古诗词

曹松

题甘露寺

曹松

香门接巨垒,画角间清钟。xiāng mén jiē jù lěi,huà jiǎo jiān qīng zhōng。
北固一何峭,西僧多此逢。běi gù yī hé qiào,xī sēng duō cǐ féng。
天垂无际海,云白久晴峰。tiān chuí wú jì hǎi,yún bái jiǔ qíng fēng。
旦暮然灯外,涛头振蛰龙。dàn mù rán dēng wài,tāo tóu zhèn zhé lóng。

贻住山僧

曹松

罢讲巡岩坞,无穷得野情。bà jiǎng xún yán wù,wú qióng dé yě qíng。
腊高犹伴鹿,夏满不归城。là gāo yóu bàn lù,xià mǎn bù guī chéng。
云朵缘崖发,峰阴截水清。yún duǒ yuán yá fā,fēng yīn jié shuǐ qīng。
自然双洗耳,唯任白毫生。zì rán shuāng xǐ ěr,wéi rèn bái háo shēng。

题鹤鸣泉

曹松

仙鹤曾鸣处,泉兼半井苔。xiān hè céng míng chù,quán jiān bàn jǐng tái。
直峰抛影入,片月泻光来。zhí fēng pāo yǐng rù,piàn yuè xiè guāng lái。
潋滟侵颜冷,深沉慰眼开。liàn yàn qīn yán lěng,shēn chén wèi yǎn kāi。
何因值舟顶,满汲石瓶回。hé yīn zhí zhōu dǐng,mǎn jí shí píng huí。

吊贾岛二首

曹松

先生不折桂,谪去抱何冤。xiān shēng bù zhé guì,zhé qù bào hé yuān。
已葬离燕骨,难招入剑魂。yǐ zàng lí yàn gǔ,nán zhāo rù jiàn hún。
旅坟低却草,稚子哭胜猿。lǚ fén dī què cǎo,zhì zi kū shèng yuán。
冥寞如搜句,宜邀贺监论。míng mò rú sōu jù,yí yāo hè jiān lùn。

吊贾岛二首

曹松

青旆低寒水,清笳出晓风。qīng pèi dī hán shuǐ,qīng jiā chū xiǎo fēng。
鸟来伤贾傅,马立葬滕公。niǎo lái shāng jiǎ fù,mǎ lì zàng téng gōng。
松柏青山上,城池白日中。sōng bǎi qīng shān shàng,chéng chí bái rì zhōng。
一朝今古隔,惟有月明同。yī cháo jīn gǔ gé,wéi yǒu yuè míng tóng。

忆江西

曹松

前心奈兵阻,悔作豫章分。qián xīn nài bīng zǔ,huǐ zuò yù zhāng fēn。
芳草未归日,故人多是坟。fāng cǎo wèi guī rì,gù rén duō shì fén。
帆行出岫雨,马践过江云。fān xíng chū xiù yǔ,mǎ jiàn guò jiāng yún。
此地一樽酒,当时皆以文。cǐ dì yī zūn jiǔ,dāng shí jiē yǐ wén。

九江送方干归镜湖

曹松

一樯悬五两,此日动归风。yī qiáng xuán wǔ liǎng,cǐ rì dòng guī fēng。
客路抛湓口,家林入镜中。kè lù pāo pén kǒu,jiā lín rù jìng zhōng。
谭馀云出峤,咏苦月欹空。tán yú yún chū jiào,yǒng kǔ yuè yī kōng。
更若看鳷鹊,何人夜坐同。gèng ruò kàn zhī què,hé rén yè zuò tóng。

庐山访贾匡

曹松

西城疾病日,此地少寻君。xī chéng jí bìng rì,cǐ dì shǎo xún jūn。
古迹春犹在,遥泉夜尽闻。gǔ jì chūn yóu zài,yáo quán yè jǐn wén。
片时三处雨,九叠几重云。piàn shí sān chù yǔ,jiǔ dié jǐ zhòng yún。
到者皆忘寐,神精与俗分。dào zhě jiē wàng mèi,shén jīng yǔ sú fēn。

顾少府池上

曹松

池上分行种,公庭觉少尘。chí shàng fēn xíng zhǒng,gōng tíng jué shǎo chén。
根离潮水岸,韵爽判曹人。gēn lí cháo shuǐ àn,yùn shuǎng pàn cáo rén。
正午回鱼影,方昏息鹭身。zhèng wǔ huí yú yǐng,fāng hūn xī lù shēn。
无时不动咏,沧岛思方频。wú shí bù dòng yǒng,cāng dǎo sī fāng pín。

喜友人归上元别业

曹松

一樯千里外,隐者兴宜孤。yī qiáng qiān lǐ wài,yǐn zhě xīng yí gū。
落日长边海,秋风满故都。luò rì zhǎng biān hǎi,qiū fēng mǎn gù dōu。
掩关苔色老,盘径叶声枯。yǎn guān tái sè lǎo,pán jìng yè shēng kū。
匡岳来时过,迟回绝顶无。kuāng yuè lái shí guò,chí huí jué dǐng wú。

曲江暮春雪霁

曹松

霁动江池色,春残一去游。jì dòng jiāng chí sè,chūn cán yī qù yóu。
菰风生马足,槐雪滴人头。gū fēng shēng mǎ zú,huái xuě dī rén tóu。
北阙尘未起,南山青欲流。běi quē chén wèi qǐ,nán shān qīng yù liú。
如何多别地,却得醉汀洲。rú hé duō bié dì,què dé zuì tīng zhōu。

立春日

曹松

春饮一杯酒,便吟春日诗。chūn yǐn yī bēi jiǔ,biàn yín chūn rì shī。
木梢寒未觉,地脉暖先知。mù shāo hán wèi jué,dì mài nuǎn xiān zhī。
鸟啭星沈后,山分雪薄时。niǎo zhuàn xīng shěn hòu,shān fēn xuě báo shí。
赏心无处说,怅望曲江池。shǎng xīn wú chù shuō,chàng wàng qū jiāng chí。

宿溪僧院

曹松

少年云溪里,禅心夜更闲。shǎo nián yún xī lǐ,chán xīn yè gèng xián。
煎茶留静者,靠月坐苍山。jiān chá liú jìng zhě,kào yuè zuò cāng shān。
露白钟寻定,萤多户未关。lù bái zhōng xún dìng,yíng duō hù wèi guān。
嵩阳大石室,何日译经还。sōng yáng dà shí shì,hé rì yì jīng hái。

石头怀古

曹松

日月出又没,台城空白云。rì yuè chū yòu méi,tái chéng kōng bái yún。
虽宽百姓土,渐缺六朝坟。suī kuān bǎi xìng tǔ,jiàn quē liù cháo fén。
禾黍是亡国,山河归圣君。hé shǔ shì wáng guó,shān hé guī shèng jūn。
松声骤雨足,几寺晚钟闻。sōng shēng zhòu yǔ zú,jǐ sì wǎn zhōng wén。

浙右赠陆处士

曹松

静节灌园馀,得非成隐居。jìng jié guàn yuán yú,dé fēi chéng yǐn jū。
长当庚子日,独拜五经书。zhǎng dāng gēng zi rì,dú bài wǔ jīng shū。
白浪吹亡国,秋霜洗大虚。bái làng chuī wáng guó,qiū shuāng xǐ dà xū。
门前是京口,身外不营储。mén qián shì jīng kǒu,shēn wài bù yíng chǔ。

哭胡处士

曹松

丘中久不起,将谓诏书来。qiū zhōng jiǔ bù qǐ,jiāng wèi zhào shū lái。
及见凌云说,方知掩夜台。jí jiàn líng yún shuō,fāng zhī yǎn yè tái。
白衣归北路,玄造亦遗才。bái yī guī běi lù,xuán zào yì yí cái。
世上亡君后,诗声更大哉。shì shàng wáng jūn hòu,shī shēng gèng dà zāi。

赠馀干袁明府

曹松

一雨西城色,陶家心自清。yī yǔ xī chéng sè,táo jiā xīn zì qīng。
山衔中郭分,云卷下湖程。shān xián zhōng guō fēn,yún juǎn xià hú chéng。
公署闻流木,人烟入废城。gōng shǔ wén liú mù,rén yān rù fèi chéng。
难忘楚尽处,新有越吟生。nán wàng chǔ jǐn chù,xīn yǒu yuè yín shēng。

岳阳晚泊

曹松

轻帆下阔流,便泊此沙洲。qīng fān xià kuò liú,biàn pō cǐ shā zhōu。
湖影撼山朵,日阳烧野愁。hú yǐng hàn shān duǒ,rì yáng shāo yě chóu。
白波争起倒,青屿或沈浮。bái bō zhēng qǐ dào,qīng yǔ huò shěn fú。
是际船中望,东南仞仞秋。shì jì chuán zhōng wàng,dōng nán rèn rèn qiū。

览春榜喜孙鄠成名

曹松

门外报春榜,喜君天子知。mén wài bào chūn bǎng,xǐ jūn tiān zi zhī。
旧愁浑似雪,见日总消时。jiù chóu hún shì xuě,jiàn rì zǒng xiāo shí。
塔下牡丹气,江头杨柳丝。tǎ xià mǔ dān qì,jiāng tóu yáng liǔ sī。
风光若有分,无处不相宜。fēng guāng ruò yǒu fēn,wú chù bù xiāng yí。

友人池上咏芦

曹松

秋声谁种得,萧瑟在池栏。qiū shēng shuí zhǒng dé,xiāo sè zài chí lán。
叶涩栖蝉稳,丛疏宿鹭难。yè sè qī chán wěn,cóng shū sù lù nán。
敛烟宜下□,飒吹省先寒。liǎn yān yí xià,sà chuī shěng xiān hán。
此物生苍岛,令人忆钓竿。cǐ wù shēng cāng dǎo,lìng rén yì diào gān。
119123456