古诗词

郑獬

陈蔡旱

郑獬

万顷无寸苗,旱气白于水。wàn qǐng wú cùn miáo,hàn qì bái yú shuǐ。
桑叶虫蚀尽,蚕未三眠起。sāng yè chóng shí jǐn,cán wèi sān mián qǐ。
挽舟如挽山,何缘出泥滓。wǎn zhōu rú wǎn shān,hé yuán chū ní zǐ。
滞冤何足言,耕夫将饿死。zhì yuān hé zú yán,gēng fū jiāng è sǐ。

村家

郑獬

临水夹疏篁,萧然一环堵。lín shuǐ jiā shū huáng,xiāo rán yī huán dǔ。
稚子戏芳草,小妇舂黄黍。zhì zi xì fāng cǎo,xiǎo fù chōng huáng shǔ。
为生虽甚微,犹足安吾土。wèi shēng suī shén wēi,yóu zú ān wú tǔ。
应笑马上人,衣湿朝来雨。yīng xiào mǎ shàng rén,yī shī cháo lái yǔ。

收麦

郑獬

小麦深如人,澶漫不见地。xiǎo mài shēn rú rén,chán màn bù jiàn dì。
一苞十馀茎,一茎五六穗。yī bāo shí yú jīng,yī jīng wǔ liù suì。
实粒大且坚,较岁增三倍。shí lì dà qiě jiān,jiào suì zēng sān bèi。
芟穫载满车,累累犊衔尾。shān huò zài mǎn chē,lèi lèi dú xián wěi。
大挈置之场,巃嵷丘陵起。dà qiè zhì zhī chǎng,lóng sǒng qiū líng qǐ。
妇姑趁天色,扑抶喧邻里。fù gū chèn tiān sè,pū chì xuān lín lǐ。
贫者捃其馀,翁妪携稚子。pín zhě jùn qí yú,wēng yù xié zhì zi。
农家兹有获,卒岁可无馁。nóng jiā zī yǒu huò,zú suì kě wú něi。
去夏水漂屋,汩窜幸不死。qù xià shuǐ piāo wū,gǔ cuàn xìng bù sǐ。
以得补所失,囷圌可储峙。yǐ dé bǔ suǒ shī,qūn chuán kě chǔ zhì。
云问麦之收,丰饱何因尔。yún wèn mài zhī shōu,fēng bǎo hé yīn ěr。
得非长官贤,政化顺天理。dé fēi zhǎng guān xián,zhèng huà shùn tiān lǐ。
无乃农夫勤,蚤莫事耘耔。wú nǎi nóng fū qín,zǎo mò shì yún zǐ。
兹盖天公仁,雨泽以时至。zī gài tiān gōng rén,yǔ zé yǐ shí zhì。
消灭贼与蟊,陇亩皆稠穊。xiāo miè zéi yǔ máo,lǒng mǔ jiē chóu jì。
嗟嗟尔之民,无忘天公赐。jiē jiē ěr zhī mín,wú wàng tiān gōng cì。

古井

郑獬

百尺青梧桐,下有寒泉井。bǎi chǐ qīng wú tóng,xià yǒu hán quán jǐng。
分明古镜中,照见梧桐影。fēn míng gǔ jìng zhōng,zhào jiàn wú tóng yǐng。
朝汲水花清,暮汲水花冷。cháo jí shuǐ huā qīng,mù jí shuǐ huā lěng。
愿持沆瀣杯,远寄蓬山顶。yuàn chí hàng xiè bēi,yuǎn jì péng shān dǐng。

老树

郑獬

老树十百围,赤日不满影。lǎo shù shí bǎi wéi,chì rì bù mǎn yǐng。
庙貌画鬼神,焰闪见光景。miào mào huà guǐ shén,yàn shǎn jiàn guāng jǐng。
闾里颇惊动,豚壶日叩请。lǘ lǐ pǒ jīng dòng,tún hú rì kòu qǐng。
小巫口吟呀,祝奠屡折磬。xiǎo wū kǒu yín ya,zhù diàn lǚ zhé qìng。
安敢议剪伐,惟恐罹灾眚。ān gǎn yì jiǎn fá,wéi kǒng lí zāi shěng。
乌雀不敢巢,繁阴实修整。wū què bù gǎn cháo,fán yīn shí xiū zhěng。
岂有物所凭,阴奸设机阱。qǐ yǒu wù suǒ píng,yīn jiān shè jī jǐng。
吾闻夏后氏,液金铸九鼎。wú wén xià hòu shì,yè jīn zhù jiǔ dǐng。
窟穴尽发露,夔羊皆远屏。kū xué jǐn fā lù,kuí yáng jiē yuǎn píng。
自从九鼎亡,草木亦有幸。zì cóng jiǔ dǐng wáng,cǎo mù yì yǒu xìng。

松竹

郑獬

锄兰种松竹,意嫌兰易衰。chú lán zhǒng sōng zhú,yì xián lán yì shuāi。
土气不变恶,物性先自欺。tǔ qì bù biàn è,wù xìng xiān zì qī。
劲竹见破节,直松生曲枝。jìn zhú jiàn pò jié,zhí sōng shēng qū zhī。
嗟嗟松与竹,空使幽兰悲。jiē jiē sōng yǔ zhú,kōng shǐ yōu lán bēi。

郑獬

菊花初抱叶,始见春光来。jú huā chū bào yè,shǐ jiàn chūn guāng lái。
绿蓓今着花,又见秋风回。lǜ bèi jīn zhe huā,yòu jiàn qiū fēng huí。
高天不容土,白日安可栽。gāo tiān bù róng tǔ,bái rì ān kě zāi。
一世如大疟,寒暑还相催。yī shì rú dà nüè,hán shǔ hái xiāng cuī。
使我明镜匣,羞为苍颜开。shǐ wǒ míng jìng xiá,xiū wèi cāng yán kāi。
流年可奈何,独有金螺杯。liú nián kě nài hé,dú yǒu jīn luó bēi。
闲秋无丈尺,付与令剪裁。xián qiū wú zhàng chǐ,fù yǔ lìng jiǎn cái。
况兹佳节近,秋日宜楼台。kuàng zī jiā jié jìn,qiū rì yí lóu tái。
菊花又密闹,烂若金缕堆。jú huā yòu mì nào,làn ruò jīn lǚ duī。
如何不自乐,行绕空徘徊。rú hé bù zì lè,xíng rào kōng pái huái。
秋风不惜花,即见飞苍苔。qiū fēng bù xī huā,jí jiàn fēi cāng tái。
惟此一樽酒,万事皆尘埃。wéi cǐ yī zūn jiǔ,wàn shì jiē chén āi。

瘦马

郑獬

瘦马如束薪,寒沙粘绿发。shòu mǎ rú shù xīn,hán shā zhān lǜ fā。
我非九方皋,谓有大宛骨。wǒ fēi jiǔ fāng gāo,wèi yǒu dà wǎn gǔ。
渴引寒泉饮,饥剪青刍秣。kě yǐn hán quán yǐn,jī jiǎn qīng chú mò。
如何得甘豢,辄尔事蹄啮。rú hé dé gān huàn,zhé ěr shì tí niè。
朝来试锦鞯,冲踏行步阔。cháo lái shì jǐn jiān,chōng tà xíng bù kuò。
起立高于人,一顿金羁脱。qǐ lì gāo yú rén,yī dùn jīn jī tuō。
圉人虽有恩,亦惧来奔蹶。yǔ rén suī yǒu ēn,yì jù lái bēn jué。
古称去害群,吾宁痛鞭挞。gǔ chēng qù hài qún,wú níng tòng biān tà。
咄哉尔何心,无乃忘本末。duō zāi ěr hé xīn,wú nǎi wàng běn mò。

慈乌行

郑獬

鸦鸦林中雏,日晚犹未栖。yā yā lín zhōng chú,rì wǎn yóu wèi qī。
口衔山樱来,独向林中啼。kǒu xián shān yīng lái,dú xiàng lín zhōng tí。
林中有鸦父,昔生六七儿。lín zhōng yǒu yā fù,xī shēng liù qī ér。
一朝弃之去,空此群雏悲。yī cháo qì zhī qù,kōng cǐ qún chú bēi。
意谓父在林,还傍前山飞。yì wèi fù zài lín,hái bàng qián shān fēi。
山中得山樱,欲来反哺之。shān zhōng dé shān yīng,yù lái fǎn bǔ zhī。
绕林复穿树,疑在叶东西。rào lín fù chuān shù,yí zài yè dōng xī。
东西竟无有,还上高高枝。dōng xī jìng wú yǒu,hái shàng gāo gāo zhī。
高枝仅空巢,见此涕沾衣。gāo zhī jǐn kōng cháo,jiàn cǐ tì zhān yī。
复念营巢初,手足生疮痍。fù niàn yíng cháo chū,shǒu zú shēng chuāng yí。
朝飞恐雏渴,暮飞恐雏饥。cháo fēi kǒng chú kě,mù fēi kǒng chú jī。
一日万千回,日日衔黍归。yī rì wàn qiān huí,rì rì xián shǔ guī。
今我羽翼成,反哺方有期。jīn wǒ yǔ yì chéng,fǎn bǔ fāng yǒu qī。
如何天夺去,遂成长别离。rú hé tiān duó qù,suì chéng zhǎng bié lí。
山樱正满枝,结子红琲肥。shān yīng zhèng mǎn zhī,jié zi hóng bèi féi。
而我不得哺,安用自啄为。ér wǒ bù dé bǔ,ān yòng zì zhuó wèi。
嗟嗟我薄祜,哺之固已迟。jiē jiē wǒ báo hù,bǔ zhī gù yǐ chí。
尚有慈母恩,群雏且相随。shàng yǒu cí mǔ ēn,qún chú qiě xiāng suí。

虾蟆

郑獬

积雨腐万物,吾庐亦颓压。jī yǔ fǔ wàn wù,wú lú yì tuí yā。
虾蟆何无厌,短腹犹呼渴。xiā má hé wú yàn,duǎn fù yóu hū kě。
吾欲携两股,掷之沧海阔。wú yù xié liǎng gǔ,zhì zhī cāng hǎi kuò。
惧其渴太甚,跳去食明月。jù qí kě tài shén,tiào qù shí míng yuè。

题杭郡阁

郑獬

雨影横残虹,秋容映阴日。yǔ yǐng héng cán hóng,qiū róng yìng yīn rì。
寒江带暮流,晓角穿云出。hán jiāng dài mù liú,xiǎo jiǎo chuān yún chū。
峰藏翠如织,宿鸟去无迹。fēng cáng cuì rú zhī,sù niǎo qù wú jì。
封书寄所怀,聊托金门翼。fēng shū jì suǒ huái,liáo tuō jīn mén yì。

采凫茨

郑獬

朝携一筐出,暮携一筐归。cháo xié yī kuāng chū,mù xié yī kuāng guī。
十指欲流血,且急眼前饥。shí zhǐ yù liú xuè,qiě jí yǎn qián jī。
官仓岂无粟,粒粒藏珠玑。guān cāng qǐ wú sù,lì lì cáng zhū jī。
一粒不出仓,仓中群鼠肥。yī lì bù chū cāng,cāng zhōng qún shǔ féi。

故人梁天机家岢岚即五台山之南也余驰使云中道出山后跂望不及因成拙句以寄之

郑獬

君家在山南,我行在山北。jūn jiā zài shān nán,wǒ xíng zài shān běi。
山如碧连城,千里万重隔。shān rú bì lián chéng,qiān lǐ wàn zhòng gé。
我行君不知,乘冰赴异域。wǒ xíng jūn bù zhī,chéng bīng fù yì yù。
异域无春风,未晚日先黑。yì yù wú chūn fēng,wèi wǎn rì xiān hēi。
思君应在家,游衍甘眠食。sī jūn yīng zài jiā,yóu yǎn gān mián shí。
复恐为荐书,去谒天子国。fù kǒng wèi jiàn shū,qù yè tiān zi guó。
寒云在山头,应见真消息。hán yún zài shān tóu,yīng jiàn zhēn xiāo xī。
我欲讯寒云,云飞攀不得。wǒ yù xùn hán yún,yún fēi pān bù dé。
我马不行空,如何度山侧。wǒ mǎ bù xíng kōng,rú hé dù shān cè。
相望两不知,立马情何极。xiāng wàng liǎng bù zhī,lì mǎ qíng hé jí。

二月雪

郑獬

戊戌二月二十六,忽见大雪漫空来。wù xū èr yuè èr shí liù,hū jiàn dà xuě màn kōng lái。
长老惊叹共相语,非时有雪诚怪哉。zhǎng lǎo jīng tàn gòng xiāng yǔ,fēi shí yǒu xuě chéng guài zāi。
阳爻四画已出地,至今百蛰不闻雷。yáng yáo sì huà yǐ chū dì,zhì jīn bǎi zhé bù wén léi。
怪得气候斗暄暖,便疑赤帝来相排。guài dé qì hòu dòu xuān nuǎn,biàn yí chì dì lái xiāng pái。
黑风倏起卷沧海,白日黯黯如烟煤。hēi fēng shū qǐ juǎn cāng hǎi,bái rì àn àn rú yān méi。
须臾大雹杂猛雨,满地走迸琼与瑰。xū yú dà báo zá měng yǔ,mǎn dì zǒu bèng qióng yǔ guī。
阴气蓄怒固未已,即时飞雪相倾颓。yīn qì xù nù gù wèi yǐ,jí shí fēi xuě xiāng qīng tuí。
青灵何处避威侮,苍凤停车寒毰毸。qīng líng hé chù bì wēi wǔ,cāng fèng tíng chē hán péi sāi。
天地万物失光彩,草树僵冻成枯荄。tiān dì wàn wù shī guāng cǎi,cǎo shù jiāng dòng chéng kū gāi。
凌暴春工大酷烈,似恨百花先时开。líng bào chūn gōng dà kù liè,shì hèn bǎi huā xiān shí kāi。
隐公三月亦雨雪,仲尼春秋书为灾。yǐn gōng sān yuè yì yǔ xuě,zhòng ní chūn qiū shū wèi zāi。
是时鲁国行谬政,天心可用人理推。shì shí lǔ guó xíng miù zhèng,tiān xīn kě yòng rén lǐ tuī。
我疑此雪不虚应,必有沴气戕栽培。wǒ yí cǐ xuě bù xū yīng,bì yǒu lì qì qiāng zāi péi。
去年六月已大水,居人万类生鱼腮。qù nián liù yuè yǐ dà shuǐ,jū rén wàn lèi shēng yú sāi。
当时夏税不得免,至今里正排门催。dāng shí xià shuì bù dé miǎn,zhì jīn lǐ zhèng pái mén cuī。
农夫出田掘野荠,饿倒只向田中埋。nóng fū chū tián jué yě jì,è dào zhǐ xiàng tián zhōng mái。
方春鸟兽尚有禁,不许弹猎伤胚胎。fāng chūn niǎo shòu shàng yǒu jìn,bù xǔ dàn liè shāng pēi tāi。
而况吾民戴君后,上官不肯一挂怀。ér kuàng wú mín dài jūn hòu,shàng guān bù kěn yī guà huái。
岂无愁苦动天地,所以当春阴气乖。qǐ wú chóu kǔ dòng tiān dì,suǒ yǐ dāng chūn yīn qì guāi。
只消黄纸一幅诏,敕责长吏须矜哀。zhǐ xiāo huáng zhǐ yī fú zhào,chì zé zhǎng lì xū jīn āi。
蠲除馀租不尽取,收提赤子苏饥骸。juān chú yú zū bù jǐn qǔ,shōu tí chì zi sū jī hái。
沛然德泽满天下,坐中可使春风回。pèi rán dé zé mǎn tiān xià,zuò zhōng kě shǐ chūn fēng huí。

通州雨夜寄孙中叔

郑獬

黑雨喷薄阴云驱,昏林号风秋声粗。hēi yǔ pēn báo yīn yún qū,hūn lín hào fēng qiū shēng cū。
海气熏煮怒不泄,彭彭十月推雷车。hǎi qì xūn zhǔ nù bù xiè,péng péng shí yuè tuī léi chē。
湿衣悯默瞠无睡,起对樽酒谁为娱。shī yī mǐn mò chēng wú shuì,qǐ duì zūn jiǔ shuí wèi yú。
此心岂复有双羽,一夜飞去不可拘。cǐ xīn qǐ fù yǒu shuāng yǔ,yī yè fēi qù bù kě jū。
昔与子同入京师,借屋共寄西城庐。xī yǔ zi tóng rù jīng shī,jiè wū gòng jì xī chéng lú。
爱我议论有可采,携草就我夸染濡。ài wǒ yì lùn yǒu kě cǎi,xié cǎo jiù wǒ kuā rǎn rú。
鍊出五色补天漏,拈笔蘸墨纵横涂。liàn chū wǔ sè bǔ tiān lòu,niān bǐ zhàn mò zòng héng tú。
子云朋友当如是,脱然意快如狞驹。zi yún péng yǒu dāng rú shì,tuō rán yì kuài rú níng jū。
京师天子之所宅,楼殿堆叠骑天衢。jīng shī tiān zi zhī suǒ zhái,lóu diàn duī dié qí tiān qú。
瓦光流碧滑欲走,缋画颠倒横相舁。wǎ guāng liú bì huá yù zǒu,huì huà diān dào héng xiāng yú。
东风薰浓一千里,黄蜂蝴蝶飞蘧蘧。dōng fēng xūn nóng yī qiān lǐ,huáng fēng hú dié fēi qú qú。
高楼张旗斗煮酒,沉香满榼金真珠。gāo lóu zhāng qí dòu zhǔ jiǔ,chén xiāng mǎn kē jīn zhēn zhū。
玉盆一饮醉不醒,落花满衫行相扶。yù pén yī yǐn zuì bù xǐng,luò huā mǎn shān xíng xiāng fú。
未几子去游西洛,嗟我出门独骑驴。wèi jǐ zi qù yóu xī luò,jiē wǒ chū mén dú qí lǘ。
晚落尘埃两袖泪,望子不见风吹裾。wǎn luò chén āi liǎng xiù lèi,wàng zi bù jiàn fēng chuī jū。
三月殿前试不中,青冥失计游五湖。sān yuè diàn qián shì bù zhōng,qīng míng shī jì yóu wǔ hú。
抚剑东南看沧海,大江正值秋风初。fǔ jiàn dōng nán kàn cāng hǎi,dà jiāng zhèng zhí qiū fēng chū。
我疑海神怒天热,直欲上薄东日乌。wǒ yí hǎi shén nù tiān rè,zhí yù shàng báo dōng rì wū。
乾坤顿撼壮人意,揭竿便欲寻狂奴。qián kūn dùn hàn zhuàng rén yì,jiē gān biàn yù xún kuáng nú。
九月归来已霜蚤,肥膏紫蟹溶金酥。jiǔ yuè guī lái yǐ shuāng zǎo,féi gāo zǐ xiè róng jīn sū。
南窗灯火夜可喜,箧中卷册聊铺舒。nán chuāng dēng huǒ yè kě xǐ,qiè zhōng juǎn cè liáo pù shū。
读倦抱膝一吐气,契阔各在天一隅。dú juàn bào xī yī tǔ qì,qì kuò gè zài tiān yī yú。
相别于今二百日,飞雁南来无北书。xiāng bié yú jīn èr bǎi rì,fēi yàn nán lái wú běi shū。
游从欢喜似旧否,洛下为学安稳无。yóu cóng huān xǐ shì jiù fǒu,luò xià wèi xué ān wěn wú。
虽然贫窘少倚赖,空肠慎勿多悲吁。suī rán pín jiǒng shǎo yǐ lài,kōng cháng shèn wù duō bēi xū。
圣贤独立以待用,提出日月还唐虞。shèng xián dú lì yǐ dài yòng,tí chū rì yuè hái táng yú。
天地当中贯一柱,孟子所谓大丈夫。tiān dì dāng zhōng guàn yī zhù,mèng zi suǒ wèi dà zhàng fū。
躁儿跳跃不足数,插翅强欲飞蟾蜍。zào ér tiào yuè bù zú shù,chā chì qiáng yù fēi chán chú。
纵子不遇乃至死,勉之学为荀杨徒。zòng zi bù yù nǎi zhì sǐ,miǎn zhī xué wèi xún yáng tú。

荆江大雪

郑獬

长鲸戏浪喷沧海,北风吹乾成雪花。zhǎng jīng xì làng pēn cāng hǎi,běi fēng chuī qián chéng xuě huā。
漫空倾下不暂住,三日不见金老鸦。màn kōng qīng xià bù zàn zhù,sān rì bù jiàn jīn lǎo yā。
天工斗巧变物境,玉作荆州十万家。tiān gōng dòu qiǎo biàn wù jìng,yù zuò jīng zhōu shí wàn jiā。
须臾堆地厚一尺,直疑天漏亡由遮。xū yú duī dì hòu yī chǐ,zhí yí tiān lòu wáng yóu zhē。
白头老柏最崛强,压折铁干纷鬖髿。bái tóu lǎo bǎi zuì jué qiáng,yā zhé tiě gàn fēn sān suō。
竹屋夜倒不知数,但闻走下雷霆车。zhú wū yè dào bù zhī shù,dàn wén zǒu xià léi tíng chē。
南方瘴土本炎热,经腊犹生碧草芽。nán fāng zhàng tǔ běn yán rè,jīng là yóu shēng bì cǎo yá。
忽遭大雪固可怪,冻儿赤立徒悲嗟。hū zāo dà xuě gù kě guài,dòng ér chì lì tú bēi jiē。
青钱满把不酬价,斗粟重于黄金沙。qīng qián mǎn bǎ bù chóu jià,dòu sù zhòng yú huáng jīn shā。
此时刺史颇自愧,起望霁景殊无涯。cǐ shí cì shǐ pǒ zì kuì,qǐ wàng jì jǐng shū wú yá。
有民不能为抚养,安用黄堂坐两衙。yǒu mín bù néng wèi fǔ yǎng,ān yòng huáng táng zuò liǎng yá。

和仲巽荆州大雪

郑獬

黑云扑下一天雪,开帘正见花飘飖。hēi yún pū xià yī tiān xuě,kāi lián zhèng jiàn huā piāo yáo。
渌樽覆案不能饮,缅怀白发同心交。lù zūn fù àn bù néng yǐn,miǎn huái bái fā tóng xīn jiāo。
拈毫窜纸聊自戏,不觉大语惊连鳌。niān háo cuàn zhǐ liáo zì xì,bù jué dà yǔ jīng lián áo。
呼儿誊本寄之去,岂敢有意夸雄豪。hū ér téng běn jì zhī qù,qǐ gǎn yǒu yì kuā xióng háo。
谚称抛砖引鸣玉,遂蒙老手来相嘲。yàn chēng pāo zhuān yǐn míng yù,suì méng lǎo shǒu lái xiāng cháo。
且言本出将家子,惯看飞云连沙起。qiě yán běn chū jiāng jiā zi,guàn kàn fēi yún lián shā qǐ。
常骑快马臂苍鹰,走屠赤豹裂青兕。cháng qí kuài mǎ bì cāng yīng,zǒu tú chì bào liè qīng sì。
燕山崛岉郁天起,玉关石壁俱天垒。yàn shān jué wù yù tiān qǐ,yù guān shí bì jù tiān lěi。
昔缨汉冠为汉民,今埋胡沙作胡鬼。xī yīng hàn guān wèi hàn mín,jīn mái hú shā zuò hú guǐ。
欲携熊虎十万师,独以一帚扫群蚁。yù xié xióng hǔ shí wàn shī,dú yǐ yī zhǒu sǎo qún yǐ。
左钤休屠批谷蠡,直出龙沙五千里。zuǒ qián xiū tú pī gǔ lí,zhí chū lóng shā wǔ qiān lǐ。
呜呼君言岂不伟,单于闻之须怖死。wū hū jūn yán qǐ bù wěi,dān yú wén zhī xū bù sǐ。
莫羞茜袖双鬓华,盘屈肺肝生叹嗟。mò xiū qiàn xiù shuāng bìn huá,pán qū fèi gān shēng tàn jiē。
君不见东海老翁含两齿,投竿起载文壬车。jūn bù jiàn dōng hǎi lǎo wēng hán liǎng chǐ,tóu gān qǐ zài wén rén chē。
又不见荆州长史年七十,手提九鼎还唐家。yòu bù jiàn jīng zhōu zhǎng shǐ nián qī shí,shǒu tí jiǔ dǐng hái táng jiā。
穷通变化不可测,蟠蛟宁久藏泥沙。qióng tōng biàn huà bù kě cè,pán jiāo níng jiǔ cáng ní shā。
况君着意经营久,奇策峥嵘烂星斗。kuàng jūn zhe yì jīng yíng jiǔ,qí cè zhēng róng làn xīng dòu。
殿前即日拜将军,缚取单于不引手。diàn qián jí rì bài jiāng jūn,fù qǔ dān yú bù yǐn shǒu。
我实读书枉用心,伊皋功名竟何有。wǒ shí dú shū wǎng yòng xīn,yī gāo gōng míng jìng hé yǒu。
待君金甲破敌归,且作长歌倾贺酒。dài jūn jīn jiǎ pò dí guī,qiě zuò zhǎng gē qīng hè jiǔ。

冬日示杨季若梁天机

郑獬

天河忽侧飞雹倾,丁丁屋瓦相敲鸣。tiān hé hū cè fēi báo qīng,dīng dīng wū wǎ xiāng qiāo míng。
扑衣写下白玉粒,脚底踏碎真珠声。pū yī xiě xià bái yù lì,jiǎo dǐ tà suì zhēn zhū shēng。
官舍高屋苦濩落,此时不易孤客情。guān shě gāo wū kǔ huò luò,cǐ shí bù yì gū kè qíng。
颍侯恰寄玉泉酿,乳花甘滑琉璃清。yǐng hóu qià jì yù quán niàng,rǔ huā gān huá liú lí qīng。
红糟淮白复脆美,佐之绿菘作吴羹。hóng zāo huái bái fù cuì měi,zuǒ zhī lǜ sōng zuò wú gēng。
纵谈往旧杂嘲戏,大笑觞倒金酒觥。zòng tán wǎng jiù zá cháo xì,dà xiào shāng dào jīn jiǔ gōng。
闲以罚令却寂默,四座睥睨如伏兵。xián yǐ fá lìng què jì mò,sì zuò pì nì rú fú bīng。
人生会合即为乐,况子归意凌青冥。rén shēng huì hé jí wèi lè,kuàng zi guī yì líng qīng míng。
赤尾鲤鱼在泥滓,行见两翅穿鳞生。chì wěi lǐ yú zài ní zǐ,xíng jiàn liǎng chì chuān lín shēng。
跳身耸鬣望东海,苍崖枯涸埋层冰。tiào shēn sǒng liè wàng dōng hǎi,cāng yá kū hé mái céng bīng。
明年春风扫地起,一起万物皆光明。míng nián chūn fēng sǎo dì qǐ,yī qǐ wàn wù jiē guāng míng。

出城寄梁天机

郑獬

春风徘徊来何时,花光还破小桃枝。chūn fēng pái huái lái hé shí,huā guāng hái pò xiǎo táo zhī。
不因出城见花树,春到人间殊不知。bù yīn chū chéng jiàn huā shù,chūn dào rén jiān shū bù zhī。
昔年逢花便买酒,看花走马犹嫌迟。xī nián féng huā biàn mǎi jiǔ,kàn huā zǒu mǎ yóu xián chí。
花傍不醉不肯去,醉到春归花已飞。huā bàng bù zuì bù kěn qù,zuì dào chūn guī huā yǐ fēi。
谁怜官绂少风味,入春未拈金酒卮。shuí lián guān fú shǎo fēng wèi,rù chūn wèi niān jīn jiǔ zhī。
岂惟花少醉亦少,当时故人今更稀。qǐ wéi huā shǎo zuì yì shǎo,dāng shí gù rén jīn gèng xī。

淮扬大水

郑獬

淮扬水暴不可言,绕城四面长波皴。huái yáng shuǐ bào bù kě yán,rào chéng sì miàn zhǎng bō cūn。
如一大瓢寄沧海,十万生聚瓢中存。rú yī dà piáo jì cāng hǎi,shí wàn shēng jù piáo zhōng cún。
水之初作自何尔,旧堤有病亡其唇。shuǐ zhī chū zuò zì hé ěr,jiù dī yǒu bìng wáng qí chún。
划然大浪劈地出,正如百万狂牛奔。huà rán dà làng pī dì chū,zhèng rú bǎi wàn kuáng niú bēn。
顷之漂泊成大泽,壮士挟山不可堙。qǐng zhī piāo pō chéng dà zé,zhuàng shì xié shān bù kě yīn。
居民窜避争入郭,郭内众人还塞门。jū mín cuàn bì zhēng rù guō,guō nèi zhòng rén hái sāi mén。
老翁走哭觅幼子,哀赴卒为蛟龙吞。lǎo wēng zǒu kū mì yòu zi,āi fù zú wèi jiāo lóng tūn。
岂独异物乃为害,恶人行劫不待昏。qǐ dú yì wù nǎi wèi hài,è rén xíng jié bù dài hūn。
此时虾蟆亦得志,撩须睥睨河伯尊。cǐ shí xiā má yì dé zhì,liāo xū pì nì hé bó zūn。
附城庐舍尽水府,惟见屋脊波间横。fù chéng lú shě jǐn shuǐ fǔ,wéi jiàn wū jí bō jiān héng。
间或大雨又暴作,直疑瓶盎相奔倾。jiān huò dà yǔ yòu bào zuò,zhí yí píng àng xiāng bēn qīng。
沟渠涨满无处泄,往往床下飞泉鸣。gōu qú zhǎng mǎn wú chù xiè,wǎng wǎng chuáng xià fēi quán míng。
只恐此城澒洞彻,城中坐见鱼颊生。zhǐ kǒng cǐ chéng hòng dòng chè,chéng zhōng zuò jiàn yú jiá shēng。
豪子室中具大筏,此筏岂便长全身。háo zi shì zhōng jù dà fá,cǐ fá qǐ biàn zhǎng quán shēn。
朝夕筑塞渐排去,两月未见车间尘。cháo xī zhù sāi jiàn pái qù,liǎng yuè wèi jiàn chē jiān chén。
且喜馀生尚存世,资储谁复伤漂沦。qiě xǐ yú shēng shàng cún shì,zī chǔ shuí fù shāng piāo lún。
京师乃处天下腹,亦闻大水来扣阍。jīng shī nǎi chù tiān xià fù,yì wén dà shuǐ lái kòu hūn。
至于河朔南两蜀,长江大河俱腾掀。zhì yú hé shuò nán liǎng shǔ,zhǎng jiāng dà hé jù téng xiān。
岂惟淮阳一弹地,洪涛乃撼半乾坤。qǐ wéi huái yáng yī dàn dì,hóng tāo nǎi hàn bàn qián kūn。
臣闻九畴天公书,三十六字先五行。chén wén jiǔ chóu tiān gōng shū,sān shí liù zì xiān wǔ xíng。
兹谓水德不润下,盖与土气交相争。zī wèi shuǐ dé bù rùn xià,gài yǔ tǔ qì jiāo xiāng zhēng。
愿召近臣讲大义,使之搜凿灾害根。yuàn zhào jìn chén jiǎng dà yì,shǐ zhī sōu záo zāi hài gēn。
下书遣使巡郡国,旷然一发天子恩。xià shū qiǎn shǐ xún jùn guó,kuàng rán yī fā tiān zi ēn。
家贫溺死无以葬,赐以棺轊收冤魂。jiā pín nì sǐ wú yǐ zàng,cì yǐ guān wèi shōu yuān hún。
蠲除租赋勿收责,宽其衣食哺子孙。juān chú zū fù wù shōu zé,kuān qí yī shí bǔ zi sūn。
开发仓库收寒饿,庶几疮痏无瘢痕。kāi fā cāng kù shōu hán è,shù jǐ chuāng wěi wú bān hén。
不尔便恐委沟壑,强者趣聚蚕虱群。bù ěr biàn kǒng wěi gōu hè,qiáng zhě qù jù cán shī qún。
伏藏山林弄凶器,今可先事塞其源。fú cáng shān lín nòng xiōng qì,jīn kě xiān shì sāi qí yuán。
朝廷固当有处置,贱臣何者敢僭论。cháo tíng gù dāng yǒu chù zhì,jiàn chén hé zhě gǎn jiàn lùn。
元元仰首望德泽,惟愿陛下无因循。yuán yuán yǎng shǒu wàng dé zé,wéi yuàn bì xià wú yīn xún。