古诗词

六叹

李涉

深院梧桐夹金井,上有辘轳青丝索。shēn yuàn wú tóng jiā jīn jǐng,shàng yǒu lù lú qīng sī suǒ。
美人清昼汲寒泉,寒泉欲上银瓶落。měi rén qīng zhòu jí hán quán,hán quán yù shàng yín píng luò。
迢迢碧甃千馀尺,竟日倚阑空叹息。tiáo tiáo bì zhòu qiān yú chǐ,jìng rì yǐ lán kōng tàn xī。
惆怅不来照明镜,却掩洞房抱寂寂。chóu chàng bù lái zhào míng jìng,què yǎn dòng fáng bào jì jì。

李涉

李涉(约806年前后在世),唐代诗人。字不详,自号清溪子,洛(今河南洛阳)人。早岁客梁园,逢兵乱,避地南方,与弟李渤同隐庐山香炉峰下。后出山作幕僚。宪宗时,曾任太子通事舍人。不久,贬为峡州(今湖北宜昌)司仓参军,在峡中蹭蹬十年,遇赦放还,复归洛阳,隐于少室。文宗大和(827-835)中,任国子博士,世称“李博士”。著有《李涉诗》一卷。存词六首。 李涉的作品>>

猜您喜欢

邠州词献高尚书三首

李涉

朔方忠义旧来闻,尽是邠城父子军。shuò fāng zhōng yì jiù lái wén,jǐn shì bīn chéng fù zi jūn。
今日兵符归上将,旄头不用更妖氛。jīn rì bīng fú guī shàng jiāng,máo tóu bù yòng gèng yāo fēn。

游西林寺

李涉

十地初心在此身,水能生月即离尘。shí dì chū xīn zài cǐ shēn,shuǐ néng shēng yuè jí lí chén。
如今再结林中社,可羡当年会里人。rú jīn zài jié lín zhōng shè,kě xiàn dāng nián huì lǐ rén。

题白鹿兰若

李涉

只去都门十里强,竹阴流水绕回廊。zhǐ qù dōu mén shí lǐ qiáng,zhú yīn liú shuǐ rào huí láng。
满城车马皆知有,每唤同游尽道忙。mǎn chéng chē mǎ jiē zhī yǒu,měi huàn tóng yóu jǐn dào máng。

寄赵准乞湘川山居

李涉

闲说班超有旧居,山横水曲占商于。xián shuō bān chāo yǒu jiù jū,shān héng shuǐ qū zhàn shāng yú。
知君不用磻溪石,乞取终年独钓鱼。zhī jūn bù yòng pán xī shí,qǐ qǔ zhōng nián dú diào yú。

晓过函谷关

李涉

因韩为赵两游秦,十月冰霜渡孟津。yīn hán wèi zhào liǎng yóu qín,shí yuè bīng shuāng dù mèng jīn。
纵使鸡鸣遇关吏,不知余也是何人。zòng shǐ jī míng yù guān lì,bù zhī yú yě shì hé rén。

奉和九弟渤见寄绝句

李涉

忽启新缄吟近诗,诗中韵出碧云词。hū qǐ xīn jiān yín jìn shī,shī zhōng yùn chū bì yún cí。
且喜陟冈愁已散,登舟只恨渡江迟。qiě xǐ zhì gāng chóu yǐ sàn,dēng zhōu zhǐ hèn dù jiāng chí。

赠友人孩子

李涉

骊龙颔下亦生珠,便与人间众宝殊。lí lóng hàn xià yì shēng zhū,biàn yǔ rén jiān zhòng bǎo shū。
他时若要追风日,须得君家万里驹。tā shí ruò yào zhuī fēng rì,xū dé jūn jiā wàn lǐ jū。

奉宣慰使鱼十四郎

李涉

年才二十众知名,孤鹤仪容彻骨清。nián cái èr shí zhòng zhī míng,gū hè yí róng chè gǔ qīng。
口传天语来人世,却逐祥云上玉京。kǒu chuán tiān yǔ lái rén shì,què zhú xiáng yún shàng yù jīng。

题善光寺

李涉

云门天竺旧姻缘,临老移家住玉泉。yún mén tiān zhú jiù yīn yuán,lín lǎo yí jiā zhù yù quán。
早到可中涢南寺,免得翻经住几年。zǎo dào kě zhōng yún nán sì,miǎn dé fān jīng zhù jǐ nián。

题宣化寺道光上人居

李涉

二十年前不系身,草堂曾与雪为邻。èr shí nián qián bù xì shēn,cǎo táng céng yǔ xuě wèi lín。
常思和尚当时语,衣钵留将与此人。cháng sī hé shàng dāng shí yǔ,yī bō liú jiāng yǔ cǐ rén。

竹里

李涉

竹里编茅倚石根,竹茎疏处见前村。zhú lǐ biān máo yǐ shí gēn,zhú jīng shū chù jiàn qián cūn。
闲眠尽日无人到,自有春风为扫门。xián mián jǐn rì wú rén dào,zì yǒu chūn fēng wèi sǎo mén。

怀古

李涉

尼父未适鲁,屡屡倦迷津。ní fù wèi shì lǔ,lǚ lǚ juàn mí jīn。
徒怀教化心,纡郁不能伸。tú huái jiào huà xīn,yū yù bù néng shēn。
一遇知己言,万方始喧喧。yī yù zhī jǐ yán,wàn fāng shǐ xuān xuān。
至今百王则,孰不挹其源。zhì jīn bǎi wáng zé,shú bù yì qí yuán。

咏古

李涉

大智思济物,道行心始休。dà zhì sī jì wù,dào xíng xīn shǐ xiū。
垂纶自消息,岁月任春秋。chuí lún zì xiāo xī,suì yuè rèn chūn qiū。
纣虐武既贤,风云固可求。zhòu nüè wǔ jì xián,fēng yún gù kě qiú。
顺天行杀机,所向协良谋。shùn tiān xíng shā jī,suǒ xiàng xié liáng móu。
况以丈人师,将济安川流。kuàng yǐ zhàng rén shī,jiāng jì ān chuān liú。
何劳问枯骨,再取阴阳筹。hé láo wèn kū gǔ,zài qǔ yīn yáng chóu。
霸国不务仁,兵戈恣相酬。bà guó bù wù rén,bīng gē zì xiāng chóu。
空令渭水迹,千古独悠悠。kōng lìng wèi shuǐ jì,qiān gǔ dú yōu yōu。

题清溪鬼谷先生旧居

李涉

翠壁开天池,青崖列云树。cuì bì kāi tiān chí,qīng yá liè yún shù。
冰容不可状,杳若清河雾。bīng róng bù kě zhuàng,yǎo ruò qīng hé wù。
常闻先生教,指示秦仪路。cháng wén xiān shēng jiào,zhǐ shì qín yí lù。
二子才不同,逞词过尺度。èr zi cái bù tóng,chěng cí guò chǐ dù。
偶因从吏役,远到冥栖处。ǒu yīn cóng lì yì,yuǎn dào míng qī chù。
松月想旧山,烟霞了如故。sōng yuè xiǎng jiù shān,yān xiá le rú gù。
未遑炼金鼎,日觉容光暮。wèi huáng liàn jīn dǐng,rì jué róng guāng mù。
万虑随境生,何由返真素。wàn lǜ suí jìng shēng,hé yóu fǎn zhēn sù。
寂寞天籁息,清迥鸟声曙。jì mò tiān lài xī,qīng jiǒng niǎo shēng shǔ。
回首望重重,无期挹风驭。huí shǒu wàng zhòng zhòng,wú qī yì fēng yù。

感兴

李涉

隋氏造宫阙,峨峨倚云烟。suí shì zào gōng quē,é é yǐ yún yān。
搜奇竭四海,立制谋千年。sōu qí jié sì hǎi,lì zhì móu qiān nián。
秦兵半夜来,烈火焚高台。qín bīng bàn yè lái,liè huǒ fén gāo tái。
万人聚筋血,一旦为尘埃。wàn rén jù jīn xuè,yī dàn wèi chén āi。
君看汴河路,尚说隋家柳。jūn kàn biàn hé lù,shàng shuō suí jiā liǔ。
但问哭陵人,秋草没来久。dàn wèn kū líng rén,qiū cǎo méi lái jiǔ。
1021234567