古诗词

孤松吟酬浑赞善

卢纶

深山荒松枝,雪压半离披。shēn shān huāng sōng zhī,xuě yā bàn lí pī。
朱门青松树,万叶承清露。zhū mén qīng sōng shù,wàn yè chéng qīng lù。
露重色逾鲜,吟风似远泉。lù zhòng sè yú xiān,yín fēng shì yuǎn quán。
天寒香自发,日丽影常圆。tiān hán xiāng zì fā,rì lì yǐng cháng yuán。
阴郊一夜雪,榆柳皆枯折。yīn jiāo yī yè xuě,yú liǔ jiē kū zhé。
回首望君家,翠盖满琼花。huí shǒu wàng jūn jiā,cuì gài mǎn qióng huā。
捧君青松曲,自顾同衰木。pěng jūn qīng sōng qū,zì gù tóng shuāi mù。
曲罢不相亲,深山头白人。qū bà bù xiāng qīn,shēn shān tóu bái rén。
卢纶

卢纶

卢纶(约737-约799),字允言,唐代诗人,大历十才子之一,汉族,河中蒲(今山西省永济县)人。天宝末举进士,遇乱不第;代宗朝又应举, 屡试不第。大历六年,宰相元载举荐,授阌乡尉;后由王缙荐为集贤学士,秘书省校书郎,升监察御史。出为陕府户曹、河南密县令。后元载、王缙获罪,遭到牵连。德宗朝复为昭应令,又任河中浑瑊元帅府判官,官至检校户部郎中。有《卢户部诗集》。 卢纶的作品>>

猜您喜欢

将赴京留献令公

卢纶

沙鹤惊鸣野雨收,大河风物飒然秋。shā hè jīng míng yě yǔ shōu,dà hé fēng wù sà rán qiū。
力微恩重谅难报,不是行人不解愁。lì wēi ēn zhòng liàng nán bào,bù shì xíng rén bù jiě chóu。

华清宫

卢纶

汉家天子好经过,白日青山宫殿多。hàn jiā tiān zi hǎo jīng guò,bái rì qīng shān gōng diàn duō。
见说只今生草处,禁泉荒石已相和。jiàn shuō zhǐ jīn shēng cǎo chù,jìn quán huāng shí yǐ xiāng hé。

华清宫

卢纶

水气朦胧满画梁,一回开殿满山香。shuǐ qì méng lóng mǎn huà liáng,yī huí kāi diàn mǎn shān xiāng。
宫娃几许经歌舞,白首翻令忆建章。gōng wá jǐ xǔ jīng gē wǔ,bái shǒu fān lìng yì jiàn zhāng。

题悟真寺

卢纶

万峰交掩一峰开,晓色常从天上来。wàn fēng jiāo yǎn yī fēng kāi,xiǎo sè cháng cóng tiān shàng lái。
似到西方诸佛国,莲花影里数楼台。shì dào xī fāng zhū fú guó,lián huā yǐng lǐ shù lóu tái。

春日登楼有怀

卢纶

花正浓时人正愁,逢花却欲替花羞。huā zhèng nóng shí rén zhèng chóu,féng huā què yù tì huā xiū。
年来笑伴皆归去,今日晴明独上楼。nián lái xiào bàn jiē guī qù,jīn rì qíng míng dú shàng lóu。

过仙游寺

卢纶

上方下方雪中路,白云流水如闲步。shàng fāng xià fāng xuě zhōng lù,bái yún liú shuǐ rú xián bù。
数峰行尽犹未归,寂寞经声竹阴暮。shù fēng xíng jǐn yóu wèi guī,jì mò jīng shēng zhú yīn mù。

同路郎中韩侍御春日题野寺

卢纶

寺前山远古陂宽,寺里人稀春草寒。sì qián shān yuǎn gǔ bēi kuān,sì lǐ rén xī chūn cǎo hán。
何事最堪悲色相,折花将与老僧看。hé shì zuì kān bēi sè xiāng,zhé huā jiāng yǔ lǎo sēng kàn。

河中府崇福寺看花

卢纶

闻道山花如火红,平明登寺已经风。wén dào shān huā rú huǒ hóng,píng míng dēng sì yǐ jīng fēng。
老僧无见亦无说,应与看人心不同。lǎo sēng wú jiàn yì wú shuō,yīng yǔ kàn rén xīn bù tóng。

小鱼咏寄泾州杨侍郎

卢纶

莲花影里暂相离,才出浮萍值罟师。lián huā yǐng lǐ zàn xiāng lí,cái chū fú píng zhí gǔ shī。
上得龙门还失浪,九江何处是归期。shàng dé lóng mén hái shī làng,jiǔ jiāng hé chù shì guī qī。

贼中与严越卿曲江看花

卢纶

红枝欲折紫枝殷,隔水连宫不用攀。hóng zhī yù zhé zǐ zhī yīn,gé shuǐ lián gōng bù yòng pān。
会待长风吹落尽,始能开眼向青山。huì dài zhǎng fēng chuī luò jǐn,shǐ néng kāi yǎn xiàng qīng shān。

焦篱店醉题

卢纶

洛下渠头百卉新,满筵歌笑独伤春。luò xià qú tóu bǎi huì xīn,mǎn yán gē xiào dú shāng chūn。
何须更弄邵翁伯,即我此身如此人。hé xū gèng nòng shào wēng bó,jí wǒ cǐ shēn rú cǐ rén。

新茶咏寄上西川相公二十三舅大夫二十舅

卢纶

三献蓬莱始一尝,日调金鼎阅芳香。sān xiàn péng lái shǐ yī cháng,rì diào jīn dǐng yuè fāng xiāng。
贮之玉合才半饼,寄与阿连题数行。zhù zhī yù hé cái bàn bǐng,jì yǔ ā lián tí shù xíng。

渡浙江

卢纶

前船后船未相及,五两头平北风急。qián chuán hòu chuán wèi xiāng jí,wǔ liǎng tóu píng běi fēng jí。
飞沙卷地日色昏,一半征帆浪花湿。fēi shā juǎn dì rì sè hūn,yī bàn zhēng fān làng huā shī。

赠别李纷

卢纶

头白乘驴悬布囊,一回言别泪千行。tóu bái chéng lǘ xuán bù náng,yī huí yán bié lèi qiān xíng。
儿孙满眼无归处,唯到尊前似故乡。ér sūn mǎn yǎn wú guī chù,wéi dào zūn qián shì gù xiāng。

送史寀滑州谒贾仆射

卢纶

朱门洞启俨行车,金鐍装囊半是书。zhū mén dòng qǐ yǎn xíng chē,jīn jué zhuāng náng bàn shì shū。
君向东州问徐胤,羊公何事灭吹鱼。jūn xiàng dōng zhōu wèn xú yìn,yáng gōng hé shì miè chuī yú。