古诗词

李咸用

和彭进士感怀

李咸用

人生谁肯便甘休,遇酒逢花且共游。rén shēng shuí kěn biàn gān xiū,yù jiǔ féng huā qiě gòng yóu。
若向云衢陪骥尾,直须天畔落旄头。ruò xiàng yún qú péi jì wěi,zhí xū tiān pàn luò máo tóu。
三编大雅曾关兴,一册南华旋解忧。sān biān dà yǎ céng guān xīng,yī cè nán huá xuán jiě yōu。
四海英雄多独断,不知何者是长筹。sì hǎi yīng xióng duō dú duàn,bù zhī hé zhě shì zhǎng chóu。

寄题从兄坤载村居

李咸用

邻并无非樵钓者,庄生物论宛然齐。lín bìng wú fēi qiáo diào zhě,zhuāng shēng wù lùn wǎn rán qí。
雨中寒树愁鸱立,江上残阳瘦马嘶。yǔ zhōng hán shù chóu chī lì,jiāng shàng cán yáng shòu mǎ sī。
说与众佣同版筑,吕将群叟共磻溪。shuō yǔ zhòng yōng tóng bǎn zhù,lǚ jiāng qún sǒu gòng pán xī。
覆巢破卵方堪惧,取次梧桐凤且栖。fù cháo pò luǎn fāng kān jù,qǔ cì wú tóng fèng qiě qī。

送黄宾于赴举

李咸用

秋风昨夜满潇湘,衰柳残蝉思客肠。qiū fēng zuó yè mǎn xiāo xiāng,shuāi liǔ cán chán sī kè cháng。
早是乱来无胜事,更堪江上揖离觞。zǎo shì luàn lái wú shèng shì,gèng kān jiāng shàng yī lí shāng。
澄潭跃鲤摇轻浪,落日飞凫趁远樯。chéng tán yuè lǐ yáo qīng làng,luò rì fēi fú chèn yuǎn qiáng。
渔父不须探去意,一枝春袅月中央。yú fù bù xū tàn qù yì,yī zhī chūn niǎo yuè zhōng yāng。

冬日喜逢吴价

李咸用

垂杨烟薄井梧空,千里游人驻断蓬。chuí yáng yān báo jǐng wú kōng,qiān lǐ yóu rén zhù duàn péng。
志意不因多事改,鬓毛难与别时同。zhì yì bù yīn duō shì gǎi,bìn máo nán yǔ bié shí tóng。
莺迁犹待销冰日,鹏起还思动海风。yīng qiān yóu dài xiāo bīng rì,péng qǐ hái sī dòng hǎi fēng。
穷达他年如赋命,且陶真性一杯中。qióng dá tā nián rú fù mìng,qiě táo zhēn xìng yī bēi zhōng。

题刘处士居

李咸用

压破岚光半亩馀,竹轩兰砌共清虚。yā pò lán guāng bàn mǔ yú,zhú xuān lán qì gòng qīng xū。
泉经小槛声长急,月过修篁影旋疏。quán jīng xiǎo kǎn shēng zhǎng jí,yuè guò xiū huáng yǐng xuán shū。
溪鸟时时窥户牖,山云往往宿庭除。xī niǎo shí shí kuī hù yǒu,shān yún wǎng wǎng sù tíng chú。
干戈谩道因天意,渭水高人自钓鱼。gàn gē mán dào yīn tiān yì,wèi shuǐ gāo rén zì diào yú。

送李尊师归临川

李咸用

蟠桃一别几千春,谪下人间作至人。pán táo yī bié jǐ qiān chūn,zhé xià rén jiān zuò zhì rén。
尘外烟霞吟不尽,鼎中龙虎伏初驯。chén wài yān xiá yín bù jǐn,dǐng zhōng lóng hǔ fú chū xùn。
除存紫府无他意,终向青冥举此身。chú cún zǐ fǔ wú tā yì,zhōng xiàng qīng míng jǔ cǐ shēn。
辞我麻姑山畔去,蔡经踪迹必相亲。cí wǒ má gū shān pàn qù,cài jīng zōng jì bì xiāng qīn。

投知

李咸用

西望长安路几千,迟回不为别家难。xī wàng zhǎng ān lù jǐ qiān,chí huí bù wèi bié jiā nán。
酌量才地心虽动,点检囊装意又阑。zhuó liàng cái dì xīn suī dòng,diǎn jiǎn náng zhuāng yì yòu lán。
自是远人多蹇滞,近来仙榜半孤寒。zì shì yuǎn rén duō jiǎn zhì,jìn lái xiān bǎng bàn gū hán。
嘶风重诉牵盐耻,伯乐何妨转眼看。sī fēng zhòng sù qiān yán chǐ,bó lè hé fáng zhuǎn yǎn kàn。

吴处士寄香兼劝入道

李咸用

谢寄精专一捻香,劝予朝礼仕虚皇。xiè jì jīng zhuān yī niǎn xiāng,quàn yǔ cháo lǐ shì xū huáng。
须知十极皆臣妾,岂止遗生奉混茫。xū zhī shí jí jiē chén qiè,qǐ zhǐ yí shēng fèng hùn máng。
空挂黄衣宁续寿,曾闻玄教在知常。kōng guà huáng yī níng xù shòu,céng wén xuán jiào zài zhī cháng。
但居平易俟天命,便是长生不死乡。dàn jū píng yì qí tiān mìng,biàn shì zhǎng shēng bù sǐ xiāng。

草虫

李咸用

如缫如织暮㗀㗀,应节催年使我愁。rú sāo rú zhī mù yōu yōu,yīng jié cuī nián shǐ wǒ chóu。
行客语停孤店月,高人梦断一床秋。xíng kè yǔ tíng gū diàn yuè,gāo rén mèng duàn yī chuáng qiū。
风低藓径疑偏急,雨咽槐亭得暂休。fēng dī xiǎn jìng yí piān jí,yǔ yàn huái tíng dé zàn xiū。
须付画堂兰烛畔,歌怀醉耳两悠悠。xū fù huà táng lán zhú pàn,gē huái zuì ěr liǎng yōu yōu。

咏柳

李咸用

日近烟饶还有意,东垣西掖几千株。rì jìn yān ráo hái yǒu yì,dōng yuán xī yē jǐ qiān zhū。
牵仍别恨知难尽,夸炫春光恐更无。qiān réng bié hèn zhī nán jǐn,kuā xuàn chūn guāng kǒng gèng wú。
解引人情长婉约,巧随风势强盘纡。jiě yǐn rén qíng zhǎng wǎn yuē,qiǎo suí fēng shì qiáng pán yū。
天应绣出繁华景,处处茸丝惹路衢。tiān yīng xiù chū fán huá jǐng,chù chù rōng sī rě lù qú。

寄所知

李咸用

曾将俎豆为儿戏,争奈干戈阻素心。céng jiāng zǔ dòu wèi ér xì,zhēng nài gàn gē zǔ sù xīn。
遁去不同秦客逐,病来还作越人吟。dùn qù bù tóng qín kè zhú,bìng lái hái zuò yuè rén yín。
名流古集典衣买,僻寺奇花贳酒寻。míng liú gǔ jí diǎn yī mǎi,pì sì qí huā shì jiǔ xún。
从道趣时身计拙,如非所好肯开襟。cóng dào qù shí shēn jì zhuō,rú fēi suǒ hǎo kěn kāi jīn。

李咸用

上帝无私意甚微,欲教霖雨更光辉。shàng dì wú sī yì shén wēi,yù jiào lín yǔ gèng guāng huī。
也知出处花相似,可到贫家影便稀。yě zhī chū chù huā xiāng shì,kě dào pín jiā yǐng biàn xī。
云汉风多银浪溅,昆山火后玉灰飞。yún hàn fēng duō yín làng jiàn,kūn shān huǒ hòu yù huī fēi。
高楼四望吟魂敛,却忆明皇月殿归。gāo lóu sì wàng yín hún liǎn,què yì míng huáng yuè diàn guī。

绯桃花

李咸用

茫茫天意为谁留,深染夭桃备胜游。máng máng tiān yì wèi shuí liú,shēn rǎn yāo táo bèi shèng yóu。
未醉已知醒后忆,欲开先为落时愁。wèi zuì yǐ zhī xǐng hòu yì,yù kāi xiān wèi luò shí chóu。
痴蛾乱扑灯难灭,跃鲤傍惊电不收。chī é luàn pū dēng nán miè,yuè lǐ bàng jīng diàn bù shōu。
何事梨花空似雪,也称春色是悠悠。hé shì lí huā kōng shì xuě,yě chēng chūn sè shì yōu yōu。

同友人秋日登庾楼

李咸用

兰摧菊暗不胜秋,倚著高楼思莫收。lán cuī jú àn bù shèng qiū,yǐ zhù gāo lóu sī mò shōu。
六代风光无问处,九条烟水但凝愁。liù dài fēng guāng wú wèn chù,jiǔ tiáo yān shuǐ dàn níng chóu。
谁能百岁长闲去,只个孤帆岂自由。shuí néng bǎi suì zhǎng xián qù,zhǐ gè gū fān qǐ zì yóu。
欲学仲宣知是否,臂弓腰剑逐时流。yù xué zhòng xuān zhī shì fǒu,bì gōng yāo jiàn zhú shí liú。

和人咏雪

李咸用

轻轻玉叠向风加,襟袖谁能认六葩。qīng qīng yù dié xiàng fēng jiā,jīn xiù shuí néng rèn liù pā。
高岫人迷千尺布,平林天与一般花。gāo xiù rén mí qiān chǐ bù,píng lín tiān yǔ yī bān huā。
横空络绎云遗屑,扑浪翩联蝶寄槎。héng kōng luò yì yún yí xiè,pū làng piān lián dié jì chá。
公子樽前流远思,不知何处客程赊。gōng zi zūn qián liú yuǎn sī,bù zhī hé chù kè chéng shē。

和友人喜相遇十首

李咸用

为儒自愧已多年,文赋歌诗路不专。wèi rú zì kuì yǐ duō nián,wén fù gē shī lù bù zhuān。
肯信披沙难见宝,只怜苫草易成编。kěn xìn pī shā nán jiàn bǎo,zhǐ lián shān cǎo yì chéng biān。
燕昭寤寐常求骏,郭隗寻思未是贤。yàn zhāo wù mèi cháng qiú jùn,guō kuí xún sī wèi shì xián。
且固初心希一试,箭穿正鹄岂无缘。qiě gù chū xīn xī yī shì,jiàn chuān zhèng gǔ qǐ wú yuán。

和友人喜相遇十首

李咸用

揣情摩意已无功,只把篇章助国风。chuāi qíng mó yì yǐ wú gōng,zhǐ bǎ piān zhāng zhù guó fēng。
宋玉谩夸云雨会,谢连宁许梦魂通。sòng yù mán kuā yún yǔ huì,xiè lián níng xǔ mèng hún tōng。
愁成旅鬓千丝乱,吟得寒缸短焰终。chóu chéng lǚ bìn qiān sī luàn,yín dé hán gāng duǎn yàn zhōng。
难世好居郊野地,出门常喜与人同。nán shì hǎo jū jiāo yě dì,chū mén cháng xǐ yǔ rén tóng。

和友人喜相遇十首

李咸用

惠子休惊学五车,沛公方起斩长蛇。huì zi xiū jīng xué wǔ chē,pèi gōng fāng qǐ zhǎn zhǎng shé。
六雄互欲吞诸国,四海终须作一家。liù xióng hù yù tūn zhū guó,sì hǎi zhōng xū zuò yī jiā。
自古经纶成世务,暂时朱绿比朝霞。zì gǔ jīng lún chéng shì wù,zàn shí zhū lǜ bǐ cháo xiá。
人生心口宜相副,莫使尧阶草势斜。rén shēng xīn kǒu yí xiāng fù,mò shǐ yáo jiē cǎo shì xié。

和友人喜相遇十首

李咸用

不傍江烟访所思,更应无处展愁眉。bù bàng jiāng yān fǎng suǒ sī,gèng yīng wú chù zhǎn chóu méi。
数杯竹阁花残酒,一局松窗日午棋。shù bēi zhú gé huā cán jiǔ,yī jú sōng chuāng rì wǔ qí。
多病却疑天与便,自愚潜喜众相欺。duō bìng què yí tiān yǔ biàn,zì yú qián xǐ zhòng xiāng qī。
非穷非达非高尚,冷笑行藏只独知。fēi qióng fēi dá fēi gāo shàng,lěng xiào xíng cáng zhǐ dú zhī。

和友人喜相遇十首

李咸用

闲吟闲坐道相应,远想南华亦自矜。xián yín xián zuò dào xiāng yīng,yuǎn xiǎng nán huá yì zì jīn。
抛掷家乡轻似梦,寻常心地冷于僧。pāo zhì jiā xiāng qīng shì mèng,xún cháng xīn dì lěng yú sēng。
和羹使用非胥靡,忆鲙言词小季鹰。hé gēng shǐ yòng fēi xū mí,yì kuài yán cí xiǎo jì yīng。
唯仗十篇金玉韵,此中高旨莫阶升。wéi zhàng shí piān jīn yù yùn,cǐ zhōng gāo zhǐ mò jiē shēng。
158«2345678