古诗词

韩碑

李商隐

元和天子神武姿,彼何人哉轩与羲。yuán hé tiān zi shén wǔ zī,bǐ hé rén zāi xuān yǔ xī。
誓将上雪列圣耻,坐法宫中朝四夷。shì jiāng shàng xuě liè shèng chǐ,zuò fǎ gōng zhōng cháo sì yí。
淮西有贼五十载,封狼生貙貙生罴。huái xī yǒu zéi wǔ shí zài,fēng láng shēng chū chū shēng pí。
不据山河据平地,长戈利矛日可麾。bù jù shān hé jù píng dì,zhǎng gē lì máo rì kě huī。
帝得圣相相曰度,贼斫不死神扶持。dì dé shèng xiāng xiāng yuē dù,zéi zhuó bù sǐ shén fú chí。
腰悬相印作都统,阴风惨澹天王旗。yāo xuán xiāng yìn zuò dōu tǒng,yīn fēng cǎn dàn tiān wáng qí。
愬武古通作牙爪,仪曹外郎载笔随。sù wǔ gǔ tōng zuò yá zhǎo,yí cáo wài láng zài bǐ suí。
行军司马智且勇,十四万众犹虎貔。xíng jūn sī mǎ zhì qiě yǒng,shí sì wàn zhòng yóu hǔ pí。
入蔡缚贼献太庙,功无与让恩不訾。rù cài fù zéi xiàn tài miào,gōng wú yǔ ràng ēn bù zī。
帝曰汝度功第一,汝从事愈宜为辞。dì yuē rǔ dù gōng dì yī,rǔ cóng shì yù yí wèi cí。
愈拜稽首蹈且舞:金石刻画臣能为。yù bài jī shǒu dǎo qiě wǔ jīn shí kè huà chén néng wèi。
古者世称大手笔,此事不系于职司。gǔ zhě shì chēng dà shǒu bǐ,cǐ shì bù xì yú zhí sī。
当仁自古有不让,言讫屡颔天子颐。dāng rén zì gǔ yǒu bù ràng,yán qì lǚ hàn tiān zi yí。
公退斋戒坐小阁,濡染大笔何淋漓。gōng tuì zhāi jiè zuò xiǎo gé,rú rǎn dà bǐ hé lín lí。
点窜尧典舜典字,涂改清庙生民诗。diǎn cuàn yáo diǎn shùn diǎn zì,tú gǎi qīng miào shēng mín shī。
文成破体书在纸,清晨再拜铺丹墀。wén chéng pò tǐ shū zài zhǐ,qīng chén zài bài pù dān chí。
表曰臣愈昧死上,咏神圣功书之碑。biǎo yuē chén yù mèi sǐ shàng,yǒng shén shèng gōng shū zhī bēi。
碑高三丈字如斗,负以灵鳌蟠以螭。bēi gāo sān zhàng zì rú dòu,fù yǐ líng áo pán yǐ chī。
句奇语重喻者少,谗之天子言其私。jù qí yǔ zhòng yù zhě shǎo,chán zhī tiān zi yán qí sī。
长绳百尺拽碑倒,粗砂大石相磨治。zhǎng shéng bǎi chǐ zhuāi bēi dào,cū shā dà shí xiāng mó zhì。
公子斯文若元气,先时已入人肝脾。gōng zi sī wén ruò yuán qì,xiān shí yǐ rù rén gān pí。
汤盘孔鼎有述作,今无其器存其辞。tāng pán kǒng dǐng yǒu shù zuò,jīn wú qí qì cún qí cí。
呜呼圣王及圣相,相与烜赫流淳熙。wū hū shèng wáng jí shèng xiāng,xiāng yǔ xuǎn hè liú chún xī。
公之斯文不示后,曷与三五相攀追。gōng zhī sī wén bù shì hòu,hé yǔ sān wǔ xiāng pān zhuī。
愿书万本颂万过,口角流沫右手胝。yuàn shū wàn běn sòng wàn guò,kǒu jiǎo liú mò yòu shǒu zhī。
传之七十有二代,以为封禅玉检明堂基。chuán zhī qī shí yǒu èr dài,yǐ wèi fēng chán yù jiǎn míng táng jī。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

荆山

李商隐

压河连华势孱颜,鸟没云归一望间。yā hé lián huá shì càn yán,niǎo méi yún guī yī wàng jiān。
杨仆移关三百里,可能全是为荆山。yáng pū yí guān sān bǎi lǐ,kě néng quán shì wèi jīng shān。

次陕州先寄源从事

李商隐

离思羁愁日欲晡,东周西雍此分涂。lí sī jī chóu rì yù bū,dōng zhōu xī yōng cǐ fēn tú。
回銮佛寺高多少,望尽黄河一曲无。huí luán fú sì gāo duō shǎo,wàng jǐn huáng hé yī qū wú。

过郑广文旧居

李商隐

宋玉平生恨有馀,远循三楚吊三闾。sòng yù píng shēng hèn yǒu yú,yuǎn xún sān chǔ diào sān lǘ。
可怜留着临江宅,异代应教庾信居。kě lián liú zhe lín jiāng zhái,yì dài yīng jiào yǔ xìn jū。

东下三旬苦于风土马上戏作

李商隐

路绕函关东复东,身骑征马逐惊蓬。lù rào hán guān dōng fù dōng,shēn qí zhēng mǎ zhú jīng péng。
天池辽阔谁相待,日日虚乘九万风。tiān chí liáo kuò shuí xiāng dài,rì rì xū chéng jiǔ wàn fēng。

莫愁

李商隐

雪中梅下与谁期,梅雪相兼一万枝。xuě zhōng méi xià yǔ shuí qī,méi xuě xiāng jiān yī wàn zhī。
若是石城无艇子,莫愁还自有愁时。ruò shì shí chéng wú tǐng zi,mò chóu hái zì yǒu chóu shí。

梦令狐学士

李商隐

山驿荒凉白竹扉,残灯向晓梦清晖。shān yì huāng liáng bái zhú fēi,cán dēng xiàng xiǎo mèng qīng huī。
右银台路雪三尺,凤诏裁成当直归。yòu yín tái lù xuě sān chǐ,fèng zhào cái chéng dāng zhí guī。

涉洛川

李商隐

通谷阳林不见人,我来遗恨古时春。tōng gǔ yáng lín bù jiàn rén,wǒ lái yí hèn gǔ shí chūn。
宓妃漫结无穷恨,不为君王杀灌均。mì fēi màn jié wú qióng hèn,bù wèi jūn wáng shā guàn jūn。

有感

李商隐

中路因循我所长,古来才命两相妨。zhōng lù yīn xún wǒ suǒ zhǎng,gǔ lái cái mìng liǎng xiāng fáng。
劝君莫强安蛇足,一盏芳醪不得尝。quàn jūn mò qiáng ān shé zú,yī zhǎn fāng láo bù dé cháng。

宫妓

李商隐

珠箔轻明拂玉墀,披香新殿斗腰支。zhū bó qīng míng fú yù chí,pī xiāng xīn diàn dòu yāo zhī。
不须看尽鱼龙戏,终遣君王怒偃师。bù xū kàn jǐn yú lóng xì,zhōng qiǎn jūn wáng nù yǎn shī。

宫辞

李商隐

君恩如水向东流,得宠忧移失宠愁。jūn ēn rú shuǐ xiàng dōng liú,dé chǒng yōu yí shī chǒng chóu。
莫向尊前奏花落,凉风只在殿西头。mò xiàng zūn qián zòu huā luò,liáng fēng zhǐ zài diàn xī tóu。

代赠二首·其二

李商隐

东南日出照高楼,楼上离人唱石州。dōng nán rì chū zhào gāo lóu,lóu shàng lí rén chàng shí zhōu。
总把春山扫眉黛,不知供得几多愁。zǒng bǎ chūn shān sǎo méi dài,bù zhī gōng dé jǐ duō chóu。

楚吟

李商隐

山上离宫宫上楼,楼前宫畔暮江流。shān shàng lí gōng gōng shàng lóu,lóu qián gōng pàn mù jiāng liú。
楚天长短黄昏雨,宋玉无愁亦自愁。chǔ tiān zhǎng duǎn huáng hūn yǔ,sòng yù wú chóu yì zì chóu。

寄在朝郑曹独孤李四同年

李商隐

昔岁陪游旧迹多,风光今日两蹉跎。xī suì péi yóu jiù jì duō,fēng guāng jīn rì liǎng cuō tuó。
不因醉本兰亭在,兼忘当年旧永和。bù yīn zuì běn lán tíng zài,jiān wàng dāng nián jiù yǒng hé。

南朝

李商隐

地险悠悠天险长,金陵王气应瑶光。dì xiǎn yōu yōu tiān xiǎn zhǎng,jīn líng wáng qì yīng yáo guāng。
休夸此地分天下,只得徐妃半面妆。xiū kuā cǐ dì fēn tiān xià,zhǐ dé xú fēi bàn miàn zhuāng。

题汉祖庙

李商隐

乘运应须宅八荒,男儿安在恋池隍。chéng yùn yīng xū zhái bā huāng,nán ér ān zài liàn chí huáng。
君王自起新丰后,项羽何曾在故乡。jūn wáng zì qǐ xīn fēng hòu,xiàng yǔ hé céng zài gù xiāng。