古诗词

春日陪李庶子遵善寺东院晓望

卢纶

映竹水田分,当山起雁群。yìng zhú shuǐ tián fēn,dāng shān qǐ yàn qún。
阳峰高对寺,阴井下通云。yáng fēng gāo duì sì,yīn jǐng xià tōng yún。
雪昼唯逢鹤,花时此见君。xuě zhòu wéi féng hè,huā shí cǐ jiàn jūn。
由来禅诵地,多有谢公文。yóu lái chán sòng dì,duō yǒu xiè gōng wén。
卢纶

卢纶

卢纶(约737-约799),字允言,唐代诗人,大历十才子之一,汉族,河中蒲(今山西省永济县)人。天宝末举进士,遇乱不第;代宗朝又应举, 屡试不第。大历六年,宰相元载举荐,授阌乡尉;后由王缙荐为集贤学士,秘书省校书郎,升监察御史。出为陕府户曹、河南密县令。后元载、王缙获罪,遭到牵连。德宗朝复为昭应令,又任河中浑瑊元帅府判官,官至检校户部郎中。有《卢户部诗集》。 卢纶的作品>>

猜您喜欢

题天华观

卢纶

峰嶂徘徊霞景新,一潭寒水绝纤鳞。fēng zhàng pái huái xiá jǐng xīn,yī tán hán shuǐ jué xiān lín。
朱字灵书千万轴,苍髯道士两三人。zhū zì líng shū qiān wàn zhóu,cāng rán dào shì liǎng sān rén。
芝童解说壶中事,玉管能留天上春。zhī tóng jiě shuō hú zhōng shì,yù guǎn néng liú tiān shàng chūn。
眼见仙丹求不得,汉家簪绂在羸身。yǎn jiàn xiān dān qiú bù dé,hàn jiā zān fú zài léi shēn。

宿石瓮寺

卢纶

殿有寒灯草有萤,千林万壑寂无声。diàn yǒu hán dēng cǎo yǒu yíng,qiān lín wàn hè jì wú shēng。
烟凝积水龙蛇蛰,露湿空山星汉明。yān níng jī shuǐ lóng shé zhé,lù shī kōng shān xīng hàn míng。
昏霭雾中悲世界,曙霞光里见王城。hūn ǎi wù zhōng bēi shì jiè,shǔ xiá guāng lǐ jiàn wáng chéng。
回瞻相好因垂泪,苦海波涛何日平。huí zhān xiāng hǎo yīn chuí lèi,kǔ hǎi bō tāo hé rì píng。

同王员外雨后登开元寺南楼因寄西岩警

卢纶

过雨开楼看晚虹,白云相逐水相通。guò yǔ kāi lóu kàn wǎn hóng,bái yún xiāng zhú shuǐ xiāng tōng。
寒蝉噪暮野无日,古树伤秋天有风。hán chán zào mù yě wú rì,gǔ shù shāng qiū tiān yǒu fēng。
数穗远烟凝垄上,一枝繁果忆山中。shù suì yuǎn yān níng lǒng shàng,yī zhī fán guǒ yì shān zhōng。
何言暂别东林友,惆怅人间事不同。hé yán zàn bié dōng lín yǒu,chóu chàng rén jiān shì bù tóng。

同赵进马元阳春日登长春宫古城望河中因寄郑损仓曹

卢纶

城头春霭晓蒙蒙,指望关桥满袖风。chéng tóu chūn ǎi xiǎo méng méng,zhǐ wàng guān qiáo mǎn xiù fēng。
云骑闲嘶宫柳外,玉人愁立草花中。yún qí xián sī gōng liǔ wài,yù rén chóu lì cǎo huā zhōng。
钟分寺路山光绿,河绕军州日气红。zhōng fēn sì lù shān guāng lǜ,hé rào jūn zhōu rì qì hóng。
迹忝已成方恋赏,此时离恨与君同。jì tiǎn yǐ chéng fāng liàn shǎng,cǐ shí lí hèn yǔ jūn tóng。

陈翃中丞东斋赋白玉簪

卢纶

美矣新成太华峰,翠莲枝折叶重重。měi yǐ xīn chéng tài huá fēng,cuì lián zhī zhé yè zhòng zhòng。
松阴满涧闲飞鹤,潭影通云暗上龙。sōng yīn mǎn jiàn xián fēi hè,tán yǐng tōng yún àn shàng lóng。
漠漠水香风颇馥,涓涓乳溜味何浓。mò mò shuǐ xiāng fēng pǒ fù,juān juān rǔ liū wèi hé nóng。
因声远报浮丘子,不奏登封时不容。yīn shēng yuǎn bào fú qiū zi,bù zòu dēng fēng shí bù róng。

夜投

卢纶

半夜中峰有磬声,偶逢樵者问山名。bàn yè zhōng fēng yǒu qìng shēng,ǒu féng qiáo zhě wèn shān míng。
上方月晓闻僧语,下路林疏见客行。shàng fāng yuè xiǎo wén sēng yǔ,xià lù lín shū jiàn kè xíng。
野鹤巢边松最老,毒龙潜处水偏清。yě hè cháo biān sōng zuì lǎo,dú lóng qián chù shuǐ piān qīng。
愿得远公知姓字,焚香洗钵过浮生。yuàn dé yuǎn gōng zhī xìng zì,fén xiāng xǐ bō guò fú shēng。

酬李端公

卢纶

野寺钟昏山正阴,乱藤高竹水声深。yě sì zhōng hūn shān zhèng yīn,luàn téng gāo zhú shuǐ shēng shēn。
田夫就饷还依草,野雉惊飞不过林。tián fū jiù xiǎng hái yī cǎo,yě zhì jīng fēi bù guò lín。
斋沫暂思同静室,清羸已觉助禅心。zhāi mò zàn sī tóng jìng shì,qīng léi yǐ jué zhù chán xīn。
寂寞日长谁问疾,料君惟取古方寻。jì mò rì zhǎng shuí wèn jí,liào jūn wéi qǔ gǔ fāng xún。

宿定陵寺

卢纶

古塔荒台出禁墙,磬声初尽漏声长。gǔ tǎ huāng tái chū jìn qiáng,qìng shēng chū jǐn lòu shēng zhǎng。
云生紫殿幡花湿,月照青山松柏香。yún shēng zǐ diàn fān huā shī,yuè zhào qīng shān sōng bǎi xiāng。
禅室夜闻风过竹,奠筵朝启露沾裳。chán shì yè wén fēng guò zhú,diàn yán cháo qǐ lù zhān shang。
谁悟威灵同寂灭,更堪砧杵发昭阳。shuí wù wēi líng tóng jì miè,gèng kān zhēn chǔ fā zhāo yáng。

送李缃

卢纶

旧国仍连五将营,儒衣何处谒公卿。jiù guó réng lián wǔ jiāng yíng,rú yī hé chù yè gōng qīng。
波翻远水蒹葭动,路入寒村机杼鸣。bō fān yuǎn shuǐ jiān jiā dòng,lù rù hán cūn jī zhù míng。
嵇康书论多归兴,谢氏家风有学名。jī kāng shū lùn duō guī xīng,xiè shì jiā fēng yǒu xué míng。
为问西来雨中客,空山几处是前程。wèi wèn xī lái yǔ zhōng kè,kōng shān jǐ chù shì qián chéng。

送内弟韦宗仁归信州觐省

卢纶

常嗟外族弟兄稀,转觉心孤是送归。cháng jiē wài zú dì xiōng xī,zhuǎn jué xīn gū shì sòng guī。
醉掩壶觞人有泪,梦惊波浪日无辉。zuì yǎn hú shāng rén yǒu lèi,mèng jīng bō làng rì wú huī。
烹鱼绿岸烟浮草,摘橘青溪露湿衣。pēng yú lǜ àn yān fú cǎo,zhāi jú qīng xī lù shī yī。
闻说江楼长卷幔,几回风起望胡威。wén shuō jiāng lóu zhǎng juǎn màn,jǐ huí fēng qǐ wàng hú wēi。

送崔琦赴宣州幕

卢纶

五马临流待幕宾,羡君谈笑出风尘。wǔ mǎ lín liú dài mù bīn,xiàn jūn tán xiào chū fēng chén。
身闲就养宁辞远,世难移家莫厌贫。shēn xián jiù yǎng níng cí yuǎn,shì nán yí jiā mò yàn pín。
天际晓山三峡路,津头腊市九江人。tiān jì xiǎo shān sān xiá lù,jīn tóu là shì jiǔ jiāng rén。
何处遥知最惆怅,满湖青草雁声春。hé chù yáo zhī zuì chóu chàng,mǎn hú qīng cǎo yàn shēng chūn。

送杨皞东归

卢纶

登楼掩泣话归期,楚树荆云发远思。dēng lóu yǎn qì huà guī qī,chǔ shù jīng yún fā yuǎn sī。
日里扬帆闻戍鼓,舟中酹酒见山祠。rì lǐ yáng fān wén shù gǔ,zhōu zhōng lèi jiǔ jiàn shān cí。
西江风浪何时尽,北客音书欲寄谁。xī jiāng fēng làng hé shí jǐn,běi kè yīn shū yù jì shuí。
若说湓城杨司马,知君望国有新诗。ruò shuō pén chéng yáng sī mǎ,zhī jūn wàng guó yǒu xīn shī。

至德中途中书事却寄李僩

卢纶

乱离无处不伤情,况复看碑对古城。luàn lí wú chù bù shāng qíng,kuàng fù kàn bēi duì gǔ chéng。
路绕寒山人独去,月临秋水雁空惊。lù rào hán shān rén dú qù,yuè lín qiū shuǐ yàn kōng jīng。
颜衰重喜归乡国,身贱多惭问姓名。yán shuāi zhòng xǐ guī xiāng guó,shēn jiàn duō cán wèn xìng míng。
今日主人还共醉,应怜世故一儒生。jīn rì zhǔ rén hái gòng zuì,yīng lián shì gù yī rú shēng。

奉和太常王卿酬中书李舍人中书寓直春夜对月见寄

卢纶

露如轻雨月如霜,不见星河见雁行。lù rú qīng yǔ yuè rú shuāng,bù jiàn xīng hé jiàn yàn xíng。
虚晕入池波自泛,满轮当苑桂多香。xū yūn rù chí bō zì fàn,mǎn lún dāng yuàn guì duō xiāng。
春台几望黄龙阙,云路宁分白玉郎。chūn tái jǐ wàng huáng lóng quē,yún lù níng fēn bái yù láng。
是夜巴歌应金石,岂殊萤影对清光。shì yè bā gē yīng jīn shí,qǐ shū yíng yǐng duì qīng guāng。

酬包佶郎中览拙卷后见寄

卢纶

令伯支离晚读书,岂知词赋称相如。lìng bó zhī lí wǎn dú shū,qǐ zhī cí fù chēng xiāng rú。
枉逢花木无新思,拙就溪潭损旧居。wǎng féng huā mù wú xīn sī,zhuō jiù xī tán sǔn jiù jū。
禁路看山歌自缓,云司玩月漏应疏。jìn lù kàn shān gē zì huǎn,yún sī wán yuè lòu yīng shū。
沈忧敢望金门召,空愧巴歈并子虚。shěn yōu gǎn wàng jīn mén zhào,kōng kuì bā yú bìng zi xū。