古诗词

吴下竹枝歌

杨维桢

《白翎鹊操》手双弹,舞罢胡笳十八般。bái líng què cāo shǒu shuāng dàn,wǔ bà hú jiā shí bā bān。
银马杓中劝郎酒,看郎色似赤瑛盘。yín mǎ biāo zhōng quàn láng jiǔ,kàn láng sè shì chì yīng pán。

吴下竹枝歌

杨维桢

骑马当轩鹄觜靴,西风马上鼓琵琶。qí mǎ dāng xuān gǔ zī xuē,xī fēng mǎ shàng gǔ pí pá。
内家队里新通籍,不是南州百姓家。nèi jiā duì lǐ xīn tōng jí,bù shì nán zhōu bǎi xìng jiā。

吴下竹枝歌

杨维桢

小娃十岁唱桑中,尽道吴风似郑风。xiǎo wá shí suì chàng sāng zhōng,jǐn dào wú fēng shì zhèng fēng。
不信柳娘身不嫁,真珠长络守宫红。bù xìn liǔ niáng shēn bù jià,zhēn zhū zhǎng luò shǒu gōng hóng。

海乡竹枝歌

杨维桢

潮来潮退白洋沙,白洋女儿把锄耙。cháo lái cháo tuì bái yáng shā,bái yáng nǚ ér bǎ chú bà。
苦海熬乾是何日?免得侬来爬雪沙。kǔ hǎi áo qián shì hé rì?miǎn dé nóng lái pá xuě shā。

海乡竹枝歌

杨维桢

门前海坍到竹篱,阶前腥臊蟛子肥。mén qián hǎi tān dào zhú lí,jiē qián xīng sāo péng zi féi。
孲?三岁未识父,郎在海东何日归。yā yá sān suì wèi shí fù,láng zài hǎi dōng hé rì guī。

海乡竹枝歌

杨维桢

海头风吹杨白花,海头女儿《杨白歌》。hǎi tóu fēng chuī yáng bái huā,hǎi tóu nǚ ér yáng bái gē。
杨花满头作盐舞,不与斤两添铜铊。yáng huā mǎn tóu zuò yán wǔ,bù yǔ jīn liǎng tiān tóng tā。

海乡竹枝歌

杨维桢

颜面似墨双脚赪,当官脱裤受黄荆。yán miàn shì mò shuāng jiǎo chēng,dāng guān tuō kù shòu huáng jīng。
生女宁当嫁盘瓠,誓莫近嫁东家亭。shēng nǚ níng dāng jià pán hù,shì mò jìn jià dōng jiā tíng。

木兰花慢·白莲

曹居一

爱幽花带露,映晓色,淡秋塘。ài yōu huā dài lù,yìng xiǎo sè,dàn qiū táng。
恨太华峰高,庐山社远,身世相妨。hèn tài huá fēng gāo,lú shān shè yuǎn,shēn shì xiāng fáng。
谁知半溪烟景,且乘闲、华发照沧浪。shuí zhī bàn xī yān jǐng,qiě chéng xián huá fā zhào cāng làng。
羡杀风标公子,一生何限清香。xiàn shā fēng biāo gōng zi,yī shēng hé xiàn qīng xiāng。
仙家摇曳水云乡。xiān jiā yáo yè shuǐ yún xiāng。
高韵却浓妆。gāo yùn què nóng zhuāng。
看脉脉盈盈,何消解语,已断人肠。kàn mài mài yíng yíng,hé xiāo jiě yǔ,yǐ duàn rén cháng。
呼童更须沽酒,待夜凉、和月卷荷觞。hū tóng gèng xū gū jiǔ,dài yè liáng hé yuè juǎn hé shāng。
明日醒来信笔,新声付与秋娘。míng rì xǐng lái xìn bǐ,xīn shēng fù yǔ qiū niáng。

水调歌头

张逊

玉树后庭曲,千载有余愁。yù shù hòu tíng qū,qiān zài yǒu yú chóu。
碧月夜凉人静,曾赋采华游。bì yuè yè liáng rén jìng,céng fù cǎi huá yóu。
玉露细摇金缕,香雾轻笼翠葆,折下一天秋。yù lù xì yáo jīn lǚ,xiāng wù qīng lóng cuì bǎo,zhé xià yī tiān qiū。
张绪总能老,还自锁眉头。zhāng xù zǒng néng lǎo,hái zì suǒ méi tóu。
把鸾笺,裁绣句,写银钩。bǎ luán jiān,cái xiù jù,xiě yín gōu。
回文巧成锦字,长恨与江流。huí wén qiǎo chéng jǐn zì,zhǎng hèn yǔ jiāng liú。
漠漠梁间燕子,款款花边蝴蝶,梦觉却并州。mò mò liáng jiān yàn zi,kuǎn kuǎn huā biān hú dié,mèng jué què bìng zhōu。
独感旧时貌,还复照西楼。dú gǎn jiù shí mào,hái fù zhào xī lóu。

如梦令

王容溪

林下一溪春水。lín xià yī xī chūn shuǐ。
林上数峰岚翠。lín shàng shù fēng lán cuì。
中有隐居人,茅屋数间而已。zhōng yǒu yǐn jū rén,máo wū shù jiān ér yǐ。
无事。wú shì。
无事。wú shì。
石上坐看云起。shí shàng zuò kàn yún qǐ。

菩萨蛮慢·晓莺催起

罗志仁

晓莺催起。xiǎo yīng cuī qǐ。
问当年秀色,为谁料理。wèn dāng nián xiù sè,wèi shuí liào lǐ。
怅别后、屏掩吴山,便楼燕月寒,鬓蝉云委。chàng bié hòu píng yǎn wú shān,biàn lóu yàn yuè hán,bìn chán yún wěi。
锦字无凭,付银烛、尽烧千纸。jǐn zì wú píng,fù yín zhú jǐn shāo qiān zhǐ。
对寒泓静碧,又把去鸿,往恨都洗。duì hán hóng jìng bì,yòu bǎ qù hóng,wǎng hèn dōu xǐ。
桃花自贪结子。táo huā zì tān jié zi。
道东风有意,吹送流水。dào dōng fēng yǒu yì,chuī sòng liú shuǐ。
谩记得当日、心嫁卿卿,是日暮天寒,翠袖堪倚。mán jì dé dāng rì xīn jià qīng qīng,shì rì mù tiān hán,cuì xiù kān yǐ。
扇月乘鸾,尽梦隔、婵娟千里。shàn yuè chéng luán,jǐn mèng gé chán juān qiān lǐ。
到嗔人、从今不信,画檐鹊喜。dào chēn rén cóng jīn bù xìn,huà yán què xǐ。

沁园春

詹仲举

儿汝来前,吾与汝言,汝知否乎。ér rǔ lái qián,wú yǔ rǔ yán,rǔ zhī fǒu hū。
自吾家种植,诗书之外,略无一毫,薏苡明珠。zì wú jiā zhǒng zhí,shī shū zhī wài,lüè wú yī háo,yì yǐ míng zhū。
□□□□,齑盐旦暮,三世儒冠出此涂。,jī yán dàn mù,sān shì rú guān chū cǐ tú。
长安道,汝父兄叔们,几度齐驱。zhǎng ān dào,rǔ fù xiōng shū men,jǐ dù qí qū。
如今侧足横舒。rú jīn cè zú héng shū。
看一领青衫似摘须。kàn yī lǐng qīng shān shì zhāi xū。
这衫儿着了,要须徐称,莫教黄嘴,暗里揶揄。zhè shān ér zhe le,yào xū xú chēng,mò jiào huáng zuǐ,àn lǐ yé yú。
刺史家声,拾遗直节,要你心情似得渠。cì shǐ jiā shēng,shí yí zhí jié,yào nǐ xīn qíng shì dé qú。
心期处,似献之忠孝,更着工夫。xīn qī chù,shì xiàn zhī zhōng xiào,gèng zhe gōng fū。

西江月·题邯郸王化吕仙翁祠堂

完颜从郁

壁断何人旧字,炉寒隔岁残香。bì duàn hé rén jiù zì,lú hán gé suì cán xiāng。
洞天人去海茫茫。dòng tiān rén qù hǎi máng máng。
玩世仙翁已往。wán shì xiān wēng yǐ wǎng。
西日长安道远,春风赵国台荒。xī rì zhǎng ān dào yuǎn,chūn fēng zhào guó tái huāng。
行人谁不悟黄粱。xíng rén shuí bù wù huáng liáng。
依旧红尘陌上。yī jiù hóng chén mò shàng。

天净沙

乔吉

一从鞍马西东。yī cóng ān mǎ xī dōng。
几番衾枕朦胧。jǐ fān qīn zhěn méng lóng。
薄幸虽来梦中。báo xìng suī lái mèng zhōng。
争如无梦。zhēng rú wú mèng。
那时真个相逢。nà shí zhēn gè xiāng féng。

水仙子

乔吉

搅柔肠离恨病相兼,重聚首佳期卦怎占?豫章城开了座相思店。jiǎo róu cháng lí hèn bìng xiāng jiān,zhòng jù shǒu jiā qī guà zěn zhàn?yù zhāng chéng kāi le zuò xiāng sī diàn。
闷勾肆儿逐日添,愁行货顿塌在眉尖。mèn gōu sì ér zhú rì tiān,chóu xíng huò dùn tā zài méi jiān。
税钱比茶船上欠,斤两去等秤上掂,吃紧的历册般拘钤。shuì qián bǐ chá chuán shàng qiàn,jīn liǎng qù děng chèng shàng diān,chī jǐn de lì cè bān jū qián。

水仙子

乔吉

眼前花怎得接连枝,眉上锁新教配钥匙,描笔儿勾销了伤春事。yǎn qián huā zěn dé jiē lián zhī,méi shàng suǒ xīn jiào pèi yào shi,miáo bǐ ér gōu xiāo le shāng chūn shì。
闷葫芦铰断线儿,锦鸳鸯别对了个雄雌。mèn hú lú jiǎo duàn xiàn ér,jǐn yuān yāng bié duì le gè xióng cí。
野蜂儿难寻觅,蝎虎儿干害死,蚕蛹儿毕罢了相思。yě fēng ér nán xún mì,xiē hǔ ér gàn hài sǐ,cán yǒng ér bì bà le xiāng sī。

水仙子

乔吉

琐窗风雨古今情,梦绕云山十二层,香销烛暗人初定。suǒ chuāng fēng yǔ gǔ jīn qíng,mèng rào yún shān shí èr céng,xiāng xiāo zhú àn rén chū dìng。
酒醒时愁未醒,三般儿挨不到天明。jiǔ xǐng shí chóu wèi xǐng,sān bān ér āi bù dào tiān míng。
刬地罗帏静,森地鸳被冷,忽地心疼。chǎn dì luó wéi jìng,sēn dì yuān bèi lěng,hū dì xīn téng。

水仙子

乔吉

冷无香柳絮扑将来,冻成片梨花拂不开,大灰泥漫了三千界,银棱了东大海,探梅的心噤难挨。lěng wú xiāng liǔ xù pū jiāng lái,dòng chéng piàn lí huā fú bù kāi,dà huī ní màn le sān qiān jiè,yín léng le dōng dà hǎi,tàn méi de xīn jìn nán āi。
面瓮儿里袁安舍,盐堆儿里党尉宅,粉缸儿里舞榭歌台。miàn wèng ér lǐ yuán ān shě,yán duī ér lǐ dǎng wèi zhái,fěn gāng ér lǐ wǔ xiè gē tái。

折桂令

乔吉

黄四娘沽酒当垆,一片青旗,一曲骊珠。huáng sì niáng gū jiǔ dāng lú,yī piàn qīng qí,yī qū lí zhū。
滴露和云,添花补柳,梳洗工夫。dī lù hé yún,tiān huā bǔ liǔ,shū xǐ gōng fū。
无半点闲愁去处,问三生醉梦何如?笑倩谁扶,又被春纤,搅住吟须。wú bàn diǎn xián chóu qù chù,wèn sān shēng zuì mèng hé rú?xiào qiàn shuí fú,yòu bèi chūn xiān,jiǎo zhù yín xū。

折桂令

乔吉

怎生来宽掩了裙儿?为玉削肌肤,香褪腰肢。zěn shēng lái kuān yǎn le qún ér?wèi yù xuē jī fū,xiāng tuì yāo zhī。
饭不沾匙,睡如翻饼,气若游丝。fàn bù zhān shi,shuì rú fān bǐng,qì ruò yóu sī。
得受用遮莫害死,果诚实有甚推辞?干闹了多时,本是结发的欢娱,倒做了彻骨儿相思。dé shòu yòng zhē mò hài sǐ,guǒ chéng shí yǒu shén tuī cí?gàn nào le duō shí,běn shì jié fā de huān yú,dào zuò le chè gǔ ér xiāng sī。