古诗词

寄太原卢司空三十韵

李商隐

隋舰临淮甸,唐旗出井陉。suí jiàn lín huái diān,táng qí chū jǐng xíng。
断鳌支四柱,卓马济三灵。duàn áo zhī sì zhù,zhuó mǎ jì sān líng。
祖业隆盘古,孙谋复大庭。zǔ yè lóng pán gǔ,sūn móu fù dà tíng。
从来师俊杰,可以焕丹青。cóng lái shī jùn jié,kě yǐ huàn dān qīng。
旧族开东岳,雄图奋北溟。jiù zú kāi dōng yuè,xióng tú fèn běi míng。
邪同獬廌触,乐伴凤凰听。xié tóng xiè zhì chù,lè bàn fèng huáng tīng。
酣战仍挥日,降妖亦斗霆。hān zhàn réng huī rì,jiàng yāo yì dòu tíng。
将军功不伐,叔舅德惟馨。jiāng jūn gōng bù fá,shū jiù dé wéi xīn。
鸡塞谁生事,狼烟不暂停。jī sāi shuí shēng shì,láng yān bù zàn tíng。
拟填沧海鸟,敢竞太阳萤。nǐ tián cāng hǎi niǎo,gǎn jìng tài yáng yíng。
内草才传诏,前茅已勒铭。nèi cǎo cái chuán zhào,qián máo yǐ lēi míng。
那劳出师表,尽入大荒经。nà láo chū shī biǎo,jǐn rù dà huāng jīng。
德水萦长带,阴山绕画屏。dé shuǐ yíng zhǎng dài,yīn shān rào huà píng。
只忧非綮肯,未觉有膻腥。zhǐ yōu fēi qǐ kěn,wèi jué yǒu shān xīng。
保佐资冲漠,扶持在杳冥。bǎo zuǒ zī chōng mò,fú chí zài yǎo míng。
乃心防暗室,华发称明廷。nǎi xīn fáng àn shì,huá fā chēng míng tíng。
按甲神初静,挥戈思欲醒。àn jiǎ shén chū jìng,huī gē sī yù xǐng。
羲之当妙选,孝若近归宁。xī zhī dāng miào xuǎn,xiào ruò jìn guī níng。
月色来侵幌,诗成有转棂。yuè sè lái qīn huǎng,shī chéng yǒu zhuǎn líng。
罗含黄菊宅,柳恽白蘋汀。luó hán huáng jú zhái,liǔ yùn bái píng tīng。
神物龟酬孔,仙才鹤姓丁。shén wù guī chóu kǒng,xiān cái hè xìng dīng。
西山童子药,南极老人星。xī shān tóng zi yào,nán jí lǎo rén xīng。
自顷徒窥管,于今愧挈瓶。zì qǐng tú kuī guǎn,yú jīn kuì qiè píng。
何由叨末席,还得叩玄扃。hé yóu dāo mò xí,hái dé kòu xuán jiōng。
庄叟虚悲雁,终童漫识艇。zhuāng sǒu xū bēi yàn,zhōng tóng màn shí tǐng。
幕中虽策画,剑外且伶俜。mù zhōng suī cè huà,jiàn wài qiě líng pīng。
俣俣行忘止,鳏鳏卧不瞑。yǔ yǔ xíng wàng zhǐ,guān guān wò bù míng。
身应瘠于鲁,泪欲溢为荣。shēn yīng jí yú lǔ,lèi yù yì wèi róng。
禹贡思金鼎,尧图忆土铏。yǔ gòng sī jīn dǐng,yáo tú yì tǔ xíng。
公乎来入相,王欲驾云亭。gōng hū lái rù xiāng,wáng yù jià yún tíng。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

题李上谟壁

李商隐

旧著思玄赋,新编杂拟诗。jiù zhù sī xuán fù,xīn biān zá nǐ shī。
江庭犹近别,山舍得幽期。jiāng tíng yóu jìn bié,shān shě dé yōu qī。
嫩割周颙韭,肥烹鲍照葵。nèn gē zhōu yóng jiǔ,féi pēng bào zhào kuí。
饱闻南烛酒,仍及拨醅时。bǎo wén nán zhú jiǔ,réng jí bō pēi shí。

江村题壁

李商隐

沙岸竹森森,维艄听越禽。shā àn zhú sēn sēn,wéi shāo tīng yuè qín。
数家同老寿,一径自阴深。shù jiā tóng lǎo shòu,yī jìng zì yīn shēn。
喜客尝留橘,应官说采金。xǐ kè cháng liú jú,yīng guān shuō cǎi jīn。
倾壶真得地,爱日静霜砧。qīng hú zhēn dé dì,ài rì jìng shuāng zhēn。

即日

李商隐

桂林闻旧说,曾不异炎方。guì lín wén jiù shuō,céng bù yì yán fāng。
山响匡床语,花飘度腊香。shān xiǎng kuāng chuáng yǔ,huā piāo dù là xiāng。
几时逢雁足,著处断猿肠。jǐ shí féng yàn zú,zhù chù duàn yuán cháng。
独抚青青桂,临城忆雪霜。dú fǔ qīng qīng guì,lín chéng yì xuě shuāng。

秋日晚思

李商隐

桐槿日零落,雨馀方寂寥。tóng jǐn rì líng luò,yǔ yú fāng jì liáo。
枕寒庄蝶去,窗冷胤萤销。zhěn hán zhuāng dié qù,chuāng lěng yìn yíng xiāo。
取适琴将酒,忘名牧与樵。qǔ shì qín jiāng jiǔ,wàng míng mù yǔ qiáo。
平生有游旧,一一在烟霄。píng shēng yǒu yóu jiù,yī yī zài yān xiāo。

春宵自遣

李商隐

地胜遗尘事,身闲念岁华。dì shèng yí chén shì,shēn xián niàn suì huá。
晚晴风过竹,深夜月当花。wǎn qíng fēng guò zhú,shēn yè yuè dāng huā。
石乱知泉咽,苔荒任径斜。shí luàn zhī quán yàn,tái huāng rèn jìng xié。
陶然恃琴酒,忘却在山家。táo rán shì qín jiǔ,wàng què zài shān jiā。

过姚孝子庐偶书

李商隐

拱木临周道,荒庐积古苔。gǒng mù lín zhōu dào,huāng lú jī gǔ tái。
鱼因感姜出,鹤为吊陶来。yú yīn gǎn jiāng chū,hè wèi diào táo lái。
两鬓蓬常乱,双眸血不开。liǎng bìn péng cháng luàn,shuāng móu xuè bù kāi。
圣朝敦尔类,非独路人哀。shèng cháo dūn ěr lèi,fēi dú lù rén āi。

寒食行次冷泉驿

李商隐

驿途仍近节,旅宿倍思家。yì tú réng jìn jié,lǚ sù bèi sī jiā。
独夜三更月,空庭一树花。dú yè sān gèng yuè,kōng tíng yī shù huā。
介山当驿秀,汾水绕关斜。jiè shān dāng yì xiù,fén shuǐ rào guān xié。
自怯春寒苦,那堪禁火赊。zì qiè chūn hán kǔ,nà kān jìn huǒ shē。

寄华岳孙逸

李商隐

灵岳几千仞,老松逾百寻。líng yuè jǐ qiān rèn,lǎo sōng yú bǎi xún。
攀崖仍蹑壁,啖叶复眠阴。pān yá réng niè bì,dàn yè fù mián yīn。
海上呼三岛,斋中戏五禽。hǎi shàng hū sān dǎo,zhāi zhōng xì wǔ qín。
唯应逢阮籍,长啸作鸾音。wéi yīng féng ruǎn jí,zhǎng xiào zuò luán yīn。

七夕偶题

李商隐

宝婺摇珠佩,常娥照玉轮。bǎo wù yáo zhū pèi,cháng é zhào yù lún。
灵归天上匹,巧遗世间人。líng guī tiān shàng pǐ,qiǎo yí shì jiān rén。
花果香千户,笙竽滥四邻。huā guǒ xiāng qiān hù,shēng yú làn sì lín。
明朝晒犊鼻,方信阮家贫。míng cháo shài dú bí,fāng xìn ruǎn jiā pín。

撰彭阳公志文毕有感

李商隐

延陵留表墓,岘首送沈碑。yán líng liú biǎo mù,xiàn shǒu sòng shěn bēi。
敢伐不加点,犹当无愧辞。gǎn fá bù jiā diǎn,yóu dāng wú kuì cí。
百生终莫报,九死谅难追。bǎi shēng zhōng mò bào,jiǔ sǐ liàng nán zhuī。
待得生金后,川原亦几移。dài dé shēng jīn hòu,chuān yuán yì jǐ yí。

幽人

李商隐

丹灶三年火,苍崖万岁藤。dān zào sān nián huǒ,cāng yá wàn suì téng。
樵归说逢虎,棋罢正留僧。qiáo guī shuō féng hǔ,qí bà zhèng liú sēng。
星斗同秦分,人烟接汉陵。xīng dòu tóng qín fēn,rén yān jiē hàn líng。
东流清渭苦,不尽照衰兴。dōng liú qīng wèi kǔ,bù jǐn zhào shuāi xīng。

过故崔兖海宅与崔明秀才话旧因寄僚杜赵李三掾

李商隐

绛帐恩如昨,乌衣事莫寻。jiàng zhàng ēn rú zuó,wū yī shì mò xún。
诸生空会葬,旧掾已华簪。zhū shēng kōng huì zàng,jiù yuàn yǐ huá zān。
共入留宾驿,俱分市骏金。gòng rù liú bīn yì,jù fēn shì jùn jīn。
莫凭无鬼论,终负托孤心。mò píng wú guǐ lùn,zhōng fù tuō gū xīn。

故番禺侯以赃罪致不辜事觉母者

李商隐

饮鸩非君命,兹身亦厚亡。yǐn zhèn fēi jūn mìng,zī shēn yì hòu wáng。
江陵从种橘,交广合投香。jiāng líng cóng zhǒng jú,jiāo guǎng hé tóu xiāng。
不见千金子,空馀数仞墙。bù jiàn qiān jīn zi,kōng yú shù rèn qiáng。
杀人须显戮,谁举汉三章。shā rén xū xiǎn lù,shuí jǔ hàn sān zhāng。

咏云

李商隐

捧月三更断,藏星七夕明。pěng yuè sān gèng duàn,cáng xīng qī xī míng。
才闻飘迥路,旋见隔重城。cái wén piāo jiǒng lù,xuán jiàn gé zhòng chéng。
潭暮随龙起,河秋压雁声。tán mù suí lóng qǐ,hé qiū yā yàn shēng。
只应惟宋玉,知是楚神名。zhǐ yīng wéi sòng yù,zhī shì chǔ shén míng。

夜出西溪

李商隐

东府忧春尽,西溪许日曛。dōng fǔ yōu chūn jǐn,xī xī xǔ rì xūn。
月澄新涨水,星见欲销云。yuè chéng xīn zhǎng shuǐ,xīng jiàn yù xiāo yún。
柳好休伤别,松高莫出群。liǔ hǎo xiū shāng bié,sōng gāo mò chū qún。
军书虽倚马,犹未当能文。jūn shū suī yǐ mǎ,yóu wèi dāng néng wén。