古诗词

行次西郊作一百韵

李商隐

蛇年建午月,我自梁还秦。shé nián jiàn wǔ yuè,wǒ zì liáng hái qín。
南下大散关,北济渭之滨。nán xià dà sàn guān,běi jì wèi zhī bīn。
草木半舒坼,不类冰雪晨。cǎo mù bàn shū chè,bù lèi bīng xuě chén。
又若夏苦热,燋卷无芳津。yòu ruò xià kǔ rè,jiāo juǎn wú fāng jīn。
高田长檞枥,下田长荆榛。gāo tián zhǎng jiě lì,xià tián zhǎng jīng zhēn。
农具弃道旁,饥牛死空墩。nóng jù qì dào páng,jī niú sǐ kōng dūn。
依依过村落,十室无一存。yī yī guò cūn luò,shí shì wú yī cún。
存者皆面啼,无衣可迎宾。cún zhě jiē miàn tí,wú yī kě yíng bīn。
始若畏人问,及门还具陈。shǐ ruò wèi rén wèn,jí mén hái jù chén。
右辅田畴薄,斯民常苦贫。yòu fǔ tián chóu báo,sī mín cháng kǔ pín。
伊昔称乐土,所赖牧伯仁。yī xī chēng lè tǔ,suǒ lài mù bó rén。
官清若冰玉,吏善如六亲。guān qīng ruò bīng yù,lì shàn rú liù qīn。
生儿不远征,生女事四邻。shēng ér bù yuǎn zhēng,shēng nǚ shì sì lín。
浊酒盈瓦缶,烂谷堆荆囷。zhuó jiǔ yíng wǎ fǒu,làn gǔ duī jīng qūn。
健儿庇旁妇,衰翁舐童孙。jiàn ér bì páng fù,shuāi wēng shì tóng sūn。
况自贞观后,命官多儒臣。kuàng zì zhēn guān hòu,mìng guān duō rú chén。
例以贤牧伯,徵人司陶钧。lì yǐ xián mù bó,zhēng rén sī táo jūn。
降及开元中,奸邪挠经纶。jiàng jí kāi yuán zhōng,jiān xié náo jīng lún。
晋公忌此事,多录边将勋。jìn gōng jì cǐ shì,duō lù biān jiāng xūn。
因令猛毅辈,杂牧升平民。yīn lìng měng yì bèi,zá mù shēng píng mín。
中原遂多故,除授非至尊。zhōng yuán suì duō gù,chú shòu fēi zhì zūn。
或出幸臣辈,或由帝戚恩。huò chū xìng chén bèi,huò yóu dì qī ēn。
中原困屠解,奴隶厌肥豚。zhōng yuán kùn tú jiě,nú lì yàn féi tún。
皇子弃不乳,椒房抱羌浑。huáng zi qì bù rǔ,jiāo fáng bào qiāng hún。
重赐竭中国,强兵临北边。zhòng cì jié zhōng guó,qiáng bīng lín běi biān。
控弦二十万,长臂皆如猿。kòng xián èr shí wàn,zhǎng bì jiē rú yuán。
皇都三千里,来往同雕鸢。huáng dōu sān qiān lǐ,lái wǎng tóng diāo yuān。
五里一换马,十里一开筵。wǔ lǐ yī huàn mǎ,shí lǐ yī kāi yán。
指顾动白日,暖热回苍旻。zhǐ gù dòng bái rì,nuǎn rè huí cāng mín。
公卿辱嘲叱,唾弃如粪丸。gōng qīng rǔ cháo chì,tuò qì rú fèn wán。
大朝会万方,天子正临轩。dà cháo huì wàn fāng,tiān zi zhèng lín xuān。
彩旗转初旭,玉座当祥烟。cǎi qí zhuǎn chū xù,yù zuò dāng xiáng yān。
金障既特设,珠帘亦高褰。jīn zhàng jì tè shè,zhū lián yì gāo qiān。
捋须蹇不顾,坐在御榻前。lǚ xū jiǎn bù gù,zuò zài yù tà qián。
忤者死艰屦,附之升顶颠。wǔ zhě sǐ jiān jù,fù zhī shēng dǐng diān。
华侈矜递衒,豪俊相并吞。huá chǐ jīn dì xuàn,háo jùn xiāng bìng tūn。
因失生惠养,渐见徵求频。yīn shī shēng huì yǎng,jiàn jiàn zhēng qiú pín。
奚寇西北来,挥霍如天翻。xī kòu xī běi lái,huī huò rú tiān fān。
是时正忘战,重兵多在边。shì shí zhèng wàng zhàn,zhòng bīng duō zài biān。
列城绕长河,平明插旗幡。liè chéng rào zhǎng hé,píng míng chā qí fān。
但闻虏骑入,不见汉兵屯。dàn wén lǔ qí rù,bù jiàn hàn bīng tún。
大妇抱儿哭,小妇攀车轓。dà fù bào ér kū,xiǎo fù pān chē fān。
生小太平年,不识夜闭门。shēng xiǎo tài píng nián,bù shí yè bì mén。
少壮尽点行,疲老守空村。shǎo zhuàng jǐn diǎn xíng,pí lǎo shǒu kōng cūn。
生分作死誓,挥泪连秋云。shēng fēn zuò sǐ shì,huī lèi lián qiū yún。
廷臣例獐怯,诸将如羸奔。tíng chén lì zhāng qiè,zhū jiāng rú léi bēn。
为贼扫上阳,捉人送潼关。wèi zéi sǎo shàng yáng,zhuō rén sòng tóng guān。
玉辇望南斗,未知何日旋。yù niǎn wàng nán dòu,wèi zhī hé rì xuán。
诚知开辟久,遘此云雷屯。chéng zhī kāi pì jiǔ,gòu cǐ yún léi tún。
送者问鼎大,存者要高官。sòng zhě wèn dǐng dà,cún zhě yào gāo guān。
抢攘互间谍,孰辨枭与鸾。qiǎng rǎng hù jiān dié,shú biàn xiāo yǔ luán。
千马无返辔,万车无还辕。qiān mǎ wú fǎn pèi,wàn chē wú hái yuán。
城空鼠雀死,人去豺狼喧。chéng kōng shǔ què sǐ,rén qù chái láng xuān。
南资竭吴越,西费失河源。nán zī jié wú yuè,xī fèi shī hé yuán。
因令左藏库,摧毁惟空垣。yīn lìng zuǒ cáng kù,cuī huǐ wéi kōng yuán。
如人当一身,有左无右边。rú rén dāng yī shēn,yǒu zuǒ wú yòu biān。
筋体半痿痹,肘腋生臊膻。jīn tǐ bàn wěi bì,zhǒu yè shēng sāo shān。
列圣蒙此耻,含怀不能宣。liè shèng méng cǐ chǐ,hán huái bù néng xuān。
谋臣拱手立,相戒无敢先。móu chén gǒng shǒu lì,xiāng jiè wú gǎn xiān。
万国困杼轴,内库无金钱。wàn guó kùn zhù zhóu,nèi kù wú jīn qián。
健儿立霜雪,腹歉衣裳单。jiàn ér lì shuāng xuě,fù qiàn yī shang dān。
馈饷多过时,高估铜与铅。kuì xiǎng duō guò shí,gāo gū tóng yǔ qiān。
山东望河北,爨烟犹相联。shān dōng wàng hé běi,cuàn yān yóu xiāng lián。
朝廷不暇给,辛苦无半年。cháo tíng bù xiá gěi,xīn kǔ wú bàn nián。
行人搉行资,居者税屋椽。xíng rén què xíng zī,jū zhě shuì wū chuán。
中间遂作梗,狼籍用戈鋋。zhōng jiān suì zuò gěng,láng jí yòng gē chán。
临门送节制,以锡通天班。lín mén sòng jié zhì,yǐ xī tōng tiān bān。
破者以族灭,存者尚迁延。pò zhě yǐ zú miè,cún zhě shàng qiān yán。
礼数异君父,羁糜如羌零。lǐ shù yì jūn fù,jī mí rú qiāng líng。
直求输赤诚,所望大体全。zhí qiú shū chì chéng,suǒ wàng dà tǐ quán。
巍巍政事堂,宰相厌八珍。wēi wēi zhèng shì táng,zǎi xiāng yàn bā zhēn。
敢问下执事,今谁掌其权。gǎn wèn xià zhí shì,jīn shuí zhǎng qí quán。
疮疽几十载,不敢扶其根。chuāng jū jǐ shí zài,bù gǎn fú qí gēn。
国蹙赋更重,人稀役弥繁。guó cù fù gèng zhòng,rén xī yì mí fán。
近年牛医儿,城社更扳援。jìn nián niú yī ér,chéng shè gèng bān yuán。
盲目把大旆,处此京西藩。máng mù bǎ dà pèi,chù cǐ jīng xī fān。
乐祸忘怨敌,树党多狂狷。lè huò wàng yuàn dí,shù dǎng duō kuáng juàn。
生为人所惮,死非人所怜。shēng wèi rén suǒ dàn,sǐ fēi rén suǒ lián。
快刀断其头,列若猪牛悬。kuài dāo duàn qí tóu,liè ruò zhū niú xuán。
凤翔三百里,兵马如黄巾。fèng xiáng sān bǎi lǐ,bīng mǎ rú huáng jīn。
夜半军牒来,屯兵万五千。yè bàn jūn dié lái,tún bīng wàn wǔ qiān。
乡里骇供亿,老少相扳牵。xiāng lǐ hài gōng yì,lǎo shǎo xiāng bān qiān。
儿孙生未孩,弃之无惨颜。ér sūn shēng wèi hái,qì zhī wú cǎn yán。
不复议所适,但欲死山间。bù fù yì suǒ shì,dàn yù sǐ shān jiān。
尔来又三岁,甘泽不及春。ěr lái yòu sān suì,gān zé bù jí chūn。
盗贼亭午起,问谁多穷民。dào zéi tíng wǔ qǐ,wèn shuí duō qióng mín。
节使杀亭吏,捕之恐无因。jié shǐ shā tíng lì,bǔ zhī kǒng wú yīn。
咫尺不相见,旱久多黄尘。zhǐ chǐ bù xiāng jiàn,hàn jiǔ duō huáng chén。
官健腰佩弓,自言为官巡。guān jiàn yāo pèi gōng,zì yán wèi guān xún。
常恐值荒迥,此辈还射人。cháng kǒng zhí huāng jiǒng,cǐ bèi hái shè rén。
愧客问本末,愿客无因循。kuì kè wèn běn mò,yuàn kè wú yīn xún。
郿坞抵陈仓,此地忌黄昏。méi wù dǐ chén cāng,cǐ dì jì huáng hūn。
我听此言罢,冤愤如相焚。wǒ tīng cǐ yán bà,yuān fèn rú xiāng fén。
昔闻举一会,群盗为之奔。xī wén jǔ yī huì,qún dào wèi zhī bēn。
又闻理与乱,在人不在天。yòu wén lǐ yǔ luàn,zài rén bù zài tiān。
我愿为此事,君前剖心肝。wǒ yuàn wèi cǐ shì,jūn qián pōu xīn gān。
叩头出鲜血,滂沱污紫宸。kòu tóu chū xiān xuè,pāng tuó wū zǐ chén。
九重黯已隔,涕泗空沾唇。jiǔ zhòng àn yǐ gé,tì sì kōng zhān chún。
使典作尚书,厮养为将军。shǐ diǎn zuò shàng shū,sī yǎng wèi jiāng jūn。
慎勿道此言,此言未忍闻。shèn wù dào cǐ yán,cǐ yán wèi rěn wén。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

题李上谟壁

李商隐

旧著思玄赋,新编杂拟诗。jiù zhù sī xuán fù,xīn biān zá nǐ shī。
江庭犹近别,山舍得幽期。jiāng tíng yóu jìn bié,shān shě dé yōu qī。
嫩割周颙韭,肥烹鲍照葵。nèn gē zhōu yóng jiǔ,féi pēng bào zhào kuí。
饱闻南烛酒,仍及拨醅时。bǎo wén nán zhú jiǔ,réng jí bō pēi shí。

江村题壁

李商隐

沙岸竹森森,维艄听越禽。shā àn zhú sēn sēn,wéi shāo tīng yuè qín。
数家同老寿,一径自阴深。shù jiā tóng lǎo shòu,yī jìng zì yīn shēn。
喜客尝留橘,应官说采金。xǐ kè cháng liú jú,yīng guān shuō cǎi jīn。
倾壶真得地,爱日静霜砧。qīng hú zhēn dé dì,ài rì jìng shuāng zhēn。

即日

李商隐

桂林闻旧说,曾不异炎方。guì lín wén jiù shuō,céng bù yì yán fāng。
山响匡床语,花飘度腊香。shān xiǎng kuāng chuáng yǔ,huā piāo dù là xiāng。
几时逢雁足,著处断猿肠。jǐ shí féng yàn zú,zhù chù duàn yuán cháng。
独抚青青桂,临城忆雪霜。dú fǔ qīng qīng guì,lín chéng yì xuě shuāng。

秋日晚思

李商隐

桐槿日零落,雨馀方寂寥。tóng jǐn rì líng luò,yǔ yú fāng jì liáo。
枕寒庄蝶去,窗冷胤萤销。zhěn hán zhuāng dié qù,chuāng lěng yìn yíng xiāo。
取适琴将酒,忘名牧与樵。qǔ shì qín jiāng jiǔ,wàng míng mù yǔ qiáo。
平生有游旧,一一在烟霄。píng shēng yǒu yóu jiù,yī yī zài yān xiāo。

春宵自遣

李商隐

地胜遗尘事,身闲念岁华。dì shèng yí chén shì,shēn xián niàn suì huá。
晚晴风过竹,深夜月当花。wǎn qíng fēng guò zhú,shēn yè yuè dāng huā。
石乱知泉咽,苔荒任径斜。shí luàn zhī quán yàn,tái huāng rèn jìng xié。
陶然恃琴酒,忘却在山家。táo rán shì qín jiǔ,wàng què zài shān jiā。

过姚孝子庐偶书

李商隐

拱木临周道,荒庐积古苔。gǒng mù lín zhōu dào,huāng lú jī gǔ tái。
鱼因感姜出,鹤为吊陶来。yú yīn gǎn jiāng chū,hè wèi diào táo lái。
两鬓蓬常乱,双眸血不开。liǎng bìn péng cháng luàn,shuāng móu xuè bù kāi。
圣朝敦尔类,非独路人哀。shèng cháo dūn ěr lèi,fēi dú lù rén āi。

寒食行次冷泉驿

李商隐

驿途仍近节,旅宿倍思家。yì tú réng jìn jié,lǚ sù bèi sī jiā。
独夜三更月,空庭一树花。dú yè sān gèng yuè,kōng tíng yī shù huā。
介山当驿秀,汾水绕关斜。jiè shān dāng yì xiù,fén shuǐ rào guān xié。
自怯春寒苦,那堪禁火赊。zì qiè chūn hán kǔ,nà kān jìn huǒ shē。

寄华岳孙逸

李商隐

灵岳几千仞,老松逾百寻。líng yuè jǐ qiān rèn,lǎo sōng yú bǎi xún。
攀崖仍蹑壁,啖叶复眠阴。pān yá réng niè bì,dàn yè fù mián yīn。
海上呼三岛,斋中戏五禽。hǎi shàng hū sān dǎo,zhāi zhōng xì wǔ qín。
唯应逢阮籍,长啸作鸾音。wéi yīng féng ruǎn jí,zhǎng xiào zuò luán yīn。

七夕偶题

李商隐

宝婺摇珠佩,常娥照玉轮。bǎo wù yáo zhū pèi,cháng é zhào yù lún。
灵归天上匹,巧遗世间人。líng guī tiān shàng pǐ,qiǎo yí shì jiān rén。
花果香千户,笙竽滥四邻。huā guǒ xiāng qiān hù,shēng yú làn sì lín。
明朝晒犊鼻,方信阮家贫。míng cháo shài dú bí,fāng xìn ruǎn jiā pín。

撰彭阳公志文毕有感

李商隐

延陵留表墓,岘首送沈碑。yán líng liú biǎo mù,xiàn shǒu sòng shěn bēi。
敢伐不加点,犹当无愧辞。gǎn fá bù jiā diǎn,yóu dāng wú kuì cí。
百生终莫报,九死谅难追。bǎi shēng zhōng mò bào,jiǔ sǐ liàng nán zhuī。
待得生金后,川原亦几移。dài dé shēng jīn hòu,chuān yuán yì jǐ yí。

幽人

李商隐

丹灶三年火,苍崖万岁藤。dān zào sān nián huǒ,cāng yá wàn suì téng。
樵归说逢虎,棋罢正留僧。qiáo guī shuō féng hǔ,qí bà zhèng liú sēng。
星斗同秦分,人烟接汉陵。xīng dòu tóng qín fēn,rén yān jiē hàn líng。
东流清渭苦,不尽照衰兴。dōng liú qīng wèi kǔ,bù jǐn zhào shuāi xīng。

过故崔兖海宅与崔明秀才话旧因寄僚杜赵李三掾

李商隐

绛帐恩如昨,乌衣事莫寻。jiàng zhàng ēn rú zuó,wū yī shì mò xún。
诸生空会葬,旧掾已华簪。zhū shēng kōng huì zàng,jiù yuàn yǐ huá zān。
共入留宾驿,俱分市骏金。gòng rù liú bīn yì,jù fēn shì jùn jīn。
莫凭无鬼论,终负托孤心。mò píng wú guǐ lùn,zhōng fù tuō gū xīn。

故番禺侯以赃罪致不辜事觉母者

李商隐

饮鸩非君命,兹身亦厚亡。yǐn zhèn fēi jūn mìng,zī shēn yì hòu wáng。
江陵从种橘,交广合投香。jiāng líng cóng zhǒng jú,jiāo guǎng hé tóu xiāng。
不见千金子,空馀数仞墙。bù jiàn qiān jīn zi,kōng yú shù rèn qiáng。
杀人须显戮,谁举汉三章。shā rén xū xiǎn lù,shuí jǔ hàn sān zhāng。

咏云

李商隐

捧月三更断,藏星七夕明。pěng yuè sān gèng duàn,cáng xīng qī xī míng。
才闻飘迥路,旋见隔重城。cái wén piāo jiǒng lù,xuán jiàn gé zhòng chéng。
潭暮随龙起,河秋压雁声。tán mù suí lóng qǐ,hé qiū yā yàn shēng。
只应惟宋玉,知是楚神名。zhǐ yīng wéi sòng yù,zhī shì chǔ shén míng。

夜出西溪

李商隐

东府忧春尽,西溪许日曛。dōng fǔ yōu chūn jǐn,xī xī xǔ rì xūn。
月澄新涨水,星见欲销云。yuè chéng xīn zhǎng shuǐ,xīng jiàn yù xiāo yún。
柳好休伤别,松高莫出群。liǔ hǎo xiū shāng bié,sōng gāo mò chū qún。
军书虽倚马,犹未当能文。jūn shū suī yǐ mǎ,yóu wèi dāng néng wén。