古诗词

新葺茆堂

徐夤

耨水耕山息故林,壮图嘉话负前心。nòu shuǐ gēng shān xī gù lín,zhuàng tú jiā huà fù qián xīn。
素丝鬓上分愁色,络纬床头和苦吟。sù sī bìn shàng fēn chóu sè,luò wěi chuáng tóu hé kǔ yín。
笔研不才当付火,方书多诳罢烧金。bǐ yán bù cái dāng fù huǒ,fāng shū duō kuáng bà shāo jīn。
同年二十八君子,游楚游秦断好音。tóng nián èr shí bā jūn zi,yóu chǔ yóu qín duàn hǎo yīn。
徐夤

徐夤

徐夤:字昭梦,福建莆田人。登乾宁进士第,授秘书省正字。依王审知,礼待简略,遂拂衣去,归隐延寿溪(现留于绶溪公园,系莆田二十四景之一)。著有《探龙》、《钓矶》二集,诗二百六十五首。 徐夤的作品>>

猜您喜欢

徐夤

事与时违不自由,如烧如刺寸心头。shì yǔ shí wéi bù zì yóu,rú shāo rú cì cùn xīn tóu。
乌江项籍忍归去,雁塞李陵长系留。wū jiāng xiàng jí rěn guī qù,yàn sāi lǐ líng zhǎng xì liú。
燕国飞霜将破夏,汉宫纨扇岂禁秋。yàn guó fēi shuāng jiāng pò xià,hàn gōng wán shàn qǐ jìn qiū。
须知入骨难销处,莫比人间取次愁。xū zhī rù gǔ nán xiāo chù,mò bǐ rén jiān qǔ cì chóu。

鸿

徐夤

行如兄弟影连空,春去秋来燕不同。xíng rú xiōng dì yǐng lián kōng,chūn qù qiū lái yàn bù tóng。
紫塞别当秋露白,碧山飞入暮霞红。zǐ sāi bié dāng qiū lù bái,bì shān fēi rù mù xiá hóng。
宣王德美周诗内,苏武书传汉苑中。xuān wáng dé měi zhōu shī nèi,sū wǔ shū chuán hàn yuàn zhōng。
况解衔芦避弓箭,一声归唳楚天风。kuàng jiě xián lú bì gōng jiàn,yī shēng guī lì chǔ tiān fēng。

徐夤

阆苑瑶台岁月长,一归华表好增伤。láng yuàn yáo tái suì yuè zhǎng,yī guī huá biǎo hǎo zēng shāng。
新声乍警初零露,折羽闲飞几片霜。xīn shēng zhà jǐng chū líng lù,zhé yǔ xián fēi jǐ piàn shuāng。
要伴神仙归碧落,岂随龟雁住方塘。yào bàn shén xiān guī bì luò,qǐ suí guī yàn zhù fāng táng。
三山顶上无人处,琼树堪巢不死乡。sān shān dǐng shàng wú rén chù,qióng shù kān cháo bù sǐ xiāng。

徐夤

神化难源瑞即开,雕陵毛羽出尘埃。shén huà nán yuán ruì jí kāi,diāo líng máo yǔ chū chén āi。
香闺报喜行人至,碧汉填河织女回。xiāng guī bào xǐ xíng rén zhì,bì hàn tián hé zhī nǚ huí。
明月解随乌绕树,青铜宁愧雀为台。míng yuè jiě suí wū rào shù,qīng tóng níng kuì què wèi tái。
琼枝翠叶庭前植,从待翩翩去又来。qióng zhī cuì yè tíng qián zhí,cóng dài piān piān qù yòu lái。

徐夤

应节谁穷造化端,菊黄豺祭问应难。yīng jié shuí qióng zào huà duān,jú huáng chái jì wèn yīng nán。
红窗透出鸳衾冷,白草飞时雁塞寒。hóng chuāng tòu chū yuān qīn lěng,bái cǎo fēi shí yàn sāi hán。
露结芝兰琼屑厚,日乾葵藿粉痕残。lù jié zhī lán qióng xiè hòu,rì qián kuí huò fěn hén cán。
世间无比催摇落,松竹何人肯更看。shì jiān wú bǐ cuī yáo luò,sōng zhú hé rén kěn gèng kàn。

徐夤

城上寒来思莫穷,土囊萍末两难同。chéng shàng hán lái sī mò qióng,tǔ náng píng mò liǎng nán tóng。
飘成远浪江湖际,吹起暮尘京洛中。piāo chéng yuǎn làng jiāng hú jì,chuī qǐ mù chén jīng luò zhōng。
飞雪萧条残腊节,落花狼藉古行宫。fēi xuě xiāo tiáo cán là jié,luò huā láng jí gǔ xíng gōng。
春能和煦秋摇落,生杀还同造化功。chūn néng hé xù qiū yáo luò,shēng shā hái tóng zào huà gōng。

徐夤

岂劳孤棹送行舟,轻过天涯势未休。qǐ láo gū zhào sòng xíng zhōu,qīng guò tiān yá shì wèi xiū。
断岸晓看残月挂,远湾寒背夕阳收。duàn àn xiǎo kàn cán yuè guà,yuǎn wān hán bèi xī yáng shōu。
川平直可追飞箭,风健还能溯急流。chuān píng zhí kě zhuī fēi jiàn,fēng jiàn hái néng sù jí liú。
幸遇济川恩不浅,北溟东海更何愁。xìng yù jì chuān ēn bù qiǎn,běi míng dōng hǎi gèng hé chóu。

徐夤

月落灯前闭北堂,神魂交入杳冥乡。yuè luò dēng qián bì běi táng,shén hún jiāo rù yǎo míng xiāng。
文通毫管醒来异,武帝蘅芜觉后香。wén tōng háo guǎn xǐng lái yì,wǔ dì héng wú jué hòu xiāng。
傅说已徵贤可辅,周公不见恨何长。fù shuō yǐ zhēng xián kě fǔ,zhōu gōng bù jiàn hèn hé zhǎng。
生松十八年方应,通塞人间岂合忙。shēng sōng shí bā nián fāng yīng,tōng sāi rén jiān qǐ hé máng。

徐夤

紫气天元出故关,大明先照九垓间。zǐ qì tiān yuán chū gù guān,dà míng xiān zhào jiǔ gāi jiān。
鳌山海上秦娥去,鲈鲙江边齐掾还。áo shān hǎi shàng qín é qù,lú kuài jiāng biān qí yuàn hái。
青帝郊坰平似砥,主人阶级峻如山。qīng dì jiāo jiōng píng shì dǐ,zhǔ rén jiē jí jùn rú shān。
蟠桃树在烟涛水,解冻风高未得攀。pán táo shù zài yān tāo shuǐ,jiě dòng fēng gāo wèi dé pān。

西

徐夤

密云郊外已回秋,日下崦嵫景懒收。mì yún jiāo wài yǐ huí qiū,rì xià yān zī jǐng lǎn shōu。
秦帝城高坚似铁,李斯书上曲如钩。qín dì chéng gāo jiān shì tiě,lǐ sī shū shàng qū rú gōu。
宁惟东岳凌天秀,更有长庚瞰曙流。níng wéi dōng yuè líng tiān xiù,gèng yǒu zhǎng gēng kàn shǔ liú。
见说山傍偏出将,犬戎降尽复何愁。jiàn shuō shān bàng piān chū jiāng,quǎn róng jiàng jǐn fù hé chóu。

徐夤

罩罩嘉鱼忆此方,送君前浦恨难量。zhào zhào jiā yú yì cǐ fāng,sòng jūn qián pǔ hèn nán liàng。
火山远照苍梧郡,铜柱高标碧海乡。huǒ shān yuǎn zhào cāng wú jùn,tóng zhù gāo biāo bì hǎi xiāng。
陆贾几时来越岛,三闾何日濯沧浪。lù jiǎ jǐ shí lái yuè dǎo,sān lǘ hé rì zhuó cāng làng。
钟仪冠带归心阻,蝴蝶飞园万草芳。zhōng yí guān dài guī xīn zǔ,hú dié fēi yuán wàn cǎo fāng。

徐夤

雪满湖天日影微,李君降虏失良时。xuě mǎn hú tiān rì yǐng wēi,lǐ jūn jiàng lǔ shī liáng shí。
穷溟驾浪鹍鹏化,极海寄书鸿雁迟。qióng míng jià làng kūn péng huà,jí hǎi jì shū hóng yàn chí。
□□□来犹未启,残兵奔去杳难追。lái yóu wèi qǐ,cán bīng bēn qù yǎo nán zhuī。
可怜燕谷花开晚,邹律如何为一吹。kě lián yàn gǔ huā kāi wǎn,zōu lǜ rú hé wèi yī chuī。

徐夤

漠漠沈沈向夕晖,苍梧巫峡两相依。mò mò shěn shěn xiàng xī huī,cāng wú wū xiá liǎng xiāng yī。
天心白日休空蔽,海上故山应自归。tiān xīn bái rì xiū kōng bì,hǎi shàng gù shān yīng zì guī。
似盖好临千乘载,如罗堪剪六铢衣。shì gài hǎo lín qiān chéng zài,rú luó kān jiǎn liù zhū yī。
为霖须救苍生旱,莫向西郊作雨稀。wèi lín xū jiù cāng shēng hàn,mò xiàng xī jiāo zuò yǔ xī。

徐夤

从待衔泥溅客衣,百禽灵性比他稀。cóng dài xián ní jiàn kè yī,bǎi qín líng xìng bǐ tā xī。
何嫌何恨秋须去,无约无期春自归。hé xián hé hèn qiū xū qù,wú yuē wú qī chūn zì guī。
雕鹗不容应不怪,栋梁相庇愿相依。diāo è bù róng yīng bù guài,dòng liáng xiāng bì yuàn xiāng yī。
吴王宫女娇相袭,合整双毛预奋飞。wú wáng gōng nǚ jiāo xiāng xí,hé zhěng shuāng máo yù fèn fēi。

徐夤

寒鸣宁与众虫同,翼鬓緌冠岂道穷。hán míng níng yǔ zhòng chóng tóng,yì bìn ruí guān qǐ dào qióng。
壳蜕已从今日化,声愁何似去年中。ké tuì yǐ cóng jīn rì huà,shēng chóu hé shì qù nián zhōng。
朝催篱菊花开露,暮促庭槐叶坠风。cháo cuī lí jú huā kāi lù,mù cù tíng huái yè zhuì fēng。
从此最能惊赋客,计居何处转飞蓬。cóng cǐ zuì néng jīng fù kè,jì jū hé chù zhuǎn fēi péng。