古诗词

贾生

李商隐

宣室求贤访逐臣,贾生才调更无伦。xuān shì qiú xián fǎng zhú chén,jiǎ shēng cái diào gèng wú lún。
可怜夜半虚前席,不问苍生问鬼神。kě lián yè bàn xū qián xí,bù wèn cāng shēng wèn guǐ shén。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

李商隐

池上与桥边,难忘复可怜。chí shàng yǔ qiáo biān,nán wàng fù kě lián。
帘开最明夜,簟卷已凉天。lián kāi zuì míng yè,diàn juǎn yǐ liáng tiān。
流处水花急,吐时云叶鲜。liú chù shuǐ huā jí,tǔ shí yún yè xiān。
姮娥无粉黛,只是逞婵娟。héng é wú fěn dài,zhǐ shì chěng chán juān。

赠宗鲁筇竹杖

李商隐

大夏资轻策,全溪赠所思。dà xià zī qīng cè,quán xī zèng suǒ sī。
静怜穿树远,滑想过苔迟。jìng lián chuān shù yuǎn,huá xiǎng guò tái chí。
鹤怨朝还望,僧闲暮有期。hè yuàn cháo hái wàng,sēng xián mù yǒu qī。
风流真底事,常欲傍清羸。fēng liú zhēn dǐ shì,cháng yù bàng qīng léi。

垂柳

李商隐

娉婷小苑中,婀娜曲池东。pīng tíng xiǎo yuàn zhōng,ē nà qū chí dōng。
朝佩皆垂地,仙衣尽带风。cháo pèi jiē chuí dì,xiān yī jǐn dài fēng。
七贤宁占竹,三品且饶松。qī xián níng zhàn zhú,sān pǐn qiě ráo sōng。
肠断灵和殿,先皇玉座空。cháng duàn líng hé diàn,xiān huáng yù zuò kōng。

李花

李商隐

李径独来数,愁情相与悬。lǐ jìng dú lái shù,chóu qíng xiāng yǔ xuán。
自明无月夜,强笑欲风天。zì míng wú yuè yè,qiáng xiào yù fēng tiān。
减粉与园箨,分香沾渚莲。jiǎn fěn yǔ yuán tuò,fēn xiāng zhān zhǔ lián。
徐妃久已嫁,犹自玉为钿。xú fēi jiǔ yǐ jià,yóu zì yù wèi diàn。

壬申七夕

李商隐

已驾七香车,心心待晓霞。yǐ jià qī xiāng chē,xīn xīn dài xiǎo xiá。
风轻惟响佩,日薄不嫣花。fēng qīng wéi xiǎng pèi,rì báo bù yān huā。
桂嫩传香远,榆高送影斜。guì nèn chuán xiāng yuǎn,yú gāo sòng yǐng xié。
成都过卜肆,曾妒识灵槎。chéng dōu guò bo sì,céng dù shí líng chá。

李商隐

摵摵度瓜园,依依傍竹轩。shè shè dù guā yuán,yī yī bàng zhú xuān。
秋池不自冷,风叶共成喧。qiū chí bù zì lěng,fēng yè gòng chéng xuān。
窗迥有时见,檐高相续翻。chuāng jiǒng yǒu shí jiàn,yán gāo xiāng xù fān。
侵宵送书雁,应为稻粱恩。qīn xiāo sòng shū yàn,yīng wèi dào liáng ēn。

北楼

李商隐

春物岂相干,人生只强欢。chūn wù qǐ xiāng gàn,rén shēng zhǐ qiáng huān。
花犹曾敛夕,酒竟不知寒。huā yóu céng liǎn xī,jiǔ jìng bù zhī hán。
异城东风湿,中华上象宽。yì chéng dōng fēng shī,zhōng huá shàng xiàng kuān。
此楼堪北望,轻命倚危栏。cǐ lóu kān běi wàng,qīng mìng yǐ wēi lán。

拟沈下贤

李商隐

千二百轻鸾,春衫瘦著宽。qiān èr bǎi qīng luán,chūn shān shòu zhù kuān。
倚风行稍急,含雪语应寒。yǐ fēng xíng shāo jí,hán xuě yǔ yīng hán。
带火遗金斗,兼珠碎玉盘。dài huǒ yí jīn dòu,jiān zhū suì yù pán。
河阳看花过,曾不问潘安。hé yáng kàn huā guò,céng bù wèn pān ān。

李商隐

飞来绣户阴,穿过画楼深。fēi lái xiù hù yīn,chuān guò huà lóu shēn。
重傅秦台粉,轻涂汉殿金。zhòng fù qín tái fěn,qīng tú hàn diàn jīn。
相兼惟柳絮,所得是花心。xiāng jiān wéi liǔ xù,suǒ dé shì huā xīn。
可要凌孤客,邀为子夜吟。kě yào líng gū kè,yāo wèi zi yè yín。

牡丹

李商隐

压径复缘沟,当窗又映楼。yā jìng fù yuán gōu,dāng chuāng yòu yìng lóu。
终销一国破,不啻万金求。zhōng xiāo yī guó pò,bù chì wàn jīn qiú。
鸾凤戏三岛,神仙居十洲。luán fèng xì sān dǎo,shén xiān jū shí zhōu。
应怜萱草淡,却得号忘忧。yīng lián xuān cǎo dàn,què dé hào wàng yōu。

晓坐

李商隐

后閤罢朝眠,前墀思黯然。hòu gé bà cháo mián,qián chí sī àn rán。
梅应未假雪,柳自不胜烟。méi yīng wèi jiǎ xuě,liǔ zì bù shèng yān。
泪续浅深绠,肠危高下弦。lèi xù qiǎn shēn gěng,cháng wēi gāo xià xián。
红颜无定所,得失在当年。hóng yán wú dìng suǒ,dé shī zài dāng nián。

十一月中旬至扶风界见梅花

李商隐

匝路亭亭艳,非时裛裛香。zā lù tíng tíng yàn,fēi shí yì yì xiāng。
素娥惟与月,青女不饶霜。sù é wéi yǔ yuè,qīng nǚ bù ráo shuāng。
赠远虚盈手,伤离适断肠。zèng yuǎn xū yíng shǒu,shāng lí shì duàn cháng。
为谁成早秀,不待作年芳。wèi shuí chéng zǎo xiù,bù dài zuò nián fāng。

判春

李商隐

一桃复一李,井上占年芳。yī táo fù yī lǐ,jǐng shàng zhàn nián fāng。
笑处如临镜,窥时不隐墙。xiào chù rú lín jìng,kuī shí bù yǐn qiáng。
敢言西子短,谁觉宓妃长。gǎn yán xī zi duǎn,shuí jué mì fēi zhǎng。
珠玉终相类,同名作夜光。zhū yù zhōng xiāng lèi,tóng míng zuò yè guāng。

荷花

李商隐

都无色可并,不奈此香何。dōu wú sè kě bìng,bù nài cǐ xiāng hé。
瑶席乘凉设,金羁落晚过。yáo xí chéng liáng shè,jīn jī luò wǎn guò。
回衾灯照绮,渡袜水沾罗。huí qīn dēng zhào qǐ,dù wà shuǐ zhān luó。
预想前秋别,离居梦棹歌。yù xiǎng qián qiū bié,lí jū mèng zhào gē。

晓起

李商隐

拟杯当晓起,呵镜可微寒。nǐ bēi dāng xiǎo qǐ,hē jìng kě wēi hán。
隔箔山樱熟,褰帷桂烛残。gé bó shān yīng shú,qiān wéi guì zhú cán。
书长为报晚,梦好更寻难。shū zhǎng wèi bào wǎn,mèng hǎo gèng xún nán。
影响输双蝶,偏过旧畹兰。yǐng xiǎng shū shuāng dié,piān guò jiù wǎn lán。