古诗词

一剪梅·咏前高山

尹志平

新得前高一簇山。xīn dé qián gāo yī cù shān。
清虚洞府,亘古仙坛。qīng xū dòng fǔ,gèn gǔ xiān tán。
皇天怜我苦奔驰,佚我年高,教我开颜。huáng tiān lián wǒ kǔ bēn chí,yì wǒ nián gāo,jiào wǒ kāi yán。
暗谢高穹赐我闲。àn xiè gāo qióng cì wǒ xián。
松间石上,断了追攀。sōng jiān shí shàng,duàn le zhuī pān。
忻然自得乐无穷,行出堪观。xīn rán zì dé lè wú qióng,xíng chū kān guān。
坐也堪观。zuò yě kān guān。

一剪梅·述怀赠柳先生

尹志平

一点灵明本寂然。yī diǎn líng míng běn jì rán。
随通随感,应赴诸缘。suí tōng suí gǎn,yīng fù zhū yuán。
头头认得这些儿,动也方圆。tóu tóu rèn dé zhè xiē ér,dòng yě fāng yuán。
静也方圆。jìng yě fāng yuán。
日用无私不着边。rì yòng wú sī bù zhe biān。
清虚消息,此法堪传。qīng xū xiāo xī,cǐ fǎ kān chuán。
指人顿悟入无为,行也忘言。zhǐ rén dùn wù rù wú wèi,xíng yě wàng yán。
坐也忘言。zuò yě wàng yán。

一剪梅·述怀赠程老先生

尹志平

学道无成天不悭。xué dào wú chéng tiān bù qiān。
虚名滥占,实得应难。xū míng làn zhàn,shí dé yīng nán。
从今志气更重加,东望都休,不下西山。cóng jīn zhì qì gèng zhòng jiā,dōng wàng dōu xiū,bù xià xī shān。
深谢知交忻崞间。shēn xiè zhī jiāo xīn guō jiān。
四时不阙,助我衣餐。sì shí bù quē,zhù wǒ yī cān。
有时庆会上朝元,功行双全。yǒu shí qìng huì shàng cháo yuán,gōng xíng shuāng quán。
日赴千坛。rì fù qiān tán。

一剪梅·寄蔚州道友

尹志平

越过灵仙壶水傍。yuè guò líng xiān hú shuǐ bàng。
西河饯送,诚厚难忘。xī hé jiàn sòng,chéng hòu nán wàng。
未能款话便登程,度岭严寒,来意匆忙。wèi néng kuǎn huà biàn dēng chéng,dù lǐng yán hán,lái yì cōng máng。
幸得和平达道乡。xìng dé hé píng dá dào xiāng。
浑源丰足,诸事安康。hún yuán fēng zú,zhū shì ān kāng。
有人东去寄新词,报与知音,表我行藏。yǒu rén dōng qù jì xīn cí,bào yǔ zhī yīn,biǎo wǒ xíng cáng。

卜算子

尹志平

真性休空走。zhēn xìng xiū kōng zǒu。
二物长相守。èr wù zhǎng xiāng shǒu。
这些消息阿谁知,便是无中有。zhè xiē xiāo xī ā shuí zhī,biàn shì wú zhōng yǒu。
实鼎琼花放,玉户金光透。shí dǐng qióng huā fàng,yù hù jīn guāng tòu。
作个清凉彼岸人,清静工夫就。zuò gè qīng liáng bǐ àn rén,qīng jìng gōng fū jiù。

凤栖梧

尹志平

一点灵明当内究。yī diǎn líng míng dāng nèi jiū。
散尽群魔,赶退西山兽。sàn jǐn qún mó,gǎn tuì xī shān shòu。
万树琼花如锦绣。wàn shù qióng huā rú jǐn xiù。
长春永占无根朽。zhǎng chūn yǒng zhàn wú gēn xiǔ。
四海云朋来往凑。sì hǎi yún péng lái wǎng còu。
上下冲和,渐觉阳生六。shàng xià chōng hé,jiàn jué yáng shēng liù。
一道灵光通宵透。yī dào líng guāng tōng xiāo tòu。
清香换了胞囊臭。qīng xiāng huàn le bāo náng chòu。

凤栖梧

尹志平

世事无涯何日了。shì shì wú yá hé rì le。
争似忘机,学我归山早。zhēng shì wàng jī,xué wǒ guī shān zǎo。
山下林间常独笑。shān xià lín jiān cháng dú xiào。
人心未悟谁能到。rén xīn wèi wù shuí néng dào。
终日忘言人悄悄。zhōng rì wàng yán rén qiāo qiāo。
暮去朝来,更没闲烦恼。mù qù cháo lái,gèng méi xián fán nǎo。
惜取真阳身内宝。xī qǔ zhēn yáng shēn nèi bǎo。
不须服饵容颜好。bù xū fú ěr róng yán hǎo。

凤栖梧

尹志平

问道参禅都不会。wèn dào cān chán dōu bù huì。
境上闲游,只要心无昧。jìng shàng xián yóu,zhǐ yào xīn wú mèi。
踏碎虚空离六对。tà suì xū kōng lí liù duì。
松岩一觉和衣睡。sōng yán yī jué hé yī shuì。
何用人前夸口快。hé yòng rén qián kuā kǒu kuài。
一点灵明,不许纤尘盖。yī diǎn líng míng,bù xǔ xiān chén gài。
法性堂堂观自在。fǎ xìng táng táng guān zì zài。
归根复命超三界。guī gēn fù mìng chāo sān jiè。

凤栖梧

尹志平

山后三阳都历遍。shān hòu sān yáng dōu lì biàn。
宣德朝元,不晚须相见。xuān dé cháo yuán,bù wǎn xū xiāng jiàn。
数载师前人事倦。shù zài shī qián rén shì juàn。
区区独自随风转。qū qū dú zì suí fēng zhuǎn。
几度天长曾发愿。jǐ dù tiān zhǎng céng fā yuàn。
粝食粗衣,隔断人情面。lì shí cū yī,gé duàn rén qíng miàn。
富贵荣华无意恋。fù guì róng huá wú yì liàn。
不如岩下成修炼。bù rú yán xià chéng xiū liàn。

凤栖梧

尹志平

岩上春光将欲暮。yán shàng chūn guāng jiāng yù mù。
可惜春光,无计留连住。kě xī chūn guāng,wú jì liú lián zhù。
春去秋来分四序。chūn qù qiū lái fēn sì xù。
一来一去成寒暑。yī lái yī qù chéng hán shǔ。
岁计谩人人不悟。suì jì mán rén rén bù wù。
得丧悲欢,尽是轮回趣。dé sàng bēi huān,jǐn shì lún huí qù。
我欲留言叮嘱付。wǒ yù liú yán dīng zhǔ fù。
人心未解无生路。rén xīn wèi jiě wú shēng lù。

凤栖梧

尹志平

天下风光何处好。tiān xià fēng guāng hé chù hǎo。
山海潜通,无比燕中道。shān hǎi qián tōng,wú bǐ yàn zhōng dào。
四海云朋来往绕。sì hǎi yún péng lái wǎng rào。
先师默悟知还到。xiān shī mò wù zhī hái dào。
既入玄门须悟早。jì rù xuán mén xū wù zǎo。
谁解修真,此事非草草。shuí jiě xiū zhēn,cǐ shì fēi cǎo cǎo。
天意分明容起庙。tiān yì fēn míng róng qǐ miào。
燕山千里来怀抱。yàn shān qiān lǐ lái huái bào。

凤栖梧劝世

尹志平

大教普闻天下转。dà jiào pǔ wén tiān xià zhuǎn。
返朴全真,日用垂方便。fǎn pǔ quán zhēn,rì yòng chuí fāng biàn。
方便真慈清静愿。fāng biàn zhēn cí qīng jìng yuàn。
心通渐觉人情远。xīn tōng jiàn jué rén qíng yuǎn。
上士高明容易劝。shàng shì gāo míng róng yì quàn。
既悟玄风,早早忘知见。jì wù xuán fēng,zǎo zǎo wàng zhī jiàn。
世事安能长久恋。shì shì ān néng zhǎng jiǔ liàn。
不如认证元初面。bù rú rèn zhèng yuán chū miàn。

凤栖梧太平兴国观作

尹志平

古迹琳宫堪作计。gǔ jì lín gōng kān zuò jì。
桧柏青青,宛有长春气。guì bǎi qīng qīng,wǎn yǒu zhǎng chūn qì。
直待功圆方济会。zhí dài gōng yuán fāng jì huì。
无心默默符天意。wú xīn mò mò fú tiān yì。
幸得安然清静地。xìng dé ān rán qīng jìng dì。
终日逍遥,方寸无萦系。zhōng rì xiāo yáo,fāng cùn wú yíng xì。
老大不堪心自退。lǎo dà bù kān xīn zì tuì。
纷纷世事何时已。fēn fēn shì shì hé shí yǐ。

凤栖梧先天观作

尹志平

山后风光何处好。shān hòu fēng guāng hé chù hǎo。
上谷灵踪,自古轩辕庙。shàng gǔ líng zōng,zì gǔ xuān yuán miào。
涌出清流方曲绕。yǒng chū qīng liú fāng qū rào。
森森绿桧知多少。sēn sēn lǜ guì zhī duō shǎo。
云水闲游今日到。yún shuǐ xián yóu jīn rì dào。
信笔狂吟,自在开怀笑。xìn bǐ kuáng yín,zì zài kāi huái xiào。
万景难侵心合道。wàn jǐng nán qīn xīn hé dào。
全真妙体圆明了。quán zhēn miào tǐ yuán míng le。

江城子

尹志平

法光普照道门昌。fǎ guāng pǔ zhào dào mén chāng。
出天长。chū tiān zhǎng。
入龙阳。rù lóng yáng。
宝殿圆成,朝暮爇心香。bǎo diàn yuán chéng,cháo mù ruò xīn xiāng。
霞友云朋休外觅,心地稳,是天堂。xiá yǒu yún péng xiū wài mì,xīn dì wěn,shì tiān táng。
燕南河北好悲伤。yàn nán hé běi hǎo bēi shāng。
正穷荒。zhèng qióng huāng。
受风霜。shòu fēng shuāng。
劫运推移,何日到仙乡。jié yùn tuī yí,hé rì dào xiān xiāng。
谁解闲居山后意,□□秀,小蓬庄。shuí jiě xián jū shān hòu yì,xiù,xiǎo péng zhuāng。

江城子

尹志平

玉河别后出西山。yù hé bié hòu chū xī shān。
晓霜寒。xiǎo shuāng hán。
过重关。guò zhòng guān。
书疏相邀,须索赴清坛。shū shū xiāng yāo,xū suǒ fù qīng tán。
度死超生虽好事,年已暮,鬓成斑。dù sǐ chāo shēng suī hǎo shì,nián yǐ mù,bìn chéng bān。
修真未就积功难。xiū zhēn wèi jiù jī gōng nán。
炼心宽。liàn xīn kuān。
悟真闲。wù zhēn xián。
造化功夫,都在片时间。zào huà gōng fū,dōu zài piàn shí jiān。
斡转玄机全至德,无可欲,列仙班。wò zhuǎn xuán jī quán zhì dé,wú kě yù,liè xiān bān。

江城子·义州作

尹志平

纷纷世梦暂无安。fēn fēn shì mèng zàn wú ān。
蚁循环。yǐ xún huán。
少开颜。shǎo kāi yán。
悟道修真,要脱死生关。wù dào xiū zhēn,yào tuō sǐ shēng guān。
认得元初无一物,除妄想,断高攀。rèn dé yuán chū wú yī wù,chú wàng xiǎng,duàn gāo pān。
老来佚乐正宜闲。lǎo lái yì lè zhèng yí xián。
罢轮竿。bà lún gān。
钓舟还。diào zhōu hái。
物外清游,历遍古仙坛。wù wài qīng yóu,lì biàn gǔ xiān tán。
更待东君传信息,度辽水,看闾山。gèng dài dōng jūn chuán xìn xī,dù liáo shuǐ,kàn lǘ shān。

江城子·方壶过冬

尹志平

严冬共喜小方壶。yán dōng gòng xǐ xiǎo fāng hú。
称幽居。chēng yōu jū。
论元初。lùn yuán chū。
话到三更,皆似觉清虚。huà dào sān gèng,jiē shì jué qīng xū。
万事有心求不得,凭象罔,获玄珠。wàn shì yǒu xīn qiú bù dé,píng xiàng wǎng,huò xuán zhū。
一言了了性如如。yī yán le le xìng rú rú。
乐无为。lè wú wèi。
驾云车。jià yún chē。
朝拜高真,功满赴仙都。cháo bài gāo zhēn,gōng mǎn fù xiān dōu。
速悟人人俱有分,听予劝,莫痴愚。sù wù rén rén jù yǒu fēn,tīng yǔ quàn,mò chī yú。

江城子·龙阳观冬至作

尹志平

六阴消尽一阳生。liù yīn xiāo jǐn yī yáng shēng。
暗藏萌。àn cáng méng。
雪花轻。xuě huā qīng。
九九严凝,河海结层冰。jiǔ jiǔ yán níng,hé hǎi jié céng bīng。
二气周流无所住,阳数足,化龙升。èr qì zhōu liú wú suǒ zhù,yáng shù zú,huà lóng shēng。
归根复命性灵明。guī gēn fù mìng xìng líng míng。
过天庭。guò tiān tíng。
入无形。rù wú xíng。
返复天机,升降月华清。fǎn fù tiān jī,shēng jiàng yuè huá qīng。
夺得乾坤真造化,功行满,赴蓬瀛。duó dé qián kūn zhēn zào huà,gōng xíng mǎn,fù péng yíng。

江城子·仲冬

尹志平

龙祥踪迹古仙坛。lóng xiáng zōng jì gǔ xiān tán。
水连山。shuǐ lián shān。
径弯环。jìng wān huán。
玉殿朱门,高耸白云间。yù diàn zhū mén,gāo sǒng bái yún jiān。
疑是蓬宫临白溆,真福地,可开颜。yí shì péng gōng lín bái xù,zhēn fú dì,kě kāi yán。
仲冬游历苦无寒。zhòng dōng yóu lì kǔ wú hán。
道人攒。dào rén zǎn。
子文欢。zi wén huān。
看尽三峰,别后两闲闲。kàn jǐn sān fēng,bié hòu liǎng xián xián。
何日复来林下笑,散后易,聚时难。hé rì fù lái lín xià xiào,sàn hòu yì,jù shí nán。