古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
寒山
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
诗三百三首
唐
:
寒山
劝你休去来,莫恼他阎老。
quàn nǐ xiū qù lái,mò nǎo tā yán lǎo。
失脚入三途,粉骨遭千捣。
shī jiǎo rù sān tú,fěn gǔ zāo qiān dǎo。
长为地狱人,永隔今生道。
zhǎng wèi dì yù rén,yǒng gé jīn shēng dào。
勉你信余言,识取衣中宝。
miǎn nǐ xìn yú yán,shí qǔ yī zhōng bǎo。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
世间一等流,诚堪与人笑。
shì jiān yī děng liú,chéng kān yǔ rén xiào。
出家弊己身,诳俗将为道。
chū jiā bì jǐ shēn,kuáng sú jiāng wèi dào。
虽著离尘衣,衣中多养蚤。
suī zhù lí chén yī,yī zhōng duō yǎng zǎo。
不如归去来,识取心王好。
bù rú guī qù lái,shí qǔ xīn wáng hǎo。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
高高峰顶上,四顾极无边。
gāo gāo fēng dǐng shàng,sì gù jí wú biān。
独坐无人知,孤月照寒泉。
dú zuò wú rén zhī,gū yuè zhào hán quán。
泉中且无月,月自在青天。
quán zhōng qiě wú yuè,yuè zì zài qīng tiān。
吟此一曲歌,歌终不是禅。
yín cǐ yī qū gē,gē zhōng bù shì chán。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
有个王秀才,笑我诗多失。
yǒu gè wáng xiù cái,xiào wǒ shī duō shī。
云不识蜂腰,仍不会鹤膝。
yún bù shí fēng yāo,réng bù huì hè xī。
平侧不解压,凡言取次出。
píng cè bù jiě yā,fán yán qǔ cì chū。
我笑你作诗,如盲徒咏日。
wǒ xiào nǐ zuò shī,rú máng tú yǒng rì。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
我住在村乡,无爷亦无娘。
wǒ zhù zài cūn xiāng,wú yé yì wú niáng。
无名无姓第,人唤作张王。
wú míng wú xìng dì,rén huàn zuò zhāng wáng。
并无人教我,贫贱也寻常。
bìng wú rén jiào wǒ,pín jiàn yě xún cháng。
自怜心的实,坚固等金刚。
zì lián xīn de shí,jiān gù děng jīn gāng。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
我见人转经,依他言语会。
wǒ jiàn rén zhuǎn jīng,yī tā yán yǔ huì。
口转心不转,心口相违背。
kǒu zhuǎn xīn bù zhuǎn,xīn kǒu xiāng wéi bèi。
心真无委曲,不作诸缠盖。
xīn zhēn wú wěi qū,bù zuò zhū chán gài。
但且自省躬,莫觅他替代。
dàn qiě zì shěng gōng,mò mì tā tì dài。
可中作得主,是知无内外。
kě zhōng zuò dé zhǔ,shì zhī wú nèi wài。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
寒山唯白云,寂寂绝埃尘。
hán shān wéi bái yún,jì jì jué āi chén。
草座山家有,孤灯明月轮。
cǎo zuò shān jiā yǒu,gū dēng míng yuè lún。
石床临碧沼,虎鹿每为邻。
shí chuáng lín bì zhǎo,hǔ lù měi wèi lín。
自羡幽居乐,长为象外人。
zì xiàn yōu jū lè,zhǎng wèi xiàng wài rén。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
鹿生深林中,饮水而食草。
lù shēng shēn lín zhōng,yǐn shuǐ ér shí cǎo。
伸脚树下眠,可怜无烦恼。
shēn jiǎo shù xià mián,kě lián wú fán nǎo。
系之在华堂,肴膳极肥好。
xì zhī zài huá táng,yáo shàn jí féi hǎo。
终日不肯尝,形容转枯槁。
zhōng rì bù kěn cháng,xíng róng zhuǎn kū gǎo。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
花上黄莺子,??声可怜。
huā shàng huáng yīng zi,guān guān shēng kě lián。
美人颜似玉,对此弄鸣弦。
měi rén yán shì yù,duì cǐ nòng míng xián。
玩之能不足,眷恋在龆年。
wán zhī néng bù zú,juàn liàn zài tiáo nián。
花飞鸟亦散,洒泪秋风前。
huā fēi niǎo yì sàn,sǎ lèi qiū fēng qián。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
栖迟寒岩下,偏讶最幽奇。
qī chí hán yán xià,piān yà zuì yōu qí。
携篮采山茹,挈笼摘果归。
xié lán cǎi shān rú,qiè lóng zhāi guǒ guī。
䔫斋敷茅坐,啜啄食紫芝。
zhāi fū máo zuò,chuài zhuó shí zǐ zhī。
清沼濯瓢钵,杂和煮稠稀。
qīng zhǎo zhuó piáo bō,zá hé zhǔ chóu xī。
当阳拥裘坐,闲读古人诗。
dāng yáng yōng qiú zuò,xián dú gǔ rén shī。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
昔日经行处,今复七十年。
xī rì jīng xíng chù,jīn fù qī shí nián。
故人无来往,埋在古冢间。
gù rén wú lái wǎng,mái zài gǔ zhǒng jiān。
余今头已白,犹守片云山。
yú jīn tóu yǐ bái,yóu shǒu piàn yún shān。
为报后来子,何不读古言。
wèi bào hòu lái zi,hé bù dú gǔ yán。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
欲向东岩去,于今无量年。
yù xiàng dōng yán qù,yú jīn wú liàng nián。
昨来攀葛上,半路困风烟。
zuó lái pān gé shàng,bàn lù kùn fēng yān。
径窄衣难进,苔黏履不全。
jìng zhǎi yī nán jìn,tái nián lǚ bù quán。
住兹丹桂下,且枕白云眠。
zhù zī dān guì xià,qiě zhěn bái yún mián。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
我见利智人,观者便知意。
wǒ jiàn lì zhì rén,guān zhě biàn zhī yì。
不假寻文字,直入如来地。
bù jiǎ xún wén zì,zhí rù rú lái dì。
心不逐诸缘,意根不妄起。
xīn bù zhú zhū yuán,yì gēn bù wàng qǐ。
心意不生时,内外无馀事。
xīn yì bù shēng shí,nèi wài wú yú shì。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
身著空花衣,足蹑龟毛履。
shēn zhù kōng huā yī,zú niè guī máo lǚ。
手把兔角弓,拟射无明鬼。
shǒu bǎ tù jiǎo gōng,nǐ shè wú míng guǐ。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
君看叶里花,能得几时好。
jūn kàn yè lǐ huā,néng dé jǐ shí hǎo。
今日畏人攀,明朝待谁扫。
jīn rì wèi rén pān,míng cháo dài shuí sǎo。
可怜娇艳情,年多转成老。
kě lián jiāo yàn qíng,nián duō zhuǎn chéng lǎo。
将世比于花,红颜岂长保。
jiāng shì bǐ yú huā,hóng yán qǐ zhǎng bǎo。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
画栋非吾宅,松林是我家。
huà dòng fēi wú zhái,sōng lín shì wǒ jiā。
一生俄尔过,万事莫言赊。
yī shēng é ěr guò,wàn shì mò yán shē。
济渡不造筏,漂沦为采花。
jì dù bù zào fá,piāo lún wèi cǎi huā。
善根今未种,何日见生芽。
shàn gēn jīn wèi zhǒng,hé rì jiàn shēng yá。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
出生三十年,当游千万里。
chū shēng sān shí nián,dāng yóu qiān wàn lǐ。
行江青草合,入塞红尘起。
xíng jiāng qīng cǎo hé,rù sāi hóng chén qǐ。
鍊药空求仙,读书兼咏史。
liàn yào kōng qiú xiān,dú shū jiān yǒng shǐ。
今日归寒山,枕流兼洗耳。
jīn rì guī hán shān,zhěn liú jiān xǐ ěr。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
寒山无漏岩,其岩甚济要。
hán shān wú lòu yán,qí yán shén jì yào。
八风吹不动,万古人传妙。
bā fēng chuī bù dòng,wàn gǔ rén chuán miào。
寂寂好安居,空空离讥诮。
jì jì hǎo ān jū,kōng kōng lí jī qiào。
孤月夜长明,圆日常来照。
gū yuè yè zhǎng míng,yuán rì cháng lái zhào。
虎丘兼虎溪,不用相呼召。
hǔ qiū jiān hǔ xī,bù yòng xiāng hū zhào。
世间有王傅,莫把同周邵。
shì jiān yǒu wáng fù,mò bǎ tóng zhōu shào。
我自遁寒岩,快活长歌笑。
wǒ zì dùn hán yán,kuài huó zhǎng gē xiào。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
沙门不持戒,道士不服药。
shā mén bù chí jiè,dào shì bù fú yào。
自古多少贤,尽在青山脚。
zì gǔ duō shǎo xián,jǐn zài qīng shān jiǎo。
AI赏析
诗三百三首
唐
:
寒山
有人笑我诗,我诗合典雅。
yǒu rén xiào wǒ shī,wǒ shī hé diǎn yǎ。
不烦郑氏笺,岂用毛公解。
bù fán zhèng shì jiān,qǐ yòng máo gōng jiě。
不恨会人稀,只为知音寡。
bù hèn huì rén xī,zhǐ wèi zhī yīn guǎ。
若遣趁宫商,余病莫能罢。
ruò qiǎn chèn gōng shāng,yú bìng mò néng bà。
忽遇明眼人,即自流天下。
hū yù míng yǎn rén,jí zì liú tiān xià。
AI赏析
总
308
条
«
‹
10
11
12
13
14
15
16
›