn zhǎng tīng shí quán shēng。

独居

姚合

深闭柴门长不出,功夫自课少闲时。shēn bì chái mén zhǎng bù chū,gōng fū zì kè shǎo xián shí。
翻音免问他人字,覆局何劳对手棋。fān yīn miǎn wèn tā rén zì,fù jú hé láo duì shǒu qí。
生计如云无定所,穷愁似影每相随。shēng jì rú yún wú dìng suǒ,qióng chóu shì yǐng měi xiāng suí。
到头归向青山是,尘路茫茫欲告谁。dào tóu guī xiàng qīng shān shì,chén lù máng máng yù gào shuí。