古诗词

经堕泪碑

任翻

羊公传化地,千古事空存。yáng gōng chuán huà dì,qiān gǔ shì kōng cún。
碑已无文字,人犹敬子孙。bēi yǐ wú wén zì,rén yóu jìng zi sūn。
岘山长闭恨,汉水自流恩。xiàn shān zhǎng bì hèn,hàn shuǐ zì liú ēn。
数处烟岚色,分明是泪痕。shù chù yān lán sè,fēn míng shì lèi hén。
任翻

任翻

唐末人。曾寓居台州。有诗名。张为《诗人主客图》列其为清奇雅正主下升堂者。有集一卷,又著《文章玄妙》一卷,论诗歌声病、对偶,今皆不存。 任翻的作品>>

猜您喜欢

洛阳道

任翻

憧憧洛阳道,尘下生青草。chōng chōng luò yáng dào,chén xià shēng qīng cǎo。
行者岂无家,无人在家老。xíng zhě qǐ wú jiā,wú rén zài jiā lǎo。
鸡鸣前结束,争去恐不早。jī míng qián jié shù,zhēng qù kǒng bù zǎo。
百年路傍尽,白日车中晓。bǎi nián lù bàng jǐn,bái rì chē zhōng xiǎo。
求富江海狭,取贵山岳小。qiú fù jiāng hǎi xiá,qǔ guì shān yuè xiǎo。
二端立在途,奔走无由了。èr duān lì zài tú,bēn zǒu wú yóu le。
1612