古诗词

元结

演兴四首初祀

元结

登高峰兮俯幽谷,心悴悴兮念群木。dēng gāo fēng xī fǔ yōu gǔ,xīn cuì cuì xī niàn qún mù。
见樗栲兮相阴覆,怜梫榕兮不丰茂。jiàn chū kǎo xī xiāng yīn fù,lián qǐn róng xī bù fēng mào。
见榛梗之森梢,闵枞橎兮合蠹。jiàn zhēn gěng zhī sēn shāo,mǐn cōng fán xī hé dù。
槢桡桡兮未坚,椲桹桹兮可屈。xí ráo ráo xī wèi jiān,wěi láng láng xī kě qū。
樒林樽兮不香,拔丰茸兮已实。mì lín zūn xī bù xiāng,bá fēng rōng xī yǐ shí。
岂元化之不均兮,非雨露之偏殊。qǐ yuán huà zhī bù jūn xī,fēi yǔ lù zhī piān shū。
谅理性之不等于顺时兮,不如瘗吾心以冥想。liàng lǐ xìng zhī bù děng yú shùn shí xī,bù rú yì wú xīn yǐ míng xiǎng。
终念此兮不怡,佁予莫识天地之意兮。zhōng niàn cǐ xī bù yí,yǐ yǔ mò shí tiān dì zhī yì xī。
愿截恶木之根,倾枭獍之古巢。yuàn jié è mù zhī gēn,qīng xiāo jìng zhī gǔ cháo。
取囗童以为薪,割大木使飞焰。qǔ wéi tóng yǐ wèi xīn,gē dà mù shǐ fēi yàn。
徯枯腐之烧焚,实非吾心之不仁惠也。xī kū fǔ zhī shāo fén,shí fēi wú xīn zhī bù rén huì yě。
岂耻夫善恶之相纷,且欲畚三河之膏壤。qǐ chǐ fū shàn è zhī xiāng fēn,qiě yù běn sān hé zhī gāo rǎng。
裨济水之清涟,将封灌乎善木。bì jì shuǐ zhī qīng lián,jiāng fēng guàn hū shàn mù。
令橚橚以梴梴,尚畏乎众善之未茂兮。lìng sù sù yǐ chān chān,shàng wèi hū zhòng shàn zhī wèi mào xī。
为众恶之所挑凌,思聚义以为曹。wèi zhòng è zhī suǒ tiāo líng,sī jù yì yǐ wèi cáo。
令敷扶以相胜,取方所以柯如兮。lìng fū fú yǐ xiāng shèng,qǔ fāng suǒ yǐ kē rú xī。
吾将出于南荒,求寿藤与蟠木。wú jiāng chū yú nán huāng,qiú shòu téng yǔ pán mù。
吾将出于东方,祈有德而来归。wú jiāng chū yú dōng fāng,qí yǒu dé ér lái guī。
辅神柽与坚香,且忧颙之翩翩。fǔ shén chēng yǔ jiān xiāng,qiě yōu yóng zhī piān piān。
又愁㺠之奔驰,及阴阳兮不和。yòu chóu yòu zhī bēn chí,jí yīn yáng xī bù hé。
恶此土之失时,今神柽兮不茂。è cǐ tǔ zhī shī shí,jīn shén chēng xī bù mào。
使坚香兮不滋,重嗟惋兮何补。shǐ jiān xiāng xī bù zī,zhòng jiē wǎn xī hé bǔ。
每齐心以精意,切援祝于神明。měi qí xīn yǐ jīng yì,qiè yuán zhù yú shén míng。
冀感通于天地,犹恐众妖兮木魅。jì gǎn tōng yú tiān dì,yóu kǒng zhòng yāo xī mù mèi。
魍魉兮山精,山误惑于灵心。wǎng liǎng xī shān jīng,shān wù huò yú líng xīn。
经绐于言兮不听,敢引佩以指水,誓吾心兮自明。jīng dài yú yán xī bù tīng,gǎn yǐn pèi yǐ zhǐ shuǐ,shì wú xīn xī zì míng。

演兴四首初祀

元结

囗群山以延想,吾独闵乎岭中。wéi qún shān yǐ yán xiǎng,wú dú mǐn hū lǐng zhōng。
彼岭中兮何有,有天含之玉峰。bǐ lǐng zhōng xī hé yǒu,yǒu tiān hán zhī yù fēng。
殊閟绝之极颠,上闻产乎翠茸。shū bì jué zhī jí diān,shàng wén chǎn hū cuì rōng。
欲采之以将寿,眇不知夫所从。yù cǎi zhī yǐ jiāng shòu,miǎo bù zhī fū suǒ cóng。
大渊蕴蕴兮绝嶘岌岌,非梯梁以通险。dà yuān yùn yùn xī jué zhàn jí jí,fēi tī liáng yǐ tōng xiǎn。
当无路兮可入,彼猛毒兮曹聚。dāng wú lù xī kě rù,bǐ měng dú xī cáo jù。
必凭托乎阻修,常儗儗兮伺人。bì píng tuō hū zǔ xiū,cháng nǐ nǐ xī cì rén。
又如何兮不愁,彼妖精兮变怪。yòu rú hé xī bù chóu,bǐ yāo jīng xī biàn guài。
必假见于风雨,常闪闪而伺人。bì jiǎ jiàn yú fēng yǔ,cháng shǎn shǎn ér cì rén。
又如何兮不苦,欲仗仁兮托信。yòu rú hé xī bù kǔ,yù zhàng rén xī tuō xìn。
将径往兮不难,久懹懹以㥄惋。jiāng jìng wǎng xī bù nán,jiǔ ràng ràng yǐ líng wǎn。
却迟回而永叹,惧大灵兮不知。què chí huí ér yǒng tàn,jù dà líng xī bù zhī。
以予心为永惟,若不可乎遂已。yǐ yǔ xīn wèi yǒng wéi,ruò bù kě hū suì yǐ。
吾终保夫直方,则必蒙皮篻以为矢。wú zhōng bǎo fū zhí fāng,zé bì méng pí piǎo yǐ wèi shǐ。
弦毋筱以为弧,化毒铜以为戟。xián wú xiǎo yǐ wèi hú,huà dú tóng yǐ wèi jǐ。
刺棘竹以为殳,得猛烈之材。cì jí zhú yǐ wèi shū,dé měng liè zhī cái。
获与之而并驱,且舂刺乎恶毒。huò yǔ zhī ér bìng qū,qiě chōng cì hū è dú。
又引射夫妖怪,尽群类兮使无。yòu yǐn shè fū yāo guài,jǐn qún lèi xī shǐ wú。
令善仁兮不害,然后采梫榕以驾深。lìng shàn rén xī bù hài,rán hòu cǎi qǐn róng yǐ jià shēn。
收枞橞兮梯险,跻予身之飘飘。shōu cōng huì xī tī xiǎn,jī yǔ shēn zhī piāo piāo。
承予步之??,入岭中而登玉峰。chéng yǔ bù zhī yǎn yǎn,rù lǐng zhōng ér dēng yù fēng。
极閟绝而求翠茸,将吾寿兮随所从。jí bì jué ér qiú cuì rōng,jiāng wú shòu xī suí suǒ cóng。
思未得兮马如龙,独翳蔽于山颠。sī wèi dé xī mǎ rú lóng,dú yì bì yú shān diān。
久低回而愠瘀,空仰讼于上玄。jiǔ dī huí ér yùn yū,kōng yǎng sòng yú shàng xuán。
彼至精兮必应,宁古有而今无。bǐ zhì jīng xī bì yīng,níng gǔ yǒu ér jīn wú。
将与身而皆亡,岂言之而已乎。jiāng yǔ shēn ér jiē wáng,qǐ yán zhī ér yǐ hū。

闵荒诗一首

元结

炀皇嗣君位,隋德滋昏幽。yáng huáng sì jūn wèi,suí dé zī hūn yōu。
日作及身祸,以为长世谋。rì zuò jí shēn huò,yǐ wèi zhǎng shì móu。
居常耻前王,不思天子游。jū cháng chǐ qián wáng,bù sī tiān zi yóu。
意欲出明堂,便登浮海舟。yì yù chū míng táng,biàn dēng fú hǎi zhōu。
令行山川改,功与玄造侔。lìng xíng shān chuān gǎi,gōng yǔ xuán zào móu。
河淮可支合,峰?生回沟。hé huái kě zhī hé,fēng hù shēng huí gōu。
封陨下泽中,作山防逸流。fēng yǔn xià zé zhōng,zuò shān fáng yì liú。
船?状龙鹢,若负宫阙浮。chuán líng zhuàng lóng yì,ruò fù gōng quē fú。
荒娱未央极,始到沧海头。huāng yú wèi yāng jí,shǐ dào cāng hǎi tóu。
忽见海门山,思作望海楼。hū jiàn hǎi mén shān,sī zuò wàng hǎi lóu。
不知新都城,已为征战丘。bù zhī xīn dōu chéng,yǐ wèi zhēng zhàn qiū。
当时有遗歌,歌曲太冤愁。dāng shí yǒu yí gē,gē qū tài yuān chóu。
四海非天狱,何为非天囚。sì hǎi fēi tiān yù,hé wèi fēi tiān qiú。
天囚正凶忍,为我万姓雠。tiān qiú zhèng xiōng rěn,wèi wǒ wàn xìng chóu。
人将引天钐,人将持天锼。rén jiāng yǐn tiān shān,rén jiāng chí tiān sōu。
所欲充其心,相与绝悲忧。suǒ yù chōng qí xīn,xiāng yǔ jué bēi yōu。
自得隋人歌,每为隋君羞。zì dé suí rén gē,měi wèi suí jūn xiū。
欲歌当阳春,似觉天下秋。yù gē dāng yáng chūn,shì jué tiān xià qiū。
更歌曲未终,如有怨气浮。gèng gē qū wèi zhōng,rú yǒu yuàn qì fú。
奈何昏王心,不觉此怨尤。nài hé hūn wáng xīn,bù jué cǐ yuàn yóu。
遂令一夫唱,四海欣提矛。suì lìng yī fū chàng,sì hǎi xīn tí máo。
吾闻古贤君,其道常静柔。wú wén gǔ xián jūn,qí dào cháng jìng róu。
慈惠恐不足,端和忘所求。cí huì kǒng bù zú,duān hé wàng suǒ qiú。
嗟嗟有隋氏,惛惛谁与俦。jiē jiē yǒu suí shì,hūn hūn shuí yǔ chóu。

忝官引

元结

天下昔无事,僻居养愚钝。tiān xià xī wú shì,pì jū yǎng yú dùn。
山野性所安,熙然自全顺。shān yě xìng suǒ ān,xī rán zì quán shùn。
忽逢暴兵起,闾巷见军阵。hū féng bào bīng qǐ,lǘ xiàng jiàn jūn zhèn。
将家瀛海滨,自弃同刍粪。jiāng jiā yíng hǎi bīn,zì qì tóng chú fèn。
往在乾元初,圣人启休运。wǎng zài qián yuán chū,shèng rén qǐ xiū yùn。
公车诣魏阙,天子垂清问。gōng chē yì wèi quē,tiān zi chuí qīng wèn。
敢诵王者箴,亦献当时论。gǎn sòng wáng zhě zhēn,yì xiàn dāng shí lùn。
朝廷爱方直,明主嘉忠信。cháo tíng ài fāng zhí,míng zhǔ jiā zhōng xìn。
屡授不次官,曾与专征印。lǚ shòu bù cì guān,céng yǔ zhuān zhēng yìn。
兵家未曾学,荣利非所徇。bīng jiā wèi céng xué,róng lì fēi suǒ xùn。
偶得凶丑降,功劳愧方寸。ǒu dé xiōng chǒu jiàng,gōng láo kuì fāng cùn。
尔来将四岁,惭耻言可尽。ěr lái jiāng sì suì,cán chǐ yán kě jǐn。
请取冤者辞,为吾忝官引。qǐng qǔ yuān zhě cí,wèi wú tiǎn guān yǐn。
冤辞何者苦,万邑馀灰烬。yuān cí hé zhě kǔ,wàn yì yú huī jìn。
冤辞何者悲,生人尽锋刃。yuān cí hé zhě bēi,shēng rén jǐn fēng rèn。
冤辞何者甚,力役遇劳困。yuān cí hé zhě shén,lì yì yù láo kùn。
冤辞何者深,孤弱亦哀恨。yuān cí hé zhě shēn,gū ruò yì āi hèn。
无谋救冤者,禄位安可近。wú móu jiù yuān zhě,lù wèi ān kě jìn。
而可爱轩裳,其心又干进。ér kě ài xuān shang,qí xīn yòu gàn jìn。
此言非所戒,此言敢贻训。cǐ yán fēi suǒ jiè,cǐ yán gǎn yí xùn。
实欲辞无能,归耕守吾分。shí yù cí wú néng,guī gēng shǒu wú fēn。

舂陵行

元结

军国多所需,切责在有司。jūn guó duō suǒ xū,qiè zé zài yǒu sī。
有司临郡县,刑法竞欲施。yǒu sī lín jùn xiàn,xíng fǎ jìng yù shī。
供给岂不忧,徵敛又可悲。gōng gěi qǐ bù yōu,zhēng liǎn yòu kě bēi。
州小经乱亡,遗人实困疲。zhōu xiǎo jīng luàn wáng,yí rén shí kùn pí。
大乡无十家,大族命单羸。dà xiāng wú shí jiā,dà zú mìng dān léi。
朝餐是草根,暮食仍木皮。cháo cān shì cǎo gēn,mù shí réng mù pí。
出言气欲绝,意速行步迟。chū yán qì yù jué,yì sù xíng bù chí。
追呼尚不忍,况乃鞭扑之。zhuī hū shàng bù rěn,kuàng nǎi biān pū zhī。
郭亭传急符,来往迹相追。guō tíng chuán jí fú,lái wǎng jì xiāng zhuī。
更无宽大恩,但有迫促期。gèng wú kuān dà ēn,dàn yǒu pò cù qī。
欲令鬻儿女,言发恐乱随。yù lìng yù ér nǚ,yán fā kǒng luàn suí。
悉使索其家,而又无生资。xī shǐ suǒ qí jiā,ér yòu wú shēng zī。
听彼道路言,怨伤谁复知。tīng bǐ dào lù yán,yuàn shāng shuí fù zhī。
去冬山贼来,杀夺几无遗。qù dōng shān zéi lái,shā duó jǐ wú yí。
所愿见王官,抚养以惠慈。suǒ yuàn jiàn wáng guān,fǔ yǎng yǐ huì cí。
奈何重驱逐,不使存活为。nài hé zhòng qū zhú,bù shǐ cún huó wèi。
安人天子命,符节我所持。ān rén tiān zi mìng,fú jié wǒ suǒ chí。
州县忽乱亡,得罪复是谁。zhōu xiàn hū luàn wáng,dé zuì fù shì shuí。
逋缓违诏令,蒙责固其宜。bū huǎn wéi zhào lìng,méng zé gù qí yí。
前贤重守分,恶以祸福移。qián xián zhòng shǒu fēn,è yǐ huò fú yí。
亦云贵守官,不爱能适时。yì yún guì shǒu guān,bù ài néng shì shí。
顾惟孱弱者,正直当不亏。gù wéi càn ruò zhě,zhèng zhí dāng bù kuī。
何人采国风,吾欲献此辞。hé rén cǎi guó fēng,wú yù xiàn cǐ cí。

寄源休

元结

天下未偃兵,儒生预戎事。tiān xià wèi yǎn bīng,rú shēng yù róng shì。
功劳安可问,且有忝官累。gōng láo ān kě wèn,qiě yǒu tiǎn guān lèi。
昔常以荒浪,不敢学为吏。xī cháng yǐ huāng làng,bù gǎn xué wèi lì。
况当在兵家,言之岂容易。kuàng dāng zài bīng jiā,yán zhī qǐ róng yì。
忽然向三岭,境外为偏帅。hū rán xiàng sān lǐng,jìng wài wèi piān shuài。
时多尚矫诈,进退多欺贰。shí duō shàng jiǎo zhà,jìn tuì duō qī èr。
纵有一直方,则上似奸智。zòng yǒu yī zhí fāng,zé shàng shì jiān zhì。
谁为明信者,能辨此劳畏。shuí wèi míng xìn zhě,néng biàn cǐ láo wèi。

雪中怀孟武昌

元结

冬来三度雪,农者欢岁稔。dōng lái sān dù xuě,nóng zhě huān suì rěn。
我麦根已濡,各得在仓廪。wǒ mài gēn yǐ rú,gè dé zài cāng lǐn。
天寒未能起,孺子惊人寝。tiān hán wèi néng qǐ,rú zi jīng rén qǐn。
云有山客来,篮中见冬簟。yún yǒu shān kè lái,lán zhōng jiàn dōng diàn。
烧柴为温酒,煮鳜为作沈。shāo chái wèi wēn jiǔ,zhǔ guì wèi zuò shěn。
客亦爱杯尊,思君共杯饮。kè yì ài bēi zūn,sī jūn gòng bēi yǐn。
所嗟山路闲,时节寒又甚。suǒ jiē shān lù xián,shí jié hán yòu shén。
不能苦相邀,兴尽还就枕。bù néng kǔ xiāng yāo,xīng jǐn hái jiù zhěn。

与党评事

元结

自顾无功劳,一岁官再迁。zì gù wú gōng láo,yī suì guān zài qiān。
局身班次中,常窃愧耻焉。jú shēn bān cì zhōng,cháng qiè kuì chǐ yān。
加以久荒浪,惛愚性颇全。jiā yǐ jiǔ huāng làng,hūn yú xìng pǒ quán。
未知在冠冕,不合无拘牵。wèi zhī zài guān miǎn,bù hé wú jū qiān。
勤强所不及,于人或未然。qín qiáng suǒ bù jí,yú rén huò wèi rán。
岂忘惠君子,恕之识见偏。qǐ wàng huì jūn zi,shù zhī shí jiàn piān。
且欲因我心,顺为理化先。qiě yù yīn wǒ xīn,shùn wèi lǐ huà xiān。
彼云万物情,有愿随所便。bǐ yún wàn wù qíng,yǒu yuàn suí suǒ biàn。
爱君得自遂,令我空渊禅。ài jūn dé zì suì,lìng wǒ kōng yuān chán。

与党侍御

元结

众坐吾独欢,或问欢为谁。zhòng zuò wú dú huān,huò wèn huān wèi shuí。
高人党茂宗,复来官宪司。gāo rén dǎng mào zōng,fù lái guān xiàn sī。
昔吾顺元和,与世行自遗。xī wú shùn yuán hé,yǔ shì xíng zì yí。
茂宗正作吏,日有趋走疲。mào zōng zhèng zuò lì,rì yǒu qū zǒu pí。
及吾污冠冕,茂宗方矫时。jí wú wū guān miǎn,mào zōng fāng jiǎo shí。
诮吾顺让者,乃是干进资。qiào wú shùn ràng zhě,nǎi shì gàn jìn zī。
今将问茂宗,茂宗欲何辞。jīn jiāng wèn mào zōng,mào zōng yù hé cí。
若云吾无心,此来复何为。ruò yún wú wú xīn,cǐ lái fù hé wèi。
若云吾有羞,于此还见嗤。ruò yún wú yǒu xiū,yú cǐ hái jiàn chī。
谁言万类心,闲之不可窥。shuí yán wàn lèi xīn,xián zhī bù kě kuī。
吾欲喻茂宗,茂宗宜听之。wú yù yù mào zōng,mào zōng yí tīng zhī。
长辕有修辙,驭者令尔驰。zhǎng yuán yǒu xiū zhé,yù zhě lìng ěr chí。
山谷安可怨,筋力当自悲。shān gǔ ān kě yuàn,jīn lì dāng zì bēi。
嗟嗟党茂宗,可为识者规。jiē jiē dǎng mào zōng,kě wèi shí zhě guī。

与瀼溪邻里

元结

昔年苦逆乱,举族来南奔。xī nián kǔ nì luàn,jǔ zú lái nán bēn。
日行几十里,爱君此山村。rì xíng jǐ shí lǐ,ài jūn cǐ shān cūn。
峰谷呀回映,谁家无泉源。fēng gǔ ya huí yìng,shuí jiā wú quán yuán。
修竹多夹路,扁舟皆到门。xiū zhú duō jiā lù,biǎn zhōu jiē dào mén。
瀼溪中曲滨,其阳有闲园。ráng xī zhōng qū bīn,qí yáng yǒu xián yuán。
邻里昔赠我,许之及子孙。lín lǐ xī zèng wǒ,xǔ zhī jí zi sūn。
我尝有匮乏,邻里能相分。wǒ cháng yǒu kuì fá,lín lǐ néng xiāng fēn。
我尝有不安,邻里能相存。wǒ cháng yǒu bù ān,lín lǐ néng xiāng cún。
斯人转贫弱,力役非无冤。sī rén zhuǎn pín ruò,lì yì fēi wú yuān。
终以瀼滨讼,无令天下论。zhōng yǐ ráng bīn sòng,wú lìng tiān xià lùn。

招孟武昌

元结

风霜枯万物,退谷如春时。fēng shuāng kū wàn wù,tuì gǔ rú chūn shí。
穷冬涸江海,杯湖澄清漪。qióng dōng hé jiāng hǎi,bēi hú chéng qīng yī。
湖尽到谷口,单船近阶墀。hú jǐn dào gǔ kǒu,dān chuán jìn jiē chí。
湖中更何好,坐见大江水。hú zhōng gèng hé hǎo,zuò jiàn dà jiāng shuǐ。
欹石为水涯,半山在湖里。yī shí wèi shuǐ yá,bàn shān zài hú lǐ。
谷口更何好,绝壑流寒泉。gǔ kǒu gèng hé hǎo,jué hè liú hán quán。
松桂荫茅舍,白云生坐边。sōng guì yīn máo shě,bái yún shēng zuò biān。
武昌不干进,武昌人不厌。wǔ chāng bù gàn jìn,wǔ chāng rén bù yàn。
退谷正可游,杯湖任来泛。tuì gǔ zhèng kě yóu,bēi hú rèn lái fàn。
湖上有水鸟,见人不飞鸣。hú shàng yǒu shuǐ niǎo,jiàn rén bù fēi míng。
谷口有山兽,往往随人行。gǔ kǒu yǒu shān shòu,wǎng wǎng suí rén xíng。
莫将车马来,令我鸟兽惊。mò jiāng chē mǎ lái,lìng wǒ niǎo shòu jīng。

招陶别驾家阳华作

元结

海内厌兵革,骚骚十二年。hǎi nèi yàn bīng gé,sāo sāo shí èr nián。
阳华洞中人,似不知乱焉。yáng huá dòng zhōng rén,shì bù zhī luàn yān。
谁能家此地,终老可自全。shuí néng jiā cǐ dì,zhōng lǎo kě zì quán。
草堂背岩洞,几峰轩户前。cǎo táng bèi yán dòng,jǐ fēng xuān hù qián。
清渠匝庭堂,出门仍灌田。qīng qú zā tíng táng,chū mén réng guàn tián。
半崖盘石径,高亭临极巅。bàn yá pán shí jìng,gāo tíng lín jí diān。
引望见何处,迤逶陇北川。yǐn wàng jiàn hé chù,yí wēi lǒng běi chuān。
杉松几万株,苍苍满前山。shān sōng jǐ wàn zhū,cāng cāng mǎn qián shān。
岩高瞹华阳,飞溜何潺潺。yán gāo ài huá yáng,fēi liū hé chán chán。
洞深迷远近,但觉多洄渊。dòng shēn mí yuǎn jìn,dàn jué duō huí yuān。
昼游兴未尽,日暮不欲眠。zhòu yóu xīng wèi jǐn,rì mù bù yù mián。
探烛饮洞中,醉昏漱寒泉。tàn zhú yǐn dòng zhōng,zuì hūn shù hán quán。
始知天下心,耽爱各有偏。shǐ zhī tiān xià xīn,dān ài gè yǒu piān。
陶家世高逸,公忍不独然。táo jiā shì gāo yì,gōng rěn bù dú rán。
无或毕婚嫁,竟为俗务牵。wú huò bì hūn jià,jìng wèi sú wù qiān。

游石溪示学者

元结

小溪在城下,形胜堪赏爱。xiǎo xī zài chéng xià,xíng shèng kān shǎng ài。
尤宜春水满,水石更殊怪。yóu yí chūn shuǐ mǎn,shuǐ shí gèng shū guài。
长山势回合,井邑相萦带。zhǎng shān shì huí hé,jǐng yì xiāng yíng dài。
石林绕舜祠,西南正相对。shí lín rào shùn cí,xī nán zhèng xiāng duì。
阶庭无争讼,郊境罢守卫。jiē tíng wú zhēng sòng,jiāo jìng bà shǒu wèi。
时时溪上来,劝引辞学辈。shí shí xī shàng lái,quàn yǐn cí xué bèi。
今谁不务武,儒雅道将废。jīn shuí bù wù wǔ,rú yǎ dào jiāng fèi。
岂忘二三子,旦夕相勉励。qǐ wàng èr sān zi,dàn xī xiāng miǎn lì。

游潓泉示泉上学者

元结

顾吾漫浪久,不欲有所拘。gù wú màn làng jiǔ,bù yù yǒu suǒ jū。
每到潓泉上,情性可安舒。měi dào huì quán shàng,qíng xìng kě ān shū。
草堂在山曲,澄澜涵阶除。cǎo táng zài shān qū,chéng lán hán jiē chú。
松竹阴幽径,清源涌坐隅。sōng zhú yīn yōu jìng,qīng yuán yǒng zuò yú。
筑塘列圃畦,引流灌时蔬。zhù táng liè pǔ qí,yǐn liú guàn shí shū。
复在郊郭外,正堪静者居。fù zài jiāo guō wài,zhèng kān jìng zhě jū。
惬心则自适,喜尚人或殊。qiè xīn zé zì shì,xǐ shàng rén huò shū。
此中若可安,不服铜虎符。cǐ zhōng ruò kě ān,bù fú tóng hǔ fú。

喻瀼溪乡旧游

元结

往年在瀼滨,瀼人皆忘情。wǎng nián zài ráng bīn,ráng rén jiē wàng qíng。
今来游瀼乡,瀼人见我惊。jīn lái yóu ráng xiāng,ráng rén jiàn wǒ jīng。
我心与瀼人,岂有辱与荣。wǒ xīn yǔ ráng rén,qǐ yǒu rǔ yǔ róng。
瀼人异其心,应为我冠缨。ráng rén yì qí xīn,yīng wèi wǒ guān yīng。
昔贤恶如此,所以辞公卿。xī xián è rú cǐ,suǒ yǐ cí gōng qīng。
贫穷老乡里,自休还力耕。pín qióng lǎo xiāng lǐ,zì xiū hái lì gēng。
况曾经逆乱,日厌闻战争。kuàng céng jīng nì luàn,rì yàn wén zhàn zhēng。
尤爱一溪水,而能存让名。yóu ài yī xī shuǐ,ér néng cún ràng míng。
终当来其滨,饮啄全此生。zhōng dāng lái qí bīn,yǐn zhuó quán cǐ shēng。

喻旧部曲

元结

漫游樊水阴,忽见旧部曲。màn yóu fán shuǐ yīn,hū jiàn jiù bù qū。
尚言军中好,犹望有所属。shàng yán jūn zhōng hǎo,yóu wàng yǒu suǒ shǔ。
故令争者心,至死终不足。gù lìng zhēng zhě xīn,zhì sǐ zhōng bù zú。
与之一杯酒,喻使烧戎服。yǔ zhī yī bēi jiǔ,yù shǐ shāo róng fú。
兵兴向十年,所见堪叹哭。bīng xīng xiàng shí nián,suǒ jiàn kān tàn kū。
相逢是遗人,当合识荣辱。xiāng féng shì yí rén,dāng hé shí róng rǔ。
劝汝学全生,随我畬退谷。quàn rǔ xué quán shēng,suí wǒ shē tuì gǔ。

无为洞口作

元结

无为洞口春水满,无为洞傍春云白。wú wèi dòng kǒu chūn shuǐ mǎn,wú wèi dòng bàng chūn yún bái。
爱此踟蹰不能去,令人悔作衣冠客。ài cǐ chí chú bù néng qù,lìng rén huǐ zuò yī guān kè。
洞傍山僧皆学禅,无求无欲亦忘年。dòng bàng shān sēng jiē xué chán,wú qiú wú yù yì wàng nián。
欲问其心不能问,我到山中得无闷。yù wèn qí xīn bù néng wèn,wǒ dào shān zhōng dé wú mèn。

宿无为观

元结

九疑山深几千里,峰谷崎岖人不到。jiǔ yí shān shēn jǐ qiān lǐ,fēng gǔ qí qū rén bù dào。
山中旧有仙姥家,十里飞泉绕丹灶。shān zhōng jiù yǒu xiān lǎo jiā,shí lǐ fēi quán rào dān zào。
如今道士三四人,茹芝鍊玉学轻身。rú jīn dào shì sān sì rén,rú zhī liàn yù xué qīng shēn。
霓裳羽盖傍临壑,飘飖似欲来云鹤。ní shang yǔ gài bàng lín hè,piāo yáo shì yù lái yún hè。

宿洄溪翁宅

元结

长松万株绕茅舍,怪石寒泉近岩下。zhǎng sōng wàn zhū rào máo shě,guài shí hán quán jìn yán xià。
老翁八十犹能行,将领儿孙行拾稼。lǎo wēng bā shí yóu néng xíng,jiāng lǐng ér sūn xíng shí jià。
吾羡老翁居处幽,吾爱老翁无所求。wú xiàn lǎo wēng jū chù yōu,wú ài lǎo wēng wú suǒ qiú。
时俗是非何足道,得似老翁吾即休。shí sú shì fēi hé zú dào,dé shì lǎo wēng wú jí xiū。

说洄溪招退者

元结

长松亭亭满四山,山间乳窦流清泉。zhǎng sōng tíng tíng mǎn sì shān,shān jiān rǔ dòu liú qīng quán。
洄溪正在此山里,乳水松膏常灌田。huí xī zhèng zài cǐ shān lǐ,rǔ shuǐ sōng gāo cháng guàn tián。
松膏乳水田肥良,稻苗如蒲米粒长。sōng gāo rǔ shuǐ tián féi liáng,dào miáo rú pú mǐ lì zhǎng。
糜色如珈玉液酒,酒熟犹闻松节香。mí sè rú jiā yù yè jiǔ,jiǔ shú yóu wén sōng jié xiāng。
溪边老翁年几许,长男头白孙嫁女。xī biān lǎo wēng nián jǐ xǔ,zhǎng nán tóu bái sūn jià nǚ。
问言只食松田米,无药无方向人语。wèn yán zhǐ shí sōng tián mǐ,wú yào wú fāng xiàng rén yǔ。
浯溪石下多泉源,盛暑大寒冬大温。wú xī shí xià duō quán yuán,shèng shǔ dà hán dōng dà wēn。
屠苏宜在水中石,洄溪一曲自当门。tú sū yí zài shuǐ zhōng shí,huí xī yī qū zì dāng mén。
吾今欲作洄溪翁,谁能住我舍西东。wú jīn yù zuò huí xī wēng,shuí néng zhù wǒ shě xī dōng。
勿惮山深与地僻,罗浮尚有葛仙翁。wù dàn shān shēn yǔ dì pì,luó fú shàng yǒu gé xiān wēng。
781234