古诗词

送僧默然

姚合

出家侍母前,至孝自通禅。chū jiā shì mǔ qián,zhì xiào zì tōng chán。
伏日江头别,秋风樯下眠。fú rì jiāng tóu bié,qiū fēng qiáng xià mián。
鸟声猿更促,石色树相连。niǎo shēng yuán gèng cù,shí sè shù xiāng lián。
此路多如此,师行亦有缘。cǐ lù duō rú cǐ,shī xíng yì yǒu yuán。
姚合

姚合

姚合,陕州硖石人。生卒年均不详,约唐文宗太和中前后在世。以诗名。登元和十一年(公元八一六年)进士第。初授武功主簿,人因称为姚武功。调富平、万年尉。宝历中,(公元八二六年左右)历监察御史,户部员外郎。出任荆、杭二州刺史。后为给事中,陕、虢观察使。与马戴、费冠卿、殷尧藩、张籍游,李频师事之。诗与贾岛齐名,号称“姚、贾”。仕终秘书监。合著有诗集十卷,《新唐书艺文志》及选王维、祖咏等十八人诗,为极玄集一卷,又摭古人诗联,叙其措意,各有体要,撰诗例一卷,(均《唐才子传》)并传于世。 姚合的作品>>

猜您喜欢

闲居遣怀十首

姚合

拙直难和洽,从人笑掩关。zhuō zhí nán hé qià,cóng rén xiào yǎn guān。
不能行户外,宁解走尘间。bù néng xíng hù wài,níng jiě zǒu chén jiān。
被酒长酣思,无愁可上颜。bèi jiǔ zhǎng hān sī,wú chóu kě shàng yán。
何言归去事,著处是青山。hé yán guī qù shì,zhù chù shì qīng shān。

街西居三首

姚合

受得山野性,住城多事违。shòu dé shān yě xìng,zhù chéng duō shì wéi。
青山在宅南,回首东西稀。qīng shān zài zhái nán,huí shǒu dōng xī xī。
浅浅一井泉,数家同汲之。qiǎn qiǎn yī jǐng quán,shù jiā tóng jí zhī。
独我恶水浊,凿井庭之陲。dú wǒ è shuǐ zhuó,záo jǐng tíng zhī chuí。
自凿还自饮,亦为众所非。zì záo hái zì yǐn,yì wèi zhòng suǒ fēi。
吁嗟世间事,洁身诚难为。xū jiē shì jiān shì,jié shēn chéng nán wèi。

街西居三首

姚合

日出穷巷喜,温然胜重衣。rì chū qióng xiàng xǐ,wēn rán shèng zhòng yī。
重衣岂不暖,所暖人不齐。zhòng yī qǐ bù nuǎn,suǒ nuǎn rén bù qí。
兀兀复行行,不离阶与墀。wù wù fù xíng xíng,bù lí jiē yǔ chí。

街西居三首

姚合

丈夫非马蹄,安得知路岐。zhàng fū fēi mǎ tí,ān dé zhī lù qí。
穷贱飧茹薄,兴与养性宜。qióng jiàn sūn rú báo,xīng yǔ yǎng xìng yí。
乃知长生术,豪贵难得之。nǎi zhī zhǎng shēng shù,háo guì nán dé zhī。

庄居野行

姚合

客行野田间,此屋皆闭户。kè xíng yě tián jiān,cǐ wū jiē bì hù。
借问屋中人,尽去作商贾。jiè wèn wū zhōng rén,jǐn qù zuò shāng jiǎ。
官家不税商,税农服作苦。guān jiā bù shuì shāng,shuì nóng fú zuò kǔ。
居人尽东西,道路侵垄亩。jū rén jǐn dōng xī,dào lù qīn lǒng mǔ。
采玉上山颠,探珠入水府。cǎi yù shàng shān diān,tàn zhū rù shuǐ fǔ。
边兵索衣食,此物同泥土。biān bīng suǒ yī shí,cǐ wù tóng ní tǔ。
古来一人耕,三人食犹饥。gǔ lái yī rén gēng,sān rén shí yóu jī。
如今千万家,无一把锄犁。rú jīn qiān wàn jiā,wú yī bǎ chú lí。
我仓常空虚,我田生蒺藜。wǒ cāng cháng kōng xū,wǒ tián shēng jí lí。
上天不雨粟,何由活烝黎。shàng tiān bù yǔ sù,hé yóu huó zhēng lí。

感时

姚合

忆昔未出身,索寞无精神。yì xī wèi chū shēn,suǒ mò wú jīng shén。
逢人话天命,自贱如埃尘。féng rén huà tiān mìng,zì jiàn rú āi chén。
君今才出身,飒爽鞍马春。jūn jīn cái chū shēn,sà shuǎng ān mǎ chūn。
逢人话天命,自重如千钧。féng rén huà tiān mìng,zì zhòng rú qiān jūn。
信涉名利道,举动皆丧真。xìn shè míng lì dào,jǔ dòng jiē sàng zhēn。
君今自世情,何况天下人。jūn jīn zì shì qíng,hé kuàng tiān xià rén。

题金州西园九首江榭

姚合

亭亭白云榭,下有清江流。tíng tíng bái yún xiè,xià yǒu qīng jiāng liú。
见江不得亲,不如波上鸥。jiàn jiāng bù dé qīn,bù rú bō shàng ōu。
有榭江可见,无榭无双眸。yǒu xiè jiāng kě jiàn,wú xiè wú shuāng móu。

答窦知言

姚合

冬日易惨恶,暴风拔山根。dōng rì yì cǎn è,bào fēng bá shān gēn。
尘沙落黄河,浊波如地翻。chén shā luò huáng hé,zhuó bō rú dì fān。
飞鸟皆束翼,居人不开门。fēi niǎo jiē shù yì,jū rén bù kāi mén。
独我赴省期,冒此驰毂辕。dú wǒ fù shěng qī,mào cǐ chí gǔ yuán。
陕城城西边,逢子亦且奔。shǎn chéng chéng xī biān,féng zi yì qiě bēn。
所趋事一心,相见如弟昆。suǒ qū shì yī xīn,xiāng jiàn rú dì kūn。
我惨得子舒,我寒得子温。wǒ cǎn dé zi shū,wǒ hán dé zi wēn。
同行十日程,僮仆性亦敦。tóng xíng shí rì chéng,tóng pū xìng yì dūn。
到京人事多,日无闲精魂。dào jīng rén shì duō,rì wú xián jīng hún。
念子珍重我,吐辞发蒙昏。niàn zi zhēn zhòng wǒ,tǔ cí fā méng hūn。
反复千万意,一百六十言。fǎn fù qiān wàn yì,yī bǎi liù shí yán。
格高思清冷,山低济浑浑。gé gāo sī qīng lěng,shān dī jì hún hún。
尝闻朋友惠,赠言始为恩。cháng wén péng yǒu huì,zèng yán shǐ wèi ēn。
金玉日消费,好句长存存。jīn yù rì xiāo fèi,hǎo jù zhǎng cún cún。
倒篚别收贮,不与俗士论。dào fěi bié shōu zhù,bù yǔ sú shì lùn。
每当清夜吟,使我如哀猿。měi dāng qīng yè yín,shǐ wǒ rú āi yuán。

答韩湘

姚合

疏散无世用,为文乏天格。shū sàn wú shì yòng,wèi wén fá tiān gé。
把笔日不休,忽忽有所得。bǎ bǐ rì bù xiū,hū hū yǒu suǒ dé。
所得良自慰,不求他人识。suǒ dé liáng zì wèi,bù qiú tā rén shí。
子独访我来,致诗过相饰。zi dú fǎng wǒ lái,zhì shī guò xiāng shì。
君子无浮言,此诗应亦直。jūn zi wú fú yán,cǐ shī yīng yì zhí。
但虑忧我深,鉴亦随之惑。dàn lǜ yōu wǒ shēn,jiàn yì suí zhī huò。
子在名场中,屡战还屡北。zi zài míng chǎng zhōng,lǚ zhàn hái lǚ běi。
我无数子明,端坐空叹息。wǒ wú shù zi míng,duān zuò kōng tàn xī。
昨闻过春关,名系吏部籍。zuó wén guò chūn guān,míng xì lì bù jí。
三十登高科,前涂浩难测。sān shí dēng gāo kē,qián tú hào nán cè。
诗人多峭冷,如水在胸臆。shī rén duō qiào lěng,rú shuǐ zài xiōng yì。
岂随寻常人,五藏为酒食。qǐ suí xún cháng rén,wǔ cáng wèi jiǔ shí。
期来作酬章,危坐吟到夕。qī lái zuò chóu zhāng,wēi zuò yín dào xī。
难为间其辞,益贵我纸墨。nán wèi jiān qí cí,yì guì wǒ zhǐ mò。

拾得古砚

姚合

僻性爱古物,终岁求不获。pì xìng ài gǔ wù,zhōng suì qiú bù huò。
昨朝得古砚,黄河滩之侧。zuó cháo dé gǔ yàn,huáng hé tān zhī cè。
念此黄河中,应有昔人宅。niàn cǐ huáng hé zhōng,yīng yǒu xī rén zhái。
宅亦作流水,斯砚未变易。zhái yì zuò liú shuǐ,sī yàn wèi biàn yì。
波澜所激触,背面生罅隙。bō lán suǒ jī chù,bèi miàn shēng xià xì。
质状朴且丑,今人作不得。zhì zhuàng pǔ qiě chǒu,jīn rén zuò bù dé。
捧持且惊叹,不敢施笔墨。pěng chí qiě jīng tàn,bù gǎn shī bǐ mò。
或恐先圣人,尝用修六籍。huò kǒng xiān shèng rén,cháng yòng xiū liù jí。
置之洁净室,一日三磨拭。zhì zhī jié jìng shì,yī rì sān mó shì。
大喜豪贵嫌,久长得保惜。dà xǐ háo guì xián,jiǔ zhǎng dé bǎo xī。

新昌里

姚合

旧客常乐坊,井泉浊而咸。jiù kè cháng lè fāng,jǐng quán zhuó ér xián。
新屋新昌里,井泉清而甘。xīn wū xīn chāng lǐ,jǐng quán qīng ér gān。
僮仆惯苦饮,食美翻憎嫌。tóng pū guàn kǔ yǐn,shí měi fān zēng xián。
朝朝忍饥行,戚戚如难堪。cháo cháo rěn jī xíng,qī qī rú nán kān。
中下无正性,所习便淫耽。zhōng xià wú zhèng xìng,suǒ xí biàn yín dān。
一染不可变,甚于茜与蓝。yī rǎn bù kě biàn,shén yú qiàn yǔ lán。
近贫日益廉,近富日益贪。jìn pín rì yì lián,jìn fù rì yì tān。
以此当自警,慎勿信邪谗。yǐ cǐ dāng zì jǐng,shèn wù xìn xié chán。

从军行

姚合

滥得进士名,才用苦不长。làn dé jìn shì míng,cái yòng kǔ bù zhǎng。
性癖艺亦独,十年作诗章。xìng pǐ yì yì dú,shí nián zuò shī zhāng。
六义虽粗成,名字犹未扬。liù yì suī cū chéng,míng zì yóu wèi yáng。
将军俯招引,遣脱儒衣裳。jiāng jūn fǔ zhāo yǐn,qiǎn tuō rú yī shang。
常恐虚受恩,不惯把刀鎗。cháng kǒng xū shòu ēn,bù guàn bǎ dāo qiāng。
又无远筹略,坐使虏灭亡。yòu wú yuǎn chóu lüè,zuò shǐ lǔ miè wáng。
昨来发兵师,各各赴战场。zuó lái fā bīng shī,gè gè fù zhàn chǎng。
顾我同老弱,不得随戎行。gù wǒ tóng lǎo ruò,bù dé suí róng xíng。
丈夫生世间,职分贵所当。zhàng fū shēng shì jiān,zhí fēn guì suǒ dāng。
从军不出门,岂异病在床。cóng jūn bù chū mén,qǐ yì bìng zài chuáng。
谁不恋其家,其家无风霜。shuí bù liàn qí jiā,qí jiā wú fēng shuāng。
鹰鹘念搏击,岂贵食满肠。yīng gǔ niàn bó jī,qǐ guì shí mǎn cháng。