古诗词

满江红·吴江秋夜

汪元量

一个兰舟,双桂桨、顺流东去。yī gè lán zhōu,shuāng guì jiǎng shùn liú dōng qù。
但满目、银光万顷,凄其风露。dàn mǎn mù yín guāng wàn qǐng,qī qí fēng lù。
渔火已归鸿雁汊,棹歌更在鸳鸯浦。yú huǒ yǐ guī hóng yàn chà,zhào gē gèng zài yuān yāng pǔ。
渐夜深、芦叶冷飕飕,临平路。jiàn yè shēn lú yè lěng sōu sōu,lín píng lù。
吹铁笛,鸣金鼓。chuī tiě dí,míng jīn gǔ。
丝玉脍,倾香醑。sī yù kuài,qīng xiāng xǔ。
且浩歌痛饮,藕花深处。qiě hào gē tòng yǐn,ǒu huā shēn chù。
秋水长天迷远望,晓风残月空凝伫。qiū shuǐ zhǎng tiān mí yuǎn wàng,xiǎo fēng cán yuè kōng níng zhù。
问人间、今夕是何年,清如许。wèn rén jiān jīn xī shì hé nián,qīng rú xǔ。

金人捧露盘·越州越王台

汪元量

越山云,越江水,越王台。yuè shān yún,yuè jiāng shuǐ,yuè wáng tái。
个中景、尽可徘徊。gè zhōng jǐng jǐn kě pái huái。
凌高放目,使人胸次共崔嵬。líng gāo fàng mù,shǐ rén xiōng cì gòng cuī wéi。
黄鹂紫燕报春晚,劝我衔杯。huáng lí zǐ yàn bào chūn wǎn,quàn wǒ xián bēi。
古时事,今时泪,前人喜,后人哀。gǔ shí shì,jīn shí lèi,qián rén xǐ,hòu rén āi。
正醉里、歌管成灰。zhèng zuì lǐ gē guǎn chéng huī。
新愁旧恨,一时分付与潮回。xīn chóu jiù hèn,yī shí fēn fù yǔ cháo huí。
鹧鸪啼歇夕阳去,满地风埃。zhè gū tí xiē xī yáng qù,mǎn dì fēng āi。

琴调相思引越上赏花

汪元量

晓拂菱花巧画眉。xiǎo fú líng huā qiǎo huà méi。
猩罗新剪作春衣。xīng luó xīn jiǎn zuò chūn yī。
恐春归去,无处看花枝。kǒng chūn guī qù,wú chù kàn huā zhī。
已恨东风成去客,更教飞燕舞些时。yǐ hèn dōng fēng chéng qù kè,gèng jiào fēi yàn wǔ xiē shí。
惜花人醉,头上插花归。xī huā rén zuì,tóu shàng chā huā guī。

传言玉女·钱塘元夕

汪元量

一片风流,今夕与谁同乐。yī piàn fēng liú,jīn xī yǔ shuí tóng lè。
月台花馆,慨尘埃漠漠。yuè tái huā guǎn,kǎi chén āi mò mò。
豪华荡尽,只有青山如洛。háo huá dàng jǐn,zhǐ yǒu qīng shān rú luò。
钱塘依旧,潮生潮落。qián táng yī jiù,cháo shēng cháo luò。
万点灯光,羞照舞钿歌箔。wàn diǎn dēng guāng,xiū zhào wǔ diàn gē bó。
玉梅消瘦,恨东皇命薄。yù méi xiāo shòu,hèn dōng huáng mìng báo。
昭君流泪,手捻琵琶弦索。zhāo jūn liú lèi,shǒu niǎn pí pá xián suǒ。
离愁聊寄,画楼哀角。lí chóu liáo jì,huà lóu āi jiǎo。

好事近·浙江楼闻笛

汪元量

独倚浙江楼,满耳怨笳哀笛。dú yǐ zhè jiāng lóu,mǎn ěr yuàn jiā āi dí。
犹有梨园声在,念那人天北。yóu yǒu lí yuán shēng zài,niàn nà rén tiān běi。
海棠憔悴怯春寒,风雨怎禁得。hǎi táng qiáo cuì qiè chūn hán,fēng yǔ zěn jìn dé。
回首华清池畔,渺露芜烟荻。huí shǒu huá qīng chí pàn,miǎo lù wú yān dí。

洞仙歌·毗陵赵府,兵后僧多占作佛屋

汪元量

西园春暮。xī yuán chūn mù。
乱草迷行路。luàn cǎo mí xíng lù。
风卷残花堕红雨。fēng juǎn cán huā duò hóng yǔ。
念旧巢燕子,飞傍谁家,斜阳外、长笛一声今古。niàn jiù cháo yàn zi,fēi bàng shuí jiā,xié yáng wài zhǎng dí yī shēng jīn gǔ。
繁华流水去。fán huá liú shuǐ qù。
舞歇歌沈,忍见遗钿种香土。wǔ xiē gē shěn,rěn jiàn yí diàn zhǒng xiāng tǔ。
渐橘树方生,桑枝才长,都付与、沙门为主。jiàn jú shù fāng shēng,sāng zhī cái zhǎng,dōu fù yǔ shā mén wèi zhǔ。
便关防、不放贵游来,又突兀梯空,楚王宫宇。biàn guān fáng bù fàng guì yóu lái,yòu tū wù tī kōng,chǔ wáng gōng yǔ。

莺啼序·重过金陵

汪元量

金陵故都最好,有朱楼迢递。jīn líng gù dōu zuì hǎo,yǒu zhū lóu tiáo dì。
嗟倦客、又此凭高,槛外已少佳致。jiē juàn kè yòu cǐ píng gāo,kǎn wài yǐ shǎo jiā zhì。
更落尽梨花,飞尽杨花,春也成憔悴。gèng luò jǐn lí huā,fēi jǐn yáng huā,chūn yě chéng qiáo cuì。
问青山、三国英雄,六朝奇伟。wèn qīng shān sān guó yīng xióng,liù cháo qí wěi。
麦甸葵丘,荒台败垒。mài diān kuí qiū,huāng tái bài lěi。
鹿豕衔枯荠。lù shǐ xián kū jì。
正朝打孤城,寂寞斜阳影里。zhèng cháo dǎ gū chéng,jì mò xié yáng yǐng lǐ。
听楼头、哀笳怨角,未把酒、愁心先醉。tīng lóu tóu āi jiā yuàn jiǎo,wèi bǎ jiǔ chóu xīn xiān zuì。
渐夜深,月满秦淮,烟笼寒水。jiàn yè shēn,yuè mǎn qín huái,yān lóng hán shuǐ。
凄凄惨惨,冷冷清清,灯火渡头市。qī qī cǎn cǎn,lěng lěng qīng qīng,dēng huǒ dù tóu shì。
慨商女不知兴废。kǎi shāng nǚ bù zhī xīng fèi。
隔江犹唱庭花,馀音亹亹。gé jiāng yóu chàng tíng huā,yú yīn wěi wěi。
伤心千古,泪痕如洗。shāng xīn qiān gǔ,lèi hén rú xǐ。
乌衣巷口青芜路,认依稀、王谢旧邻里。wū yī xiàng kǒu qīng wú lù,rèn yī xī wáng xiè jiù lín lǐ。
临春结绮。lín chūn jié qǐ。
可怜红粉成灰,萧索白杨风起。kě lián hóng fěn chéng huī,xiāo suǒ bái yáng fēng qǐ。
因思畴昔,铁索千寻,谩沈江底。yīn sī chóu xī,tiě suǒ qiān xún,mán shěn jiāng dǐ。
挥羽扇、障西尘,便好角巾私第。huī yǔ shàn zhàng xī chén,biàn hǎo jiǎo jīn sī dì。
清谈到底成何事。qīng tán dào dǐ chéng hé shì。
回首新亭,风景今如此。huí shǒu xīn tíng,fēng jǐng jīn rú cǐ。
楚囚对泣何时已。chǔ qiú duì qì hé shí yǐ。
叹人间、今古真儿戏。tàn rén jiān jīn gǔ zhēn ér xì。
东风岁岁还来,吹入钟山,几重苍翠。dōng fēng suì suì hái lái,chuī rù zhōng shān,jǐ zhòng cāng cuì。

六州歌头·江都

汪元量

绿芜城上,怀古恨依依。lǜ wú chéng shàng,huái gǔ hèn yī yī。
淮山碎。huái shān suì。
江波逝。jiāng bō shì。
昔人非。xī rén fēi。
今人悲。jīn rén bēi。
惆怅隋天子。chóu chàng suí tiān zi。
锦帆里。jǐn fān lǐ。
环朱履。huán zhū lǚ。
丛香绮。cóng xiāng qǐ。
展旌旗。zhǎn jīng qí。
荡涟漪。dàng lián yī。
击鼓挝金,拥琼璈玉吹。jī gǔ wō jīn,yōng qióng áo yù chuī。
恣意游嬉。zì yì yóu xī。
斜日晖晖。xié rì huī huī。
乱莺啼。luàn yīng tí。
销魂此际。xiāo hún cǐ jì。
君臣醉。jūn chén zuì。
貔貅弊。pí xiū bì。
事如飞。shì rú fēi。
山河坠。shān hé zhuì。
烟尘起。yān chén qǐ。
风凄凄。fēng qī qī。
雨霏霏。yǔ fēi fēi。
草木皆垂泪。cǎo mù jiē chuí lèi。
家国弃。jiā guó qì。
竟忘归。jìng wàng guī。
笙歌地。shēng gē dì。
欢娱地。huān yú dì。
尽荒畦。jǐn huāng qí。
惟有当时皓月,依然挂、杨柳青枝。wéi yǒu dāng shí hào yuè,yī rán guà yáng liǔ qīng zhī。
听堤边渔叟,一笛醉中吹。tīng dī biān yú sǒu,yī dí zuì zhōng chuī。
兴废谁知。xīng fèi shuí zhī。

水龙吟·淮河舟中夜闻宫人琴声

汪元量

鼓鞞惊破霓裳,海棠亭北多风雨。gǔ bǐng jīng pò ní shang,hǎi táng tíng běi duō fēng yǔ。
歌阑酒罢,玉啼金泣,此行良苦。gē lán jiǔ bà,yù tí jīn qì,cǐ xíng liáng kǔ。
驼背模糊,马头匼匝,朝朝暮暮。tuó bèi mó hú,mǎ tóu kē zā,cháo cháo mù mù。
自都门燕别,龙艘锦缆,空载得、春归去。zì dōu mén yàn bié,lóng sōu jǐn lǎn,kōng zài dé chūn guī qù。
目断东南半壁,怅长淮、已非吾土。mù duàn dōng nán bàn bì,chàng zhǎng huái yǐ fēi wú tǔ。
受降城下,草如霜白,凄凉酸楚。shòu jiàng chéng xià,cǎo rú shuāng bái,qī liáng suān chǔ。
粉阵红围,夜深人静,谁宾谁主。fěn zhèn hóng wéi,yè shēn rén jìng,shuí bīn shuí zhǔ。
对渔灯一点,羁愁一搦,谱琴中语。duì yú dēng yī diǎn,jī chóu yī nuò,pǔ qín zhōng yǔ。

望江南·幽州九日

汪元量

官舍悄,坐到月西斜。guān shě qiāo,zuò dào yuè xī xié。
永夜角声悲自语,客心愁破正思家。yǒng yè jiǎo shēng bēi zì yǔ,kè xīn chóu pò zhèng sī jiā。
南北各天涯。nán běi gè tiān yá。
肠断裂,搔首一长嗟。cháng duàn liè,sāo shǒu yī zhǎng jiē。
绮席象床寒玉枕,美人何处醉黄花。qǐ xí xiàng chuáng hán yù zhěn,měi rén hé chù zuì huáng huā。
和泪捻琵琶。hé lèi niǎn pí pá。

卜算子·河南送妓移居河西

汪元量

我向河南来,伊向河西去。wǒ xiàng hé nán lái,yī xiàng hé xī qù。
客里相逢只片时,无计留伊住。kè lǐ xiāng féng zhǐ piàn shí,wú jì liú yī zhù。
去住总由伊,莫把眉头聚。qù zhù zǒng yóu yī,mò bǎ méi tóu jù。
安得并州快剪刀,割断相思路。ān dé bìng zhōu kuài jiǎn dāo,gē duàn xiāng sī lù。

一剪梅·怀旧

汪元量

十年愁眼泪巴巴。shí nián chóu yǎn lèi bā bā。
今日思家,明日思家。jīn rì sī jiā,míng rì sī jiā。
一团燕月照窗纱,楼上胡笳,塞上胡笳。yī tuán yàn yuè zhào chuāng shā,lóu shàng hú jiā,sāi shàng hú jiā。
玉人劝我酌流霞。yù rén quàn wǒ zhuó liú xiá。
急捻琵琶,缓捻琵琶。jí niǎn pí pá,huǎn niǎn pí pá。
一从别后各天涯,欲寄梅花,莫寄梅花。yī cóng bié hòu gè tiān yá,yù jì méi huā,mò jì méi huā。

满江红·和王昭仪韵

汪元量

天上人家,醉王母、蟠桃春色。tiān shàng rén jiā,zuì wáng mǔ pán táo chūn sè。
被午夜、漏声催箭,晓光侵阙。bèi wǔ yè lòu shēng cuī jiàn,xiǎo guāng qīn quē。
花覆千官鸾阁外,香浮九鼎龙楼侧。huā fù qiān guān luán gé wài,xiāng fú jiǔ dǐng lóng lóu cè。
恨黑风、吹雨湿霓裳,歌声歇。hèn hēi fēng chuī yǔ shī ní shang,gē shēng xiē。
人去后,书应绝。rén qù hòu,shū yīng jué。
肠断处,心难说。cháng duàn chù,xīn nán shuō。
更那堪杜宇,满山啼血。gèng nà kān dù yǔ,mǎn shān tí xuè。
事去空流东汴水,愁来不见西湖月。shì qù kōng liú dōng biàn shuǐ,chóu lái bù jiàn xī hú yuè。
有谁知、海上泣蝉娟,菱花缺。yǒu shuí zhī hǎi shàng qì chán juān,líng huā quē。

惜分飞·歌楼别客

汪元量

燕子留君君欲去。yàn zi liú jūn jūn yù qù。
征马频嘶不住。zhēng mǎ pín sī bù zhù。
握手空相觑。wò shǒu kōng xiāng qù。
泪珠成缕。lèi zhū chéng lǚ。
眉峰聚。méi fēng jù。
恨入金徽孤凤语。hèn rù jīn huī gū fèng yǔ。
愁得文君更苦。chóu dé wén jūn gèng kǔ。
今夜西窗雨。jīn yè xī chuāng yǔ。
断肠能赋。duàn cháng néng fù。
江南句。jiāng nán jù。

满江红·其二吴山

汪元量

一霎浮云,都掩尽、日无光色。yī shà fú yún,dōu yǎn jǐn rì wú guāng sè。
遥望处、浮图对峙,梵王新阙。yáo wàng chù fú tú duì zhì,fàn wáng xīn quē。
燕子自飞关北外,杨花闲度楼西侧。yàn zi zì fēi guān běi wài,yáng huā xián dù lóu xī cè。
慨金鞍、玉勒早朝人,经年歇。kǎi jīn ān yù lēi zǎo cháo rén,jīng nián xiē。
昭君去,空愁绝。zhāo jūn qù,kōng chóu jué。
文姬去,难言说。wén jī qù,nán yán shuō。
想琵琶哀怨,泪流成血。xiǎng pí pá āi yuàn,lèi liú chéng xuè。
蝴蝶梦中千种恨,杜鹃声里三更月。hú dié mèng zhōng qiān zhǒng hèn,dù juān shēng lǐ sān gèng yuè。
最无情、鸿雁自南飞,音书缺。zuì wú qíng hóng yàn zì nán fēi,yīn shū quē。

唐多令·吴江中秋

汪元量

莎草被长洲。shā cǎo bèi zhǎng zhōu。
吴江拍岸流。wú jiāng pāi àn liú。
忆故家、西北高楼。yì gù jiā xī běi gāo lóu。
十载客窗憔悴损,搔短鬓、独悲秋。shí zài kè chuāng qiáo cuì sǔn,sāo duǎn bìn dú bēi qiū。
人在塞边头。rén zài sāi biān tóu。
断鸿书寄不。duàn hóng shū jì bù。
记当年、一片闲愁。jì dāng nián yī piàn xián chóu。
舞罢羽衣尘满面,谁伴我、广寒游。wǔ bà yǔ yī chén mǎn miàn,shuí bàn wǒ guǎng hán yóu。

鹧鸪天

汪元量

潋滟湖光绿正肥。liàn yàn hú guāng lǜ zhèng féi。
苏堤十里柳丝垂。sū dī shí lǐ liǔ sī chuí。
轻便燕子低低舞,小巧莺儿恰恰啼。qīng biàn yàn zi dī dī wǔ,xiǎo qiǎo yīng ér qià qià tí。
花似锦,酒成池。huā shì jǐn,jiǔ chéng chí。
对花对酒两相宜。duì huā duì jiǔ liǎng xiāng yí。
水边莫话长安事,且请卿卿吃蛤蜊。shuǐ biān mò huà zhǎng ān shì,qiě qǐng qīng qīng chī há lí。

眼儿媚

汪元量

记得年时赏荼蘼。jì dé nián shí shǎng tú mí。
蝴蝶满园飞。hú dié mǎn yuán fēi。
一双宝马,两行箫管,月下扶归。yī shuāng bǎo mǎ,liǎng xíng xiāo guǎn,yuè xià fú guī。
而今寂寞人何处,脉脉泪沾衣。ér jīn jì mò rén hé chù,mài mài lèi zhān yī。
空房独守,风穿帘子,雨隔窗儿。kōng fáng dú shǒu,fēng chuān lián zi,yǔ gé chuāng ér。

凤鸾双舞

汪元量

慈元殿、薰风宝鼎,喷香云飘坠。cí yuán diàn xūn fēng bǎo dǐng,pēn xiāng yún piāo zhuì。
环立翠羽,双歌丽调,舞腰新束,舞缨新缀。huán lì cuì yǔ,shuāng gē lì diào,wǔ yāo xīn shù,wǔ yīng xīn zhuì。
金莲步、轻摇彩凤儿,翩翻作戏。jīn lián bù qīng yáo cǎi fèng ér,piān fān zuò xì。
便似月里仙娥谪来,人间天上,一番游戏。biàn shì yuè lǐ xiān é zhé lái,rén jiān tiān shàng,yī fān yóu xì。
圣人乐意。shèng rén lè yì。
任乐部、箾韶声沸。rèn lè bù shuò sháo shēng fèi。
众妃欢也,渐调笑微醉。zhòng fēi huān yě,jiàn diào xiào wēi zuì。
竞奉霞觞,深深愿、圣母寿如松桂。jìng fèng xiá shāng,shēn shēn yuàn shèng mǔ shòu rú sōng guì。
迢递。tiáo dì。
更万年千岁。gèng wàn nián qiān suì。

忆王孙

汪元量

茫茫苦海两无边。máng máng kǔ hǎi liǎng wú biān。
无限迷鱼戏黑渊。wú xiàn mí yú xì hēi yuān。
我掷金钩钓有缘。wǒ zhì jīn gōu diào yǒu yuán。
线儿牵。xiàn ér qiān。
引上神舟采玉莲。yǐn shàng shén zhōu cǎi yù lián。