古诗词

题慎言法师故房

储光羲

精庐不住子,自有无生乡。jīng lú bù zhù zi,zì yǒu wú shēng xiāng。
过客知何道,裴回雁子堂。guò kè zhī hé dào,péi huí yàn zi táng。
浮云归故岭,落月还西方。fú yún guī gù lǐng,luò yuè hái xī fāng。
日夕虚空里,时时闻异香。rì xī xū kōng lǐ,shí shí wén yì xiāng。
储光羲

储光羲

储光羲(约706—763)唐代官员,润州延陵人,祖籍兖州。田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山。后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,被俘,迫受伪职。乱平,自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南。江南储氏多为光羲公后裔,尊称为“江南储氏之祖”。 储光羲的作品>>

猜您喜欢

述华清宫五首

储光羲

昔在轩辕朝,五城十二楼。xī zài xuān yuán cháo,wǔ chéng shí èr lóu。
今我神泉宫,独在骊山陬。jīn wǒ shén quán gōng,dú zài lí shān zōu。
群方趋顺动,百辟随天游。qún fāng qū shùn dòng,bǎi pì suí tiān yóu。

述华清宫五首

储光羲

正月开阳和,通门缉元化。zhèng yuè kāi yáng hé,tōng mén jī yuán huà。
穆穆睟容归,岂为明灯夜。mù mù suì róng guī,qǐ wèi míng dēng yè。
高山大风起,肃肃随龙驾。gāo shān dà fēng qǐ,sù sù suí lóng jià。

述华清宫五首

储光羲

上林神君宫,此地即明庭。shàng lín shén jūn gōng,cǐ dì jí míng tíng。
山开鸿蒙色,天转招摇星。shān kāi hóng méng sè,tiān zhuǎn zhāo yáo xīng。
三雪报大有,孰为非我灵。sān xuě bào dà yǒu,shú wèi fēi wǒ líng。

杂咏五首石子松

储光羲

盘石青岩下,松生盘石中。pán shí qīng yán xià,sōng shēng pán shí zhōng。
冬春无异色,朝暮有清风。dōng chūn wú yì sè,cháo mù yǒu qīng fēng。
五鬣何人采,西山旧两童。wǔ liè hé rén cǎi,xī shān jiù liǎng tóng。

杂咏五首架檐藤

储光羲

得从轩墀下,殊胜松柏林。dé cóng xuān chí xià,shū shèng sōng bǎi lín。
生枝逐架远,吐叶向门深。shēng zhī zhú jià yuǎn,tǔ yè xiàng mén shēn。
何许答君子,檐间朝暝阴。hé xǔ dá jūn zi,yán jiān cháo míng yīn。

杂咏五首池边鹤

储光羲

舞鹤傍池边,水清毛羽鲜。wǔ hè bàng chí biān,shuǐ qīng máo yǔ xiān。
立如依岸雪,飞似向池泉。lì rú yī àn xuě,fēi shì xiàng chí quán。
江海虽言旷,无如君子前。jiāng hǎi suī yán kuàng,wú rú jūn zi qián。

杂咏五首钓鱼湾

储光羲

垂钓绿湾春,春深杏花乱。chuí diào lǜ wān chūn,chūn shēn xìng huā luàn。
潭清疑水浅,荷动知鱼散。tán qīng yí shuǐ qiǎn,hé dòng zhī yú sàn。
日暮待情人,维舟绿杨岸。rì mù dài qíng rén,wéi zhōu lǜ yáng àn。

杂咏五首幽人居

储光羲

幽人下山径,去去夹青林。yōu rén xià shān jìng,qù qù jiā qīng lín。
滑处莓苔湿,暗中萝薜深。huá chù méi tái shī,àn zhōng luó bì shēn。
春朝烟雨散,犹带浮云阴。chūn cháo yān yǔ sàn,yóu dài fú yún yīn。

题太玄观

储光羲

门外车马喧,门里宫殿清。mén wài chē mǎ xuān,mén lǐ gōng diàn qīng。
行即翳若木,坐即吹玉笙。xíng jí yì ruò mù,zuò jí chuī yù shēng。
所喧既非我,真道其冥冥。suǒ xuān jì fēi wǒ,zhēn dào qí míng míng。

至嵩阳观观即天皇故宅

储光羲

真人上清室,乃在中峰前。zhēn rén shàng qīng shì,nǎi zài zhōng fēng qián。
花雾生玉井,霓裳画列仙。huā wù shēng yù jǐng,ní shang huà liè xiān。
念兹宫故宇,多此地新泉。niàn zī gōng gù yǔ,duō cǐ dì xīn quán。
松柏有清阴,薜萝亦自妍。sōng bǎi yǒu qīng yīn,bì luó yì zì yán。
一闻步虚子,又话逍遥篇。yī wén bù xū zi,yòu huà xiāo yáo piān。
忽若在云汉,风中意泠然。hū ruò zài yún hàn,fēng zhōng yì líng rán。

题陆山人楼

储光羲

暮声杂初雁,夜色涵早秋。mù shēng zá chū yàn,yè sè hán zǎo qiū。
独见海中月,照君池上楼。dú jiàn hǎi zhōng yuè,zhào jūn chí shàng lóu。
山云拂高栋,天汉入云流。shān yún fú gāo dòng,tiān hàn rù yún liú。
不惜朝光满,其如千里游。bù xī cháo guāng mǎn,qí rú qiān lǐ yóu。

献八舅东归

储光羲

高位莫能舍,舍之世所贤。gāo wèi mò néng shě,shě zhī shì suǒ xián。
云车游日华,岂比龙楼前。yún chē yóu rì huá,qǐ bǐ lóng lóu qián。
寝疾乃就枕,情感唯灵仙。qǐn jí nǎi jiù zhěn,qíng gǎn wéi líng xiān。
帝鸿思道宗,臣彭亦长年。dì hóng sī dào zōng,chén péng yì zhǎng nián。
天书加羽服,又许归东川。tiān shū jiā yǔ fú,yòu xǔ guī dōng chuān。
镜水涵太清,禹山朝上玄。jìng shuǐ hán tài qīng,yǔ shān cháo shàng xuán。
诚亡真混沌,玉立方婵娟。chéng wáng zhēn hùn dùn,yù lì fāng chán juān。
素业作仙居,子孙当自传。sù yè zuò xiān jū,zi sūn dāng zì chuán。
门多松柏树,箧有逍遥篇。mén duō sōng bǎi shù,qiè yǒu xiāo yáo piān。
独往不可群,沧海成桑田。dú wǎng bù kě qún,cāng hǎi chéng sāng tián。

登秦岭作时陷贼归国

储光羲

朝出猛兽林,躨跜登高峰。cháo chū měng shòu lín,kuí ní dēng gāo fēng。
僮仆履云雾,随我行太空。tóng pū lǚ yún wù,suí wǒ xíng tài kōng。
羲和舒灵晖,倏忽西极通。xī hé shū líng huī,shū hū xī jí tōng。
回首望泾渭,隐隐如长虹。huí shǒu wàng jīng wèi,yǐn yǐn rú zhǎng hóng。
九逵合苍芜,五陵遥瞳蒙。jiǔ kuí hé cāng wú,wǔ líng yáo tóng méng。
鹿游大明殿,雾湿华清宫。lù yóu dà míng diàn,wù shī huá qīng gōng。
网罗蠛蠓时,顾齿熊罴锋。wǎng luó miè měng shí,gù chǐ xióng pí fēng。
失途走江汉,不能有其功。shī tú zǒu jiāng hàn,bù néng yǒu qí gōng。
气逐招遥星,魂随阊阖风。qì zhú zhāo yáo xīng,hún suí chāng hé fēng。
惟言宇宙清,复使车书同。wéi yán yǔ zhòu qīng,fù shǐ chē shū tóng。
林木被繁霜,合沓连山红。lín mù bèi fán shuāng,hé dá lián shān hóng。
鹏鹗励羽翼,俯视荆棘丛。péng è lì yǔ yì,fǔ shì jīng jí cóng。
誓将食鸧鸮,然后归崆峒。shì jiāng shí cāng xiāo,rán hòu guī kōng dòng。

晦日任桥池亭

储光羲

温泉作天邑,直北开新洲。wēn quán zuò tiān yì,zhí běi kāi xīn zhōu。
未有菰蒲生,即闻凫雁游。wèi yǒu gū pú shēng,jí wén fú yàn yóu。
六亭在高岸,数岛居中流。liù tíng zài gāo àn,shù dǎo jū zhōng liú。
晦日望清波,相与期泛游。huì rì wàng qīng bō,xiāng yǔ qī fàn yóu。
西道苦转毂,北堤疲行舟。xī dào kǔ zhuǎn gǔ,běi dī pí xíng zhōu。
清泠水木阴,才可适我忧。qīng líng shuǐ mù yīn,cái kě shì wǒ yōu。

哥舒大夫颂德

储光羲

天纪启真命,君生臣亦生。tiān jì qǐ zhēn mìng,jūn shēng chén yì shēng。
乃知赤帝子,复有苍龙精。nǎi zhī chì dì zi,fù yǒu cāng lóng jīng。
神武建皇极,文昌开将星。shén wǔ jiàn huáng jí,wén chāng kāi jiāng xīng。
超超渭滨器,落落山西名。chāo chāo wèi bīn qì,luò luò shān xī míng。
画阃入受脤,凿门出捍城。huà kǔn rù shòu shèn,záo mén chū hàn chéng。
戎人昧正朔,我有轩辕兵。róng rén mèi zhèng shuò,wǒ yǒu xuān yuán bīng。
陇路起丰镐,关云随旆旌。lǒng lù qǐ fēng gǎo,guān yún suí pèi jīng。
河湟训兵甲,义勇方横行。hé huáng xùn bīng jiǎ,yì yǒng fāng héng xíng。
韩魏多锐士,蹶张在幕庭。hán wèi duō ruì shì,jué zhāng zài mù tíng。
大非四决轧,石堡高峥嵘。dà fēi sì jué yà,shí bǎo gāo zhēng róng。
攻伐若振槁,孰云非神明。gōng fá ruò zhèn gǎo,shú yún fēi shén míng。
嘉谋即天意,骤胜由师贞。jiā móu jí tiān yì,zhòu shèng yóu shī zhēn。
枯草被西陆,烈风昏太清。kū cǎo bèi xī lù,liè fēng hūn tài qīng。
戢戈旄头落,牧马昆仑平。jí gē máo tóu luò,mù mǎ kūn lún píng。
宾从俨冠盖,封山纪天声。bīn cóng yǎn guān gài,fēng shān jì tiān shēng。
来朝芙蓉阙,鸣玉飘华缨。lái cháo fú róng quē,míng yù piāo huá yīng。
直道济时宪,天邦遂轻刑。zhí dào jì shí xiàn,tiān bāng suì qīng xíng。
抗书报知己,松柏亦以荣。kàng shū bào zhī jǐ,sōng bǎi yì yǐ róng。
嘉命列上第,德辉照天京。jiā mìng liè shàng dì,dé huī zhào tiān jīng。
在车持简墨,粲粲皆词英。zài chē chí jiǎn mò,càn càn jiē cí yīng。
顾我抢榆者,莫能翔青冥。gù wǒ qiǎng yú zhě,mò néng xiáng qīng míng。
游燕非骐骥,踯躅思长鸣。yóu yàn fēi qí jì,zhí zhú sī zhǎng míng。