古诗词

罗隐

江北

罗隐

废宫荒苑莫闲愁,成败终须要彻头。fèi gōng huāng yuàn mò xián chóu,chéng bài zhōng xū yào chè tóu。
一种风流一种死,朝歌争得似扬州。yī zhǒng fēng liú yī zhǒng sǐ,cháo gē zhēng dé shì yáng zhōu。

人日新安道中见梅花

罗隐

长途酒醒腊春寒,嫩蕊香英扑马鞍。zhǎng tú jiǔ xǐng là chūn hán,nèn ruǐ xiāng yīng pū mǎ ān。
不上寿阳公主面,怜君开得却无端。bù shàng shòu yáng gōng zhǔ miàn,lián jūn kāi dé què wú duān。

许由庙

罗隐

高挂风瓢濯汉滨,土阶三尺愧清尘。gāo guà fēng piáo zhuó hàn bīn,tǔ jiē sān chǐ kuì qīng chén。
可怜比屋堪封日,若到人间是众人。kě lián bǐ wū kān fēng rì,ruò dào rén jiān shì zhòng rén。

八骏图

罗隐

穆满当年物外程,电腰风脚一何轻。mù mǎn dāng nián wù wài chéng,diàn yāo fēng jiǎo yī hé qīng。
如今纵有骅骝在,不得长鞭不肯行。rú jīn zòng yǒu huá liú zài,bù dé zhǎng biān bù kěn xíng。

病中题主人庭鹤

罗隐

辽水华亭旧所闻,病中毛羽最怜君。liáo shuǐ huá tíng jiù suǒ wén,bìng zhōng máo yǔ zuì lián jūn。
稻粱且足身兼健,何必青云与白云。dào liáng qiě zú shēn jiān jiàn,hé bì qīng yún yǔ bái yún。

罗隐

天地工夫一不遗,与君声调借君緌。tiān dì gōng fū yī bù yí,yǔ jūn shēng diào jiè jūn ruí。
风栖露饱今如此,应忘当年滓浊时。fēng qī lù bǎo jīn rú cǐ,yīng wàng dāng nián zǐ zhuó shí。

中秋不见月

罗隐

风帘淅淅漏灯痕,一半秋光此夕分。fēng lián xī xī lòu dēng hén,yī bàn qiū guāng cǐ xī fēn。
天为素娥孀怨苦,并教西北起浮云。tiān wèi sù é shuāng yuàn kǔ,bìng jiào xī běi qǐ fú yún。

宫词

罗隐

巧画蛾眉独出群,当时人道便承恩。qiǎo huà é méi dú chū qún,dāng shí rén dào biàn chéng ēn。
经年不见君王面,落日黄昏空掩门。jīng nián bù jiàn jūn wáng miàn,luò rì huáng hūn kōng yǎn mén。

题杜甫集

罗隐

楚水悠悠浸楚亭,楚南天地两无情。chǔ shuǐ yōu yōu jìn chǔ tíng,chǔ nán tiān dì liǎng wú qíng。
忍交孙武重泉下,不见时人说用兵。rěn jiāo sūn wǔ zhòng quán xià,bù jiàn shí rén shuō yòng bīng。

感弄猴人赐朱绂

罗隐

十二三年就试期,五湖烟月奈相违。shí èr sān nián jiù shì qī,wǔ hú yān yuè nài xiāng wéi。
何如买取胡孙弄,一笑君王便著绯。hé rú mǎi qǔ hú sūn nòng,yī xiào jūn wáng biàn zhù fēi。

题磻溪垂钓图

罗隐

吕望当年展庙谟,直钩钓国更谁如。lǚ wàng dāng nián zhǎn miào mó,zhí gōu diào guó gèng shuí rú。
若教生在西湖上,也是须供使宅鱼。ruò jiào shēng zài xī hú shàng,yě shì xū gōng shǐ zhái yú。

春风

罗隐

也知有意吹嘘切,争奈人间善恶分。yě zhī yǒu yì chuī xū qiè,zhēng nài rén jiān shàn è fēn。
但是秕糠微细物,等闲抬举到青云。dàn shì bǐ kāng wēi xì wù,děng xián tái jǔ dào qīng yún。

竹下残雪

罗隐

墙下浓阴对此君,小山尖险玉为群。qiáng xià nóng yīn duì cǐ jūn,xiǎo shān jiān xiǎn yù wèi qún。
夜来解冻风虽急,不向寒城减一分。yè lái jiě dòng fēng suī jí,bù xiàng hán chéng jiǎn yī fēn。

杏花

罗隐

暖气潜催次第春,梅花已谢杏花新。nuǎn qì qián cuī cì dì chūn,méi huā yǐ xiè xìng huā xīn。
半开半落闲园里,何异荣枯世上人。bàn kāi bàn luò xián yuán lǐ,hé yì róng kū shì shàng rén。

镇海军所贡

罗隐

檐前飞雪扇前尘,千里移添上苑春。yán qián fēi xuě shàn qián chén,qiān lǐ yí tiān shàng yuàn chūn。
他日丁宁柿林院,莫宣恩泽与闲人。tā rì dīng níng shì lín yuàn,mò xuān ēn zé yǔ xián rén。

席上歌水调

罗隐

馀声宛宛拂庭梅,通济渠边去又回。yú shēng wǎn wǎn fú tíng méi,tōng jì qú biān qù yòu huí。
若使炀皇魂魄在,为君应合过江来。ruò shǐ yáng huáng hún pò zài,wèi jūn yīng hé guò jiāng lái。

题新榜

罗隐

黄土原边狡兔肥,犬如流电马如飞。huáng tǔ yuán biān jiǎo tù féi,quǎn rú liú diàn mǎ rú fēi。
灞陵老将无功业,犹忆当时夜猎归。bà líng lǎo jiāng wú gōng yè,yóu yì dāng shí yè liè guī。

延和阁诗

罗隐

延和高阁上干云,小语犹疑太乙闻。yán hé gāo gé shàng gàn yún,xiǎo yǔ yóu yí tài yǐ wén。
烧尽降真无一事,开门迎得毕将军。shāo jǐn jiàng zhēn wú yī shì,kāi mén yíng dé bì jiāng jūn。

省试秋风生桂枝

罗隐

凉吹从何起,中宵景象清。liáng chuī cóng hé qǐ,zhōng xiāo jǐng xiàng qīng。
漫随云叶动,高傍桂枝生。màn suí yún yè dòng,gāo bàng guì zhī shēng。
漠漠看无际,萧萧别有声。mò mò kàn wú jì,xiāo xiāo bié yǒu shēng。
远吹斜汉转,低拂白榆轻。yuǎn chuī xié hàn zhuǎn,dī fú bái yú qīng。
寥泬工夫大,乾坤岁序更。liáo jué gōng fū dà,qián kūn suì xù gèng。
因悲远归客,长望一枝荣。yīn bēi yuǎn guī kè,zhǎng wàng yī zhī róng。

投寄韦右

罗隐

赤壁徵文聘,中台拜郤诜。chì bì zhēng wén pìn,zhōng tái bài xì shēn。
官资参令仆,曹署辖星辰。guān zī cān lìng pū,cáo shǔ xiá xīng chén。
幞被从谁起,持纲自此新。fú bèi cóng shuí qǐ,chí gāng zì cǐ xīn。
举朝明典教,封纳诏书频。jǔ cháo míng diǎn jiào,fēng nà zhào shū pín。
禁树曾摛藻,台乌旧避尘。jìn shù céng chī zǎo,tái wū jiù bì chén。
便应酬倚注,何处话穷鳞。biàn yīng chóu yǐ zhù,hé chù huà qióng lín。