古诗词

韩维

对雨独酌

韩维

褰帘雨正繁,附火寒已薄。qiān lián yǔ zhèng fán,fù huǒ hán yǐ báo。
修竹摇清音,芳梅绽朱萼。xiū zhú yáo qīng yīn,fāng méi zhàn zhū è。
感此时运驶,对酒成独酌。gǎn cǐ shí yùn shǐ,duì jiǔ chéng dú zhuó。
多谢枝上禽,飞鸣慰寂寞。duō xiè zhī shàng qín,fēi míng wèi jì mò。

和玉汝弟感秋偶书

韩维

园林雨馀清,碧色遍秋草。yuán lín yǔ yú qīng,bì sè biàn qiū cǎo。
露叶委闲阶,风荷乱幽沼。lù yè wěi xián jiē,fēng hé luàn yōu zhǎo。
晨昏爽气嘉,吾意欲轻矫。chén hūn shuǎng qì jiā,wú yì yù qīng jiǎo。
古来达道者,冥冥独见晓。gǔ lái dá dào zhě,míng míng dú jiàn xiǎo。
四序虽代换,一物未尝老。sì xù suī dài huàn,yī wù wèi cháng lǎo。
况兹浮幼质,终非智人保。kuàng zī fú yòu zhì,zhōng fēi zhì rén bǎo。
唯有至真界,日日无非好。wéi yǒu zhì zhēn jiè,rì rì wú fēi hǎo。
岂同世俗情,妄计迟与早。qǐ tóng shì sú qíng,wàng jì chí yǔ zǎo。
矢诗勿庸多,万事一能了。shǐ shī wù yōng duō,wàn shì yī néng le。

题巽亭

韩维

薄阴散秋曦,爽气来孟月。báo yīn sàn qiū xī,shuǎng qì lái mèng yuè。
慨然登兹亭,嘉观非远涉。kǎi rán dēng zī tíng,jiā guān fēi yuǎn shè。
径幽出深竹,栈峻跻危堞。jìng yōu chū shēn zhú,zhàn jùn jī wēi dié。
身腾尘境外,心与空界接。shēn téng chén jìng wài,xīn yǔ kōng jiè jiē。
前临潩波泛,却视隗峰列。qián lín yì bō fàn,què shì kuí fēng liè。
来远得清飙,洒迥想飞雪。lái yuǎn dé qīng biāo,sǎ jiǒng xiǎng fēi xuě。
君家兄弟贤,问学继先业。jūn jiā xiōng dì xián,wèn xué jì xiān yè。
横经咨老师,置醴延大耋。héng jīng zī lǎo shī,zhì lǐ yán dà dié。
方从贤者乐,岂为游子设。fāng cóng xián zhě lè,qǐ wèi yóu zi shè。
诗人亦有言,佻达在城阙。shī rén yì yǒu yán,tiāo dá zài chéng quē。

和景仁除夜

韩维

六十复过六,逐物何当足。liù shí fù guò liù,zhú wù hé dāng zú。
善恶两都忘,宁论择鱼肉。shàn è liǎng dōu wàng,níng lùn zé yú ròu。
流光速于电,至道明如烛。liú guāng sù yú diàn,zhì dào míng rú zhú。
孰谓吾庐卑,随时自凉燠。shú wèi wú lú bēi,suí shí zì liáng yù。

奉酬乐道

韩维

故人从我游,里闬非潇湘。gù rén cóng wǒ yóu,lǐ hàn fēi xiāo xiāng。
文章老益壮,欲掩李杜光。wén zhāng lǎo yì zhuàng,yù yǎn lǐ dù guāng。
新诗来连翩,奔走获与臧。xīn shī lái lián piān,bēn zǒu huò yǔ zāng。
调高岂能继,爱重如琳琅。diào gāo qǐ néng jì,ài zhòng rú lín láng。
春风动地来,急雨催群芳。chūn fēng dòng dì lái,jí yǔ cuī qún fāng。
梅蕊亦已落,坐看飞絮狂。méi ruǐ yì yǐ luò,zuò kàn fēi xù kuáng。
谁能于此时,默默但退藏。shuí néng yú cǐ shí,mò mò dàn tuì cáng。
且倾杯中物,莫顾腰下章。qiě qīng bēi zhōng wù,mò gù yāo xià zhāng。
缓舞金缕衣,高歌玉炉香。huǎn wǔ jīn lǚ yī,gāo gē yù lú xiāng。
白头自有乐,岂愧少年场。bái tóu zì yǒu lè,qǐ kuì shǎo nián chǎng。

答李先生

韩维

众人张眼,我视明明。zhòng rén zhāng yǎn,wǒ shì míng míng。
众人开口,我笑泠泠。zhòng rén kāi kǒu,wǒ xiào líng líng。
百姓不我知,我与同醉醒。bǎi xìng bù wǒ zhī,wǒ yǔ tóng zuì xǐng。
惟有北庵李家老,足智解语通人情。wéi yǒu běi ān lǐ jiā lǎo,zú zhì jiě yǔ tōng rén qíng。
恐物盗我本真处,劝我闭口藏眼睛。kǒng wù dào wǒ běn zhēn chù,quàn wǒ bì kǒu cáng yǎn jīng。
翁意我甚愧,我语翁亦听。wēng yì wǒ shén kuì,wǒ yǔ wēng yì tīng。
万物不是贼,我家门畜停。wàn wù bù shì zéi,wǒ jiā mén chù tíng。
我劝李老莫忧惊,诈称强盗国有刑,太守行令当不轻。wǒ quàn lǐ lǎo mò yōu jīng,zhà chēng qiáng dào guó yǒu xíng,tài shǒu xíng lìng dāng bù qīng。

次韵答和乐道侍读给事

韩维

岁丰讼滋简,拙守容晏眠。suì fēng sòng zī jiǎn,zhuō shǒu róng yàn mián。
起来视云景,春意亦已鲜。qǐ lái shì yún jǐng,chūn yì yì yǐ xiān。
驱车望南城,精庐屹当前。qū chē wàng nán chéng,jīng lú yì dāng qián。
华堂坐沈邃,迟日步暄妍。huá táng zuò shěn suì,chí rì bù xuān yán。
流览高僧壁,稽首金像莲。liú lǎn gāo sēng bì,jī shǒu jīn xiàng lián。
即事岂非适,感怀良慨然。jí shì qǐ fēi shì,gǎn huái liáng kǎi rán。
宫藩与乡闬,早接二公贤。gōng fān yǔ xiāng hàn,zǎo jiē èr gōng xián。
高文炳群宿,大论倾长川。gāo wén bǐng qún sù,dà lùn qīng zhǎng chuān。
尔来曾几时,急景凋朱颜。ěr lái céng jǐ shí,jí jǐng diāo zhū yán。
从容味真理,萧洒赋高篇。cóng róng wèi zhēn lǐ,xiāo sǎ fù gāo piān。
岂无安民策,坐惜成弃捐。qǐ wú ān mín cè,zuò xī chéng qì juān。
尚期雅正音,入和薰风弦。shàng qī yǎ zhèng yīn,rù hé xūn fēng xián。
余本岩壑姿,台阁缪见延。yú běn yán hè zī,tái gé móu jiàn yán。
渊明亦有言,误落尘网间。yuān míng yì yǒu yán,wù luò chén wǎng jiān。
命固有行止,理非可控抟。mìng gù yǒu xíng zhǐ,lǐ fēi kě kòng tuán。
素发纷已垂,行当挂吾冠。sù fā fēn yǐ chuí,xíng dāng guà wú guān。
侧闻治林圃,栽插及晴天。cè wén zhì lín pǔ,zāi chā jí qíng tiān。
芳芽吐膏壤,柔条擢暖烟。fāng yá tǔ gāo rǎng,róu tiáo zhuó nuǎn yān。
光景非我力,为君导鸣泉。guāng jǐng fēi wǒ lì,wèi jūn dǎo míng quán。

次韵谢尉公靖同游北园五首

韩维

我本岩壑人,何意裨衮阙。wǒ běn yán hè rén,hé yì bì gǔn quē。
一从谴逐归,林下聊散发。yī cóng qiǎn zhú guī,lín xià liáo sàn fā。
步堤得幽花,照水见新月。bù dī dé yōu huā,zhào shuǐ jiàn xīn yuè。
即此穷朝曛,平夷免歌蹶。jí cǐ qióng cháo xūn,píng yí miǎn gē jué。

次韵谢尉公靖同游北园五首

韩维

阴阴乔木交,竦竦修竹翠。yīn yīn qiáo mù jiāo,sǒng sǒng xiū zhú cuì。
黄花与丹实,夹路何琐细。huáng huā yǔ dān shí,jiā lù hé suǒ xì。
是辰雨新足,支策问田事。shì chén yǔ xīn zú,zhī cè wèn tián shì。
一感孤征鸿,泪落衣襟际。yī gǎn gū zhēng hóng,lèi luò yī jīn jì。

次韵谢尉公靖同游北园五首

韩维

凿堤要水近,依竹任径斜。záo dī yào shuǐ jìn,yī zhú rèn jìng xié。
残叶时委地,晚笋犹穿沙。cán yè shí wěi dì,wǎn sǔn yóu chuān shā。
不知人间世,况论空中花。bù zhī rén jiān shì,kuàng lùn kōng zhōng huā。
却思城市喧,阁阁鸣群蛙。què sī chéng shì xuān,gé gé míng qún wā。

次韵谢尉公靖同游北园五首

韩维

今兹冬已孟,青林犹蔽野。jīn zī dōng yǐ mèng,qīng lín yóu bì yě。
爱此晴景嘉,置酒衡茅下。ài cǐ qíng jǐng jiā,zhì jiǔ héng máo xià。
缅思陶公句,异代同潇洒。miǎn sī táo gōng jù,yì dài tóng xiāo sǎ。
结庐在人境,而无车与马。jié lú zài rén jìng,ér wú chē yǔ mǎ。

次韵谢尉公靖同游北园五首

韩维

九夏困炎毒,出门如探汤。jiǔ xià kùn yán dú,chū mén rú tàn tāng。
不知此幽亭,俯仰皆清光。bù zhī cǐ yōu tíng,fǔ yǎng jiē qīng guāng。
寒流给我濯,白云供我望。hán liú gěi wǒ zhuó,bái yún gōng wǒ wàng。
况有尊中酒,犹泛残菊香。kuàng yǒu zūn zhōng jiǔ,yóu fàn cán jú xiāng。

闲房书事示五弟及诸侄等献肃公

韩维

老病归休得桶栖,吾庐萧洒乐天倪。lǎo bìng guī xiū dé tǒng qī,wú lú xiāo sǎ lè tiān ní。
北窗偃卧都何有,东阁过从亦自揆。běi chuāng yǎn wò dōu hé yǒu,dōng gé guò cóng yì zì kuí。
碧桧轻烟无鸟哢,绿槐风细或蝉嘶。bì guì qīng yān wú niǎo lòng,lǜ huái fēng xì huò chán sī。
世间万事全如梦,岂得南华物我齐。shì jiān wàn shì quán rú mèng,qǐ dé nán huá wù wǒ qí。

寄亳州范待制

韩维

知公道韵厌轩裳,得郡今犹占厉乡。zhī gōng dào yùn yàn xuān shang,dé jùn jīn yóu zhàn lì xiāng。
馆御列仙兰终馥,迭唱篇章玉竞温。guǎn yù liè xiān lán zhōng fù,dié chàng piān zhāng yù jìng wēn。
开卷不知双泪坠,同时惟止一身存。kāi juǎn bù zhī shuāng lèi zhuì,tóng shí wéi zhǐ yī shēn cún。
尚欣儒雅风流在,今见吾交二叶亲。shàng xīn rú yǎ fēng liú zài,jīn jiàn wú jiāo èr yè qīn。

联句

韩维

古木含清吹,池上增晚凉。gǔ mù hán qīng chuī,chí shàng zēng wǎn liáng。
余怀本达旷,联此傲羲皇。yú huái běn dá kuàng,lián cǐ ào xī huáng。
孤鸥可与狎,幽岸足以觞。gū ōu kě yǔ xiá,yōu àn zú yǐ shāng。
幸有彭泽酒,便同永嘉堂。xìng yǒu péng zé jiǔ,biàn tóng yǒng jiā táng。
潘生起为寿,王子齐陈章。pān shēng qǐ wèi shòu,wáng zi qí chén zhāng。
林端见新月,草际闻寒螀。lín duān jiàn xīn yuè,cǎo jì wén hán jiāng。
照水萤影乱,拂筵蓼花香。zhào shuǐ yíng yǐng luàn,fú yán liǎo huā xiāng。
徘徊恋嘉境,坐使归兴忘。pái huái liàn jiā jìng,zuò shǐ guī xīng wàng。

题招提院静照堂

韩维

道人幽栖地,潇洒临江湖。dào rén yōu qī dì,xiāo sǎ lín jiāng hú。
江湖置外物,妙观造无馀。jiāng hú zhì wài wù,miào guān zào wú yú。
匆匆从世役,没没已为愚。cōng cōng cóng shì yì,méi méi yǐ wèi yú。
何况毫发间,计画穷万殊。hé kuàng háo fā jiān,jì huà qióng wàn shū。
槛外薝卜林,几前沈水炉。kǎn wài zhān bo lín,jǐ qián shěn shuǐ lú。
世人欲问道,指象聊踌蹰。shì rén yù wèn dào,zhǐ xiàng liáo chóu chú。

送回圣过洞清会

韩维

狂飙搅惊尘,□□□□□。kuáng biāo jiǎo jīng chén,。
支生强我游,华构忽在暇。zhī shēng qiáng wǒ yóu,huá gòu hū zài xiá。
入门已□□,□□□且况。rù mén yǐ,qiě kuàng。
主人道门老,兴趣久已炎。zhǔ rén dào mén lǎo,xīng qù jiǔ yǐ yán。
□□□□□,□□有清泛。,yǒu qīng fàn。
冲融一境寂,□□□□□。chōng róng yī jìng jì,。
□□□□□,竹日光艳艳。,zhú rì guāng yàn yàn。

和邻几社日

韩维

春阳□□□,□□□□□。chūn yáng,。
□□□流光,连坐叹故园。liú guāng,lián zuò tàn gù yuán。
游□□□□,□□□□□。yóu,。
击鼓会乡人,莫觞为曰□。jī gǔ huì xiāng rén,mò shāng wèi yuē。
□□□□□,□□割肉归。,gē ròu guī。
独我恨不与,京尘空□□。dú wǒ hèn bù yǔ,jīng chén kōng。
□□□时惊,先入旧庐飞。shí jīng,xiān rù jiù lú fēi。

窊樽

韩维

闲坐闲行水际,自吟自啸云根。xián zuò xián xíng shuǐ jì,zì yín zì xiào yún gēn。
过尽春风秋月,无人共醉窊樽。guò jǐn chūn fēng qiū yuè,wú rén gòng zuì wā zūn。