古诗词

郑獬

寄并州故人

郑獬

去年寒食柳溪头,着意寻花醉未休。qù nián hán shí liǔ xī tóu,zhe yì xún huā zuì wèi xiū。
今日天涯最惆怅,满江烟雨吊春愁。jīn rì tiān yá zuì chóu chàng,mǎn jiāng yān yǔ diào chūn chóu。

送吴中复镇长沙

郑獬

初登西汉文章府,便领吴王第一州。chū dēng xī hàn wén zhāng fǔ,biàn lǐng wú wáng dì yī zhōu。
绕郭白云衡岳近,满帆明月洞庭秋。rào guō bái yún héng yuè jìn,mǎn fān míng yuè dòng tíng qiū。

乌龙老栽松既以诗三首

郑獬

高标不畏雪霜侵,枉斸孤根出旧林。gāo biāo bù wèi xuě shuāng qīn,wǎng zhǔ gū gēn chū jiù lín。
但恐长安无地种,人家桃李自成阴。dàn kǒng zhǎng ān wú dì zhǒng,rén jiā táo lǐ zì chéng yīn。

乌龙老栽松既以诗三首

郑獬

北山山下翠重重,禅老栽成夹道松。běi shān shān xià cuì zhòng zhòng,chán lǎo zāi chéng jiā dào sōng。
蛇子蛇孙长鳞鬣,乌龙幻出万苍龙。shé zi shé sūn zhǎng lín liè,wū lóng huàn chū wàn cāng lóng。

乌龙老栽松既以诗三首

郑獬

栽松初不为茯苓,自要禅关门径深。zāi sōng chū bù wèi fú líng,zì yào chán guān mén jìng shēn。
禅老一朝飞锡去,不妨留下海潮音。chán lǎo yī cháo fēi xī qù,bù fáng liú xià hǎi cháo yīn。

诗一首

郑獬

高论唐虞儒者事,卖交负国岂胜言。gāo lùn táng yú rú zhě shì,mài jiāo fù guó qǐ shèng yán。
凭君莫笑金槌陋,却是屠酤解报恩。píng jūn mò xiào jīn chuí lòu,què shì tú gū jiě bào ēn。

和御制赏花钓鱼

郑獬

晓日开阊阖,春风满未央。xiǎo rì kāi chāng hé,chūn fēng mǎn wèi yāng。
水摇天仗影,花杂御衣香。shuǐ yáo tiān zhàng yǐng,huā zá yù yī xiāng。
覆槛红梢接,连钩紫鬣长。fù kǎn hóng shāo jiē,lián gōu zǐ liè zhǎng。
千钟浮帝酒,五色染天章。qiān zhōng fú dì jiǔ,wǔ sè rǎn tiān zhāng。
邹马摛嘉颂,夔龙拜寿觞。zōu mǎ chī jiā sòng,kuí lóng bài shòu shāng。
金舆归晚处,正在五云旁。jīn yú guī wǎn chù,zhèng zài wǔ yún páng。

程丞相生日

郑獬

大昴光芒正,荆河气象浑。dà mǎo guāng máng zhèng,jīng hé qì xiàng hún。
始知真相出,遂见本朝尊。shǐ zhī zhēn xiāng chū,suì jiàn běn cháo zūn。
汉地汝阳国,程侯司马孙。hàn dì rǔ yáng guó,chéng hóu sī mǎ sūn。
精刚得金气,深厚体乾元。jīng gāng dé jīn qì,shēn hòu tǐ qián yuán。
申甫生周岳,皋夔拱舜轩。shēn fǔ shēng zhōu yuè,gāo kuí gǒng shùn xuān。
山河归妙算,社稷系昌言。shān hé guī miào suàn,shè jì xì chāng yán。
九鼎群生重,洪炉一气奔。jiǔ dǐng qún shēng zhòng,hóng lú yī qì bēn。
群雏忌雕鹗,众草失兰荪。qún chú jì diāo è,zhòng cǎo shī lán sūn。
慷慨提千骑,扶摇下九阍。kāng kǎi tí qiān qí,fú yáo xià jiǔ hūn。
秦关春草短,洼水暮云屯。qín guān chūn cǎo duǎn,wā shuǐ mù yún tún。
诗必曹刘敌,兵须卫霍论。shī bì cáo liú dí,bīng xū wèi huò lùn。
谈馀珠委积,笔落凤腾骞。tán yú zhū wěi jī,bǐ luò fèng téng qiān。
秀发烟霞外,丹心金石存。xiù fā yān xiá wài,dān xīn jīn shí cún。
未归真宰柄,犹倚大师藩。wèi guī zhēn zǎi bǐng,yóu yǐ dà shī fān。
日月回龙角,星辰会紫垣。rì yuè huí lóng jiǎo,xīng chén huì zǐ yuán。
气凌金节润,风入绣旗翻。qì líng jīn jié rùn,fēng rù xiù qí fān。
歌管倾南国,簪裾拜庆门。gē guǎn qīng nán guó,zān jū bài qìng mén。
飞黄下天厩,缥酒赐尧樽。fēi huáng xià tiān jiù,piāo jiǔ cì yáo zūn。
固有神灵护,应知福禄蕃。gù yǒu shén líng hù,yīng zhī fú lù fān。
蟠桃三结实,未见老云根。pán táo sān jié shí,wèi jiàn lǎo yún gēn。

后阁四松

郑獬

丞相当时植,幽襟对此开。chéng xiāng dāng shí zhí,yōu jīn duì cǐ kāi。
人知舟楫器,天假栋梁材。rén zhī zhōu jí qì,tiān jiǎ dòng liáng cái。
错落龙鳞出,襹褷鹤翅回。cuò luò lóng lín chū,shī shī hè chì huí。
重阴罗武库,细响静山台。zhòng yīn luó wǔ kù,xì xiǎng jìng shān tái。
得地公堂里,移根涧水隈。dé dì gōng táng lǐ,yí gēn jiàn shuǐ wēi。
吴城梦寐远,泰岳岁年催。wú chéng mèng mèi yuǎn,tài yuè suì nián cuī。
转觉飞缨谬,何因继组来。zhuǎn jué fēi yīng miù,hé yīn jì zǔ lái。
几寻珠履迹,愿比角弓培。jǐ xún zhū lǚ jì,yuàn bǐ jiǎo gōng péi。
柏悦犹依社,星高久照台。bǎi yuè yóu yī shè,xīng gāo jiǔ zhào tái。
后凋应共操,无复问良媒。hòu diāo yīng gòng cāo,wú fù wèn liáng méi。

夜意

郑獬

卧北斗柄直,插西月角横。wò běi dòu bǐng zhí,chā xī yuè jiǎo héng。
风吹病骨醒,秋入壮心惊。fēng chuī bìng gǔ xǐng,qiū rù zhuàng xīn jīng。
骐骥老方健,太阿灵有声。qí jì lǎo fāng jiàn,tài ā líng yǒu shēng。
山河寄功业,樽酒识平生。shān hé jì gōng yè,zūn jiǔ shí píng shēng。
豺虎须探穴,朝廷可息兵。chái hǔ xū tàn xué,cháo tíng kě xī bīng。
山西少劲气,天外纵长庚。shān xī shǎo jìn qì,tiān wài zòng zhǎng gēng。
自古输成算,谁人解请缨。zì gǔ shū chéng suàn,shuí rén jiě qǐng yīng。
干戈五十万,何日到燕城。gàn gē wǔ shí wàn,hé rì dào yàn chéng。

出城

郑獬

尘土满城黑,出城双眼宽。chén tǔ mǎn chéng hēi,chū chéng shuāng yǎn kuān。
山川秋意恶,风雨晚潮寒。shān chuān qiū yì è,fēng yǔ wǎn cháo hán。
物象飒以变,泥污不可蟠。wù xiàng sà yǐ biàn,ní wū bù kě pán。
英豪重节概,儿女感衰残。yīng háo zhòng jié gài,ér nǚ gǎn shuāi cán。
霜老雕弓劲,风焦画鼓乾。shuāng lǎo diāo gōng jìn,fēng jiāo huà gǔ qián。
蛟螭正无赖,好掷六鳌竿。jiāo chī zhèng wú lài,hǎo zhì liù áo gān。

谢赐飞白书

郑獬

伏驲驰天阙,飞文下玉除。fú rì chí tiān quē,fēi wén xià yù chú。
奎成苍颉字,龙受伏羲书。kuí chéng cāng jié zì,lóng shòu fú xī shū。
功业升平外,文章妙绝初。gōng yè shēng píng wài,wén zhāng miào jué chū。
形声秦隶拙,点画蔡邕疏。xíng shēng qín lì zhuō,diǎn huà cài yōng shū。
轴动星辰转,笔停风雨馀。zhóu dòng xīng chén zhuǎn,bǐ tíng fēng yǔ yú。
珍藏传万世,安敢比琼琚。zhēn cáng chuán wàn shì,ān gǎn bǐ qióng jū。

杂兴三首

郑獬

女娲鍊五石,上补天之缺。nǚ wā liàn wǔ shí,shàng bǔ tiān zhī quē。
如锢黄金液,万古无由裂。rú gù huáng jīn yè,wàn gǔ wú yóu liè。
尧舜首制度,巨防高巀嵲。yáo shùn shǒu zhì dù,jù fáng gāo jié niè。
后世日破穿,通为万鼠穴。hòu shì rì pò chuān,tōng wèi wàn shǔ xué。
譬彼果蓏虫,熟烂恣攻啮。pì bǐ guǒ luǒ chóng,shú làn zì gōng niè。
岂无良工手,一起为施设。qǐ wú liáng gōng shǒu,yī qǐ wèi shī shè。
非若天之难,前辈有夔卨。fēi ruò tiān zhī nán,qián bèi yǒu kuí xiè。
苟或不关心,女娲亦为拙。gǒu huò bù guān xīn,nǚ wā yì wèi zhuō。

杂兴三首

郑獬

块泥封两耳,师旷亦为聋。kuài ní fēng liǎng ěr,shī kuàng yì wèi lóng。
离朱捏两目,触面不得通。lí zhū niē liǎng mù,chù miàn bù dé tōng。
折弓断其臂,安得为逢蒙。zhé gōng duàn qí bì,ān dé wèi féng méng。
白日照六合,光耀当天中。bái rì zhào liù hé,guāng yào dāng tiān zhōng。
苟为物所蚀,齯齿犹成童。gǒu wèi wù suǒ shí,ní chǐ yóu chéng tóng。
君子诚其意,默通大化工。jūn zi chéng qí yì,mò tōng dà huà gōng。
所以虞舜明,不在双重瞳。suǒ yǐ yú shùn míng,bù zài shuāng zhòng tóng。

杂兴三首

郑獬

秦皇按长剑,杀人如刈草。qín huáng àn zhǎng jiàn,shā rén rú yì cǎo。
何独李斯辈,竟以丞相老。hé dú lǐ sī bèi,jìng yǐ chéng xiāng lǎo。
汉元服儒衣,收谏如蓄宝。hàn yuán fú rú yī,shōu jiàn rú xù bǎo。
何独萧望之,诛锄恨不早。hé dú xiāo wàng zhī,zhū chú hèn bù zǎo。
沧海飞天波,枯泽淤行潦。cāng hǎi fēi tiān bō,kū zé yū xíng lǎo。
刘累婴其喉,蛟龙不为暴。liú lèi yīng qí hóu,jiāo lóng bù wèi bào。
鲁士固多贤,亲师仲尼道。lǔ shì gù duō xián,qīn shī zhòng ní dào。
至于出处间,惟有颜生到。zhì yú chū chù jiān,wéi yǒu yán shēng dào。

感秋六首

郑獬

落日在高木,辉辉淡秋容。luò rì zài gāo mù,huī huī dàn qiū róng。
白云起天镜,飞去忽无踪。bái yún qǐ tiān jìng,fēi qù hū wú zōng。
雨藓烂漫紫,幽径谁相从。yǔ xiǎn làn màn zǐ,yōu jìng shuí xiāng cóng。
孤虑如有根,纠结生心胸。gū lǜ rú yǒu gēn,jiū jié shēng xīn xiōng。
良时忽已晚,撇耳过晨钟。liáng shí hū yǐ wǎn,piē ěr guò chén zhōng。
事业馀濩落,抚己真何庸。shì yè yú huò luò,fǔ jǐ zhēn hé yōng。
投箸不能食,却立倚长松。tóu zhù bù néng shí,què lì yǐ zhǎng sōng。
酒敲百万兵,此忧不可攻。jiǔ qiāo bǎi wàn bīng,cǐ yōu bù kě gōng。

感秋六首

郑獬

短松青铁干,童童三尺馀。duǎn sōng qīng tiě gàn,tóng tóng sān chǐ yú。
花实少姿媚,独与寒心俱。huā shí shǎo zī mèi,dú yǔ hán xīn jù。
暴霜时侵凌,奋怒张雄须。bào shuāng shí qīn líng,fèn nù zhāng xióng xū。
长楸拥肿材,旁荫可容车。zhǎng qiū yōng zhǒng cái,páng yīn kě róng chē。
秋风一夕来,解剥惟朽株。qiū fēng yī xī lái,jiě bō wéi xiǔ zhū。
物性在坚柔,何必长短殊。wù xìng zài jiān róu,hé bì zhǎng duǎn shū。
楸叶已泥滓,松干犹青肤。qiū yè yǐ ní zǐ,sōng gàn yóu qīng fū。
无烦问高下,且辨荣与枯。wú fán wèn gāo xià,qiě biàn róng yǔ kū。

感秋六首

郑獬

我思洞庭橘,赤金三寸圆。wǒ sī dòng tíng jú,chì jīn sān cùn yuán。
磊落火齐珠,缀树团紫烟。lěi luò huǒ qí zhū,zhuì shù tuán zǐ yān。
病肺燥不治,嘘吐气欲然。bìng fèi zào bù zhì,xū tǔ qì yù rán。
玉醴埋九地,凿井不得泉。yù lǐ mái jiǔ dì,záo jǐng bù dé quán。
我欲涉洞庭,采橘秋云边。wǒ yù shè dòng tíng,cǎi jú qiū yún biān。
骇浪破我舟,蛟龙怒腾骞。hài làng pò wǒ zhōu,jiāo lóng nù téng qiān。
安得万里风,吹落堕我前。ān dé wàn lǐ fēng,chuī luò duò wǒ qián。

感秋六首

郑獬

日车辗东井,一阴穿土生。rì chē niǎn dōng jǐng,yī yīn chuān tǔ shēng。
死草出飞火,杀机从此萌。sǐ cǎo chū fēi huǒ,shā jī cóng cǐ méng。
况及八月秋,大昴腾光精。kuàng jí bā yuè qiū,dà mǎo téng guāng jīng。
气势日发励,乾坤露峥嵘。qì shì rì fā lì,qián kūn lù zhēng róng。
万木赤立死,百虫相吊鸣。wàn mù chì lì sǐ,bǎi chóng xiāng diào míng。
菲菲黄菊花,幽丛发孤英。fēi fēi huáng jú huā,yōu cóng fā gū yīng。
采撷对樽酒,悲歌不能倾。cǎi xié duì zūn jiǔ,bēi gē bù néng qīng。
所悲阳德消,日与群阴争。suǒ bēi yáng dé xiāo,rì yǔ qún yīn zhēng。

感秋六首

郑獬

林杪一蝉噪,翛翛凉风来。lín miǎo yī chán zào,xiāo xiāo liáng fēng lái。
清响断复连,裂耳增馀哀。qīng xiǎng duàn fù lián,liè ěr zēng yú āi。
浩露洗明月,珠树凉璀璀。hào lù xǐ míng yuè,zhū shù liáng cuǐ cuǐ。
蜕飞各有时,讵能人力裁。tuì fēi gè yǒu shí,jù néng rén lì cái。
儒生守文字,舌腐犹蒿莱。rú shēng shǒu wén zì,shé fǔ yóu hāo lái。
空肠贮古书,独立谁为媒。kōng cháng zhù gǔ shū,dú lì shuí wèi méi。
咄哉丈夫气,胡为久徘徊。duō zāi zhàng fū qì,hú wèi jiǔ pái huái。