古诗词

巫山一段云·自咏

尹志平

湿热燕南地,清凉山后天。shī rè yàn nán dì,qīng liáng shān hòu tiān。
阴阳难晓倒颠颠。yīn yáng nán xiǎo dào diān diān。
宿业自牵缠。sù yè zì qiān chán。
二载登程酷暑。èr zài dēng chéng kù shǔ。
终日无言无语。zhōng rì wú yán wú yǔ。
闲中功行未能圆。xián zhōng gōng xíng wèi néng yuán。
使我忘心坚。shǐ wǒ wàng xīn jiān。

巫山一段云·戒无明

尹志平

一点光明大,三千业障深。yī diǎn guāng míng dà,sān qiān yè zhàng shēn。
劝君闻早细搜寻。quàn jūn wén zǎo xì sōu xún。
莫待祸来侵。mò dài huò lái qīn。
触处将身回转。chù chù jiāng shēn huí zhuǎn。
慧性能生方便。huì xìng néng shēng fāng biàn。
这些消息汝还知。zhè xiē xiāo xī rǔ hái zhī。
便是上天梯。biàn shì shàng tiān tī。

巫山一段云·秋阳观作

尹志平

十九游仙子,随师历八荒。shí jiǔ yóu xiān zi,suí shī lì bā huāng。
西临回纥大城隍。xī lín huí gē dà chéng huáng。
到处见农桑。dào chù jiàn nóng sāng。
一种灵瓜甚美。yī zhǒng líng guā shén měi。
赤县几人知味。chì xiàn jǐ rén zhī wèi。
大千沙界有多般。dà qiān shā jiè yǒu duō bān。
鹤驾复东还。hè jià fù dōng hái。

巫山一段云·寄天长道众

尹志平

山后春将暮,龙阳景渐佳。shān hòu chūn jiāng mù,lóng yáng jǐng jiàn jiā。
东园芭榄正开花。dōng yuán bā lǎn zhèng kāi huā。
随分有生涯。suí fēn yǒu shēng yá。
道友坚心长久。dào yǒu jiān xīn zhǎng jiǔ。
相见时时稽首。xiāng jiàn shí shí jī shǒu。
自然恬淡日和平。zì rán tián dàn rì hé píng。
物外有余清。wù wài yǒu yú qīng。

巫山一段云·清水作

尹志平

应运开正教,随时见宝坛。yīng yùn kāi zhèng jiào,suí shí jiàn bǎo tán。
众真降迹在人间。zhòng zhēn jiàng jì zài rén jiān。
却要列仙班。què yào liè xiān bān。
化度群生无数。huà dù qún shēng wú shù。
个个尽教开悟。gè gè jǐn jiào kāi wù。
一朝功满到蓬莱。yī cháo gōng mǎn dào péng lái。
劫运免三灾。jié yùn miǎn sān zāi。

巫山一段云·催衲袄

尹志平

昨夜西风紧,今朝秋意深。zuó yè xī fēng jǐn,jīn cháo qiū yì shēn。
道人虽则是降心。dào rén suī zé shì jiàng xīn。
寒暑亦难禁。hán shǔ yì nán jìn。
衲袄宜教宽大。nà ǎo yí jiào kuān dà。
且要昼披夜盖。qiě yào zhòu pī yè gài。
一衣犹恐不销任。yī yī yóu kǒng bù xiāo rèn。
此外更何寻。cǐ wài gèng hé xún。

巫山一段云·携杖上禅房山

尹志平

自在三山客,逍遥西海宾。zì zài sān shān kè,xiāo yáo xī hǎi bīn。
孤身到处自全真。gū shēn dào chù zì quán zhēn。
风月永为邻。fēng yuè yǒng wèi lín。
识破浮华虚假。shí pò fú huá xū jiǎ。
谁羡望云星马。shuí xiàn wàng yún xīng mǎ。
一条拄杖胜龙骖。yī tiáo zhǔ zhàng shèng lóng cān。
稳步上高岑。wěn bù shàng gāo cén。

巫山一段云·题通仙观

尹志平

列翠峰峦秀,仙都气象清。liè cuì fēng luán xiù,xiān dōu qì xiàng qīng。
三阳端正玉鳌形。sān yáng duān zhèng yù áo xíng。
一气自天成。yī qì zì tiān chéng。
万叠云山深处。wàn dié yún shān shēn chù。
别是洞天幽圃。bié shì dòng tiān yōu pǔ。
何人能得久闲居。hé rén néng dé jiǔ xián jū。
清静乐无余。qīng jìng lè wú yú。

巫山一段云·赠龙虎夫人

尹志平

北海功还未,赤城行已周。běi hǎi gōng hái wèi,chì chéng xíng yǐ zhōu。
一身清静永忘忧。yī shēn qīng jìng yǒng wàng yōu。
何处得闲愁。hé chù dé xián chóu。
四十天当不惑。sì shí tiān dāng bù huò。
事事谙来明白。shì shì ān lái míng bái。
乐知知命保安和。lè zhī zhī mìng bǎo ān hé。
真理本无多。zhēn lǐ běn wú duō。

青玉案

尹志平

浮华莫恋心归道。fú huá mò liàn xīn guī dào。
渐得通玄妙。jiàn dé tōng xuán miào。
清静功圆心地了。qīng jìng gōng yuán xīn dì le。
高登彼岸,清凉永占,更没闲烦恼。gāo dēng bǐ àn,qīng liáng yǒng zhàn,gèng méi xián fán nǎo。
长春真境仙无老。zhǎng chūn zhēn jìng xiān wú lǎo。
咫尺洞天谁能到。zhǐ chǐ dòng tiān shuí néng dào。
心上尘清都一扫。xīn shàng chén qīng dōu yī sǎo。
琳宫仙院,乘风清兴,游宴蓬莱岛。lín gōng xiān yuàn,chéng fēng qīng xīng,yóu yàn péng lái dǎo。

青玉案

尹志平

群魔散尽真何乱。qún mó sàn jǐn zhēn hé luàn。
万事无萦绊。wàn shì wú yíng bàn。
一点光同青玉案。yī diǎn guāng tóng qīng yù àn。
纤尘不挂,永无障碍,得见虚空面。xiān chén bù guà,yǒng wú zhàng ài,dé jiàn xū kōng miàn。
劝君早把尘情拚。quàn jūn zǎo bǎ chén qíng pàn。
下手速修转头晚。xià shǒu sù xiū zhuǎn tóu wǎn。
前有风波深不浅。qián yǒu fēng bō shēn bù qiǎn。
神舟稳驾,云朋相伴,笑指芦花岸。shén zhōu wěn jià,yún péng xiāng bàn,xiào zhǐ lú huā àn。

青玉案

尹志平

心头远恶常修善。xīn tóu yuǎn è cháng xiū shàn。
自得真方便。zì dé zhēn fāng biàn。
至道夷然容易见。zhì dào yí rán róng yì jiàn。
目前端正,是非休论,堪作长生伴。mù qián duān zhèng,shì fēi xiū lùn,kān zuò zhǎng shēng bàn。
玄言悟彻无分辩。xuán yán wù chè wú fēn biàn。
默默颐真内光现。mò mò yí zhēn nèi guāng xiàn。
保养神丹成九转。bǎo yǎng shén dān chéng jiǔ zhuǎn。
化身空外,六铢天赐,换了如今面。huà shēn kōng wài,liù zhū tiān cì,huàn le rú jīn miàn。

青玉案·自遣

尹志平

扬眉瞬目分明露。yáng méi shùn mù fēn míng lù。
认得元来处。rèn dé yuán lái chù。
清静无为香满炷。qīng jìng wú wèi xiāng mǎn zhù。
十方通彻,遍闻三界,一任年将暮。shí fāng tōng chè,biàn wén sān jiè,yī rèn nián jiāng mù。
些儿妙处堪人顾。xiē ér miào chù kān rén gù。
关外栖真忘来去。guān wài qī zhēn wàng lái qù。
更有云霞三四侣。gèng yǒu yún xiá sān sì lǚ。
清吟野兴,固穷乐道,此外非他取。qīng yín yě xīng,gù qióng lè dào,cǐ wài fēi tā qǔ。

临江仙

尹志平

有相有中容易觅,无为无处难为。yǒu xiāng yǒu zhōng róng yì mì,wú wèi wú chù nán wèi。
终朝作伴影相随。zhōng cháo zuò bàn yǐng xiāng suí。
愚人寻不见,达者已先知。yú rén xún bù jiàn,dá zhě yǐ xiān zhī。
此理勤参搜获正,一条大路无迷。cǐ lǐ qín cān sōu huò zhèng,yī tiáo dà lù wú mí。
劝君速悟莫迟疑。quàn jūn sù wù mò chí yí。
常常忘视听,步步入希夷。cháng cháng wàng shì tīng,bù bù rù xī yí。

临江仙

尹志平

十载饱谙沙漠景,一朝复到都门。shí zài bǎo ān shā mò jǐng,yī cháo fù dào dōu mén。
如今一想一伤魂。rú jīn yī xiǎng yī shāng hún。
休看苏武传,莫说汉昭君。xiū kàn sū wǔ chuán,mò shuō hàn zhāo jūn。
过去未来都拨置,真师幸遇长春。guò qù wèi lái dōu bō zhì,zhēn shī xìng yù zhǎng chūn。
知君道念日添新。zhī jūn dào niàn rì tiān xīn。
皇天宁负德,后土岂亏人。huáng tiān níng fù dé,hòu tǔ qǐ kuī rén。

临江仙

尹志平

本是一般孤另物,被他染着难知。běn shì yī bān gū lìng wù,bèi tā rǎn zhe nán zhī。
迷云消散慧风吹。mí yún xiāo sàn huì fēng chuī。
何劳身外觅,端坐是天西。hé láo shēn wài mì,duān zuò shì tiān xī。
万语千言终未悟,悟来一字成非。wàn yǔ qiān yán zhōng wèi wù,wù lái yī zì chéng fēi。
竿头进步勿生疑。gān tóu jìn bù wù shēng yí。
般般都撒手,种种自皆离。bān bān dōu sā shǒu,zhǒng zhǒng zì jiē lí。

临江仙

尹志平

自别都门人事少,心头不挂微尘。zì bié dōu mén rén shì shǎo,xīn tóu bù guà wēi chén。
闲歌闲咏默颐神。xián gē xián yǒng mò yí shén。
有中皆妄想,无内却全真。yǒu zhōng jiē wàng xiǎng,wú nèi què quán zhēn。
取性逍遥云水客,无情淡泊闲人。qǔ xìng xiāo yáo yún shuǐ kè,wú qíng dàn pō xián rén。
随缘安乐绝疏亲。suí yuán ān lè jué shū qīn。
三阳将欲遍,五气自朝元。sān yáng jiāng yù biàn,wǔ qì zì cháo yuán。

临江仙

尹志平

数载崎岖天下遍,而今幸遇林泉。shù zài qí qū tiān xià biàn,ér jīn xìng yù lín quán。
饥来吃饭困来眠。jī lái chī fàn kùn lái mián。
离城几一舍,别是小壶天。lí chéng jǐ yī shě,bié shì xiǎo hú tiān。
坐上水山俱秀发,池中开满青莲。zuò shàng shuǐ shān jù xiù fā,chí zhōng kāi mǎn qīng lián。
老来功行卒难全。lǎo lái gōng xíng zú nán quán。
未能三岛去,先作五华仙。wèi néng sān dǎo qù,xiān zuò wǔ huá xiān。

临江仙

尹志平

参透全真清静法,何劳相上经求。cān tòu quán zhēn qīng jìng fǎ,hé láo xiāng shàng jīng qiú。
好于此处觅踪由。hǎo yú cǐ chù mì zōng yóu。
莫生迷执见,休要不回头。mò shēng mí zhí jiàn,xiū yào bù huí tóu。
真性如何能寂灭,真空空外闲搜。zhēn xìng rú hé néng jì miè,zhēn kōng kōng wài xián sōu。
其中无欲认真修。qí zhōng wú yù rèn zhēn xiū。
随机常寂定,应物自圆周。suí jī cháng jì dìng,yīng wù zì yuán zhōu。

临江仙

尹志平

一别潍阳过十载,天涯历遍西戎。yī bié wéi yáng guò shí zài,tiān yá lì biàn xī róng。
归来燕国住仙宫。guī lái yàn guó zhù xiān gōng。
立言明祖教,演法继师踪。lì yán míng zǔ jiào,yǎn fǎ jì shī zōng。
天意如何非易测,人情到了难穷。tiān yì rú hé fēi yì cè,rén qíng dào le nán qióng。
予心本自爱疏慵。yǔ xīn běn zì ài shū yōng。
却教居海北,未许过山东。què jiào jū hǎi běi,wèi xǔ guò shān dōng。