古诗词

燕台四首

李商隐

【春】
风光冉冉东西陌,几日娇魂寻不得。fēng guāng rǎn rǎn dōng xī mò,jǐ rì jiāo hún xún bù dé。
蜜房羽客类芳心,冶叶倡条遍相识。mì fáng yǔ kè lèi fāng xīn,yě yè chàng tiáo biàn xiāng shí。
暖蔼辉迟桃树西,高鬟立共桃鬟齐。nuǎn ǎi huī chí táo shù xī,gāo huán lì gòng táo huán qí。
雄龙雌凤杳何许?絮乱丝繁天亦迷。xióng lóng cí fèng yǎo hé xǔ?xù luàn sī fán tiān yì mí。
醉起微阳若初曙,映帘梦断闻残语。zuì qǐ wēi yáng ruò chū shǔ,yìng lián mèng duàn wén cán yǔ。
愁将铁网罥珊瑚,海阔天宽迷处所。chóu jiāng tiě wǎng juàn shān hú,hǎi kuò tiān kuān mí chù suǒ。
衣带无情有宽窄,春烟自碧秋霜白。yī dài wú qíng yǒu kuān zhǎi,chūn yān zì bì qiū shuāng bái。
研丹擘石天不知,愿得天牢锁冤魄。yán dān bāi shí tiān bù zhī,yuàn dé tiān láo suǒ yuān pò。
夹罗委箧单绡起,香肌冷衬琤琤佩。jiā luó wěi qiè dān xiāo qǐ,xiāng jī lěng chèn chēng chēng pèi。
今日东风自不胜,化作幽光入西海。jīn rì dōng fēng zì bù shèng,huà zuò yōu guāng rù xī hǎi。
【夏】
前阁雨帘愁不卷,后堂芳树阴阴见。qián gé yǔ lián chóu bù juǎn,hòu táng fāng shù yīn yīn jiàn。
石城景物类黄泉,夜半行郎空柘弹。shí chéng jǐng wù lèi huáng quán,yè bàn xíng láng kōng zhè dàn。
绫扇唤风阊阖天,轻帏翠幕波洄旋。líng shàn huàn fēng chāng hé tiān,qīng wéi cuì mù bō huí xuán。
蜀魂寂寞有伴未?几夜瘴花开木棉。shǔ hún jì mò yǒu bàn wèi?jǐ yè zhàng huā kāi mù mián。
桂宫流影光难取,嫣薰兰破轻轻语。guì gōng liú yǐng guāng nán qǔ,yān xūn lán pò qīng qīng yǔ。
直教银汉堕怀中,未遣星妃镇来去。zhí jiào yín hàn duò huái zhōng,wèi qiǎn xīng fēi zhèn lái qù。
浊水清波何异源,济河水清黄河浑。zhuó shuǐ qīng bō hé yì yuán,jì hé shuǐ qīng huáng hé hún。
安得薄雾起缃裙,手接云輧呼太君。ān dé báo wù qǐ xiāng qún,shǒu jiē yún píng hū tài jūn。
【秋】
月浪衡天天宇湿,凉蟾落尽疏星入。yuè làng héng tiān tiān yǔ shī,liáng chán luò jǐn shū xīng rù。
云屏不动掩孤颦,西楼一夜风筝急。yún píng bù dòng yǎn gū pín,xī lóu yī yè fēng zhēng jí。
欲织相思花寄远,终日相思却相怨。yù zhī xiāng sī huā jì yuǎn,zhōng rì xiāng sī què xiāng yuàn。
但闻北斗声回环,不见长河水清浅。dàn wén běi dòu shēng huí huán,bù jiàn zhǎng hé shuǐ qīng qiǎn。
金鱼锁断红桂春,古时尘满鸳鸯茵。jīn yú suǒ duàn hóng guì chūn,gǔ shí chén mǎn yuān yāng yīn。
堪悲小苑作长道,玉树未怜亡国人。kān bēi xiǎo yuàn zuò zhǎng dào,yù shù wèi lián wáng guó rén。
瑶琴愔愔藏楚弄,越罗冷薄金泥重。yáo qín yīn yīn cáng chǔ nòng,yuè luó lěng báo jīn ní zhòng。
帘钩鹦鹉夜惊霜,唤起南云绕云梦。lián gōu yīng wǔ yè jīng shuāng,huàn qǐ nán yún rào yún mèng。
双璫丁丁联尺素,内记湘川相识处。shuāng dāng dīng dīng lián chǐ sù,nèi jì xiāng chuān xiāng shí chù。
歌唇一世衔雨看,可惜馨香手中故。gē chún yī shì xián yǔ kàn,kě xī xīn xiāng shǒu zhōng gù。
【冬】
天东日出天西下,雌凤孤飞女龙寡。tiān dōng rì chū tiān xī xià,cí fèng gū fēi nǚ lóng guǎ。
青溪白石不相望,堂上远甚苍梧野。qīng xī bái shí bù xiāng wàng,táng shàng yuǎn shén cāng wú yě。
冻壁霜华交隐起,芳根中断香心死。dòng bì shuāng huá jiāo yǐn qǐ,fāng gēn zhōng duàn xiāng xīn sǐ。
浪乘画舸忆蟾蜍,月娥未必婵娟子。làng chéng huà gě yì chán chú,yuè é wèi bì chán juān zi。
楚管蛮弦愁一概,空城罢舞腰支在。chǔ guǎn mán xián chóu yī gài,kōng chéng bà wǔ yāo zhī zài。
当时欢向掌中销,桃叶桃根双姊妹。dāng shí huān xiàng zhǎng zhōng xiāo,táo yè táo gēn shuāng zǐ mèi。
破鬟倭堕凌朝寒,白玉燕钗黄金蝉。pò huán wō duò líng cháo hán,bái yù yàn chāi huáng jīn chán。
风车雨马不持去,蜡烛啼红怨天曙。fēng chē yǔ mǎ bù chí qù,là zhú tí hóng yuàn tiān shǔ。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

喜雪

李商隐

朔雪自龙沙,呈祥势可嘉。shuò xuě zì lóng shā,chéng xiáng shì kě jiā。
有田皆种玉,无树不开花。yǒu tián jiē zhǒng yù,wú shù bù kāi huā。
班扇慵裁素,曹衣讵比麻。bān shàn yōng cái sù,cáo yī jù bǐ má。
鹅归逸少宅,鹤满令威家。é guī yì shǎo zhái,hè mǎn lìng wēi jiā。
寂寞门扉掩,依稀履迹斜。jì mò mén fēi yǎn,yī xī lǚ jì xié。
人疑游面市,马似困盐车。rén yí yóu miàn shì,mǎ shì kùn yán chē。
洛水妃虚妒,姑山客漫夸。luò shuǐ fēi xū dù,gū shān kè màn kuā。
联辞虽许谢,和曲本惭巴。lián cí suī xǔ xiè,hé qū běn cán bā。
粉署闱全隔,霜台路正赊。fěn shǔ wéi quán gé,shuāng tái lù zhèng shē。
此时倾贺酒,相望在京华。cǐ shí qīng hè jiǔ,xiāng wàng zài jīng huá。

人欲

李商隐

人欲天从竟不疑,莫言圆盖便无私。rén yù tiān cóng jìng bù yí,mò yán yuán gài biàn wú sī。
秦中已久乌头白,却是君王未备知。qín zhōng yǐ jiǔ wū tóu bái,què shì jūn wáng wèi bèi zhī。

华山题王母祠

李商隐

莲华峰下锁雕梁,此去瑶池地共长。lián huá fēng xià suǒ diāo liáng,cǐ qù yáo chí dì gòng zhǎng。
好为麻姑到东海,劝栽黄竹莫栽桑。hǎo wèi má gū dào dōng hǎi,quàn zāi huáng zhú mò zāi sāng。

华清宫

李商隐

华清恩幸古无伦,犹恐蛾眉不胜人。huá qīng ēn xìng gǔ wú lún,yóu kǒng é méi bù shèng rén。
未免被他褒女笑,只教天子暂蒙尘。wèi miǎn bèi tā bāo nǚ xiào,zhǐ jiào tiān zi zàn méng chén。

咸阳

李商隐

咸阳宫阙郁嵯峨,六国楼台艳绮罗。xián yáng gōng quē yù cuó é,liù guó lóu tái yàn qǐ luó。
自是当时天帝醉,不关秦地有山河。zì shì dāng shí tiān dì zuì,bù guān qín dì yǒu shān hé。

念远

李商隐

日月淹秦甸,江湖动越吟。rì yuè yān qín diān,jiāng hú dòng yuè yín。
苍桐应露下,白阁自云深。cāng tóng yīng lù xià,bái gé zì yún shēn。
皎皎非鸾扇,翘翘失凤簪。jiǎo jiǎo fēi luán shàn,qiào qiào shī fèng zān。
床空鄂君被,杵冷女媭砧。chuáng kōng è jūn bèi,chǔ lěng nǚ xū zhēn。
北思惊沙雁,南情属海禽。běi sī jīng shā yàn,nán qíng shǔ hǎi qín。
关山已摇落,天地共登临。guān shān yǐ yáo luò,tiān dì gòng dēng lín。

嘲桃

李商隐

无赖夭桃面,平明露井东。wú lài yāo táo miàn,píng míng lù jǐng dōng。
春风为开了,却拟笑春风。chūn fēng wèi kāi le,què nǐ xiào chūn fēng。