古诗词

罗隐

丁亥岁作

罗隐

病想医门渴望梅,十年心地仅成灰。bìng xiǎng yī mén kě wàng méi,shí nián xīn dì jǐn chéng huī。
早知世事长如此,自是孤寒不合来。zǎo zhī shì shì zhǎng rú cǐ,zì shì gū hán bù hé lái。
谷畔气浓高蔽日,蛰边声暖乍闻雷。gǔ pàn qì nóng gāo bì rì,zhé biān shēng nuǎn zhà wén léi。
满城桃李君看取,一一还从旧处开。mǎn chéng táo lǐ jūn kàn qǔ,yī yī hái cóng jiù chù kāi。

北邙山

罗隐

一种山前路入秦,嵩山堪爱此伤神。yī zhǒng shān qián lù rù qín,sōng shān kān ài cǐ shāng shén。
魏明未死虚留意,庄叟虽生酌满巾。wèi míng wèi sǐ xū liú yì,zhuāng sǒu suī shēng zhuó mǎn jīn。
何必更寻无主骨,也知曾有弄权人。hé bì gèng xún wú zhǔ gǔ,yě zhī céng yǒu nòng quán rén。
羡他缑岭吹箫客,闲访云头看俗尘。xiàn tā gōu lǐng chuī xiāo kè,xián fǎng yún tóu kàn sú chén。

重过三衢哭孙员外

罗隐

烂柯山下忍重到,双桧楼前日欲残。làn kē shān xià rěn zhòng dào,shuāng guì lóu qián rì yù cán。
华屋未移春照灼,故侯何在泪汍澜。huá wū wèi yí chūn zhào zhuó,gù hóu hé zài lèi wán lán。
不唯济物工夫大,长忆容才尺度宽。bù wéi jì wù gōng fū dà,zhǎng yì róng cái chǐ dù kuān。
一恸旁人莫相笑,知音衰尽路行难。yī tòng páng rén mò xiāng xiào,zhī yīn shuāi jǐn lù xíng nán。

送蕲州裴员外

罗隐

六枝仙桂最先春,萧洒高辞九陌尘。liù zhī xiān guì zuì xiān chūn,xiāo sǎ gāo cí jiǔ mò chén。
两晋家声须有主,六朝文雅别无人。liǎng jìn jiā shēng xū yǒu zhǔ,liù cháo wén yǎ bié wú rén。
荣驱豹尾抛同辈,贵上螭头见近臣。róng qū bào wěi pāo tóng bèi,guì shàng chī tóu jiàn jìn chén。
蕲水苍生莫相羡,早看归去掌丝纶。qí shuǐ cāng shēng mò xiāng xiàn,zǎo kàn guī qù zhǎng sī lún。

东归别所知

罗隐

芙蓉宫阙二妃坛,两处因依五岁寒。fú róng gōng quē èr fēi tán,liǎng chù yīn yī wǔ suì hán。
邹律有风吹不变,郤枝无分住应难。zōu lǜ yǒu fēng chuī bù biàn,xì zhī wú fēn zhù yīng nán。
愁心似火还烧鬓,别泪非珠谩落盘。chóu xīn shì huǒ hái shāo bìn,bié lèi fēi zhū mán luò pán。
却羡淮南好鸡犬,也能终始逐刘安。què xiàn huái nán hǎo jī quǎn,yě néng zhōng shǐ zhú liú ān。

旅舍书怀寄所知二首

罗隐

思量前事不堪寻,牢落馀情满素琴。sī liàng qián shì bù kān xún,láo luò yú qíng mǎn sù qín。
四海岂无腾跃路,一家长有别离心。sì hǎi qǐ wú téng yuè lù,yī jiā zhǎng yǒu bié lí xīn。
道从汨没甘雌伏,迹恐因循更陆沈。dào cóng mì méi gān cí fú,jì kǒng yīn xún gèng lù shěn。
寂寞谁应吊空馆,异乡时节独沾襟。jì mò shuí yīng diào kōng guǎn,yì xiāng shí jié dú zhān jīn。

旅舍书怀寄所知二首

罗隐

簟卷两床琴瑟秋,暂凭前计奈相尤。diàn juǎn liǎng chuáng qín sè qiū,zàn píng qián jì nài xiāng yóu。
尘飘马尾甘蓬转,酒忆江边有梦留。chén piāo mǎ wěi gān péng zhuǎn,jiǔ yì jiāng biān yǒu mèng liú。
隋帝旧祠虽寂寞,楚妃清唱亦风流。suí dì jiù cí suī jì mò,chǔ fēi qīng chàng yì fēng liú。
可怜别恨无人见,独背残阳下寺楼。kě lián bié hèn wú rén jiàn,dú bèi cán yáng xià sì lóu。

西京道中

罗隐

半夜秋声独断蓬,百年身事算成空。bàn yè qiū shēng dú duàn péng,bǎi nián shēn shì suàn chéng kōng。
祢生词赋抛江夏,汉祖精神忆沛中。mí shēng cí fù pāo jiāng xià,hàn zǔ jīng shén yì pèi zhōng。
未必他时能富贵,只应从此见穷通。wèi bì tā shí néng fù guì,zhǐ yīng cóng cǐ jiàn qióng tōng。
边禽陇水休相笑,自有沧洲一棹风。biān qín lǒng shuǐ xiū xiāng xiào,zì yǒu cāng zhōu yī zhào fēng。

罗隐

每持纤白助君时,霜自无憀雪自疑。měi chí xiān bái zhù jūn shí,shuāng zì wú liáo xuě zì yí。
郎若姓何应解傅,女能窥宋不劳施。láng ruò xìng hé yīng jiě fù,nǚ néng kuī sòng bù láo shī。
妆成丽色唯花妒,落尽啼痕只镜知。zhuāng chéng lì sè wéi huā dù,luò jǐn tí hén zhǐ jìng zhī。
最好玉京仙署里,更知秋月照琼枝。zuì hǎo yù jīng xiān shǔ lǐ,gèng zhī qiū yuè zhào qióng zhī。

赠渔翁

罗隐

叶艇悠扬鹤发垂,生涯空托一纶丝。yè tǐng yōu yáng hè fā chuí,shēng yá kōng tuō yī lún sī。
是非不向眼前起,寒暑任从波上移。shì fēi bù xiàng yǎn qián qǐ,hán shǔ rèn cóng bō shàng yí。
风瀁长歌笼月里,梦和春雨昼眠时。fēng yàng zhǎng gē lóng yuè lǐ,mèng hé chūn yǔ zhòu mián shí。
逍遥此意谁人会,应有青山渌水知。xiāo yáo cǐ yì shuí rén huì,yīng yǒu qīng shān lù shuǐ zhī。

下第寄张坤

罗隐

谩费精神掉五侯,破琴孤剑是身雠。mán fèi jīng shén diào wǔ hóu,pò qín gū jiàn shì shēn chóu。
九衢护阙拟何去,玉垒铜梁空旧游。jiǔ qú hù quē nǐ hé qù,yù lěi tóng liáng kōng jiù yóu。
蝴蝶有情牵晚梦,杜鹃无赖伴春愁。hú dié yǒu qíng qiān wǎn mèng,dù juān wú lài bàn chūn chóu。
思量不及张公子,经岁池江倚酒楼。sī liàng bù jí zhāng gōng zi,jīng suì chí jiāng yǐ jiǔ lóu。

东归别常修

罗隐

六载辛勤九陌中,却寻归路五湖东。liù zài xīn qín jiǔ mò zhōng,què xún guī lù wǔ hú dōng。
名惭桂苑一枝绿,鲙忆松江两箸红。míng cán guì yuàn yī zhī lǜ,kuài yì sōng jiāng liǎng zhù hóng。
浮世到头须适性,男儿何必尽成功。fú shì dào tóu xū shì xìng,nán ér hé bì jǐn chéng gōng。
唯惭鲍叔深知我,他日蒲帆百尺风。wéi cán bào shū shēn zhī wǒ,tā rì pú fān bǎi chǐ fēng。

罗隐

圭玷由来尚可磨,似簧终日复如何。guī diàn yóu lái shàng kě mó,shì huáng zhōng rì fù rú hé。
成名成事皆因慎,亡国亡家只为多。chéng míng chéng shì jiē yīn shèn,wáng guó wáng jiā zhǐ wèi duō。
须信祸胎生利口,莫将讥思逞悬河。xū xìn huò tāi shēng lì kǒu,mò jiāng jī sī chěng xuán hé。
猩猩鹦鹉无端解,长向人间被网罗。xīng xīng yīng wǔ wú duān jiě,zhǎng xiàng rén jiān bèi wǎng luó。

罗隐

祥烟霭霭拂楼台,庆积玄元节后来。xiáng yān ǎi ǎi fú lóu tái,qìng jī xuán yuán jié hòu lái。
已向青阳标四序,便从嵩岳应三台。yǐ xiàng qīng yáng biāo sì xù,biàn cóng sōng yuè yīng sān tái。
龟衔玉柄增年算,鹤舞琼筵献寿杯。guī xián yù bǐng zēng nián suàn,hè wǔ qióng yán xiàn shòu bēi。
自顾下儒何以祝,柱天功业济时才。zì gù xià rú hé yǐ zhù,zhù tiān gōng yè jì shí cái。

晚眺

罗隐

凭古城边眺晚晴,远村高树转分明。píng gǔ chéng biān tiào wǎn qíng,yuǎn cūn gāo shù zhuǎn fēn míng。
天如镜面都来静,地似人心总不平。tiān rú jìng miàn dōu lái jìng,dì shì rén xīn zǒng bù píng。
云向岭头闲不彻,水流溪里太忙生。yún xiàng lǐng tóu xián bù chè,shuǐ liú xī lǐ tài máng shēng。
谁人得及庄居老,免被荣枯宠辱惊。shuí rén dé jí zhuāng jū lǎo,miǎn bèi róng kū chǒng rǔ jīng。

野花

罗隐

万点红芳血色殷,为无名字对空山。wàn diǎn hóng fāng xuè sè yīn,wèi wú míng zì duì kōng shān。
多映戏蝶寻香住,少有行人辍棹攀。duō yìng xì dié xún xiāng zhù,shǎo yǒu xíng rén chuò zhào pān。
若在侯门看不足,为生江岸见如闲。ruò zài hóu mén kàn bù zú,wèi shēng jiāng àn jiàn rú xián。
结根必竟输桃李,长向春城紫陌间。jié gēn bì jìng shū táo lǐ,zhǎng xiàng chūn chéng zǐ mò jiān。

西川与蔡十九同别子超

罗隐

相欢虽则不多时,相别那能不敛眉。xiāng huān suī zé bù duō shí,xiāng bié nà néng bù liǎn méi。
蜀客赋高君解爱,楚宫腰细我还知。shǔ kè fù gāo jūn jiě ài,chǔ gōng yāo xì wǒ hái zhī。
百年恩爱无终始,万里因缘有梦思。bǎi nián ēn ài wú zhōng shǐ,wàn lǐ yīn yuán yǒu mèng sī。
肠断门前旧行处,不堪全属五陵儿。cháng duàn mén qián jiù xíng chù,bù kān quán shǔ wǔ líng ér。

龙泉

罗隐

縠江东下几多程,每泊孤舟即有情。hú jiāng dōng xià jǐ duō chéng,měi pō gū zhōu jí yǒu qíng。
山色已随游子远,水纹犹认主人清。shān sè yǐ suí yóu zi yuǎn,shuǐ wén yóu rèn zhǔ rén qīng。
恩如海岳何时报,恨似烟花触处生。ēn rú hǎi yuè hé shí bào,hèn shì yān huā chù chù shēng。
百尺风帆两行泪,不堪回首望峥嵘。bǎi chǐ fēng fān liǎng xíng lèi,bù kān huí shǒu wàng zhēng róng。

牡丹

罗隐

艳多烟重欲开难,红蕊当心一抹檀。yàn duō yān zhòng yù kāi nán,hóng ruǐ dāng xīn yī mǒ tán。
公子醉归灯下见,美人朝插镜中看。gōng zi zuì guī dēng xià jiàn,měi rén cháo chā jìng zhōng kàn。
当庭始觉春风贵,带雨方知国色寒。dāng tíng shǐ jué chūn fēng guì,dài yǔ fāng zhī guó sè hán。
日晚更将何所似,太真无力凭阑干。rì wǎn gèng jiāng hé suǒ shì,tài zhēn wú lì píng lán gàn。

淮南送节度卢端公将命之汴州端公常为汴州相公从事

罗隐

吹台高倚圃田东,此去轺车事不同。chuī tái gāo yǐ pǔ tián dōng,cǐ qù yáo chē shì bù tóng。
珠履旧参萧相国,彩衣今佐晋司空。zhū lǚ jiù cān xiāo xiāng guó,cǎi yī jīn zuǒ jìn sī kōng。
醉离淮甸寒星下,吟指梁园密雪中。zuì lí huái diān hán xīng xià,yín zhǐ liáng yuán mì xuě zhōng。
到彼的知宣室语,几时徵拜黑头公。dào bǐ de zhī xuān shì yǔ,jǐ shí zhēng bài hēi tóu gōng。