古诗词

追和常建叹王昭君

徐夤

红颜如朔雪,日烁忽成空。hóng yán rú shuò xuě,rì shuò hū chéng kōng。
泪尽黄云雨,尘消白草风。lèi jǐn huáng yún yǔ,chén xiāo bái cǎo fēng。
君心争不悔,恨思竟何穷。jūn xīn zhēng bù huǐ,hèn sī jìng hé qióng。
愿化南飞燕,年年入汉宫。yuàn huà nán fēi yàn,nián nián rù hàn gōng。
徐夤

徐夤

徐夤:字昭梦,福建莆田人。登乾宁进士第,授秘书省正字。依王审知,礼待简略,遂拂衣去,归隐延寿溪(现留于绶溪公园,系莆田二十四景之一)。著有《探龙》、《钓矶》二集,诗二百六十五首。 徐夤的作品>>

猜您喜欢

病中春日即事寄主人尚书二首

徐夤

风拍衰肌久未蠲,破窗频见月团圆。fēng pāi shuāi jī jiǔ wèi juān,pò chuāng pín jiàn yuè tuán yuán。
更无旧日同人问,只有多情太守怜。gèng wú jiù rì tóng rén wèn,zhǐ yǒu duō qíng tài shǒu lián。
腊内送将三折股,岁阴分与五铢钱。là nèi sòng jiāng sān zhé gǔ,suì yīn fēn yǔ wǔ zhū qián。
玄穹若假年龄在,愿捧铜盘为国贤。xuán qióng ruò jiǎ nián líng zài,yuàn pěng tóng pán wèi guó xián。

寄华山司空侍郎

徐夤

金阙争权竞献功,独逃徵诏卧三峰。jīn quē zhēng quán jìng xiàn gōng,dú táo zhēng zhào wò sān fēng。
鸡群未必容于鹤,蛛网何繇捕得龙。jī qún wèi bì róng yú hè,zhū wǎng hé yáo bǔ dé lóng。
清论尽应书国史,静筹皆可息边烽。qīng lùn jǐn yīng shū guó shǐ,jìng chóu jiē kě xī biān fēng。
风霜落满千林木,不近青青涧底松。fēng shuāng luò mǎn qiān lín mù,bù jìn qīng qīng jiàn dǐ sōng。

寄华山司空侍郎

徐夤

非云非鹤不从容,谁敢轻量傲世踪。fēi yún fēi hè bù cóng róng,shuí gǎn qīng liàng ào shì zōng。
紫殿几徵王佐业,青山未拆诏书封。zǐ diàn jǐ zhēng wáng zuǒ yè,qīng shān wèi chāi zhào shū fēng。
闲吟每待秋空月,早起长先野寺钟。xián yín měi dài qiū kōng yuè,zǎo qǐ zhǎng xiān yě sì zhōng。
前古负材多为国,满怀经济欲何从。qián gǔ fù cái duō wèi guó,mǎn huái jīng jì yù hé cóng。

寄卢端公同年仁烱时迁都洛阳新立幼主

徐夤

上阳宫阙翠华归,百辟伤心序汉仪。shàng yáng gōng quē cuì huá guī,bǎi pì shāng xīn xù hàn yí。
昆岳有炎琼玉碎,洛川无竹凤皇饥。kūn yuè yǒu yán qióng yù suì,luò chuān wú zhú fèng huáng jī。
须簪白笔匡明主,莫许黄㼐博少师。xū zān bái bǐ kuāng míng zhǔ,mò xǔ huáng pián bó shǎo shī。
惆怅宸居远于日,长吁空摘鬓边丝。chóu chàng chén jū yuǎn yú rì,zhǎng xū kōng zhāi bìn biān sī。

寄天台陈希畋

徐夤

阴山冰冻尝迎夏,蛰户云雷只待春。yīn shān bīng dòng cháng yíng xià,zhé hù yún léi zhǐ dài chūn。
吕望岂嫌垂钓老,西施不恨浣纱贫。lǚ wàng qǐ xián chuí diào lǎo,xī shī bù hèn huàn shā pín。
坐为羽猎车中相,飞作君王掌上身。zuò wèi yǔ liè chē zhōng xiāng,fēi zuò jūn wáng zhǎng shàng shēn。
拍手相思惟大笑,我曹宁比等闲人。pāi shǒu xiāng sī wéi dà xiào,wǒ cáo níng bǐ děng xián rén。

寄两浙罗书记

徐夤

进即湮沈退却升,钱塘风月过金陵。jìn jí yān shěn tuì què shēng,qián táng fēng yuè guò jīn líng。
鸿才入贡无人换,白首从军有诏徵。hóng cái rù gòng wú rén huàn,bái shǒu cóng jūn yǒu zhào zhēng。
博簿集成时辈骂,谗书编就薄徒憎。bó bù jí chéng shí bèi mà,chán shū biān jiù báo tú zēng。
怜君道在名长在,不到慈恩最上层。lián jūn dào zài míng zhǎng zài,bù dào cí ēn zuì shàng céng。

邑宰相访翼日有寄

徐夤

渊明深念郤诜贫,踏破莓苔看甑尘。yuān míng shēn niàn xì shēn pín,tà pò méi tái kàn zèng chén。
碧沼共攀红菡萏,金鞍不卸紫麒麟。bì zhǎo gòng pān hóng hàn dàn,jīn ān bù xiè zǐ qí lín。
残阳妒害催归客,薄酒甘尝罚主人。cán yáng dù hài cuī guī kè,báo jiǔ gān cháng fá zhǔ rén。
夜半梦醒追复想,欲长攀接有何因。yè bàn mèng xǐng zhuī fù xiǎng,yù zhǎng pān jiē yǒu hé yīn。

白酒两瓶送崔侍御

徐夤

雪化霜融好泼醅,满壶冰冻向春开。xuě huà shuāng róng hǎo pō pēi,mǎn hú bīng dòng xiàng chūn kāi。
求从白石洞中得,携向百花岩畔来。qiú cóng bái shí dòng zhōng dé,xié xiàng bǎi huā yán pàn lái。
几夕露珠寒贝齿,一泓银水冷琼杯。jǐ xī lù zhū hán bèi chǐ,yī hóng yín shuǐ lěng qióng bēi。
湖边送与崔夫子,谁见嵇山尽日颓。hú biān sòng yǔ cuī fū zi,shuí jiàn jī shān jǐn rì tuí。

依韵酬常循州

徐夤

早年花县拜潘郎,寻忝飞鸣出桂堂。zǎo nián huā xiàn bài pān láng,xún tiǎn fēi míng chū guì táng。
日走登天长似箭,人同红树岂经霜。rì zǒu dēng tiān zhǎng shì jiàn,rén tóng hóng shù qǐ jīng shuāng。
帆分南浦知离别,驾在东州更可伤。fān fēn nán pǔ zhī lí bié,jià zài dōng zhōu gèng kě shāng。
公论一麾将塞诏,且随徵令过潇湘。gōng lùn yī huī jiāng sāi zhào,qiě suí zhēng lìng guò xiāo xiāng。

谢主人惠绿酒白鱼

徐夤

早起雀声送喜频,白鱼芳酒寄来珍。zǎo qǐ què shēng sòng xǐ pín,bái yú fāng jiǔ jì lái zhēn。
馨香乍揭春风瓮,拨剌初辞夜雨津。xīn xiāng zhà jiē chūn fēng wèng,bō lá chū cí yè yǔ jīn。
樽阔最宜澄桂液,网疏殊未损霜鳞。zūn kuò zuì yí chéng guì yè,wǎng shū shū wèi sǔn shuāng lín。
不曾垂钓兼亲酝,堪愧金台醉饱身。bù céng chuí diào jiān qīn yùn,kān kuì jīn tái zuì bǎo shēn。

徐夤

虽倚关张敌万夫,岂胜恩信作良图。suī yǐ guān zhāng dí wàn fū,qǐ shèng ēn xìn zuò liáng tú。
能均汉祚三分业,不负荆州六尺孤。néng jūn hàn zuò sān fēn yè,bù fù jīng zhōu liù chǐ gū。
绿水有鱼贤已得,青桑如盖瑞先符。lǜ shuǐ yǒu yú xián yǐ dé,qīng sāng rú gài ruì xiān fú。
君王幸是中山后,建国如何号蜀都。jūn wáng xìng shì zhōng shān hòu,jiàn guó rú hé hào shǔ dōu。

徐夤

伐罪书勋令不常,争教为帝与为王。fá zuì shū xūn lìng bù cháng,zhēng jiào wèi dì yǔ wèi wáng。
十年小怨诛桓邵,一檄深雠怨孔璋。shí nián xiǎo yuàn zhū huán shào,yī xí shēn chóu yuàn kǒng zhāng。
在井蛰龙如屈伏,食槽骄马忽腾骧。zài jǐng zhé lóng rú qū fú,shí cáo jiāo mǎ hū téng xiāng。
奸雄事过分明见,英识空怀许子将。jiān xióng shì guò fēn míng jiàn,yīng shí kōng huái xǔ zi jiāng。

徐夤

一主参差六十年,父兄犹庆授孙权。yī zhǔ cān chà liù shí nián,fù xiōng yóu qìng shòu sūn quán。
不迎曹操真长策,终谢张昭见硕贤。bù yíng cáo cāo zhēn zhǎng cè,zhōng xiè zhāng zhāo jiàn shuò xián。
建业龙盘虽可贵,武昌鱼味亦何偏。jiàn yè lóng pán suī kě guì,wǔ chāng yú wèi yì hé piān。
秦嬴谩作东游计,紫气黄旗岂偶然。qín yíng mán zuò dōng yóu jì,zǐ qì huáng qí qǐ ǒu rán。

两晋

徐夤

三世深谋启帝基,可怜孀妇与孤儿。sān shì shēn móu qǐ dì jī,kě lián shuāng fù yǔ gū ér。
罪归成济皇天恨,戈犯明君万古悲。zuì guī chéng jì huáng tiān hèn,gē fàn míng jūn wàn gǔ bēi。
巴蜀削平轻似纸,勾吴吞却美如饴。bā shǔ xuē píng qīng shì zhǐ,gōu wú tūn què měi rú yí。
谁知高鼻能知数,竞向中原簸战旗。shuí zhī gāo bí néng zhī shù,jìng xiàng zhōng yuán bǒ zhàn qí。

宋二首

徐夤

天爵休将儋石论,一身恭俭万邦尊。tiān jué xiū jiāng dān shí lùn,yī shēn gōng jiǎn wàn bāng zūn。
赌将金带惊寰海,留得耕衣诫子孙。dǔ jiāng jīn dài jīng huán hǎi,liú dé gēng yī jiè zi sūn。
缔构不应饶汉祖,奸雄何足数王敦。dì gòu bù yīng ráo hàn zǔ,jiān xióng hé zú shù wáng dūn。
草中求活非吾事,岂啻横身向庙门。cǎo zhōng qiú huó fēi wú shì,qǐ chì héng shēn xiàng miào mén。