古诗词

韩维

奉答詹叔过澶之旧州有作

韩维

荒城岿遗堵,曙色起桑柘。huāng chéng kuī yí dǔ,shǔ sè qǐ sāng zhè。
肃肃胡雁群,风急不得下。sù sù hú yàn qún,fēng jí bù dé xià。
子行感兴废,吊望一停驾。zi xíng gǎn xīng fèi,diào wàng yī tíng jià。
缄诗寄故人,明灯读寒夜。jiān shī jì gù rén,míng dēng dú hán yè。

骐骥池上与冲卿同赋

韩维

清帘翳华屋,修树环广池。qīng lián yì huá wū,xiū shù huán guǎng chí。
凉风欣然来,忽若与我期。liáng fēng xīn rán lái,hū ruò yǔ wǒ qī。
感激气节异,念言此何时。gǎn jī qì jié yì,niàn yán cǐ hé shí。
云霄有灵匹,嘉会方在兹。yún xiāo yǒu líng pǐ,jiā huì fāng zài zī。
瓜华动都邑,举俗共遨嬉。guā huá dòng dōu yì,jǔ sú gòng áo xī。
嗟我独不饮,奈此天运为。jiē wǒ dú bù yǐn,nài cǐ tiān yùn wèi。

答贡甫酌骐骥池上见诒

韩维

金行战阳暑未北,炎郁填胸汗流液。jīn xíng zhàn yáng shǔ wèi běi,yán yù tián xiōng hàn liú yè。
空堂大祖不可度,欲取清风自湔涤。kōng táng dà zǔ bù kě dù,yù qǔ qīng fēng zì jiān dí。
耽耽华厩列官守,对起二亭严案席。dān dān huá jiù liè guān shǒu,duì qǐ èr tíng yán àn xí。
天渠分水濯龙骥,下注方池气清激。tiān qú fēn shuǐ zhuó lóng jì,xià zhù fāng chí qì qīng jī。
丛篁冠岛鹭飞映,凉树摇波蝉不息。cóng huáng guān dǎo lù fēi yìng,liáng shù yáo bō chán bù xī。
脱然冠带一去体,始信天时有人力。tuō rán guān dài yī qù tǐ,shǐ xìn tiān shí yǒu rén lì。
况吾所与二三友,日坐清闲哦简策。kuàng wú suǒ yǔ èr sān yǒu,rì zuò qīng xián ó jiǎn cè。
篇章烂若扬组绣,歌颂铿如出金石。piān zhāng làn ruò yáng zǔ xiù,gē sòng kēng rú chū jīn shí。
嘉宾亦有邂逅至,间以讴歌侑棋奕。jiā bīn yì yǒu xiè hòu zhì,jiān yǐ ōu gē yòu qí yì。
我时聊设薄主人,杯案随时具肴核。wǒ shí liáo shè báo zhǔ rén,bēi àn suí shí jù yáo hé。
鳖小惟忧堵父怒,樽空屡动崔侯色。biē xiǎo wéi yōu dǔ fù nù,zūn kōng lǚ dòng cuī hóu sè。
欢来始觉非外假,钟鼎瓢箪各其适。huān lái shǐ jué fēi wài jiǎ,zhōng dǐng piáo dān gè qí shì。
念昔与君伯仲游,江翁梅老常接迹。niàn xī yǔ jūn bó zhòng yóu,jiāng wēng méi lǎo cháng jiē jì。
得酒有时竟狂醉,赋诗往往连日夕。dé jiǔ yǒu shí jìng kuáng zuì,fù shī wǎng wǎng lián rì xī。
几年契阔远朋好,今日萧条无吏役。jǐ nián qì kuò yuǎn péng hǎo,jīn rì xiāo tiáo wú lì yì。
青衫不踏广文户,白羽罢走将军檄。qīng shān bù tà guǎng wén hù,bái yǔ bà zǒu jiāng jūn xí。
即看秋风破炎毒,高兴倏然动肝鬲。jí kàn qiū fēng pò yán dú,gāo xīng shū rán dòng gān gé。
诸君无事能我从,当使风流似平昔。zhū jūn wú shì néng wǒ cóng,dāng shǐ fēng liú shì píng xī。

次韵和平甫同介甫当世过饮见招

韩维

炎风得秋亦已凉,喜抱尘策罗南窗。yán fēng dé qiū yì yǐ liáng,xǐ bào chén cè luó nán chuāng。
策中古人不可见,独咏君子予心降。cè zhōng gǔ rén bù kě jiàn,dú yǒng jūn zi yǔ xīn jiàng。
高文大论日倾吐,响快有类钟应撞。gāo wén dà lùn rì qīng tǔ,xiǎng kuài yǒu lèi zhōng yīng zhuàng。
却嗟吾侪多暇日,俚谣暴谑何其咙。què jiē wú chái duō xiá rì,lǐ yáo bào xuè hé qí lóng。
驱车正得我所念,起具肴蔌陈杯缸。qū chē zhèng dé wǒ suǒ niàn,qǐ jù yáo sù chén bēi gāng。
自怜愚戆接豪迈,蔽履乃与华冕双。zì lián yú gàng jiē háo mài,bì lǚ nǎi yǔ huá miǎn shuāng。
圣经王道有本末,斟挹醇粹挥其尨。shèng jīng wáng dào yǒu běn mò,zhēn yì chún cuì huī qí máng。
须臾上下今与古,武库千矛鏦。xū yú shàng xià jīn yǔ gǔ,wǔ kù sǒng sǒng qiān máo cōng。
疑怀滞义一开豁,有如暗室来明釭。yí huái zhì yì yī kāi huō,yǒu rú àn shì lái míng gāng。
冯侯抗议亦殊健,短钩长?相撑摐。féng hóu kàng yì yì shū jiàn,duǎn gōu zhǎng xiāng chēng chuāng。
介卿后至语闲暇,偃载戈甲韬旌幢。jiè qīng hòu zhì yǔ xián xiá,yǎn zài gē jiǎ tāo jīng chuáng。
弱弓枉矢尚何用,久已束手甘避逄。ruò gōng wǎng shǐ shàng hé yòng,jiǔ yǐ shù shǒu gān bì páng。
是时君有山阳役,扁舟已具河之矼。shì shí jūn yǒu shān yáng yì,biǎn zhōu yǐ jù hé zhī gāng。
朝吟淮山翠扑扑,夜梦楚水鸣淙淙。cháo yín huái shān cuì pū pū,yè mèng chǔ shuǐ míng cóng cóng。
轩然欲去坐所惜,文字雅正姿信悾。xuān rán yù qù zuò suǒ xī,wén zì yǎ zhèng zī xìn kōng。
行年三十不得饱,况有荐道登朝邦。xíng nián sān shí bù dé bǎo,kuàng yǒu jiàn dào dēng cháo bāng。
遂令奔放不自敛,欲旅渔钓终湖江。suì lìng bēn fàng bù zì liǎn,yù lǚ yú diào zhōng hú jiāng。
朝廷揽贤无远近,北尽漠塞南岭泷。cháo tíng lǎn xián wú yuǎn jìn,běi jǐn mò sāi nán lǐng lóng。
如君才大齿且壮,安可推亮而居庞。rú jūn cái dà chǐ qiě zhuàng,ān kě tuī liàng ér jū páng。
功名得时看树立,岂若都尉眉空厖。gōng míng dé shí kàn shù lì,qǐ ruò dōu wèi méi kōng páng。

奉答原甫登契丹岭见寄

韩维

中原昔失御,幽冀不复华。zhōng yuán xī shī yù,yōu jì bù fù huá。
我朝示仁抚,金币岁屡加。wǒ cháo shì rén fǔ,jīn bì suì lǚ jiā。
君恩谨宣道,使才慎推差。jūn ēn jǐn xuān dào,shǐ cái shèn tuī chà。
翰林承命行,驱驾绝漠沙。hàn lín chéng mìng xíng,qū jià jué mò shā。
晨登寒山岭,回望万里家。chén dēng hán shān lǐng,huí wàng wàn lǐ jiā。
劲风搜貂裘,严冰断马挝。jìn fēng sōu diāo qiú,yán bīng duàn mǎ wō。
乡心感归雁,塞泪零悲笳。xiāng xīn gǎn guī yàn,sāi lèi líng bēi jiā。
慷慨属国节,迢递博望槎。kāng kǎi shǔ guó jié,tiáo dì bó wàng chá。
幸古有此贤,庶足开颦嗟。xìng gǔ yǒu cǐ xián,shù zú kāi pín jiē。
晴阳展归旗,喜气日以嘉。qíng yáng zhǎn guī qí,xǐ qì rì yǐ jiā。
入门解征衫,金樽滟流霞。rù mén jiě zhēng shān,jīn zūn yàn liú xiá。
哀弦间清唱,娇鬟蔚如鸦。āi xián jiān qīng chàng,jiāo huán wèi rú yā。
一慰行役劳,期君柳初芽。yī wèi xíng yì láo,qī jūn liǔ chū yá。

和吴九王二十八雪诗

韩维

方冬气潜温,得晚阴始重。fāng dōng qì qián wēn,dé wǎn yīn shǐ zhòng。
狂随风力翻,怒若云面涌。kuáng suí fēng lì fān,nù ruò yún miàn yǒng。
中微玉霏屑,后盛毛纷氄。zhōng wēi yù fēi xiè,hòu shèng máo fēn rǒng。
寒光动城阙,甘滋入田垄。hán guāng dòng chéng quē,gān zī rù tián lǒng。
鹏骞海水飞,骥愤盐车覂。péng qiān hǎi shuǐ fēi,jì fèn yán chē fěng。
萦楼巧作层,覆道高城甬。yíng lóu qiǎo zuò céng,fù dào gāo chéng yǒng。
群方破昏雾,万物被光宠。qún fāng pò hūn wù,wàn wù bèi guāng chǒng。
涂歌涵太和,送贺仰高拱。tú gē hán tài hé,sòng hè yǎng gāo gǒng。
判官坐丞华,赋诗掩垂陇。pàn guān zuò chéng huá,fù shī yǎn chuí lǒng。
貂裘拥宵谈,金杯落晨捧。diāo qiú yōng xiāo tán,jīn bēi luò chén pěng。
此兴吾不薄,君门旦当踵。cǐ xīng wú bù báo,jūn mén dàn dāng zhǒng。

答曼叔客居见诒兼简里中诸君

韩维

少乏经世才,引分甘自置。shǎo fá jīng shì cái,yǐn fēn gān zì zhì。
不意田野姿,尚为轩冕寄。bù yì tián yě zī,shàng wèi xuān miǎn jì。
三年太学馆,饱食无所议。sān nián tài xué guǎn,bǎo shí wú suǒ yì。
京都多贤豪,出入许陪厕。jīng dōu duō xián háo,chū rù xǔ péi cè。
时从骑省吟,或就步兵醉。shí cóng qí shěng yín,huò jiù bù bīng zuì。
低回众人内,自谓处身智。dī huí zhòng rén nèi,zì wèi chù shēn zhì。
耽耽秘书府,实待才俊地。dān dān mì shū fǔ,shí dài cái jùn dì。
乃昏落其间,众口沸嘲詈。nǎi hūn luò qí jiān,zhòng kǒu fèi cháo lì。
茫如触骇机,狂顾不知避。máng rú chù hài jī,kuáng gù bù zhī bì。
忽逢故人来,一道平生志。hū féng gù rén lái,yī dào píng shēng zhì。
归心西南飞,劲疾霜后鸷。guī xīn xī nán fēi,jìn jí shuāng hòu zhì。
远惭龙阳隐,近愧葆光吏。yuǎn cán lóng yáng yǐn,jìn kuì bǎo guāng lì。
诗以谢诸君,颠冥非吾事。shī yǐ xiè zhū jūn,diān míng fēi wú shì。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

昔人久尘土,问林得其居。xī rén jiǔ chén tǔ,wèn lín dé qí jū。
但传故老言,安知密与疏。dàn chuán gù lǎo yán,ān zhī mì yǔ shū。
平湖无遗宇,寒烟生废墟。píng hú wú yí yǔ,hán yān shēng fèi xū。
风流未都尽,犹赖著书馀。fēng liú wèi dōu jǐn,yóu lài zhù shū yú。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

寒泉发何年,四序常自平。hán quán fā hé nián,sì xù cháng zì píng。
上凛冰雪气,中密瑶玉声。shàng lǐn bīng xuě qì,zhōng mì yáo yù shēng。
岂无蛇蜮潜,但见沙水清。qǐ wú shé yù qián,dàn jiàn shā shuǐ qīng。
妄饮亦可戒,山木令人酲。wàng yǐn yì kě jiè,shān mù lìng rén chéng。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

吴王昔用武,所乐惟干戈。wú wáng xī yòng wǔ,suǒ lè wéi gàn gē。
安知圣人意,祝网解其罗。ān zhī shèng rén yì,zhù wǎng jiě qí luó。
朝行数田获,暮返论战多。cháo xíng shù tián huò,mù fǎn lùn zhàn duō。
千载亦何有,柔桑阴满坡。qiān zài yì hé yǒu,róu sāng yīn mǎn pō。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

柘湖沦此地,柘山岿其濒。zhè hú lún cǐ dì,zhè shān kuī qí bīn。
复惊秦时女,化作湖上神。fù jīng qín shí nǚ,huà zuò hú shàng shén。
世事喜反覆,孰能识涯津。shì shì xǐ fǎn fù,shú néng shí yá jīn。
物变虽万殊,不惑固有人。wù biàn suī wàn shū,bù huò gù yǒu rén。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

秦王骋奇观,不惮阻且修。qín wáng chěng qí guān,bù dàn zǔ qiě xiū。
万里走辙迹,八荒开囿游。wàn lǐ zǒu zhé jì,bā huāng kāi yòu yóu。
劳歌久已息,遗筑今尚留。láo gē jiǔ yǐ xī,yí zhù jīn shàng liú。
千载威神尽,骊山空古丘。qiān zài wēi shén jǐn,lí shān kōng gǔ qiū。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

林塘岂如昔,尚想昔时居。lín táng qǐ rú xī,shàng xiǎng xī shí jū。
秋草自鸣鹳,寒波犹戏鱼。qiū cǎo zì míng guàn,hán bō yóu xì yú。
纷纭钩饵底,琐碎刀匕馀。fēn yún gōu ěr dǐ,suǒ suì dāo bǐ yú。
任公有奇术,默坐岁几馀。rèn gōng yǒu qí shù,mò zuò suì jǐ yú。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

穹穹华亭谷,中有不竭流。qióng qióng huá tíng gǔ,zhōng yǒu bù jié liú。
其微初滥觞,其大终载舟。qí wēi chū làn shāng,qí dà zhōng zài zhōu。
寒色皎可鉴,岚光郁如浮。hán sè jiǎo kě jiàn,lán guāng yù rú fú。
当解尘中缨,一濯潭上秋。dāng jiě chén zhōng yīng,yī zhuó tán shàng qiū。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

出身岂明代,涉祸固以深。chū shēn qǐ míng dài,shè huò gù yǐ shēn。
一观废兴迹,可用当所箴。yī guān fèi xīng jì,kě yòng dāng suǒ zhēn。
高门非昔时,乔木或遗阴。gāo mén fēi xī shí,qiáo mù huò yí yīn。
空令吊古士,感激成幽寻。kōng lìng diào gǔ shì,gǎn jī chéng yōu xún。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

晋衰士不竞,识者逃其名。jìn shuāi shì bù jìng,shí zhě táo qí míng。
陆生起江湖,文藻振英声。lù shēng qǐ jiāng hú,wén zǎo zhèn yīng shēng。
遂令昆丘号,长配山不倾。suì lìng kūn qiū hào,zhǎng pèi shān bù qīng。
君看玉就毁,孰与樗全生。jūn kàn yù jiù huǐ,shú yǔ chū quán shēng。

和彦猷在华亭赋十题依韵顾林亭

韩维

三女史无载,于何永其名。sān nǚ shǐ wú zài,yú hé yǒng qí míng。
坡传妃子逝,村记昭君生。pō chuán fēi zi shì,cūn jì zhāo jūn shēng。
和戎与走蜀,为恨两莫平。hé róng yǔ zǒu shǔ,wèi hèn liǎng mò píng。
尔兮亦胡为,崇冈屹如城。ěr xī yì hú wèi,chóng gāng yì rú chéng。

和胡公谨游李寺丞北园

韩维

春郊不数到,俯仰恨流景。chūn jiāo bù shù dào,fǔ yǎng hèn liú jǐng。
李侯有嘉招,滞念兹一骋。lǐ hóu yǒu jiā zhāo,zhì niàn zī yī chěng。
名园带乔树,亭榭散清影。míng yuán dài qiáo shù,tíng xiè sàn qīng yǐng。
解我尘中衣,觞行日舒永。jiě wǒ chén zhōng yī,shāng xíng rì shū yǒng。
花团锦缬明,竹竦摇碧静。huā tuán jǐn xié míng,zhú sǒng yáo bì jìng。
从容方罫间,万事不关省。cóng róng fāng guà jiān,wàn shì bù guān shěng。
善谑宁类鄱,高歌或如郢。shàn xuè níng lèi pó,gāo gē huò rú yǐng。
行遵水曲幽,望出林梢迥。xíng zūn shuǐ qū yōu,wàng chū lín shāo jiǒng。
兴来非外奖,理惬有真领。xīng lái fēi wài jiǎng,lǐ qiè yǒu zhēn lǐng。
薄莫联归鞍,清风吹不醒。báo mò lián guī ān,qīng fēng chuī bù xǐng。

赋永叔家白兔

韩维

天公团白雪,戏作毛物形。tiān gōng tuán bái xuě,xì zuò máo wù xíng。
太阴来照之,精魄孕厥灵。tài yīn lái zhào zhī,jīng pò yùn jué líng。
走弄朝日光,赩然丹两睛。zǒu nòng cháo rì guāng,xì rán dān liǎng jīng。
不知质毛异,乃下游林坰。bù zhī zhì máo yì,nǎi xià yóu lín jiōng。
一为世俗怪,罝网遂见萦。yī wèi shì sú guài,jū wǎng suì jiàn yíng。
我尝论天理,于物初无营。wǒ cháng lùn tiān lǐ,yú wù chū wú yíng。
妍者偶自得,丑者果谁令。yán zhě ǒu zì dé,chǒu zhě guǒ shuí lìng。
豺狼穴高山,吞噬饫膻腥。chái láng xué gāo shān,tūn shì yù shān xīng。
苍鹰■不得,逸虎常安行。cāng yīng bù dé,yì hǔ cháng ān xíng。
是惟兽之细,田亩甘所宁。shì wéi shòu zhī xì,tián mǔ gān suǒ níng。
粮粒不饱腹,连群落燖烹。liáng lì bù bǎo fù,lián qún luò xún pēng。
幸而获珍贵,愁苦终其生。xìng ér huò zhēn guì,chóu kǔ zhōng qí shēng。
纠纷祸福馀,未易以迹明。jiū fēn huò fú yú,wèi yì yǐ jì míng。
将由物自为,或系时所丁。jiāng yóu wù zì wèi,huò xì shí suǒ dīng。
恨无南华辩,文字波涛倾。hèn wú nán huá biàn,wén zì bō tāo qīng。
两置豺与兔,浩然至理真。liǎng zhì chái yǔ tù,hào rán zhì lǐ zhēn。

又赋京师初食车螯

韩维

翰林置酒冬之严,庶羞罗列穷脆甘。hàn lín zhì jiǔ dōng zhī yán,shù xiū luó liè qióng cuì gān。
有馈奇味众莫觇,久秘不出须宾酣。yǒu kuì qí wèi zhòng mò chān,jiǔ mì bù chū xū bīn hān。
红炉炽炭发其钳,金钟一引连四三。hóng lú chì tàn fā qí qián,jīn zhōng yī yǐn lián sì sān。
满坐诧美欢笑谈,肯复重顾蛏与蚶。mǎn zuò chà měi huān xiào tán,kěn fù zhòng gù chēng yǔ hān。
京都贵人粱肉厌,远致异物无微纤。jīng dōu guì rén liáng ròu yàn,yuǎn zhì yì wù wú wēi xiān。
骈珍错怪百类兼,何久遗此不得参。pián zhēn cuò guài bǎi lèi jiān,hé jiǔ yí cǐ bù dé cān。
乃知物用有远。nǎi zhī wù yòng yǒu yuǎn。