古诗词

岳州端午日送人游郴连

徐夤

五月巴陵值积阴,送君千里客于郴。wǔ yuè bā líng zhí jī yīn,sòng jūn qiān lǐ kè yú chēn。
北风吹雨黄梅落,西日过湖青草深。běi fēng chuī yǔ huáng méi luò,xī rì guò hú qīng cǎo shēn。
竞渡岸傍人挂锦,采芳城上女遗簪。jìng dù àn bàng rén guà jǐn,cǎi fāng chéng shàng nǚ yí zān。
九嶷云阔苍梧暗,与说重华旧德音。jiǔ yí yún kuò cāng wú àn,yǔ shuō zhòng huá jiù dé yīn。
徐夤

徐夤

徐夤:字昭梦,福建莆田人。登乾宁进士第,授秘书省正字。依王审知,礼待简略,遂拂衣去,归隐延寿溪(现留于绶溪公园,系莆田二十四景之一)。著有《探龙》、《钓矶》二集,诗二百六十五首。 徐夤的作品>>

猜您喜欢

寓题述怀

徐夤

大道真风早晚还,妖讹成俗污乾坤。dà dào zhēn fēng zǎo wǎn hái,yāo é chéng sú wū qián kūn。
宣尼既没苏张起,凤鸟不来鸡雀喧。xuān ní jì méi sū zhāng qǐ,fèng niǎo bù lái jī què xuān。
刍少可能供骥子,草多谁复访兰荪。chú shǎo kě néng gōng jì zi,cǎo duō shuí fù fǎng lán sūn。
尧廷忘却徵元凯,天阙重关十二门。yáo tíng wàng què zhēng yuán kǎi,tiān quē zhòng guān shí èr mén。

将入城灵口道中作

徐夤

路上长安惟咫尺,灞陵西望接秦源。lù shàng zhǎng ān wéi zhǐ chǐ,bà líng xī wàng jiē qín yuán。
依稀日下分天阙,隐映云边是国门。yī xī rì xià fēn tiān quē,yǐn yìng yún biān shì guó mén。
锦袖臂鹰河北客,青桑鸣雉渭南村。jǐn xiù bì yīng hé běi kè,qīng sāng míng zhì wèi nán cūn。
高风九万程途近,与报沧洲欲化鲲。gāo fēng jiǔ wàn chéng tú jìn,yǔ bào cāng zhōu yù huà kūn。

新屋

徐夤

耳顺何为土木勤,叔孙墙屋有前闻。ěr shùn hé wèi tǔ mù qín,shū sūn qiáng wū yǒu qián wén。
纵然一世如红叶,犹得十年吟白云。zòng rán yī shì rú hóng yè,yóu dé shí nián yín bái yún。
性逸且图称野客,才难非敢傲明君。xìng yì qiě tú chēng yě kè,cái nán fēi gǎn ào míng jūn。
清甜数尺沙泉井,平与邻家昼夜分。qīng tián shù chǐ shā quán jǐng,píng yǔ lín jiā zhòu yè fēn。

新葺茆堂

徐夤

剪竹诛茆就水滨,静中还得保天真。jiǎn zhú zhū máo jiù shuǐ bīn,jìng zhōng hái dé bǎo tiān zhēn。
只闻神鬼害盈满,不见古今争贱贫。zhǐ wén shén guǐ hài yíng mǎn,bù jiàn gǔ jīn zhēng jiàn pín。
树影便为廊庑屋,草香权当绮罗茵。shù yǐng biàn wèi láng wǔ wū,cǎo xiāng quán dāng qǐ luó yīn。
阶前一片泓澄水,借与汀禽活紫鳞。jiē qián yī piàn hóng chéng shuǐ,jiè yǔ tīng qín huó zǐ lín。

新葺茆堂

徐夤

耨水耕山息故林,壮图嘉话负前心。nòu shuǐ gēng shān xī gù lín,zhuàng tú jiā huà fù qián xīn。
素丝鬓上分愁色,络纬床头和苦吟。sù sī bìn shàng fēn chóu sè,luò wěi chuáng tóu hé kǔ yín。
笔研不才当付火,方书多诳罢烧金。bǐ yán bù cái dāng fù huǒ,fāng shū duō kuáng bà shāo jīn。
同年二十八君子,游楚游秦断好音。tóng nián èr shí bā jūn zi,yóu chǔ yóu qín duàn hǎo yīn。

茆亭

徐夤

鸳瓦虹梁计已疏,织茅编竹称贫居。yuān wǎ hóng liáng jì yǐ shū,zhī máo biān zhú chēng pín jū。
剪平恰似山僧笠,扫静真同道者庐。jiǎn píng qià shì shān sēng lì,sǎo jìng zhēn tóng dào zhě lú。
秋晚卷帘看过雁,月明凭槛数跳鱼。qiū wǎn juǎn lián kàn guò yàn,yuè míng píng kǎn shù tiào yú。
重门公子应相笑,四壁风霜老读书。zhòng mén gōng zi yīng xiāng xiào,sì bì fēng shuāng lǎo dú shū。

客厅

徐夤

移却松筠致客堂,净泥环堵贮荷香。yí què sōng yún zhì kè táng,jìng ní huán dǔ zhù hé xiāng。
衡茅只要免风雨,藻棁不须高栋梁。héng máo zhǐ yào miǎn fēng yǔ,zǎo zhuō bù xū gāo dòng liáng。
丰蔀仲尼明演易,作歌五子恨雕墙。fēng bù zhòng ní míng yǎn yì,zuò gē wǔ zi hèn diāo qiáng。
燕台汉阁王侯事,青史千年播耿光。yàn tái hàn gé wáng hóu shì,qīng shǐ qiān nián bō gěng guāng。

咏写真

徐夤

写得衰容似十全,闲开僧舍静时悬。xiě dé shuāi róng shì shí quán,xián kāi sēng shě jìng shí xuán。
瘦于南国从军日,老却东堂射策年。shòu yú nán guó cóng jūn rì,lǎo què dōng táng shè cè nián。
潭底看身宁有异,镜中引影更无偏。tán dǐ kàn shēn níng yǒu yì,jìng zhōng yǐn yǐng gèng wú piān。
借将前辈真仪比,未愧金銮李谪仙。jiè jiāng qián bèi zhēn yí bǐ,wèi kuì jīn luán lǐ zhé xiān。

放榜日

徐夤

喧喧车马欲朝天,人探东堂榜已悬。xuān xuān chē mǎ yù cháo tiān,rén tàn dōng táng bǎng yǐ xuán。
万里便随金鸑鷟,三台仍借玉连钱。wàn lǐ biàn suí jīn yuè zhuó,sān tái réng jiè yù lián qián。
花浮酒影彤霞烂,日照衫光瑞色鲜。huā fú jiǔ yǐng tóng xiá làn,rì zhào shān guāng ruì sè xiān。
十二街前楼阁上,卷帘谁不看神仙。shí èr jiē qián lóu gé shàng,juǎn lián shuí bù kàn shén xiān。

曲江宴日呈诸同年

徐夤

鹪鹩惊与凤皇同,忽向中兴遇至公。jiāo liáo jīng yǔ fèng huáng tóng,hū xiàng zhōng xīng yù zhì gōng。
金榜连名升碧落,紫花封敕出琼宫。jīn bǎng lián míng shēng bì luò,zǐ huā fēng chì chū qióng gōng。
天知惜日迟迟暮,春为催花旋旋红。tiān zhī xī rì chí chí mù,chūn wèi cuī huā xuán xuán hóng。
好是慈恩题了望,白云飞尽塔连空。hǎo shì cí ēn tí le wàng,bái yún fēi jǐn tǎ lián kōng。

渤海宾贡高元固先辈闽中相访云本国人写得夤斩蛇剑御沟水人生几何赋家

徐夤

折桂何年下月中,闽山来问我雕虫。zhé guì hé nián xià yuè zhōng,mǐn shān lái wèn wǒ diāo chóng。
肯销金翠书屏上,谁把刍荛过日东。kěn xiāo jīn cuì shū píng shàng,shuí bǎ chú ráo guò rì dōng。
郯子昔时遭孔圣,繇余往代讽秦宫。tán zi xī shí zāo kǒng shèng,yáo yú wǎng dài fěng qín gōng。
嗟嗟大国金门士,几个人能振素风。jiē jiē dà guó jīn mén shì,jǐ gè rén néng zhèn sù fēng。

偶吟

徐夤

千卷长书万首诗,朝蒸藜藿暮烹葵。qiān juǎn zhǎng shū wàn shǒu shī,cháo zhēng lí huò mù pēng kuí。
清时名立难皆我,晚岁途穷亦问谁。qīng shí míng lì nán jiē wǒ,wǎn suì tú qióng yì wèn shuí。
碧岸钓归惟独笑,青山耕遍亦何为。bì àn diào guī wéi dú xiào,qīng shān gēng biàn yì hé wèi。
寻常抖擞怀中策,可便降他两鬓丝。xún cháng dǒu sǒu huái zhōng cè,kě biàn jiàng tā liǎng bìn sī。

赠表弟黄校书辂

徐夤

产破身穷为学儒,我家诸表爱诗书。chǎn pò shēn qióng wèi xué rú,wǒ jiā zhū biǎo ài shī shū。
严陵虽说临溪隐,晏子还闻近市居。yán líng suī shuō lín xī yǐn,yàn zi hái wén jìn shì jū。
佳句丽偷红菡萏,吟窗冷落白蟾蜍。jiā jù lì tōu hóng hàn dàn,yín chuāng lěng luò bái chán chú。
闲来共话无生理,今古悠悠事总虚。xián lái gòng huà wú shēng lǐ,jīn gǔ yōu yōu shì zǒng xū。

辇下赠屯田何员外

徐夤

封章频得帝咨嗟,报国唯将直破邪。fēng zhāng pín dé dì zī jiē,bào guó wéi jiāng zhí pò xié。
身到西山书几达,官登南省鬓初华。shēn dào xī shān shū jǐ dá,guān dēng nán shěng bìn chū huá。
厨非寒食还无火,菊待重阳拟泛茶。chú fēi hán shí hái wú huǒ,jú dài zhòng yáng nǐ fàn chá。
内翰好才兼好古,秋来应数到君家。nèi hàn hǎo cái jiān hǎo gǔ,qiū lái yīng shù dào jūn jiā。

赠月君

徐夤

出水莲花比性灵,三生尘梦一时醒。chū shuǐ lián huā bǐ xìng líng,sān shēng chén mèng yī shí xǐng。
神传尊胜陀罗咒,佛授金刚般若经。shén chuán zūn shèng tuó luó zhòu,fú shòu jīn gāng bān ruò jīng。
懿德好书添女诫,素容堪画上银屏。yì dé hǎo shū tiān nǚ jiè,sù róng kān huà shàng yín píng。
鸣梭轧轧纤纤手,窗户流光织女星。míng suō yà yà xiān xiān shǒu,chuāng hù liú guāng zhī nǚ xīng。