古诗词

韩维

君俞惠诗觅洛中所得大金菊辄次韵酬二篇

韩维

禅老心真异众心,不缘歌舞费黄金。chán lǎo xīn zhēn yì zhòng xīn,bù yuán gē wǔ fèi huáng jīn。
春芳落尽慵开眼,豫乞寒花伴苦吟。chūn fāng luò jǐn yōng kāi yǎn,yù qǐ hán huā bàn kǔ yín。

百门义呈君俞辄成短章

韩维

一微尘上百门成,空里花飞谷里鸣。yī wēi chén shàng bǎi mén chéng,kōng lǐ huā fēi gǔ lǐ míng。
海印元来君自有,聊将黄叶止啼声。hǎi yìn yuán lái jūn zì yǒu,liáo jiāng huáng yè zhǐ tí shēng。

新作西北门楼

韩维

赤白崔嵬晚照间,投闲时复一跻攀。chì bái cuī wéi wǎn zhào jiān,tóu xián shí fù yī jī pān。
时平守望皆无用,添得清秋数点山。shí píng shǒu wàng jiē wú yòng,tiān dé qīng qiū shù diǎn shān。

晚过湖上登城楼泛小舟归

韩维

蛩响渐依阶砌下,萤光乱出草莱间。qióng xiǎng jiàn yī jiē qì xià,yíng guāng luàn chū cǎo lái jiān。
炎蒸散尽人轻健,从此篮舆数往还。yán zhēng sàn jǐn rén qīng jiàn,cóng cǐ lán yú shù wǎng hái。

晚过湖上登城楼泛小舟归

韩维

绿水逶迤城两面,清风摇动稻千畦。lǜ shuǐ wēi yí chéng liǎng miàn,qīng fēng yáo dòng dào qiān qí。
独乘幽兴携樽酒,小艇归时月已低。dú chéng yōu xīng xié zūn jiǔ,xiǎo tǐng guī shí yuè yǐ dī。

奉和君俞以子华古德颂见示

韩维

百尺竿头进步人,随缘偶物莫非真。bǎi chǐ gān tóu jìn bù rén,suí yuán ǒu wù mò fēi zhēn。
君看日用如何讨,即此空身是法身。jūn kàn rì yòng rú hé tǎo,jí cǐ kōng shēn shì fǎ shēn。

杜君章家赋海棠二首

韩维

长条无风亦自动,繁艳着雨更相宜。zhǎng tiáo wú fēng yì zì dòng,fán yàn zhe yǔ gèng xiāng yí。
少陵不奈被花恼,终日颠狂觅酒卮。shǎo líng bù nài bèi huā nǎo,zhōng rì diān kuáng mì jiǔ zhī。

杜君章家赋海棠二首

韩维

濯锦江头千万枝,当年未解惜芳菲。zhuó jǐn jiāng tóu qiān wàn zhī,dāng nián wèi jiě xī fāng fēi。
今朝得向君家见,不怕春寒雨湿衣。jīn cháo dé xiàng jūn jiā jiàn,bù pà chūn hán yǔ shī yī。

和冲老雪颂

韩维

揉絮琼飞晓尚飘,平吞六合蔽层霄。róu xù qióng fēi xiǎo shàng piāo,píng tūn liù hé bì céng xiāo。
从来不打禾山鼓,且向樽前看绿腰。cóng lái bù dǎ hé shān gǔ,qiě xiàng zūn qián kàn lǜ yāo。

尧夫垂示佳驾

韩维

横笛能为水龙响,清歌不放彩云飞。héng dí néng wèi shuǐ lóng xiǎng,qīng gē bù fàng cǎi yún fēi。
知君未尽杯中兴,故折红芳赠醉归。zhī jūn wèi jǐn bēi zhōng xīng,gù zhé hóng fāng zèng zuì guī。

和太素密杏

韩维

甘滋不假蜂房取,美种疑随鹤驭来。gān zī bù jiǎ fēng fáng qǔ,měi zhǒng yí suí hè yù lái。
方朔偷桃徒语尔,安期食枣足珍哉。fāng shuò tōu táo tú yǔ ěr,ān qī shí zǎo zú zhēn zāi。

闻太素绝食饮水颇甚清羸以诗见招

韩维

曲肱饮水归寒士,服气休粮号道人。qū gōng yǐn shuǐ guī hán shì,fú qì xiū liáng hào dào rén。
顾我非寒亦非道,好来相伴祭身神。gù wǒ fēi hán yì fēi dào,hǎo lái xiāng bàn jì shēn shén。

蒙惠拄杖及诗依韵奉答

韩维

藤枝既老解纵横,禅老因何解道情。téng zhī jì lǎo jiě zòng héng,chán lǎo yīn hé jiě dào qíng。
识取个中无把捉,眼前瓦砾是瑶琼。shí qǔ gè zhōng wú bǎ zhuō,yǎn qián wǎ lì shì yáo qióng。

因题象罔亭榜呈太素

韩维

一颗圆明不欠亏,胡来胡现大钧知。yī kē yuán míng bù qiàn kuī,hú lái hú xiàn dà jūn zhī。
如今象罔浑无用,榜样从教作世师。rú jīn xiàng wǎng hún wú yòng,bǎng yàng cóng jiào zuò shì shī。

游象罔亭偶成二绝

韩维

泛尽溪流数曲清,竹阴开处见新亭。fàn jǐn xī liú shù qū qīng,zhú yīn kāi chù jiàn xīn tíng。
山翁不会题牌意,犹守枯枝看道经。shān wēng bù huì tí pái yì,yóu shǒu kū zhī kàn dào jīng。

游象罔亭偶成二绝

韩维

竹色隐波流不去,莲香浮坐断还闻。zhú sè yǐn bō liú bù qù,lián xiāng fú zuò duàn hái wén。
诛茅结宇才方丈,占尽清风与白云。zhū máo jié yǔ cái fāng zhàng,zhàn jǐn qīng fēng yǔ bái yún。

太素雪中惠小桃

韩维

细雪繁飘远近来,三冬佳气一朝回。xì xuě fán piāo yuǎn jìn lái,sān dōng jiā qì yī cháo huí。
莫嫌天上琼花晚,元待人间粉艳开。mò xián tiān shàng qióng huā wǎn,yuán dài rén jiān fěn yàn kāi。

奉答祖印喜雪二颂

韩维

细逐流风遍大田,皑然一色绝中边。xì zhú liú fēng biàn dà tián,ái rán yī sè jué zhōng biān。
空生惯识岩中镜,何似天花乱坠年。kōng shēng guàn shí yán zhōng jìng,hé shì tiān huā luàn zhuì nián。

奉答祖印喜雪二颂

韩维

久旱终能不失时,田家喜气吐虹霓。jiǔ hàn zhōng néng bù shī shí,tián jiā xǐ qì tǔ hóng ní。
庞公昔日曾垂语,资福今朝更指迷。páng gōng xī rì céng chuí yǔ,zī fú jīn cháo gèng zhǐ mí。

对雪偶成三颂呈芳公长老兼简收贵二上人

韩维

空生去后花飞绝,庞老行时雪落频。kōng shēng qù hòu huā fēi jué,páng lǎo xíng shí xuě luò pín。
有句无言空不会,夜寒红燄一炉香。yǒu jù wú yán kōng bù huì,yè hán hóng yàn yī lú xiāng。