古诗词

贻刘高士别

储光羲

夙驾出东城,城傍早霞散。sù jià chū dōng chéng,chéng bàng zǎo xiá sàn。
初日照龙阙,峨峨在天半。chū rì zhào lóng quē,é é zài tiān bàn。
壮哉丽百常,美矣崇两观。zhuàng zāi lì bǎi cháng,měi yǐ chóng liǎng guān。
俯视趋朝客,簪佩何璀璨。fǔ shì qū cháo kè,zān pèi hé cuǐ càn。
而我送将归,裴回霸陵岸。ér wǒ sòng jiāng guī,péi huí bà líng àn。
北云去吴越,南雁离江汉。běi yún qù wú yuè,nán yàn lí jiāng hàn。
伊昔蹈丘园,翩翩理文翰。yī xī dǎo qiū yuán,piān piān lǐ wén hàn。
高谈闵仲叔,逸气刘公干。gāo tán mǐn zhòng shū,yì qì liú gōng gàn。
每言竹柏贞,尝轻朝市玩。měi yán zhú bǎi zhēn,cháng qīng cháo shì wán。
山昼猿狖静,溪曛鱼鸟乱。shān zhòu yuán yòu jìng,xī xūn yú niǎo luàn。
宁止卧崆峒,直云期汗漫。níng zhǐ wò kōng dòng,zhí yún qī hàn màn。
圣君既理历,族士咸炳焕。shèng jūn jì lǐ lì,zú shì xián bǐng huàn。
矫首来天池,振羽泛漪澜。jiǎo shǒu lái tiān chí,zhèn yǔ fàn yī lán。
元淑命不达,伯鸾吟可叹。yuán shū mìng bù dá,bó luán yín kě tàn。
东去姑苏台,乃过陟阳馆。dōng qù gū sū tái,nǎi guò zhì yáng guǎn。
舍辔函关道,浮舟沧海畔。shě pèi hán guān dào,fú zhōu cāng hǎi pàn。
耳目旷暄凉,怀抱盈悲惋。ěr mù kuàng xuān liáng,huái bào yíng bēi wǎn。
沈沈青岁晚,霭霭秋云换。shěn shěn qīng suì wǎn,ǎi ǎi qiū yún huàn。
自言永遁栖,无复从羁绊。zì yán yǒng dùn qī,wú fù cóng jī bàn。
挥手谢知己,知己莫能赞。huī shǒu xiè zhī jǐ,zhī jǐ mò néng zàn。
储光羲

储光羲

储光羲(约706—763)唐代官员,润州延陵人,祖籍兖州。田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山。后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,被俘,迫受伪职。乱平,自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南。江南储氏多为光羲公后裔,尊称为“江南储氏之祖”。 储光羲的作品>>

猜您喜欢

洛阳东门送别

储光羲

东城别故人,腊月迟芳辰。dōng chéng bié gù rén,là yuè chí fāng chén。
不惜孤舟去,其如两地春。bù xī gū zhōu qù,qí rú liǎng dì chūn。
花明洛阳苑,水绿小平津。huā míng luò yáng yuàn,shuǐ lǜ xiǎo píng jīn。
是日不相见,莺声徒自新。shì rì bù xiāng jiàn,yīng shēng tú zì xīn。

汉阳即事

储光羲

楚国千里远,孰知方寸违。chǔ guó qiān lǐ yuǎn,shú zhī fāng cùn wéi。
春游欢有客,夕寝赋无衣。chūn yóu huān yǒu kè,xī qǐn fù wú yī。
江水带冰绿,桃花随雨飞。jiāng shuǐ dài bīng lǜ,táo huā suí yǔ fēi。
九歌有深意,捐佩乃言归。jiǔ gē yǒu shēn yì,juān pèi nǎi yán guī。

泊江潭贻马校书

储光羲

明月挂青天,遥遥如目前。míng yuè guà qīng tiān,yáo yáo rú mù qián。
故人游画阁,却望似云边。gù rén yóu huà gé,què wàng shì yún biān。
水宿依渔父,歌声好采莲。shuǐ sù yī yú fù,gē shēng hǎo cǎi lián。
采莲江上曲,今夕为君传。cǎi lián jiāng shàng qū,jīn xī wèi jūn chuán。

送沈校书吴中搜书

储光羲

郊外亭皋远,野中岐路分。jiāo wài tíng gāo yuǎn,yě zhōng qí lù fēn。
苑门临渭水,山翠杂春云。yuàn mén lín wèi shuǐ,shān cuì zá chūn yún。
秦阁多遗典,吴台访阙文。qín gé duō yí diǎn,wú tái fǎng quē wén。
君王思校理,莫滞清江濆。jūn wáng sī xiào lǐ,mò zhì qīng jiāng fén。

寒夜江口泊舟

储光羲

寒潮信未起,出浦缆孤舟。hán cháo xìn wèi qǐ,chū pǔ lǎn gū zhōu。
一夜苦风浪,自然增旅愁。yī yè kǔ fēng làng,zì rán zēng lǚ chóu。
吴山迟海月,楚火照江流。wú shān chí hǎi yuè,chǔ huǒ zhào jiāng liú。
欲有知音者,异乡谁可求。yù yǒu zhī yīn zhě,yì xiāng shuí kě qiú。

苑外至龙兴院作

储光羲

朝游天苑外,忽见法筵开。cháo yóu tiān yuàn wài,hū jiàn fǎ yán kāi。
山势当空出,云阴满地来。shān shì dāng kōng chū,yún yīn mǎn dì lái。
疏钟清月殿,幽梵静花台。shū zhōng qīng yuè diàn,yōu fàn jìng huā tái。
日暮香林下,飘飘仙步回。rì mù xiāng lín xià,piāo piāo xiān bù huí。

题虬上人房

储光羲

禅宫分两地,释子一为心。chán gōng fēn liǎng dì,shì zi yī wèi xīn。
入道无来去,清言见古今。rù dào wú lái qù,qīng yán jiàn gǔ jīn。
江寒池水绿,山暝竹园深。jiāng hán chí shuǐ lǜ,shān míng zhú yuán shēn。
别有中天月,遥遥散夕阴。bié yǒu zhōng tiān yuè,yáo yáo sàn xī yīn。

咏山泉

储光羲

山中有流水,借问不知名。shān zhōng yǒu liú shuǐ,jiè wèn bù zhī míng。
映地为天色,飞空作雨声。yìng dì wèi tiān sè,fēi kōng zuò yǔ shēng。
转来深涧满,分出小池平。zhuǎn lái shēn jiàn mǎn,fēn chū xiǎo chí píng。
恬澹无人见,年年长自清。tián dàn wú rén jiàn,nián nián zhǎng zì qīng。

贻主客吕郎中

储光羲

上士既开天,中朝为得贤。shàng shì jì kāi tiān,zhōng cháo wèi dé xián。
青云方羽翼,画省比神仙。qīng yún fāng yǔ yì,huà shěng bǐ shén xiān。
委佩云霄里,含香日月前。wěi pèi yún xiāo lǐ,hán xiāng rì yuè qián。
君王傥借问,客有上林篇。jūn wáng tǎng jiè wèn,kè yǒu shàng lín piān。

洛阳道五首献吕四郎中

储光羲

洛水春冰开,洛城春水绿。luò shuǐ chūn bīng kāi,luò chéng chūn shuǐ lǜ。
朝看大道上,落花乱马足。cháo kàn dà dào shàng,luò huā luàn mǎ zú。

洛阳道五首献吕四郎中

储光羲

剧孟不知名,千金买宝剑。jù mèng bù zhī míng,qiān jīn mǎi bǎo jiàn。
出入平津邸,自言娇且艳。chū rù píng jīn dǐ,zì yán jiāo qiě yàn。

同武平一员外游湖

储光羲

竹吹留歌扇,莲香入舞衣。zhú chuī liú gē shàn,lián xiāng rù wǔ yī。
前溪多曲溆,乘兴莫先归。qián xī duō qū xù,chéng xīng mò xiān guī。

玉真公主山居

储光羲

山北天泉苑,山西凤女家。shān běi tiān quán yuàn,shān xī fèng nǚ jiā。
不言沁园好,独隐武陵花。bù yán qìn yuán hǎo,dú yǐn wǔ líng huā。

明妃曲四首

储光羲

西行陇上泣胡天,南向云中指渭川。xī xíng lǒng shàng qì hú tiān,nán xiàng yún zhōng zhǐ wèi chuān。
毳幕夜来时宛转,何由得似汉王边。cuì mù yè lái shí wǎn zhuǎn,hé yóu dé shì hàn wáng biān。

明妃曲四首

储光羲

胡王知妾不胜悲,乐府皆传汉国辞。hú wáng zhī qiè bù shèng bēi,lè fǔ jiē chuán hàn guó cí。
朝来马上箜篌引,稍似宫中闲夜时。cháo lái mǎ shàng kōng hóu yǐn,shāo shì gōng zhōng xián yè shí。
1561234567»