古诗词

送从翁东川弘农尚书幕

李商隐

昔帝回冲眷,维皇恻上仁。xī dì huí chōng juàn,wéi huáng cè shàng rén。
三灵迷赤气,万汇叫苍旻。sān líng mí chì qì,wàn huì jiào cāng mín。
刊木方隆禹,升陑始创殷。kān mù fāng lóng yǔ,shēng ér shǐ chuàng yīn。
夏台曾圮闭,汜水敢逡巡。xià tái céng pǐ bì,sì shuǐ gǎn qūn xún。
拯溺休规步,防虞要徙薪。zhěng nì xiū guī bù,fáng yú yào xǐ xīn。
蒸黎今得请,宇宙昨还淳。zhēng lí jīn dé qǐng,yǔ zhòu zuó hái chún。
缵祖功宜急,贻孙计甚勤。zuǎn zǔ gōng yí jí,yí sūn jì shén qín。
降灾虽代有,稔恶不无因。jiàng zāi suī dài yǒu,rěn è bù wú yīn。
宫掖方为蛊,边隅忽遘迍。gōng yē fāng wèi gǔ,biān yú hū gòu zhūn。
献书秦逐客,间谍汉名臣。xiàn shū qín zhú kè,jiān dié hàn míng chén。
北伐将谁使,南征决此辰。běi fá jiāng shuí shǐ,nán zhēng jué cǐ chén。
中原重板荡,玄象失钩陈。zhōng yuán zhòng bǎn dàng,xuán xiàng shī gōu chén。
诘旦违清道,衔枚别紫宸。jí dàn wéi qīng dào,xián méi bié zǐ chén。
兹行殊厌胜,故老遂分新。zī xíng shū yàn shèng,gù lǎo suì fēn xīn。
去异封于巩,来宁避处豳。qù yì fēng yú gǒng,lái níng bì chù bīn。
永嘉几失坠,宣政遽酸辛。yǒng jiā jǐ shī zhuì,xuān zhèng jù suān xīn。
元子当传启,皇孙合授询。yuán zi dāng chuán qǐ,huáng sūn hé shòu xún。
时非三揖让,表请再陶钧。shí fēi sān yī ràng,biǎo qǐng zài táo jūn。
旧好盟还在,中枢策屡遵。jiù hǎo méng hái zài,zhōng shū cè lǚ zūn。
苍黄传国玺,违远属车尘。cāng huáng chuán guó xǐ,wéi yuǎn shǔ chē chén。
雏虎如凭怒,漦龙性漫驯。chú hǔ rú píng nù,chí lóng xìng màn xùn。
封崇自何等,流落乃斯民。fēng chóng zì hé děng,liú luò nǎi sī mín。
逗挠官军乱,优容败将频。dòu náo guān jūn luàn,yōu róng bài jiāng pín。
早朝披草莽,夜缒达丝纶。zǎo cháo pī cǎo mǎng,yè zhuì dá sī lún。
忘战追无及,长驱气益振。wàng zhàn zhuī wú jí,zhǎng qū qì yì zhèn。
妇言终未易,庙算况非神。fù yán zhōng wèi yì,miào suàn kuàng fēi shén。
日驭难淹蜀,星旄要定秦。rì yù nán yān shǔ,xīng máo yào dìng qín。
人心诚未去,天道亦无亲。rén xīn chéng wèi qù,tiān dào yì wú qīn。
锦水湔云浪,黄山扫地春。jǐn shuǐ jiān yún làng,huáng shān sǎo dì chūn。
斯文虚梦鸟,吾道欲悲麟。sī wén xū mèng niǎo,wú dào yù bēi lín。
断续殊乡泪,存亡满席珍。duàn xù shū xiāng lèi,cún wáng mǎn xí zhēn。
魂销季羔窦,衣化子张绅。hún xiāo jì gāo dòu,yī huà zi zhāng shēn。
建议庸何所,通班昔滥臻。jiàn yì yōng hé suǒ,tōng bān xī làn zhēn。
浮生见开泰,独得咏汀蘋。fú shēng jiàn kāi tài,dú dé yǒng tīng píng。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

五月六日夜忆往岁秋与彻师同宿

李商隐

紫阁相逢处,丹岩议宿时。zǐ gé xiāng féng chù,dān yán yì sù shí。
堕蝉翻败叶,栖鸟定寒枝。duò chán fān bài yè,qī niǎo dìng hán zhī。
万里飘流远,三年问讯迟。wàn lǐ piāo liú yuǎn,sān nián wèn xùn chí。
炎方忆初地,频梦碧琉璃。yán fāng yì chū dì,pín mèng bì liú lí。

城上

李商隐

有客虚投笔,无憀独上城。yǒu kè xū tóu bǐ,wú liáo dú shàng chéng。
沙禽失侣远,江树著阴轻。shā qín shī lǚ yuǎn,jiāng shù zhù yīn qīng。
边遽稽天讨,军须竭地征。biān jù jī tiān tǎo,jūn xū jié dì zhēng。
贾生游刃极,作赋又论兵。jiǎ shēng yóu rèn jí,zuò fù yòu lùn bīng。

如有

李商隐

如有瑶台客,相难复索归。rú yǒu yáo tái kè,xiāng nán fù suǒ guī。
芭蕉开绿扇,菡萏荐红衣。bā jiāo kāi lǜ shàn,hàn dàn jiàn hóng yī。
浦外传光远,烟中结响微。pǔ wài chuán guāng yuǎn,yān zhōng jié xiǎng wēi。
良宵一寸焰,回首是重帏。liáng xiāo yī cùn yàn,huí shǒu shì zhòng wéi。

朱槿花二首

李商隐

莲后红何患,梅先白莫夸。lián hòu hóng hé huàn,méi xiān bái mò kuā。
才飞建章火,又落赤城霞。cái fēi jiàn zhāng huǒ,yòu luò chì chéng xiá。
不卷锦步障,未登油壁车。bù juǎn jǐn bù zhàng,wèi dēng yóu bì chē。
日西相对罢,休浣向天涯。rì xī xiāng duì bà,xiū huàn xiàng tiān yá。

朱槿花二首

李商隐

勇多侵路去,恨有碍灯还。yǒng duō qīn lù qù,hèn yǒu ài dēng hái。
嗅自微微白,看成沓沓殷。xiù zì wēi wēi bái,kàn chéng dá dá yīn。
坐疑忘物外,归去有帘间。zuò yí wàng wù wài,guī qù yǒu lián jiān。
君问伤春句,千辞不可删。jūn wèn shāng chūn jù,qiān cí bù kě shān。

晋昌晚归马上赠

李商隐

西北朝天路,登临思上才。xī běi cháo tiān lù,dēng lín sī shàng cái。
城闲烟草遍,村暗雨云回。chéng xián yān cǎo biàn,cūn àn yǔ yún huí。
人岂无端别,猿应有意哀。rén qǐ wú duān bié,yuán yīng yǒu yì āi。
征南予更远,吟断望乡台。zhēng nán yǔ gèng yuǎn,yín duàn wàng xiāng tái。

清夜怨

李商隐

含泪坐春宵,闻君欲度辽。hán lèi zuò chūn xiāo,wén jūn yù dù liáo。
绿池荷叶嫩,红砌杏花娇。lǜ chí hé yè nèn,hóng qì xìng huā jiāo。
曙月当窗满,征云出塞遥。shǔ yuè dāng chuāng mǎn,zhēng yún chū sāi yáo。
画楼终日闭,清管为谁调。huà lóu zhōng rì bì,qīng guǎn wèi shuí diào。

题僧壁

李商隐

舍生求道有前踪,乞脑剜身结愿重。shě shēng qiú dào yǒu qián zōng,qǐ nǎo wān shēn jié yuàn zhòng。
大去便应欺粟颗,小来兼可隐针锋。dà qù biàn yīng qī sù kē,xiǎo lái jiān kě yǐn zhēn fēng。
蚌胎未满思新桂,琥珀初成忆旧松。bàng tāi wèi mǎn sī xīn guì,hǔ pò chū chéng yì jiù sōng。
若信贝多真实语,三生同听一楼钟。ruò xìn bèi duō zhēn shí yǔ,sān shēng tóng tīng yī lóu zhōng。

赠刘司户

李商隐

江风吹浪动云根,重碇危樯白日昏。jiāng fēng chuī làng dòng yún gēn,zhòng dìng wēi qiáng bái rì hūn。
已断燕鸿初起势,更惊骚客后归魂。yǐ duàn yàn hóng chū qǐ shì,gèng jīng sāo kè hòu guī hún。
汉廷急诏谁先入,楚路高歌自欲翻。hàn tíng jí zhào shuí xiān rù,chǔ lù gāo gē zì yù fān。
万里相逢欢复泣,凤巢西隔九重门。wàn lǐ xiāng féng huān fù qì,fèng cháo xī gé jiǔ zhòng mén。

南朝

李商隐

玄武湖中玉漏催,鸡鸣埭口绣襦回。xuán wǔ hú zhōng yù lòu cuī,jī míng dài kǒu xiù rú huí。
谁言琼树朝朝见,不及金莲步步来。shuí yán qióng shù cháo cháo jiàn,bù jí jīn lián bù bù lái。
敌国军营漂木柹,前朝神庙锁烟煤。dí guó jūn yíng piāo mù shì,qián cháo shén miào suǒ yān méi。
满宫学士皆颜色,江令当年只费才。mǎn gōng xué shì jiē yán sè,jiāng lìng dāng nián zhǐ fèi cái。

送崔珏往西川

李商隐

年少因何有旅愁,欲为东下更西游。nián shǎo yīn hé yǒu lǚ chóu,yù wèi dōng xià gèng xī yóu。
一条雪浪吼巫峡,千里火云烧益州。yī tiáo xuě làng hǒu wū xiá,qiān lǐ huǒ yún shāo yì zhōu。
卜肆至今多寂寞,酒垆从古擅风流。bo sì zhì jīn duō jì mò,jiǔ lú cóng gǔ shàn fēng liú。
浣花笺纸桃花色,好好题诗咏玉钩。huàn huā jiān zhǐ táo huā sè,hǎo hǎo tí shī yǒng yù gōu。

饮席戏赠同舍

李商隐

洞中屐响省分携,不是花迷客自迷。dòng zhōng jī xiǎng shěng fēn xié,bù shì huā mí kè zì mí。
珠树重行怜翡翠,玉楼双舞羡鹍鸡。zhū shù zhòng xíng lián fěi cuì,yù lóu shuāng wǔ xiàn kūn jī。
兰回旧蕊缘屏绿,椒缀新香和壁泥。lán huí jiù ruǐ yuán píng lǜ,jiāo zhuì xīn xiāng hé bì ní。
唱尽阳关无限叠,半杯松叶冻颇黎。chàng jǐn yáng guān wú xiàn dié,bàn bēi sōng yè dòng pǒ lí。

令狐八拾遗

李商隐

二十中郎未足希,骊驹先自有光辉。èr shí zhōng láng wèi zú xī,lí jū xiān zì yǒu guāng huī。
兰亭宴罢方回去,雪夜诗成道韫归。lán tíng yàn bà fāng huí qù,xuě yè shī chéng dào yùn guī。
汉苑风烟吹客梦,云台洞穴接郊扉。hàn yuàn fēng yān chuī kè mèng,yún tái dòng xué jiē jiāo fēi。
嗟予久抱临邛渴,便欲因君问钓矶。jiē yǔ jiǔ bào lín qióng kě,biàn yù yīn jūn wèn diào jī。

寄令狐学士

李商隐

秘殿崔嵬拂彩霓,曹司今在殿东西。mì diàn cuī wéi fú cǎi ní,cáo sī jīn zài diàn dōng xī。
赓歌太液翻黄鹄,从猎陈仓获碧鸡。gēng gē tài yè fān huáng gǔ,cóng liè chén cāng huò bì jī。
晓饮岂知金掌迥,夜吟应讶玉绳低。xiǎo yǐn qǐ zhī jīn zhǎng jiǒng,yè yín yīng yà yù shéng dī。
钧天虽许人间听,阊阖门多梦自迷。jūn tiān suī xǔ rén jiān tīng,chāng hé mén duō mèng zì mí。

哭刘蕡

李商隐

上帝深宫闭九阍,巫咸不下问衔冤。shàng dì shēn gōng bì jiǔ hūn,wū xián bù xià wèn xián yuān。
广陵别后春涛隔,湓浦书来秋雨翻。guǎng líng bié hòu chūn tāo gé,pén pǔ shū lái qiū yǔ fān。
只有安仁能作诔,何曾宋玉解招魂。zhǐ yǒu ān rén néng zuò lěi,hé céng sòng yù jiě zhāo hún。
平生风义兼师友,不敢同君哭寝门。píng shēng fēng yì jiān shī yǒu,bù gǎn tóng jūn kū qǐn mén。