古诗词

曹松

赠镜湖处士方干二首

曹松

只拟应星眠越绝,唯将丽什当高勋。zhǐ nǐ yīng xīng mián yuè jué,wéi jiāng lì shén dāng gāo xūn。
磨砻清浊人难会,织络虚无帝亦闻。mó lóng qīng zhuó rén nán huì,zhī luò xū wú dì yì wén。
鸟道未知山足雨,渔家已没镜中云。niǎo dào wèi zhī shān zú yǔ,yú jiā yǐ méi jìng zhōng yún。
他时莫为三徵起,门外沙鸥解笑君。tā shí mò wèi sān zhēng qǐ,mén wài shā ōu jiě xiào jūn。

拜访陆处士

曹松

万卷书边人半白,再来惟恐降玄纁。wàn juǎn shū biān rén bàn bái,zài lái wéi kǒng jiàng xuán xūn。
性灵比鹤争多少,气力登山较几分。xìng líng bǐ hè zhēng duō shǎo,qì lì dēng shān jiào jǐ fēn。
吟鬓渐无前度漆,寝衣犹有昨宵云。yín bìn jiàn wú qián dù qī,qǐn yī yóu yǒu zuó xiāo yún。
将知谷口耕烟者,低视齐梁楚赵君。jiāng zhī gǔ kǒu gēng yān zhě,dī shì qí liáng chǔ zhào jūn。

岭南道中

曹松

百花成实未成归,未必归心与志违。bǎi huā chéng shí wèi chéng guī,wèi bì guī xīn yǔ zhì wéi。
但有壶觞资逸咏,尽交风景入清机。dàn yǒu hú shāng zī yì yǒng,jǐn jiāo fēng jǐng rù qīng jī。
半川阴雾藏高木,一道晴蜺杂落晖。bàn chuān yīn wù cáng gāo mù,yī dào qíng ní zá luò huī。
游子马前芳草合,鹧鸪啼歇又南飞。yóu zi mǎ qián fāng cǎo hé,zhè gū tí xiē yòu nán fēi。

春日自吴门之阳羡道中书事

曹松

胜异恣游应未遍,路岐犹去几时还。shèng yì zì yóu yīng wèi biàn,lù qí yóu qù jǐ shí hái。
浪花湖阔虹蜺断,柳线村深鸟雀闲。làng huā hú kuò hóng ní duàn,liǔ xiàn cūn shēn niǎo què xián。
千室绮罗浮画楫,两州丝竹会茶山。qiān shì qǐ luó fú huà jí,liǎng zhōu sī zhú huì chá shān。
眼前便是神仙事,何必须言洞府间。yǎn qián biàn shì shén xiān shì,hé bì xū yán dòng fǔ jiān。

将入关行次湘阴

曹松

背顾秦城在何处,图书作伴过湘东。bèi gù qín chéng zài hé chù,tú shū zuò bàn guò xiāng dōng。
神鸦乱噪黄陵近,候雁斜沈梦泽空。shén yā luàn zào huáng líng jìn,hòu yàn xié shěn mèng zé kōng。
打桨天连晴水白,烧田云隔夜山红。dǎ jiǎng tiān lián qíng shuǐ bái,shāo tián yún gé yè shān hóng。
也知渐老岩栖稳,争奈文闱有至公。yě zhī jiàn lǎo yán qī wěn,zhēng nài wén wéi yǒu zhì gōng。

题昭州山寺常寂上人水阁

曹松

常寂常居常寂里,年年月月是空空。cháng jì cháng jū cháng jì lǐ,nián nián yuè yuè shì kōng kōng。
阶前未放岩根断,屋下长教海眼通。jiē qián wèi fàng yán gēn duàn,wū xià zhǎng jiào hǎi yǎn tōng。
本为入来寻佛窟,不期行处踏龙宫。běn wèi rù lái xún fú kū,bù qī xíng chù tà lóng gōng。
他时忆著堪图画,一朵云山二水中。tā shí yì zhù kān tú huà,yī duǒ yún shān èr shuǐ zhōng。

广州贻匡绪法师

曹松

口宣微密不思议,不是除贪即诫痴。kǒu xuān wēi mì bù sī yì,bù shì chú tān jí jiè chī。
祗待外方缘了日,争看内殿诏来时。zhī dài wài fāng yuán le rì,zhēng kàn nèi diàn zhào lái shí。
周回海树侵阶疾,迢递江潮应井迟。zhōu huí hǎi shù qīn jiē jí,tiáo dì jiāng cháo yīng jǐng chí。
必竟懒过高坐寺,未能全让法云师。bì jìng lǎn guò gāo zuò sì,wèi néng quán ràng fǎ yún shī。

赠道人

曹松

住山因以福为庭,便向山中隐姓名。zhù shān yīn yǐ fú wèi tíng,biàn xiàng shān zhōng yǐn xìng míng。
阆苑驾将雕羽去,洞天赢得绿毛生。láng yuàn jià jiāng diāo yǔ qù,dòng tiān yíng dé lǜ máo shēng。
日边肠胃餐霞火,月里肌肤饮露英。rì biān cháng wèi cān xiá huǒ,yuè lǐ jī fū yǐn lù yīng。
顾我从来断浮浊,拟驱鸡犬上三清。gù wǒ cóng lái duàn fú zhuó,nǐ qū jī quǎn shàng sān qīng。

送乞雨禅师临遇南游

曹松

活得枯樵耕者知,巡方又欲向天涯。huó dé kū qiáo gēng zhě zhī,xún fāng yòu yù xiàng tiān yá。
珠穿闽国菩提子,杖把灵峰楖栗枝。zhū chuān mǐn guó pú tí zi,zhàng bǎ líng fēng zhì lì zhī。
春藓任封降虎石,夜雷从傍养龙池。chūn xiǎn rèn fēng jiàng hǔ shí,yè léi cóng bàng yǎng lóng chí。
生缘在地南浮去,自此孤云不可期。shēng yuán zài dì nán fú qù,zì cǐ gū yún bù kě qī。

南海陪郑司空游荔园

曹松

荔枝时节出旌斿,南国名园尽兴游。lì zhī shí jié chū jīng yóu,nán guó míng yuán jǐn xīng yóu。
乱结罗纹照襟袖,别含琼露爽咽喉。luàn jié luó wén zhào jīn xiù,bié hán qióng lù shuǎng yàn hóu。
叶中新火欺寒食,树上丹砂胜锦州。yè zhōng xīn huǒ qī hán shí,shù shàng dān shā shèng jǐn zhōu。
他日为霖不将去,也须图画取风流。tā rì wèi lín bù jiāng qù,yě xū tú huà qǔ fēng liú。

李郎中林亭

曹松

只向砌边流野水,樽前上下看鱼儿。zhǐ xiàng qì biān liú yě shuǐ,zūn qián shàng xià kàn yú ér。
笋蹊已长过人竹,藤径从添拂面丝。sǔn qī yǐ zhǎng guò rén zhú,téng jìng cóng tiān fú miàn sī。
若许白猿垂近户,即无红果压低枝。ruò xǔ bái yuán chuí jìn hù,jí wú hóng guǒ yā dī zhī。
大才必拟逍遥去,更遣何人佐盛时。dà cái bì nǐ xiāo yáo qù,gèng qiǎn hé rén zuǒ shèng shí。

夜饮

曹松

良宵公子宴兰堂,浓麝薰人兽吐香。liáng xiāo gōng zi yàn lán táng,nóng shè xūn rén shòu tǔ xiāng。
云带金龙衔画烛,星罗银凤泻琼浆。yún dài jīn lóng xián huà zhú,xīng luó yín fèng xiè qióng jiāng。
满屏珠树开春景,一曲歌声绕翠梁。mǎn píng zhū shù kāi chūn jǐng,yī qū gē shēng rào cuì liáng。
席上未知帘幕晓,青娥低语指东方。xí shàng wèi zhī lián mù xiǎo,qīng é dī yǔ zhǐ dōng fāng。

吊李翰林

曹松

李白虽然成异物,逸名犹与万方传。lǐ bái suī rán chéng yì wù,yì míng yóu yǔ wàn fāng chuán。
昔朝曾侍玄宗侧,大夜应归贺监边。xī cháo céng shì xuán zōng cè,dà yè yīng guī hè jiān biān。
山木易高迷故垄,国风长在见遗篇。shān mù yì gāo mí gù lǒng,guó fēng zhǎng zài jiàn yí piān。
投金渚畔春杨柳,自此何人系酒船。tóu jīn zhǔ pàn chūn yáng liǔ,zì cǐ hé rén xì jiǔ chuán。

山中

曹松

要路豪家非往还,岩门先有不曾关。yào lù háo jiā fēi wǎng hái,yán mén xiān yǒu bù céng guān。
众心惟恐地无剩,吾意亦忧天惜闲。zhòng xīn wéi kǒng dì wú shèng,wú yì yì yōu tiān xī xián。
白练曳泉窗下石,绛罗垂果枕前山。bái liàn yè quán chuāng xià shí,jiàng luó chuí guǒ zhěn qián shān。
樵夫岂解营生业,贵欲自安麋鹿间。qiáo fū qǐ jiě yíng shēng yè,guì yù zì ān mí lù jiān。

荆南道中

曹松

十月荒郊雪气催,依稀愁色认阳台。shí yuè huāng jiāo xuě qì cuī,yī xī chóu sè rèn yáng tái。
游秦分系三条烛,出楚心殊一寸灰。yóu qín fēn xì sān tiáo zhú,chū chǔ xīn shū yī cùn huī。
高柳莫遮寒月落,空桑不放夜风回。gāo liǔ mò zhē hán yuè luò,kōng sāng bù fàng yè fēng huí。
如何住在猿声里,却被蝉吟引下来。rú hé zhù zài yuán shēng lǐ,què bèi chán yín yǐn xià lái。

及第敕下宴中献座主杜侍郎

曹松

得召丘墙泪却频,若无公道也无因。dé zhào qiū qiáng lèi què pín,ruò wú gōng dào yě wú yīn。
门前送敕朱衣吏,席上衔杯碧落人。mén qián sòng chì zhū yī lì,xí shàng xián bēi bì luò rén。
半夜笙歌教泥月,平明桃杏放烧春。bàn yè shēng gē jiào ní yuè,píng míng táo xìng fàng shāo chūn。
南山虽有归溪路,争那酬恩未杀身。nán shān suī yǒu guī xī lù,zhēng nà chóu ēn wèi shā shēn。

白角簟

曹松

角簟工夫已到头,夏来全占满床秋。jiǎo diàn gōng fū yǐ dào tóu,xià lái quán zhàn mǎn chuáng qiū。
若言保惜归华屋,只合封题寄列侯。ruò yán bǎo xī guī huá wū,zhǐ hé fēng tí jì liè hóu。
学卷晓冰长怕绽,解铺寒水不教流。xué juǎn xiǎo bīng zhǎng pà zhàn,jiě pù hán shuǐ bù jiào liú。
蒲桃锦是潇湘底,曾得王孙价倍酬。pú táo jǐn shì xiāo xiāng dǐ,céng dé wáng sūn jià bèi chóu。

碧角簟

曹松

细皮重叠织霜纹,滑腻铺床胜锦茵。xì pí zhòng dié zhī shuāng wén,huá nì pù chuáng shèng jǐn yīn。
八尺碧天无点翳,一方青玉绝纤尘。bā chǐ bì tiān wú diǎn yì,yī fāng qīng yù jué xiān chén。
蝇行只恐烟黏足,客卧混疑水浸身。yíng xíng zhǐ kǒng yān nián zú,kè wò hùn yí shuǐ jìn shēn。
五月不教炎气入,满堂秋色冷龙鳞。wǔ yuè bù jiào yán qì rù,mǎn táng qiū sè lěng lóng lín。

春草

曹松

不独满池塘,梦中佳句香。bù dú mǎn chí táng,mèng zhōng jiā jù xiāng。
春风有馀力,引上古城墙。chūn fēng yǒu yú lì,yǐn shàng gǔ chéng qiáng。

金谷园

曹松

当年歌舞时,不说草离离。dāng nián gē wǔ shí,bù shuō cǎo lí lí。
今日歌舞尽,满园秋露垂。jīn rì gē wǔ jǐn,mǎn yuán qiū lù chuí。
119123456