古诗词

徐夤

天际何人濯锦归,偏宜残照与晨晖。tiān jì hé rén zhuó jǐn guī,piān yí cán zhào yǔ chén huī。
流为洞府千年酒,化作灵山几袭衣。liú wèi dòng fǔ qiān nián jiǔ,huà zuò líng shān jǐ xí yī。
野烧燄连殊赫奕,愁云阴隔乍依稀。yě shāo yàn lián shū hè yì,chóu yún yīn gé zhà yī xī。
劳生愿学长生术,餐尽红桃上汉飞。láo shēng yuàn xué zhǎng shēng shù,cān jǐn hóng táo shàng hàn fēi。
徐夤

徐夤

徐夤:字昭梦,福建莆田人。登乾宁进士第,授秘书省正字。依王审知,礼待简略,遂拂衣去,归隐延寿溪(现留于绶溪公园,系莆田二十四景之一)。著有《探龙》、《钓矶》二集,诗二百六十五首。 徐夤的作品>>

猜您喜欢

忆潼关

徐夤

洞壑双扉入到初,似从深阱睹高墟。dòng hè shuāng fēi rù dào chū,shì cóng shēn jǐng dǔ gāo xū。
天开白日临军国,山夹黄河护帝居。tiān kāi bái rì lín jūn guó,shān jiā huáng hé hù dì jū。
隋炀远游宜不反,奉春长策竟何如。suí yáng yuǎn yóu yí bù fǎn,fèng chūn zhǎng cè jìng hé rú。
须知皇汉能扃鐍,延得年过四百馀。xū zhī huáng hàn néng jiōng jué,yán dé nián guò sì bǎi yú。

忆潼关早行

徐夤

行客起看仙掌月,落星斜照浊河泥。xíng kè qǐ kàn xiān zhǎng yuè,luò xīng xié zhào zhuó hé ní。
故山远处高飞雁,去马鸣时先早鸡。gù shān yuǎn chù gāo fēi yàn,qù mǎ míng shí xiān zǎo jī。
关柳不知谁氏种,岳碑犹见圣君题。guān liǔ bù zhī shuí shì zhǒng,yuè bēi yóu jiàn shèng jūn tí。
刍荛十轴僮三尺,岂谓青云便有梯。chú ráo shí zhóu tóng sān chǐ,qǐ wèi qīng yún biàn yǒu tī。

鸿门

徐夤

耨月耕烟水国春,薄徒应笑作农人。nòu yuè gēng yān shuǐ guó chūn,báo tú yīng xiào zuò nóng rén。
皇王尚法三推礼,白社宁忘四体勤。huáng wáng shàng fǎ sān tuī lǐ,bái shè níng wàng sì tǐ qín。
雨洒蓑衣芳草暗,鸟啼云树小村贫。yǔ sǎ suō yī fāng cǎo àn,niǎo tí yún shù xiǎo cūn pín。
犹胜堕力求飧者,五斗低腰走世尘。yóu shèng duò lì qiú sūn zhě,wǔ dòu dī yāo zǒu shì chén。

忆长安行

徐夤

旧历关中忆废兴,僭奢须戒俭须凭。jiù lì guān zhōng yì fèi xīng,jiàn shē xū jiè jiǎn xū píng。
火光只是烧秦冢,贼眼何曾视灞陵。huǒ guāng zhǐ shì shāo qín zhǒng,zéi yǎn hé céng shì bà líng。
钟鼓煎催人自急,侯王更换恨难胜。zhōng gǔ jiān cuī rén zì jí,hóu wáng gèng huàn hèn nán shèng。
不如坐钓清溪月,心共寒潭一片澄。bù rú zuò diào qīng xī yuè,xīn gòng hán tán yī piàn chéng。

忆长安上省年

徐夤

忽忆关中逐计车,历坊骑马信空虚。hū yì guān zhōng zhú jì chē,lì fāng qí mǎ xìn kōng xū。
三秋病起见新雁,八月夜长思旧居。sān qiū bìng qǐ jiàn xīn yàn,bā yuè yè zhǎng sī jiù jū。
宗伯帐前曾献赋,相君门下再投书。zōng bó zhàng qián céng xiàn fù,xiāng jūn mén xià zài tóu shū。
如今说着犹堪泣,两宿都堂过岁除。rú jīn shuō zhe yóu kān qì,liǎng sù dōu táng guò suì chú。

长安述怀

徐夤

黄河冰合尚来游,知命知时肯躁求。huáng hé bīng hé shàng lái yóu,zhī mìng zhī shí kěn zào qiú。
词赋有名堪自负,春风落第不曾羞。cí fù yǒu míng kān zì fù,chūn fēng luò dì bù céng xiū。
风尘色里凋双鬓,鼙鼓声中历几州。fēng chén sè lǐ diāo shuāng bìn,pí gǔ shēng zhōng lì jǐ zhōu。
十载公卿早言屈,何须课夏更冥搜。shí zài gōng qīng zǎo yán qū,hé xū kè xià gèng míng sōu。

长安即事三首

徐夤

抛掷清溪旧钓钩,长安寒暑再环周。pāo zhì qīng xī jiù diào gōu,zhǎng ān hán shǔ zài huán zhōu。
便随莺羽三春化,只说蝉声一度愁。biàn suí yīng yǔ sān chūn huà,zhǐ shuō chán shēng yī dù chóu。
扫雪自怜窗纸照,上天宁愧海槎流。sǎo xuě zì lián chuāng zhǐ zhào,shàng tiān níng kuì hǎi chá liú。
明时则待金门诏,肯羡班超万户侯。míng shí zé dài jīn mén zhào,kěn xiàn bān chāo wàn hù hóu。

长安即事三首

徐夤

无酒穷愁结自舒,饮河求满不求馀。wú jiǔ qióng chóu jié zì shū,yǐn hé qiú mǎn bù qiú yú。
身登霄汉平时第,家得干戈定后书。shēn dēng xiāo hàn píng shí dì,jiā dé gàn gē dìng hòu shū。
富贵敢期苏季子,清贫方见马相如。fù guì gǎn qī sū jì zi,qīng pín fāng jiàn mǎ xiāng rú。
明时用即匡君去,不用何妨却钓鱼。míng shí yòng jí kuāng jūn qù,bù yòng hé fáng què diào yú。

长安即事三首

徐夤

拖紫腰金不要论,便堪归隐白云村。tuō zǐ yāo jīn bù yào lùn,biàn kān guī yǐn bái yún cūn。
更无名籍强金榜,岂有花枝胜杏园。gèng wú míng jí qiáng jīn bǎng,qǐ yǒu huā zhī shèng xìng yuán。
绮席促时皆国器,羽觥飞处尽王孙。qǐ xí cù shí jiē guó qì,yǔ gōng fēi chù jǐn wáng sūn。
高眠亦是前贤事,争报春闱莫大恩。gāo mián yì shì qián xián shì,zhēng bào chūn wéi mò dà ēn。

东京次新安道中

徐夤

贼去兵来岁月长,野蒿空满坏墙匡。zéi qù bīng lái suì yuè zhǎng,yě hāo kōng mǎn huài qiáng kuāng。
旋从古辙成深谷,几见金舆过上阳。xuán cóng gǔ zhé chéng shēn gǔ,jǐ jiàn jīn yú guò shàng yáng。
洛水送年催代谢,嵩山擎日拂穹苍。luò shuǐ sòng nián cuī dài xiè,sōng shān qíng rì fú qióng cāng。
殊时异世为儒者,不见文皇与武皇。shū shí yì shì wèi rú zhě,bù jiàn wén huáng yǔ wǔ huáng。

山阴故事

徐夤

坦腹夫君不可逢,千年犹在播英风。tǎn fù fū jūn bù kě féng,qiān nián yóu zài bō yīng fēng。
红鹅化鹤青天远,彩笔成龙绿水空。hóng é huà hè qīng tiān yuǎn,cǎi bǐ chéng lóng lǜ shuǐ kōng。
爱竹只应怜直节,书裙多是为奇童。ài zhú zhǐ yīng lián zhí jié,shū qún duō shì wèi qí tóng。
吹笙缑岭登山后,东注清流岂有穷。chuī shēng gōu lǐng dēng shān hòu,dōng zhù qīng liú qǐ yǒu qióng。

温陵即事

徐夤

早年师友教为文,卖却鱼舟网典坟。zǎo nián shī yǒu jiào wèi wén,mài què yú zhōu wǎng diǎn fén。
国有安危期日谏,家无担石暂从军。guó yǒu ān wēi qī rì jiàn,jiā wú dān shí zàn cóng jūn。
非才岂合攀丹桂,多病犹堪伴白云。fēi cái qǐ hé pān dān guì,duō bìng yóu kān bàn bái yún。
争得千钟季孙粟,沧洲归与故人分。zhēng dé qiān zhōng jì sūn sù,cāng zhōu guī yǔ gù rén fēn。

温陵残腊书怀寄崔尚书

徐夤

济川无楫拟何为,三杰还从汉祖推。jì chuān wú jí nǐ hé wèi,sān jié hái cóng hàn zǔ tuī。
心学庭槐空发火,鬓同门柳即垂丝。xīn xué tíng huái kōng fā huǒ,bìn tóng mén liǔ jí chuí sī。
中兴未遇先怀策,除夜相催也课诗。zhōng xīng wèi yù xiān huái cè,chú yè xiāng cuī yě kè shī。
江上年年接君子,一杯春酒一枰棋。jiāng shàng nián nián jiē jūn zi,yī bēi chūn jiǔ yī píng qí。

义通里寓居即事

徐夤

家住寒梅翠岭东,长安时节咏途穷。jiā zhù hán méi cuì lǐng dōng,zhǎng ān shí jié yǒng tú qióng。
牡丹窠小春馀雨,杨柳丝疏夏足风。mǔ dān kē xiǎo chūn yú yǔ,yáng liǔ sī shū xià zú fēng。
愁鬓已还年纪白,衰容宁藉酒杯红。chóu bìn yǐ hái nián jì bái,shuāi róng níng jí jiǔ bēi hóng。
长卿甚有凌云作,谁与清吟绕帝宫。zhǎng qīng shén yǒu líng yún zuò,shuí yǔ qīng yín rào dì gōng。

上阳宫词

徐夤

点点苔钱上玉墀,日斜空望六龙西。diǎn diǎn tái qián shàng yù chí,rì xié kōng wàng liù lóng xī。
妆台尘暗青鸾掩,宫树月明黄鸟啼。zhuāng tái chén àn qīng luán yǎn,gōng shù yuè míng huáng niǎo tí。
庭草可怜分雨露,君恩深恨隔云泥。tíng cǎo kě lián fēn yǔ lù,jūn ēn shēn hèn gé yún ní。
银蟾借与金波路,得入重轮伴羿妻。yín chán jiè yǔ jīn bō lù,dé rù zhòng lún bàn yì qī。