古诗词

蝶恋花·过涟水军赠赵晦之

苏轼

自古涟漪佳绝地。zì gǔ lián yī jiā jué dì。
绕郭荷花,欲把吴兴比。rào guō hé huā,yù bǎ wú xīng bǐ。
倦客尘埃何处洗,真君堂下寒泉水。juàn kè chén āi hé chù xǐ,zhēn jūn táng xià hán quán shuǐ。
左海门前鱼酒市。zuǒ hǎi mén qián yú jiǔ shì。
夜半潮来,月下孤舟起。yè bàn cháo lái,yuè xià gū zhōu qǐ。
倾盖相逢拚一醉,双凫飞去人千里。qīng gài xiāng féng pàn yī zuì,shuāng fú fēi qù rén qiān lǐ。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

独觉

苏轼

瘴雾三年恬不怪,反畏北风生体疥。zhàng wù sān nián tián bù guài,fǎn wèi běi fēng shēng tǐ jiè。
朝来缩颈似寒鸦,焰火生薪聊一快。cháo lái suō jǐng shì hán yā,yàn huǒ shēng xīn liáo yī kuài。
红波翻屋春风起,先生默坐春风里。hóng bō fān wū chūn fēng qǐ,xiān shēng mò zuò chūn fēng lǐ。
浮空眼缬散云霞,无数心花发桃李。fú kōng yǎn xié sàn yún xiá,wú shù xīn huā fā táo lǐ。
翛然独觉午窗明,欲觉犹闻醉鼾声。xiāo rán dú jué wǔ chuāng míng,yù jué yóu wén zuì hān shēng。
回首向来萧瑟处,也无风雨也无晴。huí shǒu xiàng lái xiāo sè chù,yě wú fēng yǔ yě wú qíng。

次韵子由浴罢

苏轼

理发千梳净,风晞胜汤沐。lǐ fā qiān shū jìng,fēng xī shèng tāng mù。
闭息万窍通,雾散名乾浴。bì xī wàn qiào tōng,wù sàn míng qián yù。
颓然语默丧,静见天地复。tuí rán yǔ mò sàng,jìng jiàn tiān dì fù。
时令具薪水,漫欲濯腰腹。shí lìng jù xīn shuǐ,màn yù zhuó yāo fù。
陶匠不可求,盆斛何由足。táo jiàng bù kě qiú,pén hú hé yóu zú。
老鸡卧粪土,振羽双暝目。lǎo jī wò fèn tǔ,zhèn yǔ shuāng míng mù。
倦马?风沙,奋鬣一喷玉。juàn mǎ zhàn fēng shā,fèn liè yī pēn yù。
垢净各殊性,快惬聊自沃。gòu jìng gè shū xìng,kuài qiè liáo zì wò。
云母透蜀纱,琉璃莹蕲竹。yún mǔ tòu shǔ shā,liú lí yíng qí zhú。
稍能梦中觉,渐使生处熟。shāo néng mèng zhōng jué,jiàn shǐ shēng chù shú。
《楞严》在床头,妙偈时仰读。léng yán zài chuáng tóu,miào jì shí yǎng dú。
返流归照性,独立遗所瞩。fǎn liú guī zhào xìng,dú lì yí suǒ zhǔ。
未知仰山禅,已就季主卜。wèi zhī yǎng shān chán,yǐ jiù jì zhǔ bo。
安心会自得,助长毋相督。ān xīn huì zì dé,zhù zhǎng wú xiāng dū。

谪居三适三首旦起理发

苏轼

安眠海自运,浩浩朝黄宫。ān mián hǎi zì yùn,hào hào cháo huáng gōng。
日出露未晞,郁郁蒙霜松。rì chū lù wèi xī,yù yù méng shuāng sōng。
老栉从我久,齿疏含清风。lǎo zhì cóng wǒ jiǔ,chǐ shū hán qīng fēng。
一洗耳目明,习习万窍通。yī xǐ ěr mù míng,xí xí wàn qiào tōng。
少年苦嗜睡,朝谒常匆匆。shǎo nián kǔ shì shuì,cháo yè cháng cōng cōng。
爬搔未云足,已困冠巾重。pá sāo wèi yún zú,yǐ kùn guān jīn zhòng。
何异服辕马,沙尘满风騣。hé yì fú yuán mǎ,shā chén mǎn fēng zōng。
雕鞍响珂月,实与杻械同。diāo ān xiǎng kē yuè,shí yǔ chǒu xiè tóng。
解放不可期,枯柳岂易逢。jiě fàng bù kě qī,kū liǔ qǐ yì féng。
谁能书此乐,献与腰金翁。shuí néng shū cǐ lè,xiàn yǔ yāo jīn wēng。

谪居三适三首·旦起理发

苏轼

蒲团蟠两膝,竹几阁双肘。pú tuán pán liǎng xī,zhú jǐ gé shuāng zhǒu。
此间道路熟,径到无何有。cǐ jiān dào lù shú,jìng dào wú hé yǒu。
身心两不见,息息安且久。shēn xīn liǎng bù jiàn,xī xī ān qiě jiǔ。
睡蛇本亦无,何用钩与手。shuì shé běn yì wú,hé yòng gōu yǔ shǒu。
神凝疑夜禅,体适剧卯酒。shén níng yí yè chán,tǐ shì jù mǎo jiǔ。
我生有定数,禄尽空余寿。wǒ shēng yǒu dìng shù,lù jǐn kōng yú shòu。
枯杨不飞花,膏泽回衰朽。kū yáng bù fēi huā,gāo zé huí shuāi xiǔ。
谓我此为觉,物至了不受。wèi wǒ cǐ wèi jué,wù zhì le bù shòu。
谓我今方梦,此心初不垢。wèi wǒ jīn fāng mèng,cǐ xīn chū bù gòu。
非梦亦非觉,请问希夷叟。fēi mèng yì fēi jué,qǐng wèn xī yí sǒu。

谪居三适三首·夜臥濯足

苏轼

长安大雪年,束薪抱衾裯。zhǎng ān dà xuě nián,shù xīn bào qīn chóu。
云安市无井,斗水宽百忧。yún ān shì wú jǐng,dòu shuǐ kuān bǎi yōu。
今我逃空谷,孤城啸鸺鹠。jīn wǒ táo kōng gǔ,gū chéng xiào xiū liú。
得米如得珠,食菜不敢留。dé mǐ rú dé zhū,shí cài bù gǎn liú。
况有松风声,釜鬲鸣飕飕。kuàng yǒu sōng fēng shēng,fǔ gé míng sōu sōu。
瓦盎深及膝,时复冷暖投。wǎ àng shēn jí xī,shí fù lěng nuǎn tóu。
明灯一爪剪,快若鹰辞鞲。míng dēng yī zhǎo jiǎn,kuài ruò yīng cí gōu。
天低瘴云重,地薄海气浮。tiān dī zhàng yún zhòng,dì báo hǎi qì fú。
土无重膇药,独以薪水瘳。tǔ wú zhòng zhuì yào,dú yǐ xīn shuǐ chōu。
谁能更包裹,冠履装沐猴。shuí néng gèng bāo guǒ,guān lǚ zhuāng mù hóu。

借前韵贺子由生第四孙斗老

苏轼

今日散幽忧,弹冠及新沐。jīn rì sàn yōu yōu,dàn guān jí xīn mù。
况闻万里孙,已报三日浴。kuàng wén wàn lǐ sūn,yǐ bào sān rì yù。
朋来四男子,大壮泰临复。péng lái sì nán zi,dà zhuàng tài lín fù。
开书喜见面,未饮春生腹。kāi shū xǐ jiàn miàn,wèi yǐn chūn shēng fù。
无官一身轻,有子万事足。wú guān yī shēn qīng,yǒu zi wàn shì zú。
举家传吉梦,殊相惊凡目。jǔ jiā chuán jí mèng,shū xiāng jīng fán mù。
烂烂开眼电,硗硗峙头玉。làn làn kāi yǎn diàn,qiāo qiāo zhì tóu yù。
但令强筋骨,可以耕衍沃。dàn lìng qiáng jīn gǔ,kě yǐ gēng yǎn wò。
不须富文章,端解耗纸竹。bù xū fù wén zhāng,duān jiě hào zhǐ zhú。
君归定何日,我计久已熟。jūn guī dìng hé rì,wǒ jì jiǔ yǐ shú。
长留五车书,要使九子读。zhǎng liú wǔ chē shū,yào shǐ jiǔ zi dú。
箪瓢有内乐,轩冕无流瞩。dān piáo yǒu nèi lè,xuān miǎn wú liú zhǔ。
人言适似我,穷达已可卜。rén yán shì shì wǒ,qióng dá yǐ kě bo。
早谋二顷田,莫待八州督。zǎo móu èr qǐng tián,mò dài bā zhōu dū。

过于海舶,得迈寄书、酒。作诗,远和之,皆粲然可观。子由有书相庆也,因用其韵赋一篇,并寄诸子侄

苏轼

我似老牛鞭不动,雨滑泥深四蹄重。wǒ shì lǎo niú biān bù dòng,yǔ huá ní shēn sì tí zhòng。
汝如黄犊走却来,海阔山高百程送。rǔ rú huáng dú zǒu què lái,hǎi kuò shān gāo bǎi chéng sòng。
庶几门户有八慈,不恨居邻无二仲。shù jǐ mén hù yǒu bā cí,bù hèn jū lín wú èr zhòng。
他年汝曹笏满床,中夜起舞踏破瓮。tā nián rǔ cáo hù mǎn chuáng,zhōng yè qǐ wǔ tà pò wèng。
会当洗眼看腾跃,莫指痴腹笑空洞。huì dāng xǐ yǎn kàn téng yuè,mò zhǐ chī fù xiào kōng dòng。
誉儿虽是两翁癖,积德已自三世种。yù ér suī shì liǎng wēng pǐ,jī dé yǐ zì sān shì zhǒng。
岂惟万一许生还,尚恐九十烦珍从。qǐ wéi wàn yī xǔ shēng hái,shàng kǒng jiǔ shí fán zhēn cóng。
六子晨耕箪瓢出,众妇夜绩灯火共。liù zi chén gēng dān piáo chū,zhòng fù yè jì dēng huǒ gòng。
春秋古史乃家法,诗笔《离骚》亦时用。chūn qiū gǔ shǐ nǎi jiā fǎ,shī bǐ lí sāo yì shí yòng。
但令文字还照世,粪土腐馀安足梦。dàn lìng wén zì hái zhào shì,fèn tǔ fǔ yú ān zú mèng。

和陶形赠影

苏轼

天地有常运,日月无闲时。tiān dì yǒu cháng yùn,rì yuè wú xián shí。
孰居无事中,作止推行之。shú jū wú shì zhōng,zuò zhǐ tuī xíng zhī。
细察我与汝,相因以成兹。xì chá wǒ yǔ rǔ,xiāng yīn yǐ chéng zī。
忽然乘物化,岂与生灭期。hū rán chéng wù huà,qǐ yǔ shēng miè qī。
梦时我方寂,偃然无所思。mèng shí wǒ fāng jì,yǎn rán wú suǒ sī。
胡为有哀乐,辄复随涟洏。hú wèi yǒu āi lè,zhé fù suí lián ér。
我舞汝凌乱,相应不少疑。wǒ wǔ rǔ líng luàn,xiāng yīng bù shǎo yí。
还将醉时语,答我梦中辞。hái jiāng zuì shí yǔ,dá wǒ mèng zhōng cí。

和陶影答形

苏轼

丹青写君容,常恐画师拙。dān qīng xiě jūn róng,cháng kǒng huà shī zhuō。
我依月灯出,相肖两奇绝。wǒ yī yuè dēng chū,xiāng xiào liǎng qí jué。
妍媸本在君,我岂相媚悦。yán chī běn zài jūn,wǒ qǐ xiāng mèi yuè。
君如火上烟,火尽君乃别。jūn rú huǒ shàng yān,huǒ jǐn jūn nǎi bié。
我如镜中像,镜坏我不灭。wǒ rú jìng zhōng xiàng,jìng huài wǒ bù miè。
虽云附阴晴,了不受寒热。suī yún fù yīn qíng,le bù shòu hán rè。
无心但因物,万变岂有竭。wú xīn dàn yīn wù,wàn biàn qǐ yǒu jié。
醉醒皆梦耳,未用议优劣。zuì xǐng jiē mèng ěr,wèi yòng yì yōu liè。

和陶神释

苏轼

二子本无我,其初因物著。èr zi běn wú wǒ,qí chū yīn wù zhù。
岂惟老变衰,念念不如故。qǐ wéi lǎo biàn shuāi,niàn niàn bù rú gù。
知君非金石,安得长托附。zhī jūn fēi jīn shí,ān dé zhǎng tuō fù。
莫从老君言,亦莫用佛语。mò cóng lǎo jūn yán,yì mò yòng fú yǔ。
仙山与佛国,终恐无是处。xiān shān yǔ fú guó,zhōng kǒng wú shì chù。
甚欲随陶翁,移家酒中住。shén yù suí táo wēng,yí jiā jiǔ zhōng zhù。
醉醒要有尽,未易逃诸数。zuì xǐng yào yǒu jǐn,wèi yì táo zhū shù。
平生逐儿戏,处处馀作具。píng shēng zhú ér xì,chù chù yú zuò jù。
所至人聚观,指目生毁誉。suǒ zhì rén jù guān,zhǐ mù shēng huǐ yù。
如今一弄火,好恶都焚去。rú jīn yī nòng huǒ,hǎo è dōu fén qù。
既无负载劳,又无寇攘惧。jì wú fù zài láo,yòu wú kòu rǎng jù。
仲尼晚乃觉,天下何思虑。zhòng ní wǎn nǎi jué,tiān xià hé sī lǜ。

和陶使都经钱溪

苏轼

乔木卷苍藤,浩浩崩云积。qiáo mù juǎn cāng téng,hào hào bēng yún jī。
谢家堂前燕,对语悲宿昔。xiè jiā táng qián yàn,duì yǔ bēi sù xī。
仰看桄榔树,玄鹤舞长翮。yǎng kàn guāng láng shù,xuán hè wǔ zhǎng hé。
新年结荔子,主人黄壤隔。xīn nián jié lì zi,zhǔ rén huáng rǎng gé。
溪阴宜馆我,稍省薪水役。xī yīn yí guǎn wǒ,shāo shěng xīn shuǐ yì。
相如卖车骑,五亩亦可易。xiāng rú mài chē qí,wǔ mǔ yì kě yì。
但恐鵩鸟来,此生还荡析。dàn kǒng fú niǎo lái,cǐ shēng hái dàng xī。
谁能插篱槿,护此残竹柏。shuí néng chā lí jǐn,hù cǐ cán zhú bǎi。

和陶和刘柴桑

苏轼

万劫互起灭,百年一踟躇。wàn jié hù qǐ miè,bǎi nián yī chí chú。
漂流四十年,今乃言卜居。piāo liú sì shí nián,jīn nǎi yán bo jū。
且喜天壤间,一席亦吾庐。qiě xǐ tiān rǎng jiān,yī xí yì wú lú。
稍理兰桂丛,尽平狐兔墟。shāo lǐ lán guì cóng,jǐn píng hú tù xū。
黄橼出旧蘖,紫茗抽新畬。huáng yuán chū jiù niè,zǐ míng chōu xīn shē。
我本早衰人,不谓老更劬。wǒ běn zǎo shuāi rén,bù wèi lǎo gèng qú。
邦君助畚锸,邻里通有无。bāng jūn zhù běn chā,lín lǐ tōng yǒu wú。
竹屋从低深,山窗自明疏。zhú wū cóng dī shēn,shān chuāng zì míng shū。
一饱便终日,高眠忘百须。yī bǎo biàn zhōng rì,gāo mián wàng bǎi xū。
自笑四壁空,无妻老相如。zì xiào sì bì kōng,wú qī lǎo xiāng rú。

迁居之夕,闻邻舍儿诵书,欣然而作

苏轼

幽居乱蛙黾,生理半人禽。yōu jū luàn wā mǐn,shēng lǐ bàn rén qín。
跫然已可喜,况闻弦诵音。qióng rán yǐ kě xǐ,kuàng wén xián sòng yīn。
儿声自圆美,谁家两青衿。ér shēng zì yuán měi,shuí jiā liǎng qīng jīn。
且欣集齐咻,未敢笑越吟。qiě xīn jí qí xiū,wèi gǎn xiào yuè yín。
九龄起韶石,姜子家日南。jiǔ líng qǐ sháo shí,jiāng zi jiā rì nán。
吾道无南北,安知不生今。wú dào wú nán běi,ān zhī bù shēng jīn。
海阔尚挂斗,天高欲横参。hǎi kuò shàng guà dòu,tiān gāo yù héng cān。
荆榛短墙缺,灯火破屋深。jīng zhēn duǎn qiáng quē,dēng huǒ pò wū shēn。
引书与相和,置酒仍独斟。yǐn shū yǔ xiāng hé,zhì jiǔ réng dú zhēn。
可以侑我醉,琅然如玉琴。kě yǐ yòu wǒ zuì,láng rán rú yù qín。

宥老楮

苏轼

我墙东北隅,张王维老谷。wǒ qiáng dōng běi yú,zhāng wáng wéi lǎo gǔ。
树先樗栎大,叶等桑柘沃。shù xiān chū lì dà,yè děng sāng zhè wò。
流膏马乳涨,堕子杨梅熟。liú gāo mǎ rǔ zhǎng,duò zi yáng méi shú。
胡为寻丈地,养此不材木。hú wèi xún zhàng dì,yǎng cǐ bù cái mù。
蹶之得舆薪,规以种松菊。jué zhī dé yú xīn,guī yǐ zhǒng sōng jú。
静言求其用,略数得五六。jìng yán qiú qí yòng,lüè shù dé wǔ liù。
肤为蔡侯纸,子入《桐君录》。fū wèi cài hóu zhǐ,zi rù tóng jūn lù。
黄缯练成素,黝面颒作玉。huáng zēng liàn chéng sù,yǒu miàn huì zuò yù。
灌洒蒸生菌,腐馀光吐烛。guàn sǎ zhēng shēng jūn,fǔ yú guāng tǔ zhú。
虽无傲霜节,幸免狂酲毒。suī wú ào shuāng jié,xìng miǎn kuáng chéng dú。
孤根信微陋,生理有倚伏。gū gēn xìn wēi lòu,shēng lǐ yǒu yǐ fú。
投斧为赋诗,德怨聊相赎。tóu fǔ wèi fù shī,dé yuàn liáo xiāng shú。

和陶西田穫早稻,并引

苏轼

蓬头三獠奴,谁谓愿且端。péng tóu sān liáo nú,shuí wèi yuàn qiě duān。
晨兴洒扫罢,饱食不自安。chén xīng sǎ sǎo bà,bǎo shí bù zì ān。
愿治此圃畦,少资主游观。yuàn zhì cǐ pǔ qí,shǎo zī zhǔ yóu guān。
昼功不自觉,夜气乃潜还。zhòu gōng bù zì jué,yè qì nǎi qián hái。
早韭欲争春,晚菘先破寒。zǎo jiǔ yù zhēng chūn,wǎn sōng xiān pò hán。
人间无正味,美好出艰难。rén jiān wú zhèng wèi,měi hǎo chū jiān nán。
早知农圃乐,岂有非意干。zǎo zhī nóng pǔ lè,qǐ yǒu fēi yì gàn。
尚恨不持锄,未免骍我颜。shàng hèn bù chí chú,wèi miǎn xīng wǒ yán。
此心苟未降,何适不间关。cǐ xīn gǒu wèi jiàng,hé shì bù jiān guān。
休去复歇去,菜食何所叹。xiū qù fù xiē qù,cài shí hé suǒ tàn。