古诗词

自桂林奉使江陵途中感怀寄献尚书

李商隐

下客依莲幕,明公念竹林。xià kè yī lián mù,míng gōng niàn zhú lín。
纵然膺使命,何以奉徽音。zòng rán yīng shǐ mìng,hé yǐ fèng huī yīn。
投刺虽伤晚,酬恩岂在今。tóu cì suī shāng wǎn,chóu ēn qǐ zài jīn。
迎来新琐闼,从到碧瑶岑。yíng lái xīn suǒ tà,cóng dào bì yáo cén。
水势初知海,天文始识参。shuǐ shì chū zhī hǎi,tiān wén shǐ shí cān。
固惭非贾谊,惟恐后陈琳。gù cán fēi jiǎ yì,wéi kǒng hòu chén lín。
前席惊虚辱,华樽许细斟。qián xí jīng xū rǔ,huá zūn xǔ xì zhēn。
尚怜秦痔苦,不遣楚醪沈。shàng lián qín zhì kǔ,bù qiǎn chǔ láo shěn。
既载从戎笔,仍披选胜襟。jì zài cóng róng bǐ,réng pī xuǎn shèng jīn。
泷通伏波柱,帘对有虞琴。lóng tōng fú bō zhù,lián duì yǒu yú qín。
宅与严城接,门藏别岫深。zhái yǔ yán chéng jiē,mén cáng bié xiù shēn。
阁凉松冉冉,堂静桂森森。gé liáng sōng rǎn rǎn,táng jìng guì sēn sēn。
社内容周续,乡中保展禽。shè nèi róng zhōu xù,xiāng zhōng bǎo zhǎn qín。
白衣居士访,乌帽逸人寻。bái yī jū shì fǎng,wū mào yì rén xún。
佞佛将成传,耽书或类淫。nìng fú jiāng chéng chuán,dān shū huò lèi yín。
长怀五羖赎,终著九州箴。zhǎng huái wǔ gǔ shú,zhōng zhù jiǔ zhōu zhēn。
良讯封鸳绮,馀光借玳簪。liáng xùn fēng yuān qǐ,yú guāng jiè dài zān。
张衡愁浩浩,沈约瘦愔愔。zhāng héng chóu hào hào,shěn yuē shòu yīn yīn。
芦白疑粘鬓,枫丹欲照心。lú bái yí zhān bìn,fēng dān yù zhào xīn。
归期无雁报,旅抱有猿侵。guī qī wú yàn bào,lǚ bào yǒu yuán qīn。
短日安能驻,低云只有阴。duǎn rì ān néng zhù,dī yún zhǐ yǒu yīn。
乱鸦冲晒网,寒女簇遥砧。luàn yā chōng shài wǎng,hán nǚ cù yáo zhēn。
东道违宁久,西园望不禁。dōng dào wéi níng jiǔ,xī yuán wàng bù jìn。
江生魂黯黯,泉客泪涔涔。jiāng shēng hún àn àn,quán kè lèi cén cén。
逸翰应藏法,高辞肯浪吟。yì hàn yīng cáng fǎ,gāo cí kěn làng yín。
数须传庾翼,莫独与卢谌。shù xū chuán yǔ yì,mò dú yǔ lú chén。
假寐凭书簏,哀吟叩剑镡。jiǎ mèi píng shū lù,āi yín kòu jiàn chán。
未尝贪偃息,那复议登临。wèi cháng tān yǎn xī,nà fù yì dēng lín。
彼美回清镜,其谁受曲针。bǐ měi huí qīng jìng,qí shuí shòu qū zhēn。
人皆向燕路,无乃费黄金。rén jiē xiàng yàn lù,wú nǎi fèi huáng jīn。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

寄恼韩同年二首

李商隐

龙山晴雪凤楼霞,洞里迷人有几家。lóng shān qíng xuě fèng lóu xiá,dòng lǐ mí rén yǒu jǐ jiā。
我为伤春心自醉,不劳君劝石榴花。wǒ wèi shāng chūn xīn zì zuì,bù láo jūn quàn shí liú huā。

谒山

李商隐

从来系日乏长绳,水去云回恨不胜。cóng lái xì rì fá zhǎng shéng,shuǐ qù yún huí hèn bù shèng。
欲就麻姑买沧海,一杯春露冷如冰。yù jiù má gū mǎi cāng hǎi,yī bēi chūn lù lěng rú bīng。

钧天

李商隐

上帝钧天会众灵,昔人因梦到青冥。shàng dì jūn tiān huì zhòng líng,xī rén yīn mèng dào qīng míng。
伶伦吹裂孤生竹,却为知音不得听。líng lún chuī liè gū shēng zhú,què wèi zhī yīn bù dé tīng。

失猿

李商隐

祝融南去万重云,清啸无因更一闻。zhù róng nán qù wàn zhòng yún,qīng xiào wú yīn gèng yī wén。
莫遣碧江通箭道,不教肠断忆同群。mò qiǎn bì jiāng tōng jiàn dào,bù jiào cháng duàn yì tóng qún。

戏题友人壁

李商隐

花径逶迤柳巷深,小阑亭舞啭春禽。huā jìng wēi yí liǔ xiàng shēn,xiǎo lán tíng wǔ zhuàn chūn qín。
相如解作长门赋,却用文君取酒金。xiāng rú jiě zuò zhǎng mén fù,què yòng wén jūn qǔ jiǔ jīn。

假日

李商隐

素琴弦断酒瓶空,倚坐欹眠日已中。sù qín xián duàn jiǔ píng kōng,yǐ zuò yī mián rì yǐ zhōng。
谁向刘灵天幕内,更当陶令北窗风。shuí xiàng liú líng tiān mù nèi,gèng dāng táo lìng běi chuāng fēng。

寄远

李商隐

姮娥捣药无时已,玉女投壶未肯休。héng é dǎo yào wú shí yǐ,yù nǚ tóu hú wèi kěn xiū。
何日桑田俱变了,不教伊水向东流。hé rì sāng tián jù biàn le,bù jiào yī shuǐ xiàng dōng liú。

王昭君

李商隐

毛延寿画欲通神,忍为黄金不顾人。máo yán shòu huà yù tōng shén,rěn wèi huáng jīn bù gù rén。
马上琵琶行万里,汉宫长有隔生春。mǎ shàng pí pá xíng wàn lǐ,hàn gōng zhǎng yǒu gé shēng chūn。

旧将军

李商隐

云台高议正纷纷,谁定当时荡寇勋。yún tái gāo yì zhèng fēn fēn,shuí dìng dāng shí dàng kòu xūn。
日暮灞陵原上猎,李将军是故将军。rì mù bà líng yuán shàng liè,lǐ jiāng jūn shì gù jiāng jūn。

曼倩辞

李商隐

十八年来堕世间,瑶池归梦碧桃闲。shí bā nián lái duò shì jiān,yáo chí guī mèng bì táo xián。
如何汉殿穿针夜,又向窗中觑阿环。rú hé hàn diàn chuān zhēn yè,yòu xiàng chuāng zhōng qù ā huán。

李卫公

李商隐

绛纱弟子音尘绝,鸾镜佳人旧会稀。jiàng shā dì zi yīn chén jué,luán jìng jiā rén jiù huì xī。
今日致身歌舞地,木棉花暖鹧鸪飞。jīn rì zhì shēn gē wǔ dì,mù mián huā nuǎn zhè gū fēi。

韦蟾

李商隐

谢家离别正凄凉,少傅临岐赌佩囊。xiè jiā lí bié zhèng qī liáng,shǎo fù lín qí dǔ pèi náng。
却忆短亭回首处,夜来烟雨满池塘。què yì duǎn tíng huí shǒu chù,yè lái yān yǔ mǎn chí táng。

县中恼饮席

李商隐

晚醉题诗赠物华,罢吟还醉忘归家。wǎn zuì tí shī zèng wù huá,bà yín hái zuì wàng guī jiā。
若无江氏五色笔,争奈河阳一县花。ruò wú jiāng shì wǔ sè bǐ,zhēng nài hé yáng yī xiàn huā。

漫成五章

李商隐

沈宋裁辞矜变律,王杨落笔得良朋。shěn sòng cái cí jīn biàn lǜ,wáng yáng luò bǐ dé liáng péng。
当时自谓宗师妙,今日惟观对属能。dāng shí zì wèi zōng shī miào,jīn rì wéi guān duì shǔ néng。

漫成五章

李商隐

李杜操持事略齐,三才万象共端倪。lǐ dù cāo chí shì lüè qí,sān cái wàn xiàng gòng duān ní。
集仙殿与金銮殿,可是苍蝇惑曙鸡。jí xiān diàn yǔ jīn luán diàn,kě shì cāng yíng huò shǔ jī。