古诗词

李肱所遗画松诗书两纸得四十韵

李商隐

万草已凉露,开图披古松。wàn cǎo yǐ liáng lù,kāi tú pī gǔ sōng。
青山遍沧海,此树生何峰。qīng shān biàn cāng hǎi,cǐ shù shēng hé fēng。
孤根邈无倚,直立撑鸿蒙。gū gēn miǎo wú yǐ,zhí lì chēng hóng méng。
端如君子身,挺若壮士胸。duān rú jūn zi shēn,tǐng ruò zhuàng shì xiōng。
樛枝势夭矫,忽欲蟠拿空。jiū zhī shì yāo jiǎo,hū yù pán ná kōng。
又如惊螭走,默与奔云逢。yòu rú jīng chī zǒu,mò yǔ bēn yún féng。
孙枝擢细叶,旖旎狐裘茸。sūn zhī zhuó xì yè,yǐ nǐ hú qiú rōng。
邹颠蓐发软,丽姬眉黛浓。zōu diān rù fā ruǎn,lì jī méi dài nóng。
视久眩目睛,倏忽变辉容。shì jiǔ xuàn mù jīng,shū hū biàn huī róng。
竦削正稠直,婀娜旋敷峰。sǒng xuē zhèng chóu zhí,ē nà xuán fū fēng。
又如洞房冷,翠被张穹笼。yòu rú dòng fáng lěng,cuì bèi zhāng qióng lóng。
亦若暨罗女,平旦妆颜容。yì ruò jì luó nǚ,píng dàn zhuāng yán róng。
细疑袭气母,猛若争神功。xì yí xí qì mǔ,měng ruò zhēng shén gōng。
燕雀固寂寂,雾露常冲冲。yàn què gù jì jì,wù lù cháng chōng chōng。
香兰愧伤暮,碧竹惭空中。xiāng lán kuì shāng mù,bì zhú cán kōng zhōng。
可集呈瑞凤,堪藏行雨龙。kě jí chéng ruì fèng,kān cáng xíng yǔ lóng。
淮山桂偃蹇,蜀郡桑重童。huái shān guì yǎn jiǎn,shǔ jùn sāng zhòng tóng。
枝条亮眇脆,灵气何由同。zhī tiáo liàng miǎo cuì,líng qì hé yóu tóng。
昔闻咸阳帝,近说稽山侬。xī wén xián yáng dì,jìn shuō jī shān nóng。
或著仙人号,或以大夫封。huò zhù xiān rén hào,huò yǐ dà fū fēng。
终南与清都,烟雨遥相通。zhōng nán yǔ qīng dōu,yān yǔ yáo xiāng tōng。
安知夜夜意,不起西南风。ān zhī yè yè yì,bù qǐ xī nán fēng。
美人昔清兴,重之犹月钟。měi rén xī qīng xīng,zhòng zhī yóu yuè zhōng。
宝笥十八九,香缇千万重。bǎo sì shí bā jiǔ,xiāng tí qiān wàn zhòng。
一旦鬼瞰室,稠叠张羉罿。yī dàn guǐ kàn shì,chóu dié zhāng luán chōng。
赤羽中要害,是非皆匆匆。chì yǔ zhōng yào hài,shì fēi jiē cōng cōng。
生如碧海月,死践霜郊蓬。shēng rú bì hǎi yuè,sǐ jiàn shuāng jiāo péng。
平生握中玩,散失随奴童。píng shēng wò zhōng wán,sàn shī suí nú tóng。
我闻照妖镜,及与神剑锋。wǒ wén zhào yāo jìng,jí yǔ shén jiàn fēng。
寓身会有地,不为凡物蒙。yù shēn huì yǒu dì,bù wèi fán wù méng。
伊人秉蕬图,顾眄择所从。yī rén bǐng sī tú,gù miǎn zé suǒ cóng。
而我何为者,开颜捧灵踪。ér wǒ hé wèi zhě,kāi yán pěng líng zōng。
报以漆鸣琴,悬之真珠栊。bào yǐ qī míng qín,xuán zhī zhēn zhū lóng。
是时方暑夏,座内若严冬。shì shí fāng shǔ xià,zuò nèi ruò yán dōng。
忆昔谢四骑,学仙玉阳东。yì xī xiè sì qí,xué xiān yù yáng dōng。
千株尽若此,路入琼瑶宫。qiān zhū jǐn ruò cǐ,lù rù qióng yáo gōng。
口咏玄云歌,手把金芙蓉。kǒu yǒng xuán yún gē,shǒu bǎ jīn fú róng。
浓蔼深霓袖,色映琅玕中。nóng ǎi shēn ní xiù,sè yìng láng gān zhōng。
悲哉堕世网,去之若遗弓。bēi zāi duò shì wǎng,qù zhī ruò yí gōng。
形魄天坛上,海日高曈曈。xíng pò tiān tán shàng,hǎi rì gāo tóng tóng。
终骑紫鸾归,持寄扶桑翁。zhōng qí zǐ luán guī,chí jì fú sāng wēng。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

蜀桐

李商隐

玉垒高桐拂玉绳,上含非雾下含冰。yù lěi gāo tóng fú yù shéng,shàng hán fēi wù xià hán bīng。
枉教紫凤无栖处,斫作秋琴弹坏陵。wǎng jiào zǐ fèng wú qī chù,zhuó zuò qiū qín dàn huài líng。

汉宫

李商隐

通灵夜醮达清晨,承露盘晞甲帐春。tōng líng yè jiào dá qīng chén,chéng lù pán xī jiǎ zhàng chūn。
王母不来方朔去,更须重见李夫人。wáng mǔ bù lái fāng shuò qù,gèng xū zhòng jiàn lǐ fū rén。

江东

李商隐

惊鱼拨剌燕翩翾,独自江东上钓船。jīng yú bō lá yàn piān xuān,dú zì jiāng dōng shàng diào chuán。
今日春光太漂荡,谢家轻絮沈郎钱。jīn rì chūn guāng tài piāo dàng,xiè jiā qīng xù shěn láng qián。

读任彦升碑

李商隐

任昉当年有美名,可怜才调最纵横。rèn fǎng dāng nián yǒu měi míng,kě lián cái diào zuì zòng héng。
梁台初建应惆怅,不得萧公作骑兵。liáng tái chū jiàn yīng chóu chàng,bù dé xiāo gōng zuò qí bīng。

五松驿

李商隐

独下长亭念过秦,五松不见见舆薪。dú xià zhǎng tíng niàn guò qín,wǔ sōng bù jiàn jiàn yú xīn。
只应既斩斯高后,寻被樵人用斧斤。zhǐ yīng jì zhǎn sī gāo hòu,xún bèi qiáo rén yòng fǔ jīn。

灞岸

李商隐

山东今岁点行频,几处冤魂哭虏尘。shān dōng jīn suì diǎn xíng pín,jǐ chù yuān hún kū lǔ chén。
灞水桥边倚华表,平时二月有东巡。bà shuǐ qiáo biān yǐ huá biǎo,píng shí èr yuè yǒu dōng xún。

七夕

李商隐

鸾扇斜分凤幄开,星桥横过鹊飞回。luán shàn xié fēn fèng wò kāi,xīng qiáo héng guò què fēi huí。
争将世上无期别,换得年年一度来。zhēng jiāng shì shàng wú qī bié,huàn dé nián nián yī dù lái。

马嵬二首(其一)

李商隐

冀马燕犀动地来,自埋红粉自成灰。jì mǎ yàn xī dòng dì lái,zì mái hóng fěn zì chéng huī。
君王若道能倾国,玉辇何由过马嵬。jūn wáng ruò dào néng qīng guó,yù niǎn hé yóu guò mǎ wéi。

望喜驿别嘉陵江水二绝

李商隐

嘉陵江水此东流,望喜楼中忆阆州。jiā líng jiāng shuǐ cǐ dōng liú,wàng xǐ lóu zhōng yì láng zhōu。
若到阆中还赴海,阆州应更有高楼。ruò dào láng zhōng hái fù hǎi,láng zhōu yīng gèng yǒu gāo lóu。

望喜驿别嘉陵江水二绝

李商隐

千里嘉陵江水色,含烟带月碧于蓝。qiān lǐ jiā líng jiāng shuǐ sè,hán yān dài yuè bì yú lán。
今朝相送东流后,犹自驱车更向南。jīn cháo xiāng sòng dōng liú hòu,yóu zì qū chē gèng xiàng nán。

赠宇文中丞

李商隐

欲构中天正急材,自缘烟水恋平台。yù gòu zhōng tiān zhèng jí cái,zì yuán yān shuǐ liàn píng tái。
人间只有嵇延祖,最望山公启事来。rén jiān zhǐ yǒu jī yán zǔ,zuì wàng shān gōng qǐ shì lái。

闺情

李商隐

红露花房白蜜脾,黄蜂紫蝶两参差。hóng lù huā fáng bái mì pí,huáng fēng zǐ dié liǎng cān chà。
春窗一觉风流梦,却是同袍不得知。chūn chuāng yī jué fēng liú mèng,què shì tóng páo bù dé zhī。

月夕

李商隐

草下阴虫叶上霜,朱栏迢遰压湖光。cǎo xià yīn chóng yè shàng shuāng,zhū lán tiáo dì yā hú guāng。
兔寒蟾冷桂花白,此夜姮娥应断肠。tù hán chán lěng guì huā bái,cǐ yè héng é yīng duàn cháng。

代应

李商隐

本来银汉是红墙,隔得卢家白玉堂。běn lái yín hàn shì hóng qiáng,gé dé lú jiā bái yù táng。
谁与王昌报消息,尽知三十六鸳鸯。shuí yǔ wáng chāng bào xiāo xī,jǐn zhī sān shí liù yuān yāng。

寄永道士

李商隐

共上云山独下迟,阳台白道细如丝。gòng shàng yún shān dú xià chí,yáng tái bái dào xì rú sī。
君今并倚三珠树,不记人间落叶时。jūn jīn bìng yǐ sān zhū shù,bù jì rén jiān luò yè shí。